Mười bốn con người đầy sức sống ấy bây giờ đang nằm trong viên châu nhỏ trên cái bàn này. Không ai còn cười nói, không ai còn chờ nai con uống nước, không ai còn có thể mệt mỏi hay phấn chấn nữa, không ai còn có thể có mặt ở một chỗ nào của Nhai Sơn nữa... Tu sĩ Thập Cửu Châu không có luân hồi, hồn phách của họ đã tan thành mây khói. Còn cái bóng đen to lớn đầy trời và các tăng nhân Mật Tông hắc khí dầy đặc quanh người kia... Kiến Sầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.