Lúc Giang Trạm nằm viện, bọn Thẩm Ngọc Chi nói muốn bay tới thăm hắn nhưng bị Giang Trạm ngăn lại, ba người này tới đây sợ không phải tới thăm hỏi mà là tới tấu hài.
Sau khi về từ thành phố Z, Giang Trạm ở nhà nghỉ ngơi, phu nhân Giang tới cửa nhìn một lần, thấy hắn không có gì đáng ngại thì yên lòng, sau đó tụi Thẩm Ngọc Chi, Triệu Quan Vũ và Tôn Trạch Lâm cũng tới cửa, ba người nhao nhao ồn ào khiến Giang Trạm đau cả đầu, chỉ hận chính mình nuôi mèo chứ không phải chó, không thì có thể đóng cửa thả chó rồi.
Khương Ly khi nhận kịch bản Sơn Trà Viên rồi nhưng vẫn chưa bắt đầu làm việc ngay, mà chuyên tâm rèn luyện thân thể để hai tháng sau tiến vào đoàn phim.
Trong hai tháng này, bên ngoài tựa hồ nghe được rất ít tin tức về cậu, mãi đến tận khi weibo chính thức của đoàn phim công bố diễn viên bộ phim.
Ông Lận cùng Khương Ly, một là ngôi sao sáng giới đạo diễn điện ảnh, hai là diễn viên hot với diễn xuất và nhan sắc đều thuộc hàng top. Sự hợp tác của hai người khiến mọi người mong đợi không thôi, cũng có không ít người vì phần 2 sắp được quay mà đi cày lại phần đầu.
Nơi quay phim đầu tiên của Sơn Trà Viên là tại Lũng huyện, nơi đó vị trí hẻo lánh, địa thế hơi cao, nắng gắt vô cùng, dù là tháng mười một nhưng vẫn khiến người phơi nắng bị lột một lớp da. Diễn viên đoàn phim cùng nhân viên làm việc, mỗi một ngày đều phải xức kem chống nắng, đắp mặt nạ, đeo khẩu trang,... nhưng vẫn không có tác dụng.
Dưới hoàn cảnh như thế chỉ có một mình Khương Ly không bị ảnh hưởng, da dẻ không có dấu hiệu bị đen sạm, ngay cả bị mất nước cũng không có. Mỗi một lần cậu đăng weibo, dưới bình luận đều là fan kêu gào cho xin ké cách skincare.
Đối với chuyện này Khương Ly chỉ có thể nói nên uống nhiều nước, không thể nói là do mình ăn viên làn da của nàng Bạch Tuyết hệ thống thưởng được.
Vì Sơn Trà Viên là bộ phim chống ma túy, phải quay ở không ít thành phố, thậm chí có hai nơi quay là ở nước ngoài, chỉ mỗi việc quay đã phải bỏ ra gần cả năm, sau đó dùng nửa năm để chế tác, chiếm thời gian rất lâu.
Sau khi quay xong, Khương Ly xin công ty kỳ nghỉ hai tháng, lịch trình của cậu đều có đoàn đội đặc biệt phụ trách nên đơn của cậu lập tức chuyển tới tay Giang Trạm.
Giang Trạm nhìn lý do "về nhà thăm người thân", không nói hai lần liền phê chuẩn, sau đó để Kỷ Thư sắp xếp lại công việc của mình.
Sắp xếp các công việc quan trọng xong, Giang Trạm cũng tự cho mình nghỉ phép, cùng Khương Ly trở về quê nhà.
Từ sau lần cùng Khương Ly về quê thì mỗi năm Giang Trạm đều về cùng Khương Ly một chuyến. Lâu dần, mẹ Khương cũng quen với việc hắn tới, nếu lỡ Khương Ly về mà không dẫn hắn theo thì mẹ Khương còn hỏi một hai câu.
Nhà mới đã làm xong từ hai năm trước, mẹ Khương còn cố ý chừa một phòng ngủ cho Giang Trạm nhưng bà không biết là mỗi đêm Giang Trạm đều lén lút chạy vào phòng con trai mình qua đêm.
Thời gian Khương Ly tới thế giới này đã là năm thứ sáu, bây giờ là 27 tuổi, trong mắt cha mẹ là đã đến tuổi bàn chuyện cưới hôn, không cần nói tới những thân thích khác, mẹ Khương đã chủ động nói tới vấn đề này trong lúc ăn cơm, hỏi cậu có để ý cô nào không, có thì mang về nhà xem mắt.
Vừa nói xong, động tác ăn cơm của Khương Ly và Giang Trạm cùng nhau ngừng lại, không hẹn mà cùng liếc nhìn nhau.
"Sao vậy?" Mẹ Khương hỏi.
Bạn gái thì không có nhưng bạn trai thì lại có một ông.
Khương Ly thầm nói, kỳ thực lần này cậu về cũng vì chuyện này. Cậu và Giang Trạm đã ở bên nhau mấy năm rồi, cứ lừa gạt mẹ Khương không phải cách, mấy năm trước có thể nói là do công ty không cho yêu đương nhưng sau này cũng không thể cứ lấy lý do này đến lý do khác để bịt miệng trưởng bối.
Vì thế cậu nói: "Có rồi ạ, lát nữa con nói với mẹ sau. Ăn cơm trước đã."
"..." Suýt nữa Giang Trạm bị nghẹn chết vì ăn cơm.
"Thật à?" Mẹ Khương nghe thế thì vui vẻ, mừng rỡ cười tươi rói, phảng phất như bà sắp được lên chức bà nội.
Sau khi ăn xong, Khương Ly và mẹ Khương vào phòng trong nói chuyện, Giang Trạm ngồi ngoài phòng khách thổi máy điều hòa, càng thổi càng cảm thấy nóng, đôi mắt cứ liếc liếc trên lầu, có cảm giác chờ hai mẹ con cậu nói xong thì hắn đã lượn xong một vòng địa phủ.
Ước chừng qua nửa tiếng sau, trên cầu thang truyền tới tiếng bước chân, Giang Trạm đứng lên đi tới.
Khương Ly từ trên lầu đi xuống, nở nụ cười với hắn: "Lo lắng vậy sao? Còn đứng canh ở đây."
"Anh chỉ tùy tiện đi qua đi lại thôi." Giang Trạm ho nhẹ, không thừa nhận bản thân lúc nãy như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
"Ồ." Khương Ly gật gật đầu, đi tới bên cạnh hắn, mở tủ lạnh lấy kem rồi ngồi trên sofa chậm rãi ăn.
Giang Trạm nhìn cậu một bộ "Nếu anh không lo lắng thì em cũng không nói", âm thầm nghiến răng rồi đi tới hỏi sao rồi, tại sao chỉ có mình cậu đi xuống.
"Mẹ em nói bà cần yên tĩnh một lát nên em xuống trước." Khương Ly xúc muỗng kem đút vào trong miệng Giang Trạm, thở dài, "Trong khoảng thời gian ngắn chắc mẹ vẫn chưa chấp nhận được."
Vừa nãy khi cậu nói chuyện mình và Giang Trạm nói cho mẹ Khương biết, bà khiếp sợ cực kỳ, suýt nữa đã đứng không vững.
Biết được hai người đã ở cùng nhau nhiều năm, bà càng cảm thấy hoang mang. Năm nào Giang Trạm cũng bồi Khương Ly về nhà, bà lại không nghĩ tới hướng này, chỉ coi tình cảm hai người rất tốt, Giang Trạm tiện đường về cùng thôi.
"Nếu không... Anh lên nói xin lỗi mẹ em?" Giang Trạm đề nghị.
"Xin lỗi?" Khương Ly giương mắt nhìn hắn, "Sao anh lại nói xin lỗi? Ban đầu là do em tới tìm anh trước, hẹn hò yêu đương cũng là em chủ động đề xuất, sao anh lại nói xin lỗi?"
Lời nói này của Khương Ly quả thực không sau thế nhưng Giang Trạm lại cảm giác như mình chẳng làm gì cả.
Mẹ Khương ở trên lầu lúc lâu, có lúc Khương Ly không yên tâm đi lên một lần, phát hiện bà chỉ ngồi trong phòng ngẩn người mới thở phào nhẹ nhõm, đi tới bên cạnh bà rồi ngồi xuống, nhẹ giọng nói: "Mẹ đừng khó chịu, là do con không tốt. Nếu không thì mẹ cứ đánh con hả giận."
Mẹ Khương lấy lại tinh thần, nhìn cậu hồi lâu, lắc đầu cười: "Sao nỡ đánh con được. Lúc thường con làm việc cực khổ như thế, mẹ lại không thể ở bên cạnh chăm sóc con."
Nói tới đây, bà dừng lại một chút, thở dài: "Con từ nhỏ đã hiểu chuyện, sợ mẹ lo lắng nên có bị bắt nạt ở trường cũng không nói. Suy cho cùng cũng là do mẹ không có đủ bản lĩnh."
Tuy biết rõ ràng người bà đang nói là nguyên thân nhưng Khương Ly vẫn không nhịn được mà cảm thấy lòng chua xót.
"Mẹ vừa nãy đã suy nghĩ rất lâu." Mẹ Khương nhìn cậu, ánh mắt mang theo bất đắc dĩ, "Con và cậu ta sẽ không tách ra? Có phải là dù mẹ nói gì con cũng quyết ở cùng cậu ta?"
Đối với ánh mắt vừa quan tâm vừa bất đắc dĩ của bà, Khương Ly có chút yên lặng rồi cuối cùng vẫn cúi đầu nói, "Con xin lỗi."
Kỳ thực song phương đều hiểu rõ đáp án trong lòng thế nhưng bà vẫn không nhịn được mà hỏi một câu, cho dù bà không hiểu đồng tính luyến ái là gì nhưng bà biết thế giới này chắc chắn sẽ không khoan dung cho tình yêu của hai người, nếu có một chút khả năng thì bà không hy vọng con trai mình sẽ đối mặt với sự chỉ trích của thế nhân.
"Mẹ biết rồi." Mẹ Khương đưa tay xoa đầy cậu, ánh mắt từ ái, "Không cần xin lỗi, đường là do con tự chọn. Mẹ chỉ hy vọng tương lai con sẽ không hối hận, luôn thẳng lưng tiến về phía trước."
"Con biết." Khương Ly gật đầu, ngữ khí kiên định.
Hai mẹ nói chuyện đến đây là kết thúc, thái độ của mẹ Khương đối với Giang Trạm vẫn không đổi, phảng phất như quan hệ giữa hắn và Khương Ly không hề ảnh hưởng tới bà, chỉ là trước khi hai người rời đi bà gọi Giang Trạm tới.
Mẹ Khương mở ngăn kéo trong tủ quần áo lấy ra một cái hộp nhỏ, sau khi mở ra lấy một đôi vòng tay vàng, đưa nó giao cho Giang Trạm, nói: "Đây là bà của ta để lại cho ta, nói là để cho vợ của Khương Ly, chỉ là không nghĩ các con..."
Nói tới đây, bà dừng lại một chút, nhìn Giang Trạm có chút lúng túng lại có chút thận trọng mà nói: "Hiện giờ ta trao nó cho con, con nhớ giữ gìn cẩn thận."
Giang Trạm: "..."
Mẹ vợ đại nhân, hình như mẹ hiểu lầm rồi, con trai mẹ mới là vợ con.
Trên đường trở về, Khương Ly biết mẹ mình giao đôi vòng vàng của con dâu cho Giang Trạm thì cười nghiêng ngả, quấn lấy Giang Trạm kêu hắn mau mang ra đeo khiến Giang Trạm tức tới nghiến răng nghiến lợi.
Cuối cùng đương nhiên là không ai đeo vòng tay rồi, Giang Trạm cất đồ gia truyền Khương Ly vào trong két sắt, mình thì đi tìm một đại sư thiết kế một đôi cho nam giới, với Khương Ly mỗi người một cái.
Sơn Trà Viên 2 được xác định công chiếu cùng ngày chống ma túy cả nước là ngày 26 tháng 6, dùng phương thức này để gửi lời chào tới cảnh sát chống ma túy.
Ngày công chiếu đầu tiên, Khương Ly cùng Giang Trạm đi xem, hai người ngồi ở vị trí sau cùng.
Mở đầu Sơn Trà Viên 2 là một đoạn độc thoại, nhớ lại những năm gần đây biết bao cảnh sát đội chống ma túy phải hy sinh, độc thoại qua đi, trên màn hình lớn xuất hiện dòng chữ lớn – Gửi lòng tôn kính nhất tới toàn thể cảnh sát chống ma túy cùng gia đình thân nhân.
Sơn Trà Viên là một bộ phim với đề tài nóng, mỗi năm đều có quá nhiều người chết vì ma túy, vì vậy cảnh sát bị hại cũng rất nhiều. Bộ phim này đã đem cảnh đấu tranh gian nan hòa trộn cả máu và nước mắt của cảnh sát hiện lên trước mắt tất cả mọi người, những hình ảnh này mang theo mùi máu cùng sự ngột ngạt, lại chân thật mà tồn tại.
Trong quá trình chiếu phim, tại rạp chiếu vang lên tiếng nức nở to nhỏ, vì mỗi một bóng lưng ngã xuống mà thương tâm.
Giờ chiếu Sơn Trà Viên 2 được sắp xếp ưu tiên hơn so với những bộ phim khác, mỗi ngày kết thúc đều vững vàng chiếm top 1 phòng vé, sau đó doanh thu bỏ xa những bộ phim cùng chiếu khác, thu về 6,7 tỷ, lập kỷ lục mới cho phim điện ảnh trong nước.
Khương Ly dựa vào Sơn Trà Viên mà giành được giải thưởng Kim Kê – Nam diễn viên xuất sắc nhất. Lúc đọc diễn văn, cậu cảm ơn ông Lận cùng đoàn phim, sau đó nói: "Tại lúc này, tôi còn muốn cảm ơn một người, người đặc biệt quan trọng trong sinh mệnh của tôi."
"Wow." MC nghe vậy thì vỗ tay, "Để chúng tôi đoán người này là ai thử xem? Khương Ly có gợi ý không? Người này có tới đây hôm nay không?"
"Không có. Hai ngày nay người đó phải đi công tác nhưng chắc chắn giờ này đang ngồi trước màn hình." Khương Ly cười nói, ánh mắt nhìn thẳng vào máy quay, "Giang Trạm, cảm ơn anh đã theo em đi qua những năm tháng này. Gặp được anh là chuyện may mắn nhất từ khi em bước tới thế giới này. Nếu như anh nguyện ý thì nửa đời sau, kính xin anh quan tâm em nhiều hơn."
Cậu nói xong lời này thì toàn bộ mọi người đều xôn xao, MC bên cạnh cũng hoang mang, qua mười mấy giây mới hồi phục tinh thần, cười gượng nói: "Haha, ảnh đế mới của chúng ta thật dí dỏm. Lại có thể ở lễ trao giải cảm ơn sếp của mình, xem ra quan hệ hai người rất tốt nha."
"Không phải cảm ơn." Khương Ly lắc đầu, ngữ khí nghiêm túc nói, "Vâng, là cầu hôn."
MC: "..."
Cùng ngày trên hot search weibo, tên hai người Giang Trạm và Khương Ly chiếm vị trí đứng đầu. Sau khi trao giải thì Khương Ly nhận được tin nhắn của Giang Trạm, chỉ có đơn ba từ - Anh đồng ý.
Khương Ly chụp lại cúp, đăng lên weibo, lần đầu tiên tag @Giang Trạm.
Khương Ly V: Tặng cho anh, người em yêu. @Giang Trạm [hình ảnh]
Bài vừa post đã bị fan và người qua đường bình luận, lượng truy cập quá lớn dẫn tới hệ thống weibo bị tắc nghẽn.
Sau khi quan hệ hai người đưa ra ánh sáng, có người chúc phúc, có người mắng, đối với chuyện này Khương Ly không để trong lòng, điều cậu quan tâm là cái người vừa coi xong lời cầu hôn của cậu đã lập tức leo lên máy bay về.
...
Kết thúc.
Khương Ly ở thế giới thọ tới 88 tuổi, độ thiện cảm của Giang Trạm vẫn luôn dừng lại ở mức 99% mãi đến khi hắn sống thọ và mất tại nhà mới chính thức đột phá 100%.
Khương Ly cúi đầu hôn môi Giang Trạm đã nhắm mắt, để lại thư cho tiểu bối nói họ an táng mình và Giang Trạm cùng huyệt, sau đó nằm xuống bên cạnh, cuối cùng liếc mắt nhìn hắn lần cuối.
"Đi thôi, chúng ta nên rời đi rồi."
Cậu nói với hệ thống đã làm bạn với mình một đời rồi chậm rãi nhắm hai mắt lại.
...
Editor có lời muốn nói:
Vậy là tui đã đăng xong thế giới thứ 1. Nói thật với các thím là dạo này tui bị mất hứng thú edit truyện này nên tui không biết số phận bộ truyện này ra sao nữa. Có thể drop hoặc tiếp dù sẽ rất chậm. Nhưng tới giờ tui vẫn cảm ơn các thím vì những bình chọn, comment và sự quan tâm của các thím dành cho bộ truyện do tui edit này.
Dạo này đang dịch Corona, cái tên này còn có nghĩa là vương miện vì con virus này có hình dạng giống vương miện =))) Các thím nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Tui lại lặn đây.
Tu bi không tình iu ~