Điền Căn Sinh cậy già lên mặt nói: “Mày có nhận người chú này hay không cũng không có sao, tao cũng lười nhận thức mày đứa cháu tùy tiện không biết từ đâu đến. Chỉ là, anh tao chủ tậm nhận mày làm con trai kế thừa hương khói cho ảnh, kết quả mày chính là như thế làm con nuôi cho ảnh. Anh trai tao nếu biết, ảnh ở trong quan tài cũng phải tức giận đến nhảy lên. Đã như vậy, tao cũng liền không khách khí, từ giờ trở đi, mày liền không tính là người Điền gia, phòng ở, ruộng đồng, còn có tiền để dành bao nhiêu năm anh qua trai tao đưa cho mày, hết thảy đều giao ra đây, liền tùy mày cùng nam nhân càn rỡ.”
Mấy người bên cạnh đều chế nhạo nói: “Nếu trước kia, làm ra chuyện mất mặt xấu hổ như vậy, đã sớm kéo ra đường đánh chết. Hiện tại xã hội mới, không thịnh hành nhét vào lồng heo ngâm xuống nước dìm chết người, ngược lại là tiện cho mày. Ai, tao đã nói với mày, thức thời, liền vội vàng đem phòng và những thứ kia đều giao ra đây, nhanh nhẹn rời đi. Đừng cho mặt mũi còn không biết xấu hổ.”
“Ai, nhìn Điền Đại Tráng mày lớn lên hình dạng như vậy, đem nhà của bác cả tao dỗ dành đến xoay quanh, thực cho là mày là người, ai biết bác cả vừa chết, liền hiện nguyên hình rồi. Đàn ông cái rắm, huyệt của đàn ông so với phụ nữ thoải mái hơn sao? Đoạn tử tuyệt tôn cũng muốn đi làm? Lúc nào tao cũng thử xem, ha ha, dù sao tao cũng có con trai rồi, không muộn.”
Đại Tráng bị bọn họ nói những lời xấu xa dâm dật như vậy nhục mạ kích động đến huyệt thái dương nổi gân xanh, anh nắm chắc dao liêm trên tay, hận không thể hướng những khuôn mặt đáng giận đến cực điểm này vung lên, đánh bọn họ mặt mũi tràn đầy máu, xuất ra một hơi tức giận từ trước đến nay.
Những người kia xem thần sắc Đại Tráng giống như muốn động thủ đánh người rồi, lại tuyệt không e ngại, ngược lại giãn ra gân cốt giống như là chờ mong.
Đại Tráng đột nhiên tỉnh ngộ: Không thể theo chân bọn họ đánh nhau. Đám người này mang ý xấu, nghĩ hãm hại mình đánh người đả thương người tốt đưa tới trong cục cảnh sát, hiện tại luật bảo vệ nhân quyền, chính là vung tay tát người một cái, còn có thể kiện tội cố ý tổn thương nữa, huống chi trong tay mình cầm dao liêm? Vung lên, phải thấy máu, vậy không phải trúng bẫy bọn họ sao? Dù sao mấy người bọn họ, gãy một người còn có những người khác, chờ mình bởi vì đả thương người bị giữ lại, những người còn lại sẽ chiếm được phòng ở. Đến lúc đó mời thần dễ tiễn thần mới khó, mặc dù mình có tạm giữ được thả ra, cũng đuổi không đi đám người khốn kiếp này.
Còn có Tiểu Mãn, chính mình vì đả thưởng người bị tạm giữ, Tiểu Mãn chắc chắn là phải bị đám người cưu chiếm thước sào* này đuổi đi, vậy phải làm sao?
*Cưu chiếm thước sào: Chim tu hú chiếm tổ chim khách. Con chim tu hú vụng về không biết làm tổ nên thường đẻ trứng nhờ vào tổ chim khác nhờ nó ấp hộ. Chim tu hú non thường có kích thước lớn hơn các con chim non trong tổ đẻ nhờ nên không những chiếm tổ còn tranh hết thức ăn của các con non khác
Nếu lúc trước, cho dù là một lưu manh, ngồi phòng giam liền ngồi phòng giam. Hiện tại Điền Đại Tráng là người đã có vợ rồi, bất cứ việc gì cũng phải cân nhắc, không thể hành động theo cảm tình nữa. Nhất định phải nhịn tức giận này.Đại Tráng sợ bọn họ cố ý hướng dao liêm trong tay mình đụng vào, khiến cho không phải anh chém cũng bị vu thành anh chém, dứt khoát đem dao cài vào sau lưng, lui về sau mấy bước, cười lạnh nói: “Mấy người nghĩ hay lắm. Có bản lĩnh hướng pháp viện kiện tôi, xem tôi làm đồng tính luyến ái phải hay không cũng bị tước đi quyền lợi thừa kế gia sản? Nếu kiện không thành, mấy người các người vẫn là ở chỗ nào trở về chỗ đó thôi, đừng tưởng rằng chắn cửa nhà tôi có thể lấy được chỗ gì tốt.”
Mấy người liếc nhìn nhau, ngược lại là chó chút sửng sốt, ồ, Đại Tráng này hôm nay còn nhịn được nha, mắng nó như vậy cũng không có bạo phát bắt đầu động thủ đánh người. Ẩu đả này, xem ra không thể đáng được rồi sao?
Ngược lại “thím” kia linh hoạt, thấy những người khác bị chặn miệng không có động tác, liền ồn ào nói: “Mày làm đồng tính luyến ái, nhưng người đó là mày nhặt được, người ta có vui hay không đồng ý bị mày làm? Mày không phải là cưỡng bức người ta đi? Đi, chúng tao đi vào nhà tìm người nó, nói với người ta, nếu Đại Tráng bức làm đồng tính luyến ái, chính là cường gian, phải đi pháp viện kiện mày. Trong nhà của chúng tao ra bại hoại, tuyệt không bao che thiên vị, còn phải quân pháp vị thân.”
Mấy người tuân lệnh muốn xông vào bên trong, Đại Tráng vội vàng cầm cây chổi thật dài, xoay tròn vung vẩy, không cho phép bọn họ vào nhà.
Đám người này vốn chính là đến muốn ăn đòn, bị đánh mới có thể đến đồn công an trong thôn trách cứ yêu cầu bắt người, cho nên căn bản không sợ, liền đỉnh vào cán chổi của Đại Tráng xông vào.
Đại Tráng nghĩ đến Tiểu Mãn mới cùng mình làm chuyện này, lúc này khẳng định không muốn gặp người ngoài, huống chi đám người này không có ý tốt mà đến, trong nội tâm quýnh lên, lại hận không thể vung dao liêm chém người.
Đại Tráng bỗng nhiên liếc thấy góc sân có một gánh phân chuồng đang ngâm, lập tức hung ác hướng bên cạnh đến, tiến lên cầm lấy muôi múc phân, múc một thìa đầy, sét đánh không kịp bưng tai hướng mấy người vương bát đản này giội.
Mấy người không kịp phòng bị, toàn bộ vừa vặn bị rót, thoáng cái đều phanh lại dừng chân, oa oa kêu to: “Thao. Phân người hướng lên người giội. Thật sự là thiếu đạo đức bốc mùi lên rồi.”
Dân quê đánh nhau, nữ bình thường nắm tóc lôi kéo nhau vật lộn, đàn ông thì dùng đòn gánh côn gậy đánh, thời điểm bạc mạng dùng búa dao liêm, nhưng, không thịnh hành giội phận, thứ nhất, phân là bón, đáng tiếc; thứ hai, quá thiếu đạo đức.
Hiện tại không thể quản nhiều như vậy được nữa, dù sao dùng phân giội người chính là buồn nôn, không chính thức tạo được tổn thương trên người, không đủ đưa mình vào cục cảnh sát. Đại Tráng cắn răng, lại múc một thìa tràn đầy phân, hướng bọn họ giội.
Cái này gọi là một trời mưa phân bay.
Mấy người tuy là nông dân, bình thường cũng phải nhặt phân giội phân, đối với mùi kia là quen thuộc nhưng. Ngâm ủ nhừ phân tưới ở trên người tiếp xúc thân mật với làn da không giống với lúc trước, làm cho người buồn nôn muốn ói, dù là bọn họ cũng chịu không được nữa, vậy mà quên chuyện chính mình dốc sức liều mạng muốn xông vào, run rẩy tóc quần áo thối không ngửi được, đối với Đại Tráng chửi ầm lên.Trong chốc lát, thôn trưởng nghe nói chạy đến, nghe chuyện đã xảy ra, tuy phê bình Đại Tráng cầm phân và nước tiểu giội trên người không đúng, chỉ là, những người này tập hợp thành nhiều người, đến cửa tìm kẻ hở, cũng xác thực thiếu trừng phạt.
Thôn trưởng để cho Đại Tráng nhận lỗi mấy người kia, ý nghĩa chuyện này bỏ qua đi, mấy người chỗ nào bằng lòng, thà rằng bị đáng một trận hoặc bị chém hai dao, này giội một thân tanh hôi, còn kiện nó không được cũng không kiếm được bồi thường, xong chuyện là được sao.
Đại Tráng không thuận theo, nghểnh cổ, nói: “Bọn họ xông vào nhà tôi thêu dệt chuyện, cùng sáu năm trước tức chết cha tôi lần kia giống nhau, tôi hận không thể vung dao chém, chỉ là không muốn ngây chuyện cho thôn trưởng chú mới nhịn xuống. Giội phân lên mặt bọn họ thì làm sao? Miệng kia của bọn họ, so với phân còn thối hơn, giội lên mặt xem như rửa sạch.”
Tuy mấy người kia cũng kích động không thuận theo không buông tha, không biết thôn trương như thế nào dốc sức đàn áp, cuối cùng để cho Đại Tráng cho 100 đồng chi phí tẩy trừ quần áo, mới hùng hùng hổ hổ thẳng rời đi, lúc gần đi buông ra một câu: “Chuyện này không để yên. Muốn cứ như vậy chiếm nhà và ruộng Điền gia, không dễ dàng như thế.”
Sau khi mọi người tản ra về, Đại Tráng mới mấy thứ trên mặt đất dọn dẹp sạch sẽ, mình cũng tắm rửa một cái, mới đi vào phòng, nhìn Tiểu Mãn ngồi ở trên mặt đất, cau mày nói: “Em đều nghe thấy?”
Tiểu Mãn gật gật đầu, nói: “Em vốn nghĩ ra giúp anh mắng chửi người, lại sợ thêm phiền cho anh, liền không đi ra.”
Đại Tráng nói: “Đúng, em đừng ra, bọn họ đám người thô kệch, em cũng nói, tú tài gặp binh, có lý không thể nói rõ. Không bằng anh trực tiếp gọn gàng tới một muôi phân.”
Tiểu Mãn nghĩ nghĩ, nói: “Nhưng, bọn họ lần này không có thực hiện được, còn sẽ lại đến, anh còn có thề mỗi lần đều cầm phân đi giội bọn họ sao? Đây không phải giải là phương pháp giải quyết vấn đề.”
Đại Tráng gãi gãi đầu, vẻ mặt đau khổ ngồi trên ghế đẩu, nói: “Lần sau, anh liền đổi một gánh phân các loại giội bọn họ.”
Tiểu Mãn con ngươi đảo một vòng, nói: “Em dạy cho anh một biện pháp, triệt để giải quyết vấn đề, để cho bọn họ về sau không bao giờ sẽ lại đến của nhà ồn ào.”
Đại Tráng con mắt sáng ngời, nói: “Rốt cuộc vẫn là vợ nhà anh có biện pháp. Anh là cưới một người đa mưu trí vào cửa. Nói mau. Nói mau.”
“Anh cưới sao?” Tiểu Mãn sóng mắt lưu chuyển, nói: “Đem em giấu ở trong nhà, cũng không dám để cho người trông thấy, cái này là anh định nghĩa cưới?”
Đại Tráng gấp đến độ đỏ mặt tía tai, nói: “Anh hận không thể cầm chiêng trống gõ trong thôn, nói cho mọi người biết anh Điền Đại Tráng cưới vợ rồi, bây giờ không phải lưu manh nữa. Chỉ sợ em không cho.”
Tiểu Mãn sờ lên mặt anh, sờ bàn tay đầy mồ hôi, nói: “Được rồi, cùng với anh đùa thôi, liền gấp thành như vậy. Tố chất tâm lý cũng quá kém.”
Đại Tráng kéo tay Tiểu Mãn ôm vào trong lòng, nói: “Tiểu Mãn, em không biết trong lòng của anh vui biết bao nhiêu, anh rất thích em, thiệt tình đấy, một chút cũng không mang theo tạp chất, nếu có thể đem tim anh móc ra cho em xem thì tốt rồi...”Tiểu Mãn tùy anh ôm mình trong chốc lát, đem mặt giấu ở bả vai rộng lớn của anh, vụng trộm hé miệng cười cười, nói: “Anh còn có nghe biện pháp giải quyết của em không? Một mực ngắt lời.”
“Nghe. Nghe. Nghe. Anh luôn nghe lời vợ nói.” Đại Tráng thái độ nghiêm túc.
Tiểu Mãn kéo anh ngồi xuống, vì thế trật tự từ từ nói lý lẽ: “Người nhà chú anh kia mục đích rõ ràng, vừa rồi bọn họ cũng nói rất rõ rồi, chính là muốn ruộng, phòng của chúng ta, còn tiền tích lũy cha anh tích góp từng tí qua bao năm qua, ruộng là của nhà nước, tương lai giao cho tập thể thôn, bọn họ tranh giành cũng tranh không được, cha của anh tích góp từng tí một, bọn họ cũng không có thể biết sổ tiết kiệm cùng mật mã, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, hiện tại, chỉ có một thứ để bọn họ có thể nhìn chằm chằm, chính là phòng ở, chỉ cần giải quyết phòng ở phần chính đầu này, bọn họ cũng sẽ không thể làm ầm ĩ cái gì được nữa.”
Đại Tráng nâng trán, nói: “Anh hiểu ý của em, em là để cho anh đem phòng ở bán đi. Anh là muốn bán, hiện tại cũng sai người đi hỏi rồi, chỉ là, chúng ta không phải muốn qua năm mới đi sao? Hiện tại liền bán đi, chúng ta ở chỗ nào?”
Tiểu Mãn cười nói: “Chúng ta vẫn là nơi này, hiện tại cách lễ mừng năm mới còn có hai tháng mà thôi, chúng ta cùng người mua nhà đã hẹn xong, phòng ở thuộc về bọn họ, sang tên cái gì đều cho bọn họ xử lý, nhưng, chúng ta tạm thời đi không được, lại ở một thời gian ngắn, dự định cho bọn họ thuê nhà là được. Tiền thuê nhà ở nông thôn nên không cao, 300 đồng một tháng có đủ hay không?”
Đại Tráng trong miệng quả thực có thể nhét vào một quả trứng vịt, nói: “Ah. Phòng ở nhà mình, còn muốn thuê lại với người ta nữa? Không làm, không làm, đây quả thực là thâm hụt tiền mua bán.”
Tiểu Mãn không nể mặt, nói: “Anh mới vừa rồi còn miệng đầy ngon ngọt, nói cái gì đều nghe vợ, anh chẳng phải nghe em sao?”
Đại Tráng ủy khuất nói: “Nghe, đương nhiên nghe vợ. Chỉ là, anh cảm thấy...không thể tính ra. Căn phòng nhỏ này bán mới bán bốn năm vạn, tiền thuê nhà ngược lại là phải mấy trăm đồng, chỗ nào có thể tính ra.”
Tiểu Mãn nói: “Đây không phải vấn đề không thể tính ra, cái này gọi là rút củi dưới đáy nồi, để cho đám người chú anh lại hết hi vọng. Tốn mấy đồng tiền này tính cái gì, liền muốn nhìn thấy bọn họ nhớ thất bại này, bộ dạng nhớn nhác.
“Hơn nữa, không có phòng, bọn họ rốt cuộc uy hiếp không được anh, ngược lại là anh có thể trái lại uy hiếp bọn họ.” Tiểu Mãn khóe môi tươi cười, chắc chắn nói.
“Có ý gì?” Đại Tráng có chút mò không ra.
“Chúng ta bán phòng, người thức thời, lại tránh về sau lo lắng, buông ra lời muốn nói, bọn họ còn dám đến tìm chúng ta xúi quẩy, một chút lửa đốt nhà ông ta. Đương nhiên, bọn họ cũng có thể đốt nhà chúng ta, ha ha, chỉ tiếc, hiện tại đã dưới tên người khác, chúng ta không có tổn thất.”
Đại Tráng nghĩ nghĩ, do dự nói: “Đốt nhà là phạm pháp. Anh hiện tại đã có vợ, chuyện phạm pháp gì cũng không muốn làm, chỉ muốn cùng em thật dài thật lâu cùng một chỗ.”Tiểu Mãn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Ai bảo anh thực đi đốt? Buông ra một câu độc ác vậy thôi. Còn có ác hơn đấy, vừa mới em nghe thấy bọn họ chửi, mắng anh làm đồng tính luyến ái đoạn tử tuyệt tôn kia mà, còn khoe chính bọn họ sinh ra con trai. Được, em là lưu manh, em đoạn tử tuyệt tôn, em cái gì cũng không sợ, ngày khác anh đem dao liêm trong nhà, dao bầu, tất cả các dao đều tìm ra,mỗi ngày ở trước cửa ra vào nhà bọn họ mài dao, vừa mài vừa mắng, lão tử đều đoạn tử tuyệt tôn sợ cái gì? Lão tử không đối phó được người lớn còn không đối phó được mấy thằng ranh con? Để cho các người đoạn tử tuyệt tôn, xem các người có thể nhao nhao có thể ầm ĩ được đến bao lâu?”
Đại Tráng tưởng tưởng tình cảnh kia cảm thấy phía sau lưng đều lạnh lẽo, nghỉ một lát, yếu ớt nói: “Như vậy không tốt lắm đâu? Đối với đứa nhỏ ra tay, anh thật...”
Tiểu Mãn nói: “Ai kêu anh hạ thủ? Chính là làm bộ vậy thôi. Anh chỉ là ngẫm lại cũng sợ hãi, bọn họ có thể không sợ sao? Thật là. Em chân trần không sợ đi giầy, để cho bọn họ cứ thế phóng ngựa qua đây.”
Tiểu Mãn này tiến hành đồng bộ hai biện pháp giải quyết vô cùng hiệu quả, người trong nhà Điền Căn Sinh nghe nói Đại Tráng lén vụng trộm tìm người đem phòng ở bán đi vốn đang giận không kềm được, về sau thấy Đại Tráng ngược lại chủ động ra chiêu, mỗi ngày đi vòng vòng ở trước cửa nhà mấy người mài dao, vừa mài vừa dùng ánh mắt hung ác nhìn đứa nhỏ nhà bọn họ còn một bên hung ác thanh âm lầm bầm lầu bàu: “ Khiến lão tử nóng nảy, làm thịt mấy thằng ranh con này, để cho các người đoạn tử tuyệt tôn. Giết một người xem như hòa nhau, giết hai đứa liền buôn bán lời, giết toàn bộ, vừa vặn đến dưới đất đi gặp cha mẹ tao, liền nói đã báo thù.”
Đám con rể trong nhà Điền Căn Sinh chạy đến muốn bắt Điền Đại Tráng, Điền Đại Tráng buồn bực mài dao, nói: “Nơi này là của mấy người sao? Đây là công cộng đấy, tao ở chỗ này làm gì cũng có thể, mài dao, õng ẹo ương ca, lại không có ảnh hưởng đến ai. Mày nhìn không quen. Mày không quen nhìn gọi công an tới bắt tao à.”
Xác thực đấy, Điền Đại Tráng chỉ là mài dao cùng lầm bầm lầu bầu, cũng không có hành động thực tế nguy hại đến người khác, khiến cho bọn họ mài răng đến rung động khanh khách, lại đối với anh không có biện pháp.
Đại Tráng tiếp tục mài dao.
Nghe xong mài dao ba ngày, mấy đứa cháu nội cháu ngoại trai Điền Căn Sinh đều dọa cho sinh bệnh, thậm chí xuất hiện nghe nhầm, có gió thổi cỏ lay, liền ồn ào nói: “Đại Tráng kia lại đang mài dao rồi, chú ta mài dao thật nhanh, muốn giết con. Ô ô ô, con không muốn chết...”
Điền Căn Sinh lúc này mới hối hận không kịp, thao đại gia nó. Thịt dê không ăn được, ngược lại dính một thân mùi tanh dê. Phòng ở không có tiền cũng không có, không lâu bị giội một thân phân, hiện tại càng làm mấy cháu ngoại nội trai dọa chết, còn nhắm trúng người trong thôn lời ong tiếng ve nhao nhao, được rồi được rồi, vẫn là chớ chọc ôn thần kia.
Đợi đến lần sau Đại Tráng lại đến lúc mài dao, Điền Căn Sinh tự mình liền nghênh đón, đối với Đại Tráng nói: “Được rồi, không khác lắm thấy được thì thu đi. Nhà của mày để cho mày bán đi, tiền cũng vô túi mày rồi, lại để cho mày lấy ra sợ là cũng không có khả năng, hôm nay xem như nhận thất bại. Mày cũng đừng được lợi còn không buông tha người, hù dọa đứa nhỏ tính là bổn sự gì? Có bản lĩnh chống đối mấy đứa con rể tao một trận đi?”
Đại Tráng thu dao, nói: “Chống đối liền chống đối, ông cho rằng tôi sợ các người đấy à. Chẳng qua muốn trước lập nhiều giấy sinh tử, mặc kệ đánh chết đả thương, cũng không thể báo quan, cũng không được bồi tiền thuốc men. Có dám hay không?”
Điền Căn Sinh thoáng cái liền kinh sợ, ni mã, này đánh nhau tinh khiết, không có mưu toan gì, còn đánh rắm à? Vạn nhất bị thương, ngay cả tiền thuốc men cũng không có chỗ thanh toán hay sao? Coi như là đem Đại Tráng đánh chết thì thế nào, nó dù sao một đứa lưu manh chết rồi thì xong, nhà mình con trai con rể nhưng đều là có con dâu có con gái, đáng giá sao? Chỉ vì xả giận?