• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit+Beta: Minh Miu

Chu An Bằng là một thiếu gia quần là áo lượt, thể năng có hạn, cho dù đã chạy đến cạnh cửa rồi, vẫn là để cho Đại Tráng xách như xách gà con trở về.

“Trói lên.”

“Ah.” Đại Tráng dựa vào lệnh của vợ, hơi nghiêm túc, kéo sợi dây thừng nhựa cột đồ mua trong siêu thị, đem hai tay anh vợ chắp sau lưng trói lại, ném ở chân An Trình.

Chu An Bằng bình thường vênh mặt hất hàm sai khiến, hiển nhiên là một bông hoa khổng tước, hiện tại bị Đại Tráng cẩn thận trói trở thành một cái bánh chưng lớn, khí thế kia thoáng cái liền sụt rồi.

Cho dù Chu An Bằng đem hai con mắt trừng An Trình trừng đến hận không thể rớt hai con mắt, cũng không thay đổi được hiện trạng yếu thế buồn cười trước mắt.

An Trình liền cầm trong tay một cái bóng chày, dù bận vẫn nhàn nhã mà nhìn gã, khóe môi nhếch lên cười.

Chu An Bằng ngồi xuống đất, ngẩng cổ, đối với An Trình phô trương thanh thế hô: “Hai người đến cùng muốn làm gì? Nói cho hai người biết, tao cũng không phải Tạ Đạt Mẫn trứng dái mềm yếu như vậy, bị đánh liền cho đánh, hai người dám đụng đến tao, tao nhất định báo động, kiện hai người giam cầm tao phi pháp, tổn thương thân thể người khác.”

An Trình thật giống như không nghe thấy gã nói, tay phải cầm bóng chày vung tới, đập vào trong lòng tay trái, nói: “Ừm, sức lực không tệ.” Thật giống như nói hôm nay thời tiết rất đẹp, hoặc là nói, buổi tối ăn cái đó dường như không tệ.

Cái cảm giác mèo vờn chuột này, thật là phía chuột đều sẽ khó chịu, Chu An Bằng cái mũi đều bị tức đến lệch, lá gan lớn một chút, dùng khẩu khí hung hăng càn quấy trước sau như một nói: “Hỗn đãn. Mau gọi người đàn ông bán thịt heo của mày đem tao buông ra, bằng không thì, muốn hai đứa mày đẹp mắt. Không muốn cha trở về còn đem theo cà-mên đi thăm tù chứ?”

An Trình ha ha cười, nói: “Anh cảm thấy tôi có ngu xuẩn như vậy, chờ anh đi kiện tôi?”

Chu An Bằng rụt rụt cổ, xác thực đấy, An Trình tiểu tử này cho tới bây giờ đều là chiêu ngầm, nó hoặc là không ra tay, nếu xuất thủ nhất định nghĩ đến hậu chiêu cùng lí do thoái thác, xem ra bữa này bị đánh là chạy không thoát, dứt khoát kiên cường một chút, ưỡn ngực, nói: “Muốn đánh liền đánh, ít nói nhảm.”

An Trình nhíu mày, nói: “Đây là anh chính mình chủ động yêu cầu đấy. Được, hiện tại liền thỏa mãn anh.”

Nghe được tiếng gió bóng chày vang lên, Chu An Bằng sợ tới mức kinh sợ rồi, vội vàng hô ngừng, nói: “Chỉ có tiểu nhân mới sử dụng vũ lực. Đừng có dùng gậy gộc”

An Trình mới không để ý tới gã, gậy bóng chày rơi trên lưng Chu An Bằng, dẫn tới “ngao” một tiếng hét thảm.

An Trình lại đập một gậy xuống, thưởng thức ông anh đau đến mặt sắp biến hình, ha ha cười nói: “Đây là bút sách năm tôi ba tuổi kia anh đẩy tôi rơi xuống nước.”

Tiếp theo lại là một gậy, đạp vào vai Chu An Bằng, “bành” một thanh âm vang lên, dẫn tới Chu An Bằng kêu rên một tiếng: “Xương cốt sắp gãy rồi, đừng đánh nữa.””Đây là sổ sách năm tôi năm tuổi kia anh ném pháo vào cổ tôi.”

“Đây là sổ sách năm tôi sáu tuổi kia anh thả chuột lên giường tôi.”

...vân vân vân

Chu An Bằng bắt đầu còn thử biện bạch: “Chu An Trình, chính mày để đàn ông thao, trong lòng có phải cũng trở nên giống như phụ nữ nhỏ nhen hay không? Cái này đều là sổ sách từ bao lâu rồi, mày còn nhớ rõ ràng như vậy, tao đã sớm quên. Còn có, nếu nói tao hại mày, mày cũng không hại được tao sao? Hơn nữa mày mỗi lần đều ngầm, một lần đâm bao cao su kia, liền để cho tao bị cha đánh bao nhiêu lần.”

An Trình không tiếp nhận biện bạch của anh trai cậu, tiếp tục coi gã là bao cát người, thỏa thích luyện tập kĩ xảo vung côn.

Giữa chừng, Đại Tráng sợ vợ đánh người đau tay, chủ động yêu cầu giúp vợ làm việc này, An Trình lắc lắc cánh tay, nói: “Không có việc, loại việc nặng này, hơn nữa mệt em cũng vui vẻ làm, trong lòng thoải mái, anh liền đứng một bên nhìn, chớ có nhiều chuyện.”

An Trình làm sao có thể để cho Đại Tráng đến làm thay, cha xem chừng chính là một tuần nữa thì trở về, thương thế kia của Chu An Bằng nói không chừng còn phải giữ lại cùng nhau gặp cha, cha dù đối tối với Đại Tráng như thế nào cũng không thể thích nhìn thấy Đại Tráng đánh con trai mình tàn bạo, cho nên, loại chuyện lặt vặt này, chỉ có thể An Trình chính mình động thủ, anh em tương tàn, một đứa bị đánh thành đầu heo, cha chính là chính là sẽ tức giận bực bội cũng chỉ có thể tự than thở không may.

Dần dần, Chu An Bằng tức giận mắng liền biến thành: “Đừng đánh nữa, sắp bị đánh chết rồi, em trai, van em, đừng đánh nữa, đau chết, xương cốt đã gãy, thực đã gãy...”

An Trình bất vi sở động, đâu ra đấy lấy sổ sách ra tính xem rành mạch, cuối cùng là: “Đây là sổ sách anh vừa rồi làm Bảo Bảo nhà tôi sợ khóc. Hừ, anh hại tôi tôi cũng miễn cưỡng có thể bỏ qua cho, anh khiến Bảo Bảo nhà tôi khóc không thể dễ tha cho anh.”

Lại là một gậy côn đập nặng nề, Chu An Bằng cũng nhịn không được nữa, con mắt đảo lộn, đã bất tỉnh rồi.

An Trình vứt bỏ bóng chày dính máu, Đại Tráng lúc này mới đi tới, xoay người xem xét tình huống Chu An Bằng, hơi lo lắng hỏi: “Đánh thành như vậy không sao chứ? Muốn hay không đưa anh ta đi bệnh viện? Anh ta vừa rồi luôn ồn ào nói xương đã gãy, sẽ không gãy xương chứ?”

An Trình cẩu thả nói: “Không có việc gì, em đều cẩn thận, không có đập vào chỗ hiểm, cũng không đánh xương cốt, chính là bị thương da thịt một chút, khiến anh ta nhớ kĩ bài học này.”

Đại Tráng nhìn anh vợ một thân đồ vét bị quật rách rưới nằm trên sàn nhà giống như chó chết, có chút lo âu, nói: “Muốn hay không thoa cho anh ta thuốc trị thương?”

An Trình xùy ~~~ cười một tiếng: “Anh tâm mẹ già làm gì? Anh liền quên anh ta ngày xưa lúc muốn giết em anh còn nói muốn làm thịt anh ta đấy? Được, loại này giải quyết tốt hậu quả sự tình, tự nhiên có người tiếp nhận.”

Nói xong, An Trình liền lấy điện thoại di động gọi điện thoại, điềm nhiên như không có việc gì đối với đầu dây bên kia nói: “Thám tử Trì, anh tại H quốc bên kia theo đuổi anh trai tôi lâu như vậy, kết quả cũng không tệ lắm phải không?”

Bên kia Trì Đức Triết dứt khoát rồi, theo đuổi hai ba tháng, không biết làm sao Chu An Bằng thật sự là quá thẳng, chỉ thích em gái mềm mại, cho nên cái này còn không có tóm được, ai biết vừa sơ hở một tí, người cũng không biết chạy đâu rồi, Trì Đức Triết hận đến răng đều ngứa, bây giờ nghe Chu An Trình này hỏi giống như vạch trần vết sẹo, hắn đành phải lừa mình dối người nói: “Sắp rồi sắp rồi, sắp OK rồi. Anh trai của cậu độc thân nhiều năm như vậy, có chút không thích ứng, tôi để cho em ấy hoà hoãn một chút.”

Cái này là phùng má giả làm người mập. An Trình nhịn cười, nói: “Thiệt hay giả? Thám tử Trì, anh cũng quá ôn nhu đi à nha? Đáng tiếc, có người không lĩnh hội được khổ tâm của anh, còn muốn chạy ra ngoài chơi, chúng tôi ngăn cản cũng ngăn cản không được. Kết quả là hư việc rồi, không chỉ để người khác lừa bịp tống tiền, còn để cho người khác đánh. Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Cái gì?” Trì Đức Triết chấn kinh rồi, phẫn nộ rồi.

Cái này gọi là “một vương hai hậu” là thuyết pháp hàm súc, kì thật chính là cùng lúc chơi hai người phụ nữ, chính là 3p, Chu An Bằng này, quả thực rời mắt của hắn da liền gặp chuyện không may, có thể nhẫn nại, không có thể nhẫn nhục?

Bên kia, An Trình vẫn còn hỏi: “Ai ôi!!! Vậy phải làm sao bây giờ? Khuyên nhủ cũng không nghe, ồn ào đến nổi mang một thân thương tổn về, đem Bảo Bảo nhà tôi đều sợ hãi...”

Trì Đức Triết nghiến răng nói: “Tôi lập tức ngồi máy bay qua, cậu trước giúp tôi đem em ấy trong coi.”

Đại Tráng trợn mắt há hốc mồm nhìn An Trình gọi xong cuộc điện thoại này, nói: “Đem tên này bàn giao ra ngoài rồi hả? Không có việc của anh rồi hả?”

An Trình nhún nhún vai, nói: “Hoặc là, đóng gói, cất vào trong hộp quà, cho thám tử Trì hưởng dụng?”

Đại Tráng hít sâu một hơi, nói: “May mắn anh là chồng em, không phải địch nhân, ngọa tào, cái này bị chỉnh đốn, còn không biết là chuyện gì xảy ra nữa.”

Chỉ có điều, Đại Tráng vẫn có chút lo lắng, hỏi: “Thám tử Trì thực sự sẽ...cái kia anh ta? Bà mẹ nó, nếu cha của em trở về, vạn nhất biết chuyện này, sẽ không trách em đi? An Trình, em đừng xằng bậy. An Bằng này là tên khốn kiếp. Đã làm rất nhiều việc vô sỉ, chỉ có điều, chúng ta không thể cùng anh ta giống nhau?”

An Trình bĩu môi, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Đừng bận tâm ăn cải trắng mặn hay nhạt, cha em nói, quản lý không tốt An Bằng như vậy, phải tìm nữ cường nhân mới trấn áp anh ta. Chỉ có điều, anh xem anh ta đức hạnh này, em đoán chừng nữ vẫn chưa được, không bằng đến một người đàn ông, tránh khỏi anh ta khắp nơi cùng phụ nữ thông đồng quan hệ bừa bãi, khiến cha quan tâm tức giận. Em cũng coi là vì xã hội đoàn kết yên ổn làm ra một cọc chuyện tốt, tạo phúc quảng đại cho đồng bào phụ nữa.”

Đại Tráng nghĩ nghĩ, giảm thấp xuống thanh âm, hỏi: “Ai, vợ, anh trai của em có thể hay không cùng em, còn cha em nữa thể chất giống nhau, cũng sẽ mang thai?”

An Trình khóe môi chứa ý cười, nói: “Vậy phải thí nghiệm mới biết được. Cũng không biết cây súng kia của thám tử Trì có dùng tốt hay không? Kĩ thuật bắn bia như thế nào nữa?”

Đại Tráng đã hiểu rõ: Bà mẹ nó. Xem ra anh vợ cũng sắp làm cha. Cái này thật đúng là chuyện vô cùng tốt ha ha ha ha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK