Mục lục
Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Tạp Tư chợt đờ người ra, nhưng anh khôi phục lại vẻ tự nhiên rất nhanh, tay nhéo nhéo gương mặt Tư Vũ, cố ý thừa nhận nói."Tối hôm nay anh cùng một phụ nữ khác ở chung một chỗ đấy, em ghen sao?" Anh nói rất thản nhiên, tuyệt không hề sợ cô tức giận.
Vốn là Tư Vũ rất nghi ngờ, nhưng bởi biểu lộ của anh khi nói chuyện này lại quá thẳng thắn, cho nên lại giống như giả vờ!
"Nếu như anh thích phụ nữ khác, hãy nói cho em biết, nhất định em sẽ tự giác tự động rời đi! Chỉ mong anh đừng bao giờ giấu giếm em, em sẽ không chịu nổi đâu!" Tư Vũ hai mắt mở to nhắc nhở anh, cũng muốn tuyên bố rõ ràng cho anh biết.
Thần thái trong lúc nói chuyện của cô toát ra vẻ thật kiên định cùng với ánh mắt tuyệt vọng, làm cho Bùi Tạp Tư trong lòng rất sợ hãi. Ngay tức khắc anh nở nụ cười trêu ghẹo:"Xem em nói kìa, dường như muốn dọa người vậy. Em cứ yên tâm, anh sẽ không bao giờ bỏ em! Hơn nữa anh không hề thích người phụ nữ kia, em yên tâm đi!"
Hắn đối với Diệp Chức Nhân chỉ cảm thấy hơi hứng thú, thực ra anh không thích thú gì chuyện này. Dĩ nhiên cái mà anh thích chẳng qua chỉ là thích thân thể cô ta mà thôi!
"Trên người anh đầy mùi nước hoa là ở đâu ra vậy?" Tư Vũ tiếp tục truy hỏi, những lời anh vừa nói lúc nãy không hẳn là không đúng sự thật!
Bùi Tạp Tư cố làm ra vẻ nhẹ nhõm trở mình trên giường. Thật ra thì anh rất chột dạ, cũng không dám nhìn Tư Vũ nên xoay người, anh không dám nhìn cô, cũng không dám để cho cô nhìn thấy anh. Anh cởi bỏ tây trang, cà vạt, áo sơ mi, quần tây....
"Tối hôm nay công việc bận rộn đến phát điên mất, mấy người khách kia lại nhất định muốn đi hộp đêm, em cũng biết ở cái nơi ấy thiếu gì phụ nữ đâu, anh gọi mấy cô gái.... "
Tư Vũ ngồi bật dậy, mở to hai mắt hỏi."Vậy anh cũng đi tới đó sao?"
Lúc này Bùi Tạp Tư đã mở tủ lấy ra bộ quần áo ngủ, mang theo vào chuẩn bị đi tắm."Anh có thể không đến mà được à?"
"Anh... đã làm những chuyện có lỗi với em!" Mặc dù cô đang trách móc anh, nhưng cũng không nổi nóng. Cho dù kinh nghiệm xã hội của cô còn ít, nhưng cô cũng hiểu được đôi khi trong lúc làm ăn đàn ông phải đi đến những nơi đó là điều không thể tránh khỏi... Khi có cô gái trẻ ngồi bên tán dương, buổi gặp gỡ thương thảo sẽ thuận lợi hơn một chút!
Bùi Tạp Tư lúc này mới xoay người, mạnh miệng bảo đảm: “Em yên tâm đi, anh thề, anh chỉ để cho cô gái kia ngồi ở bên cạnh mà thôi, còn những chuyện quá giới hạn anh tuyệt đối không làm!"
"Anh nói thật chứ?"
"Đương nhiên là anh nói thật, em suy nghĩ một chút cũng biết mà, anh làm sao có thể đụng chạm vào các cô gái ở nơi đó, quá bẩn thỉu!" Bùi Tạp Tư dở khóc dở cười giải thích. Anh khoả thân, gập chân quỳ gối trên giường, cố ý ghé sát gương mặt Tư Vũ, lỗ mũi đụng lỗ mũi, miệng dán miệng nói."Hơn nữa, trong nhà có bà xã xinh đẹp thế này, anh làm sao có thể đi tìm người khác được, đúng không?"
Tư Vũ nở nụ cười, đập xuống đầu vai anh."Em chỉ muốn nhắc nhở anh thôi, anh phải làm gương cho hai đứa con, đừng có bậy bạ ở bên ngoài rồi không dạy được con đâu!"
"Ha ha... “Bùi Tạp Tư giống như được nghe chuyện cười liền cười bò ra, chỉ có anh mới biết cái cười này đầy sự gượng gạo!"Anh đi tắm đây!"Anh gần như là chạy trốn, đi vào trong phòng tắm.
Bởi vì tổng giám đốc Bùi thị đang trong kỳ nghỉ phép, vì vậy Bùi Tạp Tư là em trai, đang phụ trách chi nhánh ở nước Mỹ tạm thời phải đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc. Bùi thị khởi nghiệp bắt đầu là dựa vào sản xuất linh kiện xe hơi, nên có quan hệ hợp tác với các hãng chế tạo xe hơi nước ngoài nổi danh. Theo kinh tế phát triển, nhà họ Bùi cũng không ngừng mở rộng trong lĩnh vực kinh doanh. Bất cứ cái gì thu được lợi nhuận đều đầu tư triệt để. Thậm chí ở Macao, Las Vegas, Bùi thị cũng có sòng bạc hoạt động!
Tổng giám đốc sản của cả tập đoàn, hoàn toàn không thể kể xiết!
Bùi TạpTư tây trang phẳng phiu, đi thang máy dành riêng đi thẳng đến tầng ba mươi sáu ...
Anh bước ra khỏi thang máy, liền tiến vào khu vực lãnh đạo cấp cao của công ty.
Cả một tầng rộng năm trăm mét vuông được kiến trúc vô cùng sang trọng là nơi làm việc của tổng giám đốc.
"Tổng giám đốc, chúc ngài buổi sáng tốt lành!" Người thư ký mặc bộ đồng phục màu trắng lễ phép chào hỏi anh!
Bùi TạpTư không buồn nhìn người thư ký, tiếp tục đi tới gian phòng sau cánh cửa gỗ màu đen dầy cộm, đó là văn phòng làm việc của anh ở tổng bộ."Mang cà phê vào đây!"
"Vâng, thưa ngài!"
Anh có thói quen sau khi đến công ty làm việc phải uống một ly cà phê đen!
Ngồi chỉnh tề trong chiếc ghế da sạch sẽ, anh vừa mở máy vi tính thì cửa phòng làm việc liền được thư ký mở ra, mùi hương ca cao đậm đà từ từ lan khắp bầu không khí trong phòng.
Cô thư ký mái tóc dài lượn sóng đung đưa nơi vòng eo mảnh khảnh dáng điệu tự tin, mỉm cười, chậm rãi đi về phía người đàn ông đang ngồi trong ghế da.
Cô ta đặt chiếc đĩa có ly cà phê lên mặt bàn nghe lanh cach, sau đó cất tiếng nói, âm điệu khàn khàn đầy quyến rũ :"Buổi sáng hôm nay tổng giám đốc đến công ty rất sớm, em vẫn nghĩ là ngài sẽ đến trễ hơn một chút cơ?"
"Vậy sao?" Bùi Tạp Tư hạ chân mày rất khiêu khích, cả người dựa hẳn vào lưng ghế."Thế nào, tôi tới sớm hay muộn có liên quan tới em sao?"
Thư ký Diệp nhẹ nhàng áp sát người anh, bày ra một thân hình tương đối khêu gợi. Ánh mắt của cô ta nhìn chằm chằm vào anh, giống như kiểu mang theo lưỡi câu để quyến rũ ánh mắt cùng linh hồn của Bùi Tạp Tư."Đương nhiên là có liên quan chứ ạ. Ngài tới công ty sớm, em sẽ phải đến làm việc sớm hơn, ngược lại nếu ngài tới muộn, thời gian em đến làm việc cũng sẽ trễ một chút! Đại tổng giám đốc của tôi ơi, thứ mà nhân viên quèn chúng em mỗi ngày đều tính toán nhiều nhất chính là thời gian làm việc!"
"Ha... ha... còn nếu như tôi không đến, em cũng không cần làm việc sao? Vậy thì chắc là tôi ngày ngày đều bị người khác nguyền rủa bị ốm đây!" Bùi Tạp Tư bưng lên ly cà phê còn nóng, nhấp một ngụm to."Không tệ, kỹ thuật pha cà phê của em đã có sự tiến bộ lớn!"
"Đó là điều hiển nhiên thôi ạ!" Một người thư ký thích hợp, nếu như ngay cả cà phê cũng pha không tốt, vậy còn có thể làm tốt được việc gì đây?"Tổng giám đốc, em bây giờ phải ra ngoài làm việc, có chuyện gì xin ngài gọi em!"
Bùi Tạp Tư không nhịn được cười, lắc đầu một cái."Tôi lại cho là em muốn nói, nếu như sáng sớm hôm nay tôi không bò dậy nổi, mới có thể chứng minh rằng sức quyến rũ của em rất lớn mới phải chứ nhỉ?"
" Em cũng không nghĩ mình giá cao đến thế. Sức quyến rũ của em làm sao có thể lớn được như vậy? Quả thật, nếu mà lớn như thế thì sáng sớm hôm nay ngài cũng sẽ không kiên quyết trở về nhà!" Diệp Chức Nhân nhún vai, đôi môi bĩu ra càng gia tăng thêm vẻ quyến rũ!
"Ha... ha..., tôi rất thích loại người có tính cách thành thục như thế này!" Bùi TạpTư không chút keo kiệt thưởng cho cô ta một câu tán thưởng."Vẫn còn thói quen ở quán rượu sao?"
Bùi Tạp Tư là người tương đối tuỳ tiện, không giống như Lạc Ngạo Thực là người tuyệt đối giữ vững nguyên tắc không bao giờ có hành động ám muội ở trong phòng làm việc và chưa bao giờ vi phạm nguyên tắc này, luôn luôn đối xử theo đúng cấp bậc!
Diệp Chức Nhân nghiêng đầu, bĩu môi: “không bao giờ, em không thích giống như kiểu ở quán, có cảm giác như mình là một người khách qua đường. Lúc đêm khuya vắng vẻ, sẽ có cảm giác rất cô độc…
Bùi Tạp Tư hiểu ra nhíu mày, “Chúng ta cứ ngồi trơ ra ở đây thế này không hay, chi bằng em hãy đi thuê một căn nhà ở đi, tôi sẽ trả tiền!”
Diệp Chức Nhân kinh ngạc há to miệng mãi mới khép lại được, sau đó lại nở nụ cười quyến rũ: “Ngài trả tiền? Hóa ra ngài là đường đường mang danh là tổng tài, còn em mang danh là tình nhân sao?”
“Ha… ha… vậy em hi vọng tôi dùng thân phận gì?” Bùi Tạp Tư bất thình lình nhìn thẳng vào người cô ta hỏi ngược lại!
“Em cũng chỉ là tùy tiện hỏi thôi mà, tóm lại là ngài trả tiền!” Sau khi nói xong, cô ta đi tới cạnh cửa, sau đó dùng ngữ điệu môi nói với anh: “Bùi tổng, tối hôm qua ngài thật mạnh mẽ biết bao, khiến cho đến tận bây giờ người ta vẫn còn đang run rẩy đấy! Ngài đoán một chút, bây giờ dưới váy em đang mặc là cái gì nào?”
Mấy câu nói đầy quyến rũ đã khiến cho chỗ kín của Bùi Tạp Tư một hồi xao động.
Nhưng mà hiện tại anh lại không thể làm bất cứ điều gì, bởi vì anh lập tức có một hội nghị!
******************** phân chia tuyến *********************
“Tạp Tư, tối hôm qua anh mấy giờ trở về tới dùng cơm?” Mấy ngày liên tiếp, Bùi Tạp Tư về nhà rất khuya, mỗi buổi tối cô đều chuẩn bị món ăn rất phong phú. Nhưng chỉ có hai người, cô và Hoan Hoan ăn mà thôi, số còn lại không ăn hết đành đổ vào thùng rác.
Lớn lên ở trong cô nhi viện nên Hoan Hoan thấy vậy rất tiếc của lẫn đau lòng, sau đó lại phát hiện ở trường học có một nhóm vệ sĩ bảo vệ mình, cô bé rất kiên quyết đưa ra kháng nghị. Vì vậy Hoan Hoan nhất định bảo mẹ gọi điện thoại hỏi chú Bùi Tạp Tư có về nhà ăn cơm hay không, để làm số lượng món ăn vừa phải.
Đó là nguyên nhân lúc xế chiều có điện thoại gọi đến cho Bùi Tạp Tư.
“Tối hôm nay sao? Xin lỗi, công việc bề bộn quá, rất nhiều việc cần anh giải quyết!” Bùi Tạp Tư cầm điếu thuốc lá Diệp Chức Nhân vừa châm, hít hai hơi.
“Vâng, không sao, nhưng anh cũng phải chú ý nghỉ ngơi, nhớ ăn cơm đúng giờ! Thôi em không quấy rầy công việc của anh nữa!” Tư Vũ đè nén tính khí tiểu thư của mình xuống, nói thông cảm. Thực ra thì cô rất muốn nổi giận với anh, rất muốn chất vấn rằng chẳng lẽ ngoài công việc anh cũng không còn biết đến việc khác nữa sao? không biết rằng anh còn có người vợ là cô nữa sao?
Nhưng mà mấy hôm nay, mẹ cô ngày nào cũng đều khuyên bảo cô nên sửa đổi tính khí một chút, không nên để tâm vào mấy chuyện vụn vặt. Dù sao cũng là hôn nhân lần thứ hai của cô, nếu như Bùi Tạp Tư nổi nóng lên, thay lòng đổi dạ không cần cô nữa, mà lại ly hôn sẽ rất khó coi, hơn nữa đối với cuộc sống của mình cũng không cần chịu trách nhiệm.
Còn cô cũng thật sự yêu Tạp Tư, cũng hi vọng hai người sẽ ngọt ngào ân ái, do đó cô cố gắng sửa đổi một chút tật xấu của mình đi!
Lúc Tư Vũ chuẩn bị cúp điện thoại, cô bỗng nghe thấy tiếng Bùi Tạp Tư nói.
“Khoan đã, Tư Vũ, em chớ cúp điện thoại!”
“Có chuyện gì sao? Sau khi tan việc anh sẽ về nhà sao?” cô nắm chặt ống nói, giọng nói vô cùng hưng phấn hỏi lại.
Có cuộc điện thoại khác gọi đến cho Bùi Tạp Tư, trong lòng anh chợt mâu thuẫn: “Em rất mong đợi anh về nhà sao?” Cảm giác được cô mong đợi thật là tốt!
cô nên nói như thế nào đây… “em rất mong đợi anh… như vậy liệu có phải là quấy rầy công việc của anh không?” “không có, công việc của anh mới là quan trọng. Em và Hoan Hoan cùng nhau ăn cơm cũng rất vui vẻ! Em gọi điện thoại là muốn biết anh có trở về ăn cơm hay không để dễ dàng chuẩn bị bữa ăn tối!”
“Nếu như công việc của anh không quan trọng lắm, em có hi vọng anh về nhà với em không?” Đột nhiên anh rất muốn biết tâm ý trong lòng của cô!
“Tất nhiên là em rất muốn rồi, công việc của anh quả thật không gấp chứ? Vậy em chuẩn bị bữa tối cho anh, có được hay không? Hoan Hoan cũng nhớ anh, nói nói mấy ngày rồi cũng không nhìn thấy anh!” Ngữ điệu của Tư Vũ đã hưng phấn cao độ, chỉ cần nghe giọng nói cũng biết cô rất vui vẻ!
“Được rồi, để anh bảo thư ký xem lại thời gian tối nay một chút!” Giống như một thuyết khách, Bùi Tạp Tư cố ý dùng kiểu nói nước đôi.
“Tổng tài, tối hôm nay có một cuộc gặp mặt rất quan trọng, ngài dự định sao đây?” Diệp Chức Nhân cong môi đỏ mọng, nhẹ giọng hỏi, nhưng thanh âm của cô ta vẫn có thể xuyên thấu qua ống nói truyền tới bên trong lỗ tai của đối phương.
Mà cuộc gặp mặt tối hôm nay nhân vật chính lại là anh, Bùi Tạp Tư và cô ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK