Mục lục
Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt của Lạc Tư Vũ làm cho Bùi Tạp Tư càng thêm rối loạn, cũng không dám lừa gạt cô. Đặc biệt đối với chuyện này, nếu cô muốn kiểm tra, thì chắc chắn sẽ biết được người mua "Ánh sao đêm" chính là anh
"Nói cho tôi biết, có phải là anh hay không?" Giọng nói Tư Vũ trở nên the thé, thần sắc giống như lúc trước cô có bệnh! Nhưng cô biết, không phải là bệnh tái phát, bởi vì bây giờ đầu óc cô hoàn toàn tỉnh táo, cô cần phải xả cơn tức giận này, cô nhất định phải trút bằng hết!
Vừa la hét xong, bỗng nhiên cảm giác đau đớn lan truyền khắp bụng ... bụng của cô đau quá, đau quá!
Lo lắng cho thân thể của cô, cuối cùng, Bùi Tạp Tư đành thú thực: "Đúng! ... Nhưng bởi anh không biết rằng em cũng thích sợi dây chuyền đó, em là người đã đặt cọc mua hàng..." Bùi Tạp Tư mau chóng giải thích.
Chữ “Đúng” giống như mồi lửa làm nổ tung vạn tấn thuốc nổ, phát ra sức mạnh làm Tư Vũ đổ sụp. Tư Vũ không kịp nói câu nào, chỉ thấy cơ thể nhẹ bỗng, giống như chiếc lông chim ngã nhào trên mặt đất...
Bịch!
Bùi Tạp Tư muốn nhào tới đỡ thân thể của cô, nhưng không kịp nửa rồi.
Váy của Tư Vũ thấm đầy máu chảy ra từ trong thân thể cô. Dòng máu nóng nhanh chóng nhuộm đỏ làn váy, rồi lan xuống mặt đất rất nhanh.
"Tư Vũ..." Bùi Tạp Tư thét lên một tiếng, người lạnh toát, anh quỳ xuống bên cạnh Tư Vũ, ôm cô lên! Lúc này, máu đã chảy ra nhanh hơn, trên cánh tay của anh cũng dính đầy máu, nhìn đến ghê người. “Tư Vũ, anh đồ khốn nạn...đồ khốn nạn... ngàn vạn lần xin em đừng xảy ra chuyện gì, anh thật đáng chết...!
"Trời ạ..." Diệp Chức Nhân kinh sợ ôm chặt miệng. "Gọi 112 đi!"
"Khốn kiếp, nhanh chóng mở cửa ra cho tôi, mau lên." Bùi Tạp Tư tức giận hét to, chẳng quan tâm bản thân mình mặc quần áo như thế nào, chạy thẳng ra cửa. Tự anh đưa Tư Vũ đến bệnh viện là tốt nhất, làm gì còn thời gian chờ xe cứu thương tới.
Diệp Chức Nhân bị Bùi Tạp Tư và cảnh tưởng trước mắt hù dọa chết khiếp, mau chóng mở cửa phòng ra...
Lúc đó, bỗng nhiên từ bên ngoài thoáng cái, vọt vào mấy phóng viên tay cầm máy ảnh, máy quay... Ngay lập tức trong phòng nhấp nhoáng ánh đèn flash, sau đó lại giải tán rất nhanh...
Lúc này Bùi Tạp Tư cũng không buồn quan tâm đến mọi chuyện, chỉ muốn làm sao đưa Tư Vũ đến bệnh viện nhanh nhất ...
Bùi Tạp Tư chỉ mặc một cái quần dài chật vật đứng ở ngoài cửa phòng bệnh. Anh chưa bao giờ biết sợ hãi, cũng chưa bao giờ lo lắng, giờ phút này lại không ngừng cầu nguyện thần linh phù hộ, để ẹ con Tư Vũ bình an vô sự.
Ông Trời, sao Tư Vũ lại chảy nhiều máu như vậy!
Bây giờ chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu anh liền hiện lên hình ảnh chiếc váy và đôi chân thấm đầy máu của cô…khiến cho anh hận không thể giết chết bản thân mình!
Đáng chết, anh đúng là đồ ngu ngốc chết tiệt!
Đúng lúc này, cửa phòng cấp cứu bật mở, bác sĩ tử bên trong đi ra.
“Bác sĩ, vợ tôi như thế nào rồi? Cô ấy có nguy hiểm hay không?” Bùi Tạp Tư cảm giác như hai chân mềm nhũn ra, hít thở loạn nhịp.
“Đứa bé không giữ lại được!” Bác sĩ là phụ nữ chừng bốn mươi tuổi, sau khi nói xong, nhìn người chồng trước mắt như trách cứ: “Bây giờ anh cũng biết sốt ruột, lo lắng rồi sao? Trước khi tới đây anh đã làm cái gì, khiến cho vợ anh phải tức giận lớn như thế, tức giận sẽ làm cho tử cung co rút, dẫn tới sinh non, biết không? Trong lúc hôn mê thai phụ vẫn còn khóc, nói ghê tởm… thoạt nhìn cũng biết là cô ấy vừa phải chịu một cú sốc rất lớn. Cứ nhìn người chồng nửa người còn để trần là đã biết ngay đã có chuyện gì xảy ra rồi… Bây giờ, những chuyện thế này nhiều vô cùng, không ở chỗ này thì ở chỗ khác…! Đặc biệt là ở bệnh viện này, có rất nhiều cô chỉ vì chồng ngoại tình mà bị sinh non, uống thuốc, cắt cổ tự sát. Mấy hôm trước còn có một cô, cũng vì chồng mang gái về nhà mà nhảy lầu tự sát…”
“Haizzz… Bây giờ đàn ông càng ngày càng tệ, càng ngày càng ngu dốt, trong đầu hình như chỉ chứa toàn phân thôi thì phải! Phụ nữ bên ngoài tốt cũng chẳng thể bằng vợ của mình được. Đương nhiên cũng không chỉ trách đàn ông, cũng có những cô gái làm cho nữ giới chúng tôi bị mất mặt. thật là đồ con gái cặn bã!”
“Bác sĩ, vậy… bây giờ tình hình của vợ tôi ra sao rồi, cô ấy hiện giờ vẫn còn nguy hiểm sao?” Rất lâu sau, Bùi Tạp Tư như gà bị nhúng nước, mới cất tiếng hỏi bác sĩ.
“Hiện giờ sản phụ vừa được tiến hành phẫu thuật nạo thai xong, đương nhiên tình hình chưa được khả quan, hơn nữa ý chí muốn sống của sản phụ cũng không được mạnh mẽ, nên cũng khá gay go…”
Không lâu sau, Tư Vũ được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu, đưa vào phòng bệnh!
“Anh đi đi…” Tư Vũ yếu ớt nằm trên giường bệnh, nhìn những giọt nước từ chai truyền dịch không ngừng nhỏ xuống, lạnh nhạt nói. Giọng nói đó giống như từ trong hầm băng ngàn năm truyền tới, vừa rét lạnh lại vừa đau xót.
“Tư Vũ, cầu xin em đừng nóng giận, sẽ làm thân thể bị thương…” Bùi Tạp Tư nhẹ giọng, cố gắng vỗ về khuyên nhủ.
“Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, nếu như… anh không muốn tôi lại bị thương, lại tức giận, khổ sở, anh mau rời khỏi đây ngay lập tức!” Tư Vũ cũng không nói to, nhưng từng chữ đều làm cho người ta cảm thấy run sợ, không dám cãi lời!
Ngay lúc đó cửa phòng bệnh lập tức bị đẩy ra, Vũ Nghê, Lạc Ngạo Thực xông vào.
Thấy được anh hai và chị dâu của mình, Tư Vũ đang nằm trên giường bệnh bỗng nhiên khóc òa lên.
“Đừng khóc, Tư Vũ, không sao hết, mọi chuyện đã qua rồi!” Vũ Nghê vác cái bụng to tiến lên an ủi cô. Thật ra thì, theo cách nói của dân gian, cô không nên đến gặp Tư Vũ, nhưng bây giờ làm sao còn có thể để ý những chuyện mê tín này chứ.
Xảy ra chuyện lớn thế này, nhất định Tư Vũ rất cần một người an ủi hơn nữa, ngoài cô là chị dâu Tư Vũ hoàn toàn không có bạn bè nào khác.
“Chị dâu, đuổi hắn đi đi… em thật sự không muốn nhìn thấy hắn ở đây…!” Tư Vũ cứ một mực gọi “hắn”, ngay đến cả tên của anh, cô cũng không buồn nhắc tới.
Không cần phải Vũ Nghê nói lại, thân thể Bùi Tạp Tư đã bị người kia kéo đi.
“Đi, chúng ta ra ngoài!” Lạc Ngạo Thực mạnh mẽ kéo cánh tay Bùi Tạp Tư, vẻ mặt âm trầm đáng sợ khác thường, hai mắt đỏ rực, sát khí đằng đằng. Không nói, ai cũng biết, bây giờ đi ra ngoài, Lạc Ngạo Thực dự định muốn làm gì.
“Chị dâu, chị trông nom Tư Vũ một chút!” Anh đã phạm một tội ác vô cùng nghiêm trọng… thật sự rất muốn có một ai đó đánh mình, đánh mình thật mạnh mẽ!
“Những lời này không cần anh phải nói, Tư Vũ là em tôi, đương nhiên tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy!” Vũ Nghê tức giận đáp lại, giọng nói tràn ngập sự oán trách. Cô thật sự là bị mù rồi, mới có thể cho rằng Bùi Tạp Tư là người tốt!
Tại sao anh ta lại có thể làm chuyện ghê tởm như vậy, nếu Tư Vũ muốn ly hôn, cô nhất định sẽ ủng hộ tới cùng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK