Mục lục
Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không, anh không thể như vậy - -" Tư Vũ dùng lực giãy thoát, giãy giãy hai chân muốn đá anh!
Chỉ có điều, Bùi Tạp Tư luôn có thể chuẩn xác đem cô khống chế, đồng thời cũng kéo quần lót của cô xuống!"Em có thể cho người khác chạm vào, vì sao lại không cho tôi chạm vào? Đừng quên, người nào mới đúng chồng của em!"
Nói xong, anh chống hai chân cô lên, đồng thời đem chính mình đã trướng mãn, để ở chỗ tư mật ẩm ướt.
Tư Vũ sợ tới mức trắng bệch trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã tràn đầy nước mắt, anh hiện tại căn bản chính là đang cường bạo cô, Tư Vũ toàn thân đều run cầm cập."Bùi Tạp Tư, nếu anh muốn cường bạo tôi, tôi nhất định sẽ hận anh - - "
"Hận liền hận - -" anh gầm nhẹ nói xong, vật thô dài cực nóng lập tức đụng vào chỗ căng chặt của cô.
"A - -" nháy mắt, cô cảm giác được thân thể của mình bị anh thô lỗ xé rách, khô khốc lại tê ngứa đau đớn đánh thẳng đến trái tim cô, máu toàn thân giống như đình chỉ lưu thông, tất cả tinh lực* tất cả đều tập trung ở giữa hai chân cô!
*tinh lực : tinh thần và thể lực
Đó là một loại đau đớn nhất cô từng biết, cho dù chết chỉ sợ cũng không có đau như vậy!
Cô rất khô khốc gắt gao bao lấy anh, hai phiến ấm áp giống như có vô số cái miệng giống như dùng lực hút chặt anh, làm cho anh cảm giác được rất lâu rồi chưa có cảm giác được thoải mái như vậy."A - -" anh điên cuồng gào hét một tiếng, bởi vì cô co thắt thật chặt, lập tức liền muốn phóng ra- -
Vì không khống chế được, anh nâng cặp mông của cô lên, không để ý cảm thụ của cô, bắt đầu điên cuồng ra vào - -
Ngoài cửa sổ, truyền đến tiếng sấm sét vang dội, từng đợi sấm dọc theo tầng mây không ngừng ẩn hiện, phảng phất muốn đem phá vở màu đen phía chân trời!
Theo tiếng sấm đinh tai nhức óc, trong phòng cũng sáng tối lien tục- -
Vì vậy càng làm cho không khí có phần kinh dị, khiến Tư Vũ nhịn không được kinh hãi.
Rất nhanh, những giọt mưa chi chít từ trên trời rơi xuống, những giọt mưa bằng hạt đậu bắn trên tấm thủy tinh, phát ra tiếng lốp bốp, tiếng sấm cũng dần dần ngừng -
-
Bùi Tạp Tư nâng cơ thể cô lên, không thể kiểm soát bản thân chỉ muốn không ngừng liều mạng muốn cô, nhiều lần dùng lực, lại lui ra tiến vào chỗ sâu trong cơ thể cô.
Thuận theo anh không ngừng, bị rút ra đâm vào, cơ thể Tư Vũ trước đó rất đau đớn, nhưng đã được thay thế bởi một loại khát khao --
Khoái cảm bị tích tụ càng ngày càng cao, khát vọng của cô bị anh nắm lấy cũng càng ngày càng kịch liệt!
"Em chặt quá --" Cô từ từ thả lỏng, để cho anh có cơ hội nghỉ xả hơi, cô buông kháng cự xuống, khiến hai tay anh cũng vươn tới vuốt ve qua lại bộ ngực run rẩy của cô! Hai tuyết trắng gợn sóng, kích thích được giác quan của anh, khiến tầm mắt anh đều không dời đi được!
Bàn tay to của anh hình như là dành cho bộ ngực đầy đặn của cô, anh vừa vặn có thể nắm giữ hết một cục thịt mềm mại kia, dùng lòng bàn tay thô ráp xoa bóp qua lại!
Nằm ở dưới người anh bị cường bạo, Tư Vũ thật sự là muốn hận chết chính mình, cô làm sao có thể đối với anh nảy sinh cảm giác, anh đã từng cùng với phụ nữ khác như vậy, sao cô có thể tiếp nhận anh như vậy?
Bùi Tạp Tư một bên rút ra cắm vào cô, một bên xoa nắn bộ ngực của cô, sau đó một mặt hôn môi xinh tươi đỏ mọng của cô. "Nói cho tôi biết, em thật sự để cho hắn ta chạm qua em sao?"
Hận anh, càng hận chính mình, cô tức giận quay mặt: "Đúng!"
"Chết tiệt, em bây giờ còn không cùng tôi nói thật sao?" Bùi Tạp Tư liên tục điên cuồng đòi lấy cô vài lần, ngay cả cơ thể của anh cũng không ngừng hồng lên, đột nhiên anh từ trong cơ thể cô rút khỏi!
Đầu óc bị hành hạ đến choáng váng, Tư Vũ nâng cái mông lên, dùng bụng dưới không ngừng đưa sát vào anh, cánh môi bị anh hôn sưng đỏ lên phát ra liên tiếp lời vô nghĩa yêu kiều. "Uh`m - uh`m -- không cần -- như vậy --"
Cô làm sao có thể bị anh bắt ném tới nửa đường, bởi vì không chiếm được thỏa mãn, nước mắt lại rơi đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
Anh dùng vật thô dính đầy dịch nóng của cô cố ý dán trên bờ mông cô, thậm chí còn đụng vào hai bên căng đầy tròn trịa của. "Nói thật, em tới cùng có để cho hắn ta đụng chạm hay không?" Cô chỗ đó chặt chẽ như vậy, làm sao có thể đã để cho người khác chạm qua, anh mới không tin!
Bị anh ép bức muốn điên lên Tư Vũ vô lực lắc đầu, nói ra lời nói thật. "Không có, tôi không có --"
"Chết tiệt người phụ nữ này, cho em gạt tôi!" Bùi Tạp Tư hô lớn một tiếng. Lập tức, anh dùng lực đem thân thể cô lật lại, đưa lưng về phía anh, cánh tay to lớn nắm vòng eo của cô nâng lên --
Tiếp theo, anh đỡ lấy phân thân đang ngẩng cao.
Phần eo trầm xuống, thuận thế cố gắng vào sâu trong cơ thể cô --
"A --" Tiếng gào thét của anh vô cùng thỏa mãn!
"Uh`m --" Lúc đó cô tinh tế ngâm khẽ, cũng chậm rãi thỏa mãn!
Ngoài cửa sổ bão tố không biết lúc nào đã nhỏ đi, mưa dần ôn nhu rơi vào cửa sổ kính --
*****************phân cách tuyến**********************
"Anh thả tôi ra --" Hai tay hai chân Tư Vũ trần truồng lộ trên khăn trải giường trắng, nhưng tay chân của cô đều bị quấn dây thừng, tư thế tay chân mở rộng ra cột vào bốn góc giường lớn. Từ ngực đến chỗ đầu gối bị một chiếc chăn màu trắng che đậy, phía dưới chiếc chăn thân thể cô không có mặc gì. "Bùi Tạp Tư, anh tên khốn tiếp này, anh thả tôi ra --"
Bùi Tạp Tư đã mặc quần áo chỉnh tề, hôm nay tinh thần đặc biệt phấn chấn, anh một bên chỉnh cà-vạt, một bên ngồi trở lại bên giường lớn, mang theo nụ cười xấu xa, gương mặt cúi xuống, chuẩn xác bắt được đôi môi đỏ mọng của cô, dùng lực hấp dẫn cô.
Thừa dịp cơ hội cô hô to đầu lưỡi của anh lập tức chui vào trong miệng cô, bá đạo cùng cô dây dưa!
Rất cố tình anh đem nước bọt trong miệng mình, không ngừng hướng trong miệng cô truyền qua, để cho trong miệng cô đều là hương vị của anh!
"A --"
Bỗng nhiên sáng sớm bên trong phòng ngủ, vang lên tiếng gào thê thảm vô cùng!
Bùi Tạp Tư kết thúc hôn môi thân mật, ngẩng đầu, bụm miệng, hồi lâu sau mới lau máu trên môi của mình, phẫn nộ nhìn chằm chằm mặt lạnh trên giường. "Em người phụ nữ này, em có phải nghĩ muốn đem đầu lưỡi của anh cắn đứt không?"
"Anh thả tôi ra!" Tư Vũ tức giận hô to, anh vậy mà đem cô trần truồng buộc ở trên giường.
"Không thả, nếu thả, em sẽ rời khỏi tôi sao!" Bàn tay to Bùi Tạp Tư thăm dò xuống phía dưới khăn trải giường màu trắng, đi vuốt ve nơi ấm áp tuyệt mĩ kia.
Mà hai chân cô đang bị mở rộng, không có biện pháp chỉ có thể thừa nhận dụ dỗ của anh, ra vào. Biến thành cơ thể cô run rẩy không ngừng, tiết tấu hô hấp cũng rối loạn. "Anh hiện tại không thả tôi ra, anh hai của tôi cùng chị dâu sẽ đi tìm tôi, anh cho là anh thật sự có thể nhốt được tôi sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK