"Lên lầu đi , tôi muốn em ngay bây giờ !" Lạc Ngạo Thực vỗ vỗ phía sau lưng của Vũ Nghê , ý bảo nàng lên phòng
Cô thấy tâm tình như bị đảo ngược , sững sờ nhìn hắn "Không phải anh đang giận tôi sao ?!"
"Ha ha" hắn lại phát ra tiếng cười quen thuộc , áp sát mặt cô "Nhưng điều này cũng không thể trì hoãn việc ~ tôi muốn em , em nên cảm thấy may mắn , dù sao thì tôi vẫn thích cơ thể của em !"
"Anh ..." Không biết do tức giận hay vì ngượng ngùng mà gương mặt Vũ Nghê trở nên đỏ ngầu
Khi hắn ấn cô ngã xuống giường đồng thời dùng miệng cọ sát ở bên tai cô "Chiều mai tôi phải bay qua Los Angeles , nhanh nhất cũng đến nửa tháng mới có thể trở về !"
Không biết có phải mình nghe lầm hay không , nhưng là hắn đang giải thích cho mình biết việc riêng tư của hắn ?! Hơn nữa trong giọng nói còn mang theo nỗi buồn sâu sắc ?! Lúc trước hắn có về nhà hay không cũng chẳng thèm nói một câu
Cô không ngừng trốn tránh hơi thở nam tính của hắn , ngẩng mặt lên nhìn "Công tác nửa tháng ?! Liên quan đến chuyện kinh doanh sao ?!" Hắn xuất ngoại để lo toan cho công việc bình thường cao nhất cũng chỉ mất hai ngày . Đằng này đến mười lăm ngày , không phải quá lâu ư ?!
"Phải đi sang công ty chi nhánh xử lý một ít chuyện , thuận tiện cũng cần xem qua mấy đơn hàng !" Vừa trả lời vấn đề của cô , Lạc Ngạo Thực vừa kéo quần ngủ cô xuống . A ~~ nếu như là quần ngủ , thì nên cỡi lúc đứng lên sẽ dễ dàng hơn phải nằm như bây giờ ! Vũ Nghê đỏ mặt , mặc kệ hành động của Lạc Ngạo Thực
Lạc Ngạo Thực tách hai chân của Vũ Nghê , dùng ngón tay tà ác của mình gợi lên kích tình giữa hai chân đang ẩm ướt kia . Vũ Nghê có phần hận mình , rõ ràng trước đó là những nỗii đau , nhưng chỉ sau một khắc lại cho phép mình đi vào nhiệt tình mà hắn tạo ra . Thậm chí cô không thể phủ nhận việc mình nhớ nhung hắn . Hắn chỉ mới nói là xuất ngoại , mà cô đã bắt đầu thấy nhớ hắn rồi !
Cơ thể cô tràn ngập sự tiếp xúc da thịt với hắn , hông hắn di chuyển sâu xuống , chui vào nơi thần bí của cô . Hắn nhìn chằm chằm vào đôi gò má ửng hồng mê tình , hô hấp bất ổn nỉ non "Bằng không tôi kêu thư ký đặt thêm một vé máy bay , em đi theo tôi nhé !"
"Ưm ...Không ...được . Tôi-hiện-không-có-thời-gian ...!" Bị hắn đụng phải chỗ sâu nhất , âm thanh của cô nói ra như vỡ vụn từng chữ
"Ha ha , vậy tối hôm nay em nhất định phải ráng chịu đựng đấy !" Lạc Ngạo Thực gầm nhẹ như một con sư tử , ngay sau đó nâng người Vũ Nghê lên cao , bắt đầu điên cuồng di chuyển
Nghĩ đến nửa tháng không thấy cô , hắn liền không kiểm soát được , lần nữa lại muốn cô , mỗi một lần đều liều mạng dùng hết sức lực , đi vào chỗ sâu nhất của cô !
Kích tình chỉ vừa mới bắt đầu ——