Ý thức của Bạch Chỉ dần dần rơi vào hôn mê, hắn phát hiện mình càng ngày càng suy yếu, nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ biết ý thức sẽ hoàn toàn tiêu tán, có lẽ chính là hồn phi phách tán mà người khác nói!
Con sông nghìn năm tuổi bên ngoài rừng lá phong bị cao tăng Phật môn xá lợi chặn ngang cắt đứt, viên hồng ngọc Bạch Chỉ này cũng xuôi theo dòng sông cuồn cuộn chảy về phía hạ lưu, gặp nước không chìm, nước này là nước có sự sống, trong nước chảy tự có có sự sống theo ý trời.
Dưới lòng sông, Bạch Chỉ nhìn thấy cá bơi lươn trốn dưới bùn, tôm rùa rắn cua, tất cả hắn đều nhìn thấy được.
Kiếp trước hắn có chứng sợ biển sâu, hiện giờ hắn lại đắm chìm trong thế giới dưới nước sông, đối với hắn mà nói cũng là một loại tra tấn.
Nước sông chìm nổi chảy xuôi dòng, tầm nhìn của hắn vẫn không ổn định, Bạch Chỉ cũng không phân biệt được ngày tháng luân phiên, cũng không biết trôi qua bao lâu, cho đến một ngày, hắn bị nước sông cuốn đi và trôi vào một dòng nước chảy hiền hòa.
Một con rắn nước màu xám đen to bằng nắm tay đã nhầm viên hồng ngọc là một con cá bơi, một ngụm nuốt vào.
Ý thức của Bạch Chỉ từ đó lâm vào hỗn độn tối tăm.
Lại nói con rắn nước kia một một đường bơi xuống, hai tháng sau hình thể nó càng ngày càng khổng lồ, bụng rắn cồng kềnh, sau khi săn mồi cuối cùng dừng lại ở một vũng nước nông, đúng là muốn đẻ trứng!
Rắn mẹ xoay quanh dưới một bãi nước nông ẩn mình, nơi này nước ấm không lạnh không nóng, có cỏ thực vật thủy sinh tươi tốt che khuất tầm nhìn, vả lại nước sâu vừa vặn, sinh vật thưa thớt, là một nơi tuyệt hảo để sinh con.
Cơ thể cuộn tròn của rắn mẹ sau nhiều giờ đột ngột mở ra, giống như đang chịu đựng sự đau đớn tột cùng, chiếc đuôi của con rắn không ngừng đung đưa, khuấy tung lớp bụi dưới đáy nước nổi lên một mảnh đục ngầu.
Một ngày một đêm sau, một con rắn nhỏ màu xám vô cùng mảnh mai dẫn đầu chui ra từ dưới đuôi của con rắn mẹ.
Rắn nước sinh sản là đẻ trứng, trứng rắn được thụ thai trong cơ thể rắn cái, sau đó nở trong cơ thể, đây cũng là nguyên nhân thân hình rắn mẹ càng ngày càng cồng kềnh.
Rắn con sau khi nở ra sẽ được rắn mẹ sinh ra ngoài cơ thể, không cần trải qua giai đoạn từ trứng nở thành rắn ở thế giới bên ngoài, vì vậy nó có thể cải thiện đáng kể khả năng sống sót của rắn con.
Chỉ thấy từng con rắn con từ dưới đuôi rắn mẹ bò ra, có chín con rắn con, quấn quanh con rắn mẹ.
Rắn mẹ vốn tưởng rằng đã đẻ trứng xong, lại không ngờ thân thể đau đớn, sau đó sinh ra một quả trứng rắn màu trắng to bằng quả mận.
Rắn mẹ nâng thân thể lên, thè lưỡi rắn cảm nhận hơi nóng trong nước, lại phát hiện không hề có cảm giác nóng, đây rõ ràng là một quả trứng chết!
Rắn mẹ cũng không hề để ý, một năm nó có thể sinh ra năm sáu mươi con rắn nhỏ, trứng chết cũng thường xuyên có.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, rắn mẹ liền mang theo rắn con rời khỏi đây, dù sao nó cũng không quen vùng nước nơi này, đối với vùng nước sâu hơn nó cũng có bản năng sợ hãi của động vật.
Ban đầu rắn mẹ đẻ trứng đã mất đi cảm giác nhạy bén của loại động vật này, hiện giờ đã qua giai đoạn sinh sản, rắn mẹ đương nhiên là nhanh chóng rời đi.
Mà quả trứng chết thì bị rắn mẹ vứt bỏ, ném lại nơi này mà không có một người nào hỏi thăm đến.
Những đám mây đen tập trung trên bầu trời phía trên hồ nước này, thỉnh thoảng có mây và mưa vào buổi tối đầu hè.
"Ầm ầm~"
Tiếng sấm rền rĩ, một trận mưa mùa hè tí tách mà đến.
Mực nước trong đầm dâng lên, quả trứng rắn kia cũng bị nước nâng lên trên một tảng đá bên rìa đầm nước.
Sau mấy canh giờ, mưa lớn đã tạnh, sắc trời đã tối, trăng sáng lên cao, trong đầm nước ngẫu nhiên có cá nhảy lên, tạo thành một cơn sóng nước, trăng tròn phản chiếu trong đầm nước lay động.
Đầm nước dựa lưng vào núi cao, mặt hướng về phía sơn cốc, những ngọn núi vô tận ở phía xa đã chứng minh rằng đây là một vùng đất của dãy núi.
Trên mảnh đất cách đầm nước không xa, một cây liễu rủ rậm rạp cao vút, lúc nào cũng có tiếng chim cú mèo sải cánh, ngẫu nhiên còn có tiếng côn trùng kêu râm ran trong đêm tối yên tĩnh này.
Một con hươu hoang dã cẩn thận đi tới bên hồ nước cúi đầu nhấm nháp nước đầm ngọt ngào, cũng may là nó không giẫm lên quả trứng rắn kia.
Trăng tròn lên cao, mực nước trong đầm hạ xuống, ánh trăng chiếu lên quả trứng rắn kia, cũng không có ánh sáng thần kỳ, mảnh sơn cốc này vẫn yên bình như thuở nào.
Ngày hôm sau, mặt trời mọc, mặt trời chiếu sáng thế gian, cũng làm cho các sinh vật trong sơn cốc này sinh sôi nảy nở.
Quả trứng rắn kia bị ánh mặt trời chiếu rọi, dần dần tỏa ra một tia nhiệt lượng mà không ai phát hiện ra.
Mặt trời lên mặt trăng lặn, thời gian dần trôi qua, trong nháy mắt đã qua bảy bảy bốn mươi chín ngày, mùa hè cũng đã đến giai đoạn nắng gắt, ánh mặt trời độc hại không hề thương tiếc phơi chiếu vạn vật, ngay cả cây liễu rủ xuống cũng có vài cành cây chết khô.
Bên trên đống đá ngổn ngang, buổi trưa nhiệt độ càng ngày càng cao, một trận gió nhẹ thổi qua, quả trứng rắn yên lặng bảy bảy bốn mươi chín ngày rốt cuộc động đậy.
Chỉ thấy một vết nứt xuất hiện trên vỏ trứng xám trắng và dần dần mở rộng, lan rộng khắp vỏ trứng.
"Xoạt xoạt ~ "
Một âm thanh nhỏ đến mức con người không thể phát hiện ra, một cái đầu rắn màu trắng thò ra khỏi vỏ trứng, nó ngẩng mặt lên chỉ cảm thấy mặt trời trên đầu vô cùng nóng rát, vì vậy con rắn nhỏ chui ra khỏi vỏ trứng rồi bơi vào trong nước.
Con rắn trắng nhỏ này, chính là Bạch Chỉ.
Hắn bị con rắn mẹ kia nuốt vào trong bụng, rồi lại thai nghén thành một con rắn con, mà viên hồng ngọc kia hiện giờ vẫn còn kẹt ở chỗ bảy tấc của hắn, giống như một chiếc nhẫn rắn.
Bạch Chỉ không biết mình đã hôn mê bao lâu, hiện giờ hắn đã sống lại thành con rắn, một lần nữa có được sinh mệnh nên hắn rất quý trọng, bởi những ngày bị nhốt trong viên hồng ngọc kia là những ngày hắn phải chịu nỗi hành hạ khó nhịn nhất.
Mặc dù kiếp này sống lại thành rắn, cũng phải sống sót thật tốt. Dù sao, đây cũng là thế giới của tiên phật yêu đạo!