• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Phó Thanh Phong dặn dò xong, tên cấp dưới dáng vẻ sắc sảo bước tới, cung kính dâng tấm danh thiếp, nói với Vương Lãnh: “Thưa anh, tôi là Tiểu Lâm, đây là danh thiếp của tôi, anh luyện xong dược có thể gọi cho tôi qua số điện thoại này, tôi chờ điện thoại 24/7”.

Vương Lãnh cầm tấm danh thiếp, khẽ gật đầu.

Phó Thanh Phong cất tiếng: “Cậu này, tôi có chuyện đi trước, không ở lại lâu được, mong lượng thứ”.

Vương Lãnh gật đầu, Phó Thanh Phong giờ mới thả lỏng tay, từ từ rời khỏi.

Đợi bọn họ đi mất, Vương Lãnh cũng không nghĩ gì nhiều.

Mặc dù bọn họ đều là người có thế lực, nhưng trên đường đời, thứ có thể dựa vào chỉ có bản thân, vậy nên thực lực vẫn là thứ quan trọng nhất.

Vậy nên, Vương Lãnh tiếp tục ngồi xuống và tu luyện.

Thời gian chầm chậm trôi qua, bất giác đã tới buổi tối, đầu tháng trăng non, đèn đường khắp nơi tỏa ánh sáng vàng nhạt, soi rọi đường phố.

Vương Lãnh đứng dậy duỗi người, hắn cảm giác được sự linh động trong người.

Thời gian tu luyện như vậy đáng giá hai ngày tu luyện ở nhà, có thể thấy được nơi đây linh lực tràn đầy, hiệu quả thực sự là phi thường.

Ngay khi hắn đi đến một nhà hàng ngẫu nhiên bên ngoài để dùng bữa xong và định quay lại để tiếp tục tu luyện thì Phương Đồng đột nhiên gọi đến.

“Alo, cậu Vương, dược liệu đã thu thập xong rồi, tôi cho người đưa đến nhà cậu có được không”.

Vương Lãnh đáp: “Ok”.

Nếu đã có dược liệu, Vương Lãnh đương nhiên muốn tự tay luyện, vậy nên không thể ở đây, hắn quyết định đi về nhà.

Hồi trước tu luyện, hắn cảm thấy linh lực như muốn bùng nổ, đạt mức cao nhất, có nghĩa là, nếu không có Bồi Nguyên Đan áp chế, vậy thì không thể tiếp tục tu luyện được nữa.

May là nguyên liệu luyện đan đã tới rồi, sau khi sử dụng, hắn không cần lo về chuyện linh lực bạo phát nữa.

Vừa về tới nhà, Vương Lãnh liền nghe tiếng xe sau mình, vừa quay đầu lại, chiếc xe đã đỗ ngay sau hắn.

Nhìn thấy Vương Lãnh, người trong xe vội xuống xe, sau đó lấy chiếc vali ở ghế phụ xuống.

Vương Lãnh vừa nhìn liền thấy người này quen mắt, có vẻ từng thấy ở Quán Thần Quyền, nếu đoán không nhầm, người này có lẽ là học trò của Phương Đồng.

Người kia cung kính chào hắn, cúi đầu nói: “Thưa…thưa anh, đây l...là đồ...sư...sư phụ... bảo tôi đưa tới, chính là...th...thuốc anh cần”.

Thấy vẻ co rúm của người kia, còn cả sợ sệt, Vương Lãnh liền biết đó không phải do nói lắp bẩm sinh, mà là do hắn.

Có lẽ hắn thể hiện thực lực đã khiến người kia kinh ngạc.

Một vài người tiếp xúc với kẻ mạnh, sẽ xuất hiện tình huống như này.

Nên hắn không để tâm, chỉ nhận lấy vali, gật đầu đáp: “Anh về đi”.

Tiếp đó, hắn nhẹ nhàng xách chiếc vali che gần nửa người mà đi.

Người kia không hề rời đi, mà vô cùng cung kính nhìn theo hắn, ánh mắt tràn ngập sự sùng bái.

Anh ta trẻ tuổi, Vương Lãnh cũng trẻ tuổi như vậy, thế nhưng thực lực của Vương Lãnh cách anh ta một trời một vực, không khỏi khiến anh ta nảy sinh cảm giác thần tượng.

Hy vọng một ngày bản thân cũng được như Vương Lãnh, mạnh mẽ vô song, không ai dám khinh thường!

Quay về phòng, Vương Lãnh mở vali, nhìn dược liệu bên trong. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer

Hắn quét mắt, khẽ gật đầu, mặc dù không xem kỹ, nhưng hắn có thể khẳng định rằng, chỗ dược liệu này đều là hàng thượng phẩm.

Phải nói dược liệu để làm Bồi Nguyên Đan cầu kỳ vô cùng, mười phần dược thôi mà cần hẳn một vali dược liệu lớn như thế này.

Không lòng vòng, Vương Lãnh lập tức bắt tay luyện dược.

Việc tinh luyện viên thuốc này đối với Vương Lãnh cực kỳ đơn giản. Nói cho cùng, dù là hắn hay những người khác trong thế giới bất tử, thì việc luyện chế viên thuốc là tốt nhất, và cũng là điều đơn giản nhất để củng cố bản chất của viên thuốc, có thể ngay lập tức phục hồi tinh thần và sức mạnh, nhiều người thường sẽ luyện ở mức thấp.

Cộng thêm hắn là bậc thầy trong lĩnh vực này, nên việc càng dễ dàng hơn.

Không lâu sau, mười phần Bồi Nguyên Đan đã hoàn thành.

Hắn lấy 8 phần, sau đó cất 2 phần còn lại đi, bắt đầu tu luyện.

Luyện được 1 phút, hắn lại sử dụng một viên đan, sau khi hấp thụ hết, hắn cảm nhận được linh lực như dòng suối hài hòa chảy trong cơ thể.

Trước đây nói là 10 phần, thực ra chỉ cần 8 là đủ.

Ngoài việc linh lực trở nên hài hòa, không bị bộc phát, Bồi Nguyên Đan còn một tác dụng khác nữa là tăng thêm sức mạnh của linh lực.

Xét cho cùng, những dược liệu cần thiết cho Bồi Nguyên Đan đều rất quý giá và chứa đựng sức mạnh. Cùng với những kỹ thuật đặc biệt để tinh luyện, cộng hưởng lại gia tăng sức mạnh. Vì vậy, sau khi uống tám phần thuốc, linh lực trong cơ thể Vương Lãnh trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Cộng thêm tu luyện ở Hồ Tâm Đình một ngày, thực lực của hắn đã bứt phá hơn một mức, đạt tới luyện khí mức thứ 2.

Trong thời gian ngắn đã bứt phá liên tiếp như vậy, Vương Lãnh không khỏi đắc ý, đương nhiên, hắn biết đây là nhờ kinh nghiệm tu luyện 500 năm trước mới có thể nhanh như vậy.

Dù là ở Dị giới, nơi linh lực sung mãn, hắn cũng chưa từng tu luyện nhanh thế này.

Có thể do sự khác nhau về công pháp và cả đan dược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK