• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu đã nhận rồi thì không thể lãng phí, tên mập không ăn, vậy hắn tự ăn.

Vương Lãnh từ tốn mở hộp cơm, mọi người chỉ chờ thời khắc này, ai nấy đều hóng hớt xem đồ hoa khôi làm sẽ có gì đặc biệt.

Đồ ăn trong hộp không nhiều không ít, có trứng rán, vài loại sushi và một ít đồ ngọt, có vẻ là bánh hoa quế, còn có một vài thứ Vương Lãnh không biết là gì.

Xem ra Từ Phi Nhã bỏ không ít công sức, mỗi món đều làm rất tinh tế, bày biện cũng vô cùng đẹp mắt.

Đám đông nhìn chỗ đồ ăn phong phú trong hộp, cảm giác như ngửi được cả mùi hương, khiến cho bất kỳ ai cũng ghen tỵ.

Còn Lôi Hạo Vũ sớm đã siết chặt nắm đấm, mắt hắn ta vằn lên những tia đỏ ngầu, hơi thở trở nên hậm hực.

Làm hắn ta mất mặt thì thôi, giờ nhìn ý cười trên mặt Vương Lãnh, hắn ta càng thấy đáng ghét bội phần!

...

Thoắt cái đã gần tới trưa, tiết học cuối cùng của ca sáng đã tới.

Tiết thể dục là tiết học chung của nhiều lớp.

Đương nhiên không phải vì tiết kiệm dụng cụ học tập, dù gì trường cấp ba Thị Nhất cũng là ngôi trường hàng đầu thành phố Kim Lăng, hoàn toàn không cần làm như vậy.

Học chung là muốn để môn thể dục biến thành tiết học yêu thích của học sinh.

Có nghĩa là, tiết thể dục ở đây không giống với các trường khác, học sinh chỉ tập bài thể dục, chạy vài vòng quanh sân...

Mà học sinh sẽ tham gia các hoạt động khác nhau tùy theo sở thích cá nhân, ví dụ như lớp bóng rổ, cầu lông, thái cực quyền, teakwondo...

Lúc trước Vương Lãnh toàn trốn tiết, vì suốt ngày rượu chè gái gú, chạy được mấy vòng đã thở hồng hộc, còn học thể dục nỗi gì?

Nhưng hiện giờ, hắn đã tới đây, thì không trốn tiết nữa mà đi tới sân trước ánh nhìn ngạc nhiên của tên mập.

Tên mập tuy “phì nhiêu”, nhưng lại thích đánh bóng rổ, có lẽ vì con trai đánh bóng rổ có vẻ được nữ sinh yêu thích.

Vậy nên tên mập đăng ký vào lớp bóng rổ, Vương Lãnh không có hứng thú, cũng chỉ đăng ký giống cậu ta.

Vừa vào sân bóng rổ, hắn nhìn một lượt, tâm tình lập tức thả lỏng.

Tên Đồng Tinh Vũ bị hắn cho 2 đấm, Vương Lãnh vừa nhìn thấy hắn ta liền chuyển mắt, không để tâm cho lắm.

Loại dở hơi làm trò, hắn vốn không bận tâm, mà loại từng bị hắn dạy dỗ, hắn lại càng không coi ra gì.

Nhưng Đồng Tinh Vũ vừa nhìn thấy Vương Lãnh thì liền nộ khí xung thiên, ánh mắt đỏ ngầu.

Ngay cả mấy ngày sau, vết thương trên mặt vẫn còn nóng ran, nhất là khi nhìn thấy Vương Lãnh, hắn ta càng thêm đau đớn, không tự chủ được tràn ngập oán hận.

Cho dù không đánh được Vương Lãnh, Đồng Tinh Vũ cũng không có ý định bỏ cuộc, sau khi về nhà, hắn ta cố ý khóc trước mặt bố mình, kể cho ông ta nghe chuyện mình từng bị Vương Lãnh ức hiếp, chỉ vào những cú đấm trên mặt, không ngừng đổ thêm dầu vào lửa.

Nhưng hắn ta có khóc lóc thế nào thì bố hắn ta cũng chỉ lắc đầu, nói mâu thuẫn giữa thanh niên với nhau thì để chúng tự giải quyết, nếu ông ta can dự vào, nhà họ Vương chắc chắn sẽ không nhắm mắt làm ngơ, có thể sẽ tạo thành tranh chấp giữa 2 nhà.

Vậy nên, kế hoạch dựa vào gia tộc trả thù đã thất bại, nhưng Đồng Tinh Vũ chưa bỏ cuộc, mà đang tìm cách khác.

Hôm nay nhìn thấy Vương Lãnh, nỗi căm hận trong lòng hắn ta dâng lên mãnh liệt, hận không thể lột da róc xương Vương Lãnh.

Nhưng hắn ta vừa nghe tin, một mình Vương Lãnh xử đẹp mười mấy thuộc hạ của Đoạn Lăng Phong.
Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter
Mặc dù thuộc hạ của Đoạn Lăng Phong không quá lợi hại, chỉ được cái đô con, nhưng có thể nhận ra, năng lực của Vương Lãnh không hề kém.

Đừng nói là đấu với cao thủ, muốn đánh một tên như hắn ta là chuyện quá dễ dàng.

Vậy nên, phải tìm một người cực kỳ mạnh mới xử được Vương Lãnh.

Trong lúc đang suy nghĩ, hắn ta chợt nhìn thấy mấy nam sinh đang la hét kích động.

Có rồi!

Đồng Tinh Vũ đập tay, tức thì hớn hở.

Hắn ta cười thầm trong lòng, Vương Lãnh chọn môn bóng rổ, chính là chọn chỗ chết!

Tiết thể dục này lớp 6 học chung, mà trong lớp 6 có một vận động viên cực kỳ cao to, Nhạc Như.

Hắn ta không chỉ là vận động viên, mà còn học qua đấm bốc, judo, karate, nói chung là đủ các thể loại võ.

Điểm mạnh nhất của hắn ta là đấm bốc, mặc dù không có phân hạng, nhưng nghe nói rằng một mình hắn ta có thể dễ dàng đối phó với hai võ sư cao thủ, và cuối cùng đánh bại họ, điều này cho thấy sự nhạy bén của Nhạc Như!

Ngoài đấm bốc, Nhạc Như còn giỏi bóng rổ, người lại cao ráo đẹp trai, cực kỳ được nữ sinh hâm mộ.

Mỗi trận bóng rổ, lúc nào cũng nghe thấy tiếng cổ vũ hô hào.

Ngoài ra, hắn ta còn có một thứ khiến người khác không thể xem nhẹ, đó chính là gia thế!

Thế lực nhà Nhạc Như cực kỳ khủng, quen biết cả chính trị lẫn xã hội đen, còn mạnh hơn nhà họ Vương, nghe nói thế lực nhà hắn ta không chỉ có riêng Kim Lăng mà còn vươn ra Trung Hải.

Nhưng Nhạc Như không phải công tử bột, cũng chẳng hề dây dưa với đám ăn chơi, nên trước giờ không xảy ra mâu thuẫn gì.

Nhưng giờ Đồng Tinh Vũ cảm thấy, trong chỗ này, chỉ có Nhạc Như đàn áp được Vương Lãnh.

Luận sức lực, Nhạc Như có thể hạ 100 tên Vương Lãnh, luận thế lực, nhà họ Vương cũng không bì được nhà họ Nhạc.

Lần này, Vương Lãnh gặp cửa khó rồi!

Những gì Đồng Tinh Vũ cần làm là khiến Nhạc Như chủ động đối đầu với Vương Lãnh.

Xem ra, hắn ta phải giở chút kế sách mới được.

Nghĩ xong, vẻ nham hiểm cực hạn đã lộ rõ trên mặt Đồng Tinh Vũ.

Sau đó, hắn ta vẫy tay gọi thuộc hạ, nói gì đó với chúng.

Nghe xong, đám thuộc hạ kinh hãi nhìn về phía Nhạc Như.

Bọn chúng thầm thở dài cho Vương Lãnh, chọc phải Nhạc Như, Vương Lãnh chắc chắn không có kết cục tốt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK