tác giả nói cắt là cắt, chỉ cho vài miếng thịt vụn đỡ đói.
à, chương này mình thay đổi xưng hô giữa DDT và ĐTN hen, lúc trước hai người vẫn khách sáo gọi nhau thầy-cô, nhưng sau buổi luyện tập cho sân khấu hợp tác thì hai người cũng thân thiết hơn, đổi thành chị-em cho hợp lý.
Chương 44
Không bao lâu sau, ghế bên cạnh Diệp Diễm Thanh có người ngồi xuống, Diệp Diễm Thanh quay đầu nhìn, thì ra là Đinh Tri Nhã.
“Diễm Thanh!” Gặp Diệp Diễm Thanh, Đinh Tri Nhã đặc biệt phấn khích, cảm thấy ban tổ chức còn có lương tâm, sắp xếp cho cô ngồi cạnh Diệp Diễm Thanh.
“Không ngờ cậu cũng tới.” Nhìn thấy Đinh Tri Nhã, Diệp Diễm Thanh cũng rất vui, hôm nay toàn là người trong giới điện ảnh, hắn là người trong giới âm nhạc, ngoại trừ chào hỏi thông thường thì không có người nào để nói chuyện, bây giờ có Đinh Tri Nhã rồi làm hắn hết chán chường.
Đinh Tri Nhã chào hỏi đạo diễn Quách và Văn Dữ, cũng không quấy rầy nhiều, thoáng nhìn thấy bắp rang và coca của Diệp Diễm Thanh, cười nói: “Chuẩn bị đầy đủ quá ha.”
Lần đầu tiên cô thấy có người đi dự công chiếu mà chuẩn bị đầy đủ đến vậy.
Diệp Diễm Thanh nhỏ giọng nói: “Anh Văn Dữ mua đó.”
Đinh Tri Nhã vì mặc lễ phục mà chưa ăn cơm tối, lúc này lại cảm thấy rất no, phẫn uất lấy ra di động, chụp tấm ảnh lon coca và bắp rang, nói: “Chị phải show cho mọi người coi, không thể nào để mình chị ăn cẩu lương được.”
Diệp Diễm Thanh cười ngầm đồng ý, tiếp tục ăn đồ ăn của mình.
Đinh Tri Nhã V: Anh Văn Dữ chuẩn bị cho Diễm Thanh nè, mị cũng muốn ăn lắm nhưng mà, mị! Không! Đủ! Tư! Cách.
Còn một khoảng thời gian nữa mới tới lúc chiếu phim, Diệp Diễm Thanh hỏi Đinh Tri Nhã: “Chị tham gia đóng phim này à?”
Đinh Tri Nhã: “Hát nhạc phim.”
Diệp Diễm Thanh gật đầu, khó trách sẽ nhận được thiệp mời.
“Chừng nào cậu ra album hả? Đến lúc đó chị gửi hoa tới cho.” Diệp Diễm Thanh ra album mới, cô tất nhiên phải ủng hộ, tặng hoa là phải phép lịch sự, đối với cô cũng như fans hâm mộ, đây không phải là hành vi mê muội gì.
“Còn đang chế tác, không nhanh vậy đâu, trước khi phát hành sẽ báo cho chị biết.”
“Được đó được đó.”
Diệp Diễm Thanh và Văn Dữ chưa đăng Weibo, mà fans ở nhà nhịn ăn nhịn uống ngồi xổm vài tiếng đồng hồ không có tin tức, tuy nhà đài phát sóng trực tiếp gặp được thần tượng, nhưng thời gian giao lưu quá ngắn, căn bản là không đủ! Sau đó có vài fans ở hiện trường đăng ảnh, cũng không đủ xem, cho nên khi Đinh Tri Nhã đăng bài lên Weibo là fans hai nhà ào ạt kéo tới góp vui.
Tuy rằng Diệp Diễm Thanh và Văn Dữ không lộ mặt, nhưng có thể nhìn thấy tay của Diệp Diễm Thanh, hơn nữa thấy hai người ngọt ngào như thế làm fans cũng ấm lòng.
【 Ngọt ơi là ngọt luôn à! Tui bị ăn đường không động đậy nổi. 】
【 ha ha ha, Diệp Diễm Thanh là người đầu tiên mua suất ăn vặt trong buổi công chiếu ấy nhỉ? 】
【 tuy chỉ là việc nhỏ, nhưng cảm giác được tình cảm của hai người thật tốt, chị đây cũng yên tâm. 】
【 thương Đinh Tri Nhã ghê, ngồi ở bên cạnh yên lặng gặm cẩu lương. 】
【 mãnh liệt đề nghị chị yêu report mấy cảnh hai người bọn họ ân ái ngay và luôn để mọi người lên án hành vi ‘xấu xa’ đó [ đầu chó ][ đầu chó ]】
【 chị yêu ơi, chị kêu trợ lý mua đồ ăn vặt đi, bọn em góp vốn cho, chọc tức Diệp Diễm Thanh giúp bọn em! 】
【xswl (nghĩa là LMAO), lầu trên là fan thiệt đó hả? Ai mà chẳng biết Diệp Diễm Thanh ăn hoài không mập, còn chị yêu mỗi ngày đòi giảm béo, lầu trên là thương hay ghét đây? Thương hay ghét? Thương hay ghét? 】
【 Hai người bọn họ mà tham gia chương trình thực tế, chắc là rải cẩu lương toàn bộ chương trình luôn! 】
【 từ chuyện nữ yêu tinh kia nổ ra, tui cũng muốn xem chương trình thực tế hai người họ tham gia, nếu có. 】
Không lâu sau đó, # Đinh Tri Nhã không tư cách [ buồn cười ]#, và # Diệp Diễm Thanh nói Văn Dữ đẹp trai # đồng thời lên hot search. Bọn Diệp Diễm Thanh an an tĩnh tĩnh xem phim điện ảnh, còn các fans thảo luận rất là náo nhiệt.
Phim điện ảnh chiếu xong thì đến lúc vai chính lên sân khấu chào hỏi khán giả, dù là fans diễn viên hay là fans điện ảnh, đều nhiệt tình cổ vũ, vì đây là một bộ phim điện ảnh chất lượng, không dễ bị mai một.
Buổi công chiếu được quay hình lại, chỉnh sửa một chút thì sẽ được tung lên mạng để tuyên truyền. Mấy chuyện này không liên quan đến Diệp Diễm Thanh, nên sau khi phỏng vấn đạo diễn và diễn viên chính kết thúc, là bắt đầu hoạt động rút thăm trúng thưởng cho các fans có mặt, còn các khách mời có thể rời đi vào lúc này.
Tối hôm đó, fans ở địa điểm tung video Văn Dữ nói không quen biết Hà Phan, một lần nữa Weibo cô nàng bị fans công kích toàn diện.
Trong một căn phòng ở một khách sạn nào đấy, Hà Phan vừa lên hot search mặc áo ngủ tơ tằm, bộ ngực đã qua chỉnh sửa như ẩn như hiện, ngồi ở trên đùi ông chủ Gia Nghệ Tạ Tuấn Nam, khóc như hoa lê dính hạt mưa.
“Anh Nam em phải làm sao bây giờ? Anh giúp em đi mà.”
Tính theo tuổi tác, Hà Phan cùng tuổi với Ngô Thu, xứng đáng gọi Tạ Tuấn Nam bằng chú, nhưng hai tiếng “Anh Nam” ả gọi lại rất tự nhiên, làm Tạ Tuấn Nam phơi phới trong lòng, không hề cảm giác được khoảng cách tuổi tác giữa hai người.
Tạ Tuấn Nam mới qua lại với Hà Phan khoảng hai tháng nay, Hà Phan ngày thường vừa nghe lời lại biết săn sóc, ở trên giường vừa dâm vừa đãng, hoàn toàn mê hoặc Tạ Tuấn Nam, trong lúc công ty đang dầu sôi lửa bỏng mà lão vẫn để ý đến Hà Phan. Chương trình thực tế kia là do Tạ Tuấn Nam tìm quan hệ, còn làm đầu tư để Hà Phan tham gia, mà phòng làm việc của Hà Phan là cũng do lão mở giúp một tháng trước.
“Đừng nóng vội, cái vòng này là vậy đó, hôm nay em có việc, ngày mai hắn có việc, không qua được mấy ngày là fans quên liền hà. Em xem Diệp Diễm Thanh, hồi trước chẳng phải bị anti vây lấy xẻo thịt đó thôi? Em vẫn là chuyện nhỏ. Chờ chuyện này qua đi anh sẽ tìm một chương trình khác cho em, em chỉ cần biểu hiện thật tốt, xoay người tẩy trắng, thì sẽ không còn ai nhắc lại chuyện cũ đâu.”
Hà Phan ôm cổ Tạ Tuấn Nam, dẩu miệng nói: “Em chỉ là đắc tội Văn Dữ, trước giờ nhân duyên của anh ta không tồi, sợ là người trong giới sẽ không thích em, em biết trốn ở đâu bây giờ.”
Tay Tạ Tuấn Nam không thành thật chui vào vạt áo ả: “Không có việc gì, anh có tiếng nói trong giới này mà, bảo Văn Dữ không làm khó em là chuyện nhỏ.”
Hà Phan nín khóc, mỉm cười, hôn Tạ Tuấn Nam: “Anh Nam, anh tốt với em nhất, anh mà bỏ em em biết làm sao đây.”
Tạ Tuấn Nam cười đê tiện, nói bên tai ả: “Vậy cưng ráng hầu hạ anh đi.”
Hai ngày trôi qua, đề tài trên hot search cũng tạm lắng, giờ chỉ còn bình luận về nội dung bộ phim, Diệp Diễm Thanh cũng tiếp tục bận rộn với album mới, dù bận cỡ nào thì vẫn dành thời gian để về dùng cơm tối với Văn Dữ.
Giữa trưa, Diệp Diễm Thanh mời đoàn đội chế tác album ăn cơm trưa, ngày thường bận rộn làm việc bọn họ chỉ gọi cơm hộp, hôm nay chỉ thâu vài câu nhạc đệm cùng với chỉnh sửa nhỏ nhặt, cho nên Diệp Diễm Thanh nhân dịp rãnh rỗi, đãi mọi người một bữa.
Bọn họ không đi đâu xa mà tìm đến tiệm ăn gần công ty Tinh Lộ.
Diệp Diễm Thanh đã lâu rồi không ăn cơm chan canh, cũng ăn được rất nhiều, trong lúc nói chuyện phiếm thì thấy một người đàn ông đội mũ đi vào, tìm bàn ngồi xuống.
Diệp Diễm Thanh liếc mắt một cái là nhận ra đối phương, là Hàn Lệ thầy biên đạo múa của Gia Nghệ.
Hàn Lệ là biên đạo múa có thực lực, lại có danh tiếng tốt trong giới, không ít lần dạy vũ đạo cho các nhóm nhạc trong nước, sau đó bị Gia Nghệ mua về với giá cao để làm biên đạo múa cho Five1. Trước kia, fans Ngô Thu cứ thổi phồng, so sánh vũ đạo của gã với Hàn Lệ, nhưng Diệp Diễm Thanh chỉ cho đó là chuyện nhảm nhí. Có điều, Hàn Lệ có ngoại hình khá là bình thường, hơn nữa ngũ âm không được đầy đủ, cho nên chỉ có thể làm biên đạo múa, nếu không thì debut chỉ là chuyện nhỏ.
Diệp Diễm Thanh không có gút mắc với Hàn Lệ, thậm chí lúc trước Diệp Diễm Thanh mới tập tành học nhảy, Hàn Lệ không ít lần tự mình chỉ dạy, Diệp Diễm Thanh vẫn luôn trân trọng tấm ân tình này. Nếu tình cờ gặp gỡ, thì vẫn nên chào hỏi người ta.
Nói với đoàn đội một tiếng, Diệp Diễm Thanh đi qua đó: “Chào thầy Hàn.”
Hàn Lệ quay đầu nhìn Diệp Diễm Thanh, rất là kinh ngạc: “Sao cậu lại ở đây?”
Trong mắt hắn, cấp bậc như Diệp Diễm Thanh mà tới cửa tiệm nhỏ thế này thì quả thật rất hiếm thấy.
“Đi ăn với người trong công ty. Đã lâu không gặp, thầy có khỏe không?” Diệp Diễm Thanh thuận miệng hỏi, không có ý gì khác.
Hàn Lệ cười nói: “Tôi vẫn tốt, cậu gần đây phát triển tốt đấy, chúc mừng.”
Tuy rằng không có thành tích gì lớn, nhưng mỗi lần Diệp Diễm Thanh xuất hiện trước mặt công chúng, đều khuấy đảo bình luận.
Diệp Diễm Thanh mỉm cười nói cảm ơn, lại hỏi: “Sao thầy lại ở đây?”
Nơi này cách Gia Nghệ rất xa, hắn nhớ rõ Hàn Lệ cũng không ở gần đây.
Hàn Lệ cười có chút xấu hổ: “Tôi thanh lý hợp đồng với Gia Nghệ, vừa lúc có đoàn đội khác tìm tới hẹn gặp mặt, nhưng mà xem ra không hợp lắm.”
“Thanh lý?” Diệp Diễm Thanh không hề nghĩ tới, đãi ngộ mà Gia Nghệ cho Hàn Lệ rất tốt, sao lại đi đến bước này.
“Cũng không sợ nói cho cậu nghe.” Hàn Lệ uống lên ngụm nước, nói, “Bài hát lần này của Five1 không phải do tôi biên đạo, lúc thảo luận bài nhảy mới chọc tôi giận nên tôi bỏ luôn.”
“《 Khúc ca mùa hè 》 sao?” Diệp Diễm Thanh không nghe album của Five1, bởi vì tham gia chương trình cuối tuần kia Diệp Diễm Thanh mới biết được.
“Đúng rồi. Lúc ấy, Ngô Thu yêu cầu thêm một đoạn solo trước khi vào điệp khúc. Tôi thấy không phù hợp với phong cách của bài hát, mà yêu cầu của cậu ta sẽ làm ảnh hưởng đến hơi thở, đến lúc đó lại trách cứ vũ đạo không tốt, nên tôi từ chối thẳng. Cậu ta liền tìm ông chủ gây áp lực, mà tôi cũng giải thích rõ, thêm vào đoạn solo sẽ rất là dư thừa, sẽ làm loãng nhịp điệu. Nhưng dù tôi có nói thế nào thì giám đốc Tạ vẫn bênh cháu lão. Vừa lúc hợp đồng cũng đến hạn nên tôi từ chức luôn.” Nói đến đây, Hàn Lệ vẫn còn thấy tức, hắn sợ nhất là người ngoài nghề chỉ đạo người trong nghề, giống như diễn viên tuyến hai, ba ở đâu ra chỉ dạy đạo diễn cách quay phim, không biết dũng khí từ đâu ra.
“Thầy đi rồi giám đốc Tạ có làm khó thầy không?” Diệp Diễm Thanh hiểu rõ đức hạnh của ông chủ cũ. Hắn vào được Tinh Lộ nên mọi chuyện mới thuận lợi.
Hàn Lệ cười nói: “Trước mắt thì không có, nhưng sau này thì không biết. Bây giờ nội bộ Gia Nghệ cũng không ổn, tài nguyên quá tập trung ở trên người Five1, từ lúc cậu rời đi bọn họ chẳng làm nên trò trống gì, mấy nghệ sĩ mới nổi cũng không dám tranh đấu gay gắt, lỡ như bị đem ra làm pháo hôi thì sao.”
“Vậy là tốt rồi, thầy vẫn còn giữ số điện thoại cũ phải không? Sau này có cơ hội hy vọng được hợp tác với thầy.” Diệp Diễm Thanh nói.
“Được, tôi cũng mong được hợp tác với cậu.”
Sau khi về nhà, Diệp Diễm Thanh kể chuyện Hàn Lệ cho Văn Dữ nghe.
Tinh Lộ không rành về vũ đạo, rất nhiều thời điểm phải mời người bên ngoài về, có thầy biên đạo trong công ty thì vẫn hơn là mời người khác.
Văn Dữ giả vờ suy tư: “Gia Nghệ thả người à…… Anh nói thật, chưa chắc Tinh Lộ tin đâu.”
“Em hiểu, nhưng thầy Hàn Lệ rất rất giỏi đó.” Diệp Diễm Thanh nói thật lòng.
Khóe miệng Văn Dữ cong lên, vỗ vỗ chân mình: “Nếu đỉnh lưu nào đó nguyện ý ngồi lên đùi anh, chủ động hôn anh hơn một phút thì anh sẽ thuyết phục Tinh Lộ cho.”
Diệp Diễm Thanh lúc này mới hiểu ra Văn Dữ vừa chọc ghẹo mình, hắn đỏ mặt lui về phía sau một bước: “Không nhận bất cứ quy tắc ngầm nào.”
Văn Dữ cười nhạo: “Anh đâu có nói quy tắc ngầm nào đâu? Anh ra giá rõ ràng mà, không tiếp thu cò kè mặc cả, cũng không tiếp thu từ chối.”
Nói xong, Văn Dữ đứng dậy bắt lấy Diệp Diễm Thanh, ấn người ngã lên ghế sô pha, nồng cháy hôn người ta.