Không khí lại hài hòa như lúc ban đầu, Văn Dữ nói: “Mấy năm nay cũng không nghe thấy cậu gặp tai tiếng gì, rất hiếm thấy.”
Người trong giới giải trí ai mà chẳng có tai tiếng? Chuyện về Diệp Diễm Thanh, dù hắn không đi hóng chuyện, cũng ngẫu nhiên sẽ nghe Vu Dĩnh nhắc tới, ai bảo bọn họ là “Đối thủ cạnh tranh” chứ?
Diệp Diễm Thanh cười trào phúng: “Không phải mấy hôm trước mới có một cái sao?”
Hắn đang nói về Giải trí Gia Nghệ.
Văn Dữ vào nghề sớm hơn Diệp Diễm Thanh, rất nhiều tai tiếng liếc mắt một cái là có thể nhìn ra thật giả: “Không phải cậu làm sáng tỏ rồi sao?”
“Có chứ. Lúc kí hợp đồng có điều kiện không được yêu đương. Rất nhiều nhóm nhạc thần tượng đều như vậy, yêu đương sẽ làm sụp đổ cả nhóm.” Diệp Diễm Thanh nói.
“Hợp đồng thần tượng khó khăn quá ha. Nếu gặp người mình thích, thì có được bỏ hợp đồng không?” Hợp đồng của Văn Dữ không có điều kiện này, đoàn đội của hắn cũng không có yêu cầu như vậy.
Diệp Diễm Thanh nói: “Có người lén kết giao, chỉ cần không bị phát hiện thì không có việc gì, chỉ có điều không chắc chắn mà thôi.”
“Cậu thuộc về loại nào?” Văn Dữ nổi lên hứng thú bát quái, “Có người thích nhưng không kết giao, hay là vụng trộm kết giao mà không bị phát hiện?”
Diệp Diễm Thanh cười nói: “Căn bản là chưa gặp người nào hết. Bận công việc liên tục, không có thời gian cho bản thân.”
Văn Dữ có thể lý giải. Cấp bậc diễn viên như hắn, mỗi năm chẳng sợ chỉ có một bộ phim, chỉ cần là tác phẩm hay, thì nhân khí vẫn luôn được duy trì. Còn ngành sản xuất thần tượng này lại thay đổi liên tục, nếu không tự gia tăng công tác cho bản thân, thì cũng rất nhanh hết thời.
Đây là bề nổi của giới giải trí, luôn luôn phù phiếm.
Diệp Diễm Thanh viết hợp đồng hôn nhân thế nào thì Văn Dữ cũng kí, ít một chuyện, bớt một việc.
Văn Dữ rời đi rồi, Diệp Diễm Thanh tùy tay mở TV, tùy tiện chọn kênh, bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Diệp Diễm Thanh thích tự mình làm việc nhà, trừ khi bận rộn công việc không có thời gian thì hắn mới mời người giúp việc.
Bận rộn trong chốc lát, TV phát lại tin tức giải trí ngày hôm qua, trong đó có một đoạn phỏng vấn Five1, đây cũng là phỏng vấn đầu tiên bọn họ tham gia sau khi Diệp Diễm Thanh rời khỏi nhóm.
Phóng viên hỏi: “Chuyện Diệp Diễm Thanh rời nhóm, các bạn có biết không?”
Ngô Thu cầm microphone, vẻ mặt tiếc nuối mà nói: “Chúng tôi không được biết trước, cho nên rất khiếp sợ.”
Ngô Thu có diện mạo soái khí, là vũ công chính kiêm đội trưởng của Five1, hắn vẫn luôn duy trì nhân thiết nam thần cao lãnh do đoàn đội thiết lập. Luận vũ đạo, công ty dù có ra sức lăng xê, fans ra sức thổi phồng, nhưng khách quan mà nói, thần tượng như hắn không có gì xuất sắc, công ty sở dĩ nguyện ý chi một số tiền lớn để lăng xê hắn, cũng là vì hắn là cháu của ông chủ Gia Nghệ. Có điều người khác không biết chính là, Five1 được thành lập là vì Ngô Thu.
Hồi trước cũng không phải không có người cảm thấy Ngô Thu mang chức đội trưởng không danh chính ngôn thuận tí nào, luận nhân khí và thực lực, người làm đội trưởng hẳn là Diệp Diễm Thanh mới đúng. Nếu so về tuổi tác, Ngô Thu lớn hơn Diệp Diễm Thanh một tuổi, nhưng đội phó hát chính Trọng Tỉnh còn lớn hơn hắn vài tháng, hơn nữa trình độ cũng khá hơn Ngô Thu. Dù đội trưởng không phải là Diệp Diễm Thanh, thì Trọng Tỉnh cũng nên xếp trước Ngô Thu.
Nghị luận này rất nhanh đã bị Gia Nghệ khống chế, người bên trong đều hiểu chuyện này, nhưng không ai dám nói nhiều. Mà nhóm người ký hợp đồng với Gia Nghệ, cũng không thể nhiều lời, cho nên việc này cũng rơi vào quên lãng.
Phóng viên: “Hiện tại Five1 biến thành bốn người, các bạn có kế hoạch gì mới không? Có suy xét đổi phong cách không?”
Ngô Thu: “Tạm thời vẫn chưa tính đổi phong cách. Phong cách của Five1 vẫn luôn được người hâm mộ ủng hộ nên chúng tôi sẽ chưa thay đổi. Mặt khác, công ty cũng sẽ cho chúng tôi tiếp xúc với nhiều lĩnh vực khác nhau, để chúng tôi gặp được fans thường xuyên hơn.”
Phóng viên: “Thật là đáng mong đợi. Các bạn có gì muốn nói với chuyện Diệp Diễm Thanh rời nhóm không?”
Ngô Thu: “Kỳ thật chúng tôi cảm thấy rất đáng tiếc, dù gì bọn tôi cũng ở chung và làm việc chung nhiều năm như vậy, tất nhiên là có cảm tình chứ. Chúng tôi thật sự luyến tiếc tình bạn của mình. Nhưng nếu cậu ấy đã lựa chọn con đường của riêng mình, thì chúng tôi cũng nên chúc phúc, hy vọng cậu ấy sẽ phát triển ngày càng tốt hơn.”
Diệp Diễm Thanh cười nhạo, bản lĩnh giấu đao trong lời nói của Ngô Thu càng ngày càng thành thạo, bọn họ đều luyến tiếc tình bạn, chỉ có hắn vô tình, nói đi là đi. Nhìn như là chúc phúc, nhưng trọng điểm mới là câu trước đó. Mấy ngày nay hắn chưa online, phỏng chừng tiết mục này phát ra đã tạo nên dị nghị không nhỏ trong cộng đồng fans. Ngải Trừng có thể là sợ ảnh hưởng đến trạng thái của hắn, cho nên không đề cập tới.
Phóng viên hỏi “Các bạn”, nhưng trả lời chỉ có Ngô Thu, Ngô Thu là Five1. Trừ phi điểm danh đội viên khác trả lời, hoặc là ở lễ trao giải yêu cầu thay phiên nhau lên tiếng, thì các thành viên còn lại chỉ là phông nền cho Ngô Thu.
Còn những từ “Đáng tiếc” hay “Luyến tiếc” thoát ra từ miệng của Ngô Thu, Diệp Diễm Thanh cảm thấy không đáng giá bằng những vật bị cho vào sọt rác. Trong nhóm ai cũng có đại diện riêng, thậm chí là số lượng antifan của hắn lớn mạnh đến nhường này, cũng do các thành viên trong nhóm góp phần, bọn họ biết rõ trong lòng, chỉ là ở trong giới này, có những chuyện nếu nói trực tiếp, thì e là khó tồn tại được.
Đảo mắt một tuần mới trôi qua, hợp đồng được Tinh Lộ chuẩn bị thỏa đáng. Không làm nghi thức gì đặc biệt, cũng không mời phóng viên, chỉ một mình Diệp Diễm Thanh tới ký. Trong hợp đồng Tinh Lộ cũng viết, tạm thời sẽ an bài nhân viên hỗ trợ cho Diệp Diễm Thanh, do Ngải Trừng quản lý. Vấn đề nhỏ thì đoàn đội xử lý, còn đoàn đội xử lý không được thì giao lại cho công ty.
Diệp Diễm Thanh chưa từng có đoàn đội của riêng mình, khi Ngải Trừng dẫn hắn xuất đạo, họ đã ký một năm với một công ty nhỏ đáng tin cậy. Năm đó không có nhiều hoạt động lắm, Diệp Diễm Thanh cũng chưa có hot, chỉ là bước đầu hiểu biết một ít quy tắc trong giới này. Một năm sau hết hạn hợp đồng, Ngải Trừng liền nhét Diệp Diễm Thanh vào cuộc thi tuyển, thuận lợi tiến vào Five1.
Năm người trong Five1 đến từ năm công ty khác nhau, có người có đoàn đội, cũng có người như Diệp Diễm Thanh chỉ có một người đại diện. Bọn họ ký hợp đồng với Gia Nghệ trên nguyên tắc hợp tác. Bởi vì cách Gia Nghệ vận hành công việc làm Diệp Diễm Thanh không còn hứng thú với con đường này nữa, đa số công việc đều do Ngải Trừng sắp xếp, nên nảy sinh mâu thuẫn với kế hoạch của nhóm. Đúng ra chờ Five1 tan ra cũng không muộn, nhưng không nghĩ tới Five1 còn đang hoạt động mà Diệp Diễm Thanh đã muốn tách nhóm.
Bảng nhân khí được đổi mới vào 12 giờ sáng nay. Dự kiến người giữ vị trí đầu bảng là Văn Dữ. Diệp Diễm Thanh dưới sự trợ giúp của fan đứng ở vị trí thứ hai. Chuyện ngoài ý muốn chính là lần này Ngô Thu lại giữ vị trí thứ ba, fans Ngô Thu mừng như trảy hội, cũng có người đưa ra nghi vấn, nhưng chưa tới một giờ đã bị dập tắt. Fans Văn Dữ từ rạng sáng đã bắt đầu chúc mừng trên Weibo, fans Diệp Diễm Thanh chỉ có thể giương mắt nhìn, thầm mắng tụi anti cả ngàn lần —— nếu không phải tụi anti phân tán sức chiến đấu của các cô thì sao các cô lại để thua được chứ?!
Thành công bán ra bước lui vòng đầu tiên làm Diệp Diễm Thanh vui lắm, tự mình đặt mua bánh ngọt từ cửa hàng yêu thích, rồi tiện đường ghé lấy sau khi rời khỏi Tinh Lộ, về đến nhà còn ướm góc độ chụp một lúc mấy tấm ảnh để phát lên Weibo, đặt caption —— khen thưởng!
Chỉ trong vòng mười giây, tin nhắn đầu tiên xuất hiện, rồi ngày càng nhiều người để lại tin nhắn.
【 Diễm Thanh mỗi ngày đều phải vui vui vẻ vẻ nha! 】
【 Diễm Thanh vui vẻ, em cũng vui vẻ. Diễm Thanh là số một. 】
【 tuy rằng không phải đêm khuya, nhưng đây cũng ác lắm đó. Mị khó khăn lắm mới giảm béo được đó?! 】
【 Em trai Diễm Thanh vẫn là con nít mà, có chuyện vui liền mua bánh kem chúc mừng. 】
【 ha ha ha, em trai thích ăn bánh kem vô địch đáng yêu! 】
【 Má, không có hoạt động lộ mặt còn bắt đầu tự high? Ăn có cái bánh kem cũng phát Weibo, muốn ói. 】
【 lần này bảng nhân khí bị Văn Dữ vứt xa cả con phố, coi chừng lần sau bị đuổi xuống hạng chót. 】
【 ha ha ha, giả bộ vui mừng cái gì? Không công tác, không hoạt động, nhân khí cũng bị lật đổ, miễn cưỡng cười vui có ý gì đây? Kỹ thuật diễn tốt như vậy sao không đi làm diễn viên đi? 】
【Tụi anti kia, Diễm Thanh vui là thích ăn bánh kem ai mà chẳng biết. Cậu ấy thích phát, bọn tôi thích xem, có liên quan gì đến mấy người không? 】
【 Anti rãnh quá đi tìm cảm giác tồn tại hả? Nhân khí của Diễm Thanh rớt hồi nào? Mấy người nên chui vô lại bụng mẹ để mọc lại con mắt với đầu óc đi! 】
【 hồ ngôn loạn ngữ một đống, mấy người không bôi đen em nó là chịu không nổi hả? Ăn shit để lớn lên hay sao mà đầu óc toàn thứ dơ bẩn. 】
【 chúc mừng Văn Dữ đạt được hạng nhất, không hổ danh là Hoàng Thượng! 】
【 ha ha ha, fans Diệp gia nên coi lại idol của mình đi chứ? Ở đây giả nhân giả nghĩa làm gì? 】
Diệp Diễm Thanh xem mấy cái liền tắt Weibo, đây là bình luận trên tường nhà hắn, có fans vào ủng hộ, cũng có anti vào nặng lời chê bai. Ngôn ngữ là hình thức biểu đạt có lực sát thương rất lớn, không ai có thể thật sự không thèm để ý những tin nhắn ác ý đó, ngay cả Diệp Diễm Thanh cũng không thể. Mấy năm trước khi hắn mới nổi, còn sẽ mở mấy tài khoản phụ đi đối chất với tụi anti, nhưng sau lại phát hiện làm như vậy là giúp cho bọn họ nổi tiếng, hắn cũng từ từ biến thành Phật luôn.
Bây giờ hắn đã có phương pháp của riêng mình, ngồi canh Weibo của hắn đều là fans chân chính, cho nên hắn sẽ xem những tin nhắn đầu tiên trước, đến khi những tin nhắn ác ý xuất hiện, cũng là lúc hắn đóng giao diện lại.
Di động mới vừa buông lại vang lên, là Văn Dữ nhắn âm thoại.
Văn Dữ: “Gần nhà anh cũng có mấy cửa hàng bánh ngọt ngon lắm, lần sau mua cho cậu thử.”
Diệp Diễm Thanh ngoài ý muốn: “Anh Văn Dữ cũng theo dõi Weibo của tôi à?”
Văn Dữ: “Nếu anh theo dõi Weibo của cậu thì cộng đồng mạng oanh tạc từ đời nào rồi á? Là tài khoản phụ của Vu Dĩnh vẫn luôn theo dõi cậu, cô ấy nói là chừng nào cậu lên hot search sẽ báo cho anh.”
Giọng Văn Dữ mang theo ý cười, nghe như là đang nói chuyện phiếm hằng ngày.
Không chờ Diệp Diễm Thanh đáp lời, Văn Dữ lại phát tới một cái: “Uầy, nếu như bây giờ anh theo dõi cậu thì sao ta, có khi nào đẩy tin cậu mua bánh kem xuống không? Sao? Muốn anh giúp không?”
Văn Dữ như đang chờ xem náo nhiệt.
“Anh, hay là thôi đi. Tôi vừa mới gặp mặt đoàn đội ngày hôm nay, còn chưa mời cơm đã bắt người ta tăng ca thì còn mặt mũi gì nữa?” Nói chuyện với Văn Dữ làm hắn thả lỏng tinh thần, chắc là bị ảnh hưởng bởi thái độ của Văn Dữ.
Văn Dữ trả lời rất nhanh: “Tăng ca cũng là công việc của bọn họ mà. Nói chứ tối nay Tinh Lộ sẽ thông báo cậu kí hợp đồng với công ty lên Weibo đó, báo cho cậu biết để đến lúc đó không cần khẩn trương.”
Ý cười của Diệp Diễm Thanh thêm một phần bừng tỉnh, đúng là hắn chưa nghĩ tới việc này.
Văn Dữ: “Hôm nay ký hợp đồng có thuận lợi không?”
Diệp Diễm Thanh mở ra chiếc nĩa nhựa tặng kèm, trực tiếp khoét một miếng bánh kem to bỏ vào miệng, vị bơ thơm ngọt cùng lớp bánh mềm xốp dung hợp lẫn nhau, béo mà không ngấy, xốp mềm, tỉ lệ bơ và bánh vừa đủ, là loại bánh hắn thích nhất. Một ngụm này vào miệng không chỉ có bơ và kem, mà còn là vui sướng và thoải mái.
Tâm tình nháy mắt khá hơn, Diệp Diễm Thanh trả lời: “Rất thuận lợi.”
“Vậy là tốt rồi.” Tiếng cười khẽ của Văn Dữ vờn quanh vành tai Diệp Diễm Thanh, “Ký hợp đồng rồi, vậy thì chúng ta có nên chọn ngày đi ký giấy kết hôn không nè?”