Văn Dữ thản nhiên nói: “Hợp đồng kết hôn cũng là kết hôn, các phương diện đều phải thỏa đáng, chọn được ngày tốt thì sau này kiếm tiền cũng dễ hơn.”
Nghĩ như vậy cũng không sai, bọn họ không phải là hôn nhân đơn thuần, mà còn có hợp tác ở bên trong, xem ra chọn ngày lành rất là quan trọng.
Nói đến việc kết hôn thì Diệp Diễm Thanh không khỏi thắc mắc: “Anh Văn Dữ, người trong nhà anh có ý kiến gì không?”
Diệp Diễm Thanh mất cha mẹ từ nhỏ, được chị và bà nội nuôi dưỡng, sau đó bà nội cũng đã qua đời, chỉ còn lại có hắn và chị. Hiện giờ chị hắn đang định cư ở nước ngoài, có sự nghiệp ổn định, năm trước mới vừa kết hôn, dù rất quan tâm tới công việc của hắn, nhưng lại không can thiệp, cho nên hắn mới có thể tự làm chủ việc này.
Nhưng cha mẹ Văn Dữ đều còn sống, dùng hợp đồng hôn nhân để thúc đẩy hợp tác, dù ở trong giới không thể chỉ trích, nhưng có cha mẹ nào vui chứ?
Văn Dữ trả lời: “Yên tâm đi, anh đã nói với bọn họ rồi. Cha mẹ anh rất tân tiến, lại không quản anh, sẽ không tìm cậu để ném chi phiếu đâu.”
Diệp Diễm Thanh cười khẽ ra tiếng: “Nếu Tống nữ sĩ ném chi phiếu cho tôi thì tôi sẽ chọn chi phiếu đấy.”
Mẹ của Văn Dữ là ảnh hậu Tống Mỹ Ngọc một thời, là nữ thần trong lòng của không biết bao nhiêu người. Vị Tống ảnh hậu này làm người điệu thấp, nhiệt tâm từ thiện, nhân cách tốt, mấy bộ phim điện ảnh của bà đều là phim kinh điển.
Sau khi kết hôn, Tống nữ sĩ lui vòng không hề lưu luyến, chờ tên bà được đề cập lần nữa, cũng là lúc Văn Dữ nhập vòng. Nghe nói Tống nữ sĩ tự mình mở công ty, hiện giờ hô mưa gọi gió trong giới thương trường.
“Cậu có ngốc không vậy?” Văn Dữ cười nhạo hắn, “Mẹ anh có thể cho cậu bao nhiêu? Một tỉ không? Giá trị của anh chỉ có một tỉ thôi á?”
“Không phải vấn đề là một tỉ, mà là trên chi phiếu có chữ kí của Tống nữ sĩ, đây mới là vô giá.” Diệp Diễm Thanh đặc biệt chân thành.
Bất đồng với đa số tiền bối minh tinh dần dần hết thời, Tống Mỹ Ngọc lui vòng lúc còn trên đỉnh, nên danh tiếng vẫn còn lưu mãi.
Văn Dữ đáp: “Cậu mà nói trực tiếp với bà chắc hẳn bà sẽ vui lắm đây.”
Diệp Diễm Thanh gửi emoji mỉm cười, tình huống của bọn họ không cần gặp phụ huynh của nhau, chưa nói tới phải giáp mặt.
Văn Dữ: “Anh nhờ Vu Dĩnh xem ngày tốt, sẽ nhắn cho cậu biết.”
Diệp Diễm Thanh: “Ok.”
Chuyện Diệp Diễm Thanh đăng ảnh khoe bánh kem vẫn còn đang làm mưa làm gió trên mạng, fans Diệp Diễm Thanh vẫn còn để bụng chuyện mất hạng trên bảng nhân khí, mà nhóm anti lại lên tìm cảm giác tồn tại làm các cô nổi giận, điên cuồng mắng chửi anti, không chịu để Diệp Diễm Thanh chịu ủy khuất.
Mà nhóm anti bôi đen lại làm người qua đường phản cảm, đơn giản chỉ là việc Diệp Diễm Thanh tiếp xúc với fans, fans Diệp tự tung hứng là việc rất bình thường. Nếu không phải vì anti, việc này cũng không chiếm thứ hạng cao trên hot search. Giống như chuyện chẳng có gì to tát mà phải làm cho lớn, chỉ bắt lấy Diệp Diễm Thanh, làm người ta khó hiểu.
Cho nên tới buổi chiều, dần dần cũng có người qua đường bất bình giúp Diệp Diễm Thanh, hợp tác với fans trung thành mắng chửi anti.
Cho đến 8 giờ rưỡi tối, Tinh Lộ đăng tin trên Weibo.
Giải Trí Tinh Lộ V: Sáng hôm nay, Diệp Diễm Thanh tiên sinh ký hợp đồng với Tinh Lộ, chính thức trở thành nghệ sĩ của Giải Trí Tinh Lộ. Tinh Lộ sẽ nỗ lực giúp đỡ Diệp Diễm Thanh, để hai bên cùng nhau phát triển. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ Diễm Thanh trên nhiều lĩnh vực sau này.
Fans Diệp Diễm Thanh đều kinh ngạc, cả nước có nhiều công ty giải trí như vậy, mà Diệp Diễm Thanh lại cố tình chọn Tinh Lộ ư?!
Nhóm người đầu tiên phản ứng lại là fans của Văn Dữ.
【 gì vậy trời? Văn Dữ tách khỏi Tinh Lộ, Tinh Lộ liền mời Diệp Diễm Thanh về nhà, họ đang làm cái gì đấy?! 】
【 Văn Dữ và Diệp Diễm Thanh vẫn luôn có quan hệ cạnh tranh mà, dù Tinh Lộ có bất mãn với việc Văn Dữ rời đi, thì cũng không thể mời Diệp Diễm Thanh về chứ? Xem thường mặt mũi Văn Dữ quá rồi còn gì. 】
【 Tuy Văn Dữ rời khỏi Tinh Lộ, nhưng mị đâu nghe thấy hai bên giận nhau đâu nè, đây là Tinh Lộ không nể mặt Văn Dữ, nhìn trúng nhân khí của Diệp Diễm Thanh đúng không? 】
【 mọi người khoan kích động đã, tui nhớ Văn Dữ vẫn là cổ đông lớn của Tinh Lộ mà, Tinh Lộ không thể nào không nể mặt người ta. 】
【 đúng vậy, Văn Dữ có quyền lên tiếng ở Tinh Lộ đó. Hơn nữa quan hệ giữa anh ấy với ông chủ Tinh Lộ tốt lắm ấy!? Nếu Văn Dữ không đồng ý, thì Tinh Lộ không dám đắc tội đâu. 】
【 Vì sao Văn Dữ đồng ý mời Diệp Diễm Thanh nhỉ? Tui nghĩ hoài chẳng ra! 】
Một hồi lâu sau fans của Diệp Diễm Thanh mới hồi phục tinh thần, dù tâm tình có phức tạp thế nào, thì không thể không thừa nhận Tinh Lộ có thể dưỡng ra Văn Dữ, khẳng định tài nguyên không còn gì để bàn. Nếu thiệt tình muốn lăng xê Diệp Diễm Thanh, thì tuyệt đối không phải chuyện đùa. Diệp Diễm Thanh có bước vào đầm rồng hang hổ hay không còn chưa biết, vì dù sao Văn Dữ vẫn còn là cổ đông của Tinh Lộ, sợ Tinh Lộ có mục đích riêng.
【 thân là fan Diệp, tôi không biết mở miệng thế nào……】
【 hy vọng Tinh Lộ có thể làm như lời nói, giúp Diễm Thanh phát triển. 】
【 theo tôi thấy bọn mình không nên lạc quan, ông chủ Tinh Lộ là ai, cổ đông là ai……】
【 em trai nghĩ sao vậy hả!? Sao lại nhảy vào đống lửa Tinh Lộ chứ?! 】
【 Mọi người bình tĩnh lại nào. Nói không chừng là Văn Dữ rời đi Tinh Lộ, Tinh Lộ khó chống đỡ nổi, nên mới phải mời em trai về để có thêm tài nguyên đó. 】
【 nghĩ như vậy cũng đúng, trước giờ tài nguyên của Tinh Lộ phân chia không đồng đều, nghệ sĩ dưới trướng chỉ bình bình không có hot, khẳng định không cao cấp như Diễm Thanh. 】
【 cho nên hôm nay Diễm Thanh đăng ảnh bánh kem là để chúc mừng gia nhập Tinh Lộ sao? 】
【 hy vọng Diễm Thanh không phải chịu ủy khuất gì, bằng không tui sẽ đi oanh tạc Tinh Lộ! 】
Văn Dữ ngồi trên xe xem di động, nửa giờ trước hắn mới vừa xong công việc, đang trên đường trở về nhà.
Phản ứng và suy đoán của fans nằm trong dự đoán của hắn, nếu lúc này hắn đứng ra chuyển phát Weibo của Tinh Lộ, tỏ vẻ hoan nghênh với Diệp Diễm Thanh thì fans của hai bên đều có thể yên tâm. Nhưng hắn do dự một hồi vẫn không phát —— hắn muốn tự nhiên hoan nghênh người ta, không muốn so đo với chúng fans.
“Ngày mai mời người tới dọn dẹp lầu ba đi.” Văn Dữ mở ra app âm nhạc, chuẩn bị nghe nhạc dưỡng thần.
Vu Dĩnh nhanh chóng ghi vào nhật kí của di động: “Chị kêu người tới dọn dẹp vào buổi chiều nhé, để không quấy rầy em nghỉ ngơi, buổi chiều em có hoạt động, vừa lúc cũng không ở nhà.”
Văn Dữ lên tiếng, việc này thông thường đều là do Vu Dĩnh làm, hắn rất yên tâm.
“Có cần thêm vật dụng gì không?” Vu Dĩnh không tắt di động, tùy thời chuẩn bị thêm vào.
“Không cần.” Văn Dữ quyết đoán nói, “Mấy đồ dùng linh tinh đợi cậu ta vào ở đi mua cũng không muộn. Đúng rồi, chị kêu người dọn dẹp phòng quần áo đi, chừa một nửa cho cậu ta dùng.”
“Ok.” Văn Dữ có kho chứa quần áo riêng, những bộ hắn không thích, hoặc là lỗi thời đều đặt ở đó. Có dùng tên giả bán đi, có đưa cho bạn bè, nhưng sẽ không quyên tặng, bởi vì quyên tặng cần quần áo nguyên mẫu, chưa chỉnh sửa, nhưng quần áo Văn Dữ không phải như vậy.
Ngày đăng kí kết hôn cuối cùng cũng tới.
Sáng sớm, Vu Dĩnh mang theo trợ lý nam đứng xếp hàng lấy số, Văn Dữ và Diệp Diễm Thanh trực tiếp xuất hiện ở đại sảnh sẽ gây nhiễu loạn, chỉ sợ còn chưa đăng kí mà thông tin đã bay rợp trời. Bọn họ cũng tìm người chào hỏi trước, tận lực bảo đảm không gây thêm sự chú ý.
Ngải Trừng không theo tới, mà là ở nhà đóng gói hành lý giúp cho Diệp Diễm Thanh, tựa như người mẹ sắp chia xa con nhỏ, vừa không yên tâm, vừa lo lắng nhỏ nhặt. Bạn thân gọi điện thoại cho cô, không tỏ vẻ bất mãn hay lo lắng gì cả, ngược lại còn cười nói chờ ly hôn, bảo Diệp Diễm Thanh qua định cư với chị, cho có chị có em, để cho cô an tâm.
Ngải Trừng biết bạn thân là không muốn tạo áp lực cho Diệp Diễm Thanh, cô cũng hiểu rõ mà không nói lo lắng của mình, đối với Diệp Diễm Thanh mà nói, sức khỏe mới là quan trọng.
Bên trong xe, Văn Dữ nhìn gương mặt không tươi cười, đang nhìn ra ngoài cửa sổ xe của Diệp Diễm Thanh, bảo Vu Dĩnh đưa túi đồ ăn vặt cho hắn, hỏi: “Khẩn trương hả?”
Diệp Diễm Thanh không cự tuyệt, hắn không đói bụng, nhưng lúc này nếu có cái gì đó giúp hắn phân tán lực chú ý, thì hắn rất cảm kích.
“Không phải khẩn trương, là có chút lo âu.” Diệp Diễm Thanh mở túi đồ ăn vặt, vị ngọt nhàn nhạt làm hắn thả lỏng hơn.
Văn Dữ trêu chọc: “Sợ hãi trước hôn nhân?”
Diệp Diễm Thanh không nghĩ tới cái từ này sẽ dùng đến người hắn, cẩn thận nghĩ nghĩ, không phải tình huống này, liền nói thật: “Tôi chỉ hơi lo âu một tí.”
Văn Dữ vươn tay rút một miếng bánh qui, bộ dáng không quá để ý: “Có gì khác nhau?”
Diệp Diễm Thanh ăn bánh quy, mùi vị hoa quả làm tâm tình của hắn khá hơn không ít: “Sợ hãi trước hôn nhân là lo lắng về sinh hoạt, còn tôi là lo lắng cho cuộc sống sau khi lui vòng.”
Văn Dữ nhìn Diệp Diễm Thanh ăn bánh quy, làm bản thân cũng muốn ăn dù không đói.
“Chẳng lẽ muốn chạy trốn?” Văn Dữ vẫn nói nhẹ nhàng, “Cậu nói xem cậu chạy trước, anh đuổi theo sau, để mọi người chú ý đến chúng ta nhiều hơn?”
Diệp Diễm Thanh không dám tưởng tượng hình ảnh kia, đột nhiên cảm thấy kết hôn với thần tượng thật không dễ dàng gì. Trên mặt cũng lộ ra ý cười: “Ngày thường anh hay an ủi người ta như vậy hả?”
“Cũng không phải an ủi cậu, anh nói thật đó mà.” Văn Dữ giải quyết miếng bánh qui nhanh chóng, “Không có gì phải lo âu, mọi việc có anh chống, sợ cái gì chứ?”
Diệp Diễm Thanh cười, có lẽ cuộc sống sinh hoạt sau này sẽ không vô ưu vô lo như Văn Dữ nói, nhưng suy nghĩ quá nhiều chỉ tự tạo áp lực cho bản thân, hà tất gì chứ?
Vu Dĩnh đi ra bảo bọn họ vào đăng kí.
Văn Dữ xuống xe trước, dựa cạnh cửa nói: “Đi thôi, xong xuôi anh sẽ mời khách, coi như đãi tiệc cưới. Dù có là hợp đồng kết hôn thì cũng không được thiếu.”
*
Văn Dữ: Ngày kết hôn phải là ngày lành, nhất định có thể bảo đảm hôn nhân hài hòa, sinh hoạt hạnh phúc.
Diệp Diễm Thanh: Một năm sau ly hôn, phải tính đường lùi chứ.