• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Nam Di quát lớn:

" Ai dám nói tôi là con rơi "

" Là tôi "

Lý lão phu nhân không chịu nổi cái tính ương ngạnh của cô ta, bà tiến đến lấy micro nói lớn.

Lý Nam Di cũng gan to quá rồi, cô ta tiến lên sân khấu trực tiếp đối diện với Lý lão phu nhân, chổ cô ta đứng gần sân khấu nên không mất nhiều thời đã lên đến nơi.

Lý Nam Di ra vẻ uất ức nói:

" Bà nội, dù sao cháu cũng là cháu gái của bà, sao bà lại nói như vậy "

" Tôi chưa từng công nhận cô là cháu gái của tôi, Lý gia chỉ có Nhược Hy là cháu gái, những người như cô đây tôi không có phước phần làm bà nội cô "

Lý lão phu nhân kiên quyết trong lời nói khiến Lý Nam Di bẻ mặt.

Phó Tử Hoa liền lên gỡ rối cho con gái bà ta.

" Mẹ à, con bé là vô tội, sao mẹ lại đối xử với con bé như vậy "

Nhược Hy chỉ chờ giây phút này thôi, cái giây phút lật mặt người phụ nữ độc ác đang đứng chất vấn bà nội của cô.

Nhược Hy giọng điệu chắc nịch, ngữ khí lạnh lùng, lạnh đến mức gây nội lực sát thương trầm trọng:

" Cô ta vô tội, vậy Phó Tử Hoa bà chính là người có tội, tội của bà rất Kinh Tởm "

Nhược Hy tạm dừng lời nói, tiếng đến đối diện với Phó Tử Hoa và Lý Nam Di.

Phó Tử Hoa như chột dạ, thái độ sợ sệt, khiêm nhường, nhưng đây chỉ là diễn kịch.

" Con gái, con nói gì vậy, dì không hiểu "

Nhược Hy vẫn cái ngữ khí sắc bén nói:

" Bà không hiểu hay giả vờ không hiểu hả?"

" Gài bẫy hãm hại mẹ tôi mang tội danh ngoại tình, lên kế hoạch giết người thủ tiêu, bày mưu tính kế với một đứa trẻ 1 tháng tuổi, tất cả do một tay bà gây ra, giờ còn ở đây giả vờ không biết gì sao"

Khách mời ở đây lại được một pha tò mò với những lời Nhược Hy vừa nói ra.

Lý Nam Thành không còn ở yên được nữa, ông cũng nhanh chống đã có trên sân khấu.

" Con vừa nói gì vậy "

Ông tiến đến cạnh Nhược Hy, đặt hai tay lên vai cô nói.

Nhược Hy dùng sức mạnh của một sát thủ hất tay Lý Nam Thành ra, cô liền nói:

" Ông đừng có đụng vào người tôi "

" Ông muốn biết sao, tôi sẽ cho người đàn ông vô trách nhiệm như ông được biết "

Màn hình lúc này lại phát ra những hình ảnh của Phó Tử Hoa ngồi cùng Phó Tử Thuần, và đoạn ghi âm được mở lên, giọng nói của Phó Tử Hoa vang lên:

" Anh nói gì vậy, nếu để Nam Thành biết chuyện ông ấy sẽ không tha cho em đâu, còn cả mấy đứa con của ông ấy, chúng nó sẽ bỏ qua tội danh hung thủ giết mẹ chúng cho em sao, chưa tính nếu Nam Thành biết Nam Di không phải con gái ruột của ông ấy, em thật không nghĩ đến cái kết nào sẽ dành cho em nữa "

Một sự thật gây hoang mang cho những người có mặt ở đây, thật không thể tin được người phụ nữ đó quá thâm độc rồi.

Lý Nam Thành như chết lặng, ông mất luôn cảm xúc, không nói được gì cũng không biết phải làm gì.

Lý Nam Di càng thảm hơn, cô ta như kẻ điên hung hăng lau đến lắc lắc người Phó Tử Hoa nói:

" Mẹ, chuyện này là sao, sao con lại không phải là con của ba, chuyện này sao có thể "

" Không thể nào "

Lý Nam Di khóc lóc thúc giục mẹ cô ta trả lời.

Phó Tử Hoa không để tâm đến Nam Di nữa,bà ta muốn giải thích với Lý Nam Thành.

" Nam Thành hãy tin em, chuyện không phải như anh nghĩ đâu"

" Chát "

Một cái tát thẳng tay từ Lý Nam Thành gián xuống mặt Phó Tử Hoa.

Ông chua xót cho bản thân mình, quá ngu ngốc đánh mất đi một gia đình ấm êm, không tin người vợ chung chăn gối, con mình không nuôi, đi nuôi con dùm người ta.

" Cô biến tôi trở thành một thằng hề, cô vui lắm đúng không, cũng vì mẹ con cô mà tôi ngu khờ đánh mất đi một gia đình ấm êm "

" Chát "

Cái tát thứ hai cũng do Lý Nam Thành ra tay.

" Cô kêu tôi tin cô sao, vì tin cô mà bây giờ tôi mới rơi vào hoàn cảnh nhà tan cửa nát, cô vừa lòng cô chưa? "

Những người trên sân khấu trừ Nhược Hy ra, thì ai cũng bất ngờ vì hôm nay lại có thể tìm ra hung thủ hãm hại mẹ cô.

Phó Tử Hoa biết chắc hôm nay bà ta không thoát, nên cũng không còn gì để mất, bà ta nói:

" Ông trách tôi sao, ông cũng có lỗi, nếu ông đủ tin tưởng Hạ Trân vợ ông, thì ông không dễ dàng bị tôi sỏ mũi dắt đi, cũng do tôi quá yêu ông mà ra hết, cả hai chúng ta cùng có lỗi, ông đừng hồng trốn tránh "

Lý Nam Thành thấm thía trong từng chữ bà ta nói ra: Bà ta nói không sai, lỗi là do mình, mình đã cho bà ta cơ hội phá hoại gia đình của chính mình.

Lý Nam Thành đau đớn quỳ sụp hai chân xuống nói:

" Mẹ, là con bất hiếu, là con sai rồi "

" Nam Dật, Nam Dương, Nhược Hy ba sai rồi, ba xin lỗi các con "

" Nhược Hy con là đứa con ba có lỗi nhất, xin lỗi con, xin lỗi con gái của ba "

Lý Nam Thành thơ thẫn đứng lên rời khỏi đó sau những lời nói xin lỗi.

.............

Cảm ơn vì đã ủng hộ ạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK