" Hôm nay tôi có chết cũng phải kéo các người theo "
Thần Vũ không một chút dao động với lời hắn nói, vẫn cái ngữ khí lạnh lùng đáp:
" Xem cậu có đủ bản lĩnh không hãy nói "
Nam Dật cũng góp phần:
" Cậu không đủ tư cách chết chung với chúng tôi "
Kha Phong Lãnh bị châm chọc tỏ ra không vui, liền nói:
" Xem ra hôm nay tôi không thoát được, trước khi chết cùng mấy người, tôi muốn biết ai là người đã phá bom của tôi, đáng lẽ giờ này du thuyền đã phát nổ rồi, mấy người không được ung dung đứng đây đâu "
Tần Hào xuất hiện, từ trên nhảy xuống đi đến mũi du thuyền đứng cạnh Nam Dật nói:
" Là tôi "
Kha Phong Lãnh ánh mắt nghi hoặc nói:
" Không thể nào, tôi từng đấu với cậu, chắc chắn không phải cậu "
Tần Hào không nói gì thêm, chỉ nhìn hắn khinh thường.
Thần Vũ và Nhược Hy nảy giờ đang trao đổi gì đó qua tín hiệu liên lạc, Thần Vũ điềm nhiên nói:
" Cậu thật sự muốn biết "
" Tất nhiên "
Nhược Hy ở trên cao nhắm ngay tay cầm súng và cầm điều khiển của Kha Phong Lãnh, hai tay cô cầm hai phi tiêu phóng ra trúng ngay vào đích nhắm. Hai tay của hắn đều dính phi tiêu trên đó.
Á Hiên cũng nhận được tín hiệu của Nhược Hy, Á Hiên từ phía sau hắn lau nhanh đến đá khẩu súng rơi xuống nước, điều khiển cũng được anh chụp lấy nhanh gọn lẹ.
Kha Phong Lãnh thất thế không còn gì để uy hiếp, thua thê thảm.
Thần Vũ chắc nịch nói:
" Tôi vừa cho cậu biết xong "
Kha Phong Lãnh nhìn ở đuôi phi tiêu có hình cánh hoa, hắn ta nhận ra đây là của nữ sát thủ chưa từng một lần thất thủ, nhưng hắn ta đâu biết mặt cô.
Lúc này Nhược Hy từ trên tầng 1 nhảy xuống đi đến bên cạnh Thần Vũ.
Đập vào mắt Kha Phong Lãnh là một mỹ nhân, cô gái này là bạn gái của Cố Thần Vũ, thời gian qua rất được báo chí quan tâm.
Trước ánh mắt ngơ ngác của Kha Phong Lãnh, giọng nói Nhược Hy vang lên:
" Anh muốn tìm tôi sao "
" Cô là người đã phá kế hoạch của tôi "
Kha Phong Lãnh như rơi vào tiếng sét ái tình, vừa gặp đã thích, lơ mơ hỏi cô.
Nhược Hy cái giọng điệu lạnh, cái ngữ khí quyền lực y như Thần Vũ, đáp lại lời của hắn:
" Tôi nào đâu có phá gì, tôi chỉ đang giúp chồng mình thôi "
Á Hiên không nhịn được liền lên tiếng:
" Ôi trời, đi đánh nhau mà còn được ăn thính, chị dâu nhỏ em muốn có vợ quá "
Tần Hào tố vào đầu Á Hiên một cái:
" Đồ khùng "
Á Hiên ghi nợ với Tần Hào, xong hôm nay tính sổ với cậu ta.
Kha Phong Lãnh đang cảm thấy hắn ta làm người sao lại thất bại như thế không biết: Cả đời chỉ biết một chữ " Thua ". Hắn ta lấy hết dũng khí nói lên lời yêu thương cô gái ấy, cô gái có đôi mắt mê hoặc, vừa nhìn đã yêu.
" Nếu tôi nói tôi thích em, em có tin không? "
Ôi trời, có ai tưởng tượng được gương mặt nam thần có tính chiếm hữu cao như Cố Thần Vũ của chúng ta đang ra sao không, mày nhíu lại, mặt đen như cục than chưa đốt lửa. Tay liền choàng qua ôm eo vợ anh ngay.
Nhược Hy nhìn Thần Vũ cười tươi cho anh bớt căng, cô quay sang trả lời hắn:
" Không có sức ảnh hưởng với tôi, tôi không quan tâm "
Tần Hào và Á Hiên đồng suy nghĩ: Quê một cục to đùng.
Hai tên này đang cười thầm trong lòng.
Kha Phong Lãnh nói lời sau cùng:
" Hôm nay tôi chấp nhận tôi đã thua 3 cậu "
" Người tôi tâm phục khẩu phục là cậu Cố Thần Vũ"
Hắn ta rút phi tiêu bị đâm trên tay ra đi đến đầu mũi du thuyền, hắn nói:
" Tôi thua rồi, thua từ sự nghiệp đến nữ nhân, nếu không được em yêu, vậy xem như chết dưới tay em tôi cũng mãn nguyện, vĩnh biệt nữ thần của anh "
Kha Phong Lãnh dùng phi tiêu của Nhược Hy đâm vào tim, rồi ngã người rơi tự do xuống đáy đại dương mênh mong.
Thế là đã kết thúc giao dịch, kẻ thù số 1 cũng đã ra đi thanh thãn.
Thuộc hạ đi theo cũng có một số bị thương, họ đã được bác sĩ theo cùng băng bó vết thương, lần này nhờ có Nhược Hy và Tần Hào nội ứng ngoại hợp với người bên ngoài nên thành công ngoài sức tưởng tượng.
Du thuyền đang trên đường trở về đất liền, mọi người đều xong việc trừ có Á Đông vẫn phải ở lại dọn tàn cuộc. Du thuyền chở đám người của Thần Vũ đi xa, Á Đông cũng cho du thuyền của Kha Phong Lãnh phát nổ.
Thần Vũ đang bàn công việc với Trác Thiên và anh trai cô, Nhược Hy thấy buồn chán nên đến tìm thiếu soái phu nhân để xem tình hình sức khỏe của cô ấy thế nào.
Cửa phòng không đóng lại nên Nhược Hy vào luôn:
" Chị ổn chưa "
Thiếu soái phu nhân rất dịu dàng, đoan trang, lại có vẻ yếu đuối.
" Tôi ổn, cảm ơn cô "
" Tên tôi là Kiều Khả Ái, cô gọi tôi là Ái nhi hay Khả Ái cũng được, chúng ta có thể làm bạn được không? "
" Không cần cảm ơn, em là Nhược Hy, chúng ta có thể làm chị em, ai lớn tuổi hơn sẽ làm chị, em năm nay 20 "
Nhược Hy rất dễ chịu, luôn được mọi người yêu mến.
Khả Ái cảm thấy Nhược Hy rất đáng yêu, có em gái như vậy cô rất vui:
" Chị lớn hơn em 4 tuổi, rất vui được quen biết em "
Hai cô gái dễ dàng hòa nhập, nói chuyện luyên thuyên về đứa bé trong bụng Khả Ái.
........................
Cảm ơn vì đã ủng hộ.