Vì sự may mắn của bản thân, Tư Miên Miên phải ngồi cạnh Tiết Tập bằng bất cứ giá nào, cô không cần biết sắp xếp của cô Văn Nhã, cô phải chủ động tấn công trước, trong việc công lược nhân vật phản diện này cô đã đánh mất thời cơ, nhất định không thể để mất điểm thưởng may mắn Tiết Tập này một lần nữa.
Trước ánh mắt của mọi người, từng bước từng bước, Tư Miên Miên không hề quan tâm một mạch đi đến bàn cuối lớp, hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí của mình ra, nói: “Bạn học Tiết.”
Tiết Tập đang đeo tai nghe nằm bò ra bàn hoàn toàn không nghe thấy giọng nói trong trẻo êm tai của cô gái.
Tư Miên Miên hơi ngại, nhưng bảo cô nói to hoặc thẳng tay rút tai nghe của người ta xuống thì thật mất lịch sự.
Lúc này, Văn Nhã như một vị cứu tinh bước đến, chị không hề khách sáo rút luôn tai nghe đang đeo trên tai người đang ngủ bù kia, ngay sau đó, người kia mở mắt, bình tĩnh ngồi thẳng dậy, nhìn Văn Nhã với một cặp mắt đầy vẻ không vừa ý.
Điều này người khác cũng dễ hiểu, nếu như Văn Nhã không phải phụ nữ, không chừng Tiết Tập sẽ đánh chị luôn tại đây.
Văn Nhã cười nói: “Tiết Tập, bạn mới muốn ngồi cạnh em.”
Tiết Tập chả thèm nhìn Tư Miên Miên mà nói luôn: “Tôi không đồng ý.”
Đến chủ nhiệm hắn cũng không nể mặt, đúng là người có cá tính.
Tư Miên Miên cảm thấy vẫn nên tự mình làm thôi, đôi mắt long lanh như biết cười vô cùng đáng yêu mở lời: “Xin chào, tớ là Tư Miên Miên, tớ mới chuyển đến.”
Tiết Tập liếc nhìn cô gái có nhan sắc xinh đẹp kia một cái, rồi nói: “Cút.”
Xung quanh bỗng chốc nổi lên tiếng xì xào.
Họ trước giờ chưa từng thấy ai mà lại không nể mặt cả người đẹp như vậy! Tiết Tập thật sự là kỳ cục quá!
“Tớ cút đi chỗ khác là một điều không thể xảy ra, hiện tại tớ chỉ muốn ngày ngày lười nhác bên cạnh cậu mà thôi.”
Tư Miên Miên đang chửi thầm trong lòng, đột nhiên nhận ra mọi người đang dùng ánh mắt không thể tin nổi mà nhìn mình, cô ngẫm lại, thì ra không cầm được mà nói ra lời trong lòng mình rồi!
Mễ Tửu kéo tay vị hôn phu của mình, cảm thấy rất kỳ quái, nói: “Lục Tu, hình như cô ấy thích Tiết Tập thì phải.”
Lục Tu “ừ” một tiếng, dường như còn đang mỉm cười.
Trước đây Tư Miên Miên vẫn luôn dán mắt của mình lên người Lục Tu, nhưng chỉ trong nháy mắt cô đã thích người khác rồi.
Mễ Tửu lại lẩm bẩm: “Thật không hiểu mắt bị làm sao, vậy mà lại không thích anh, lại còn đi thích người khác.”
Tính cô chính là như vậy, phát hiện cô gái khác theo đuổi Lục Tu thì cảm thấy không vui, nhưng khi biết cô gái theo đuổi Lục Tu kia đã “thay tình đổi duyên”, cô lại thay Lục Tu “bênh vực kẻ yếu”.
Nói đến nguyên nhân, trước hết là từ phía cô, trong mắt cô, Lục Tu là người tốt nhất thế giới, những cô gái cảm thấy anh không tốt đều là những cô gái không có mắt nhìn, nhưng nghĩ lại thì những cô gái kia không có mắt nhìn người cũng là chuyện tốt, như vậy sẽ không còn ai tranh giành Lục Tu với cô nữa.
Tâm tư của cô đều hiện ra hết trên mặt, cực kỳ dễ hiểu.
Lục Tu cũng bị lây kiểu tâm tư này, ý cười trong đáy mắt cũng hiện rõ hơn, nhìn về góc mà tất cả mọi người đang nhìn vào bên kia, mắt anh lại xuất hiện một mảng đen nhánh.
Sự việc đến đây đã xuất hiện quá nhiều thay đổi.
Tư Miên Miên xuất hiện quá sớm, mà đối tượng cũng không phải Cố Tuyển, chẳng lẽ cô chính là người may mắn được trùng sinh sao?