Mễ Tửu gật đầu: “Ừ, tớ rất thích anh ấy.”
“Tửu Tửu, cậu cũng biết từ trước tới giờ tớ không phải là loại người nhiều chuyện, nhưng mà giữa chúng ta là quan hệ quen biết nhau nhiều năm, thật sự tớ không đành lòng nhìn cậu cứ nhảy vào hố lửa như vậy …” Giọng nói của Tần Tịnh toát ra sự quan tâm, còn nhỏ giọng nhắc nhở: “Tớ nghe bố tớ nói, người ta đồn rằng nhà họ Lục còn có một đứa con riêng, mà cha của Lục Tu còn cực kì coi trọng con riêng đó, bây giờ cậu và Lục Tu đính ước, không khó để nói bên đó không có mục đích.”
Mễ Tửu nghiêng đầu: “Con riêng?”
“Ủa? Thế Lục Tu không nói chuyện này với cậu sao?”
Mễ Tửu lắc đầu: “Không có.”
Tần Tịnh vội vàng nói: “Chuyện này ai cũng biết, vả lại người ta còn nói cha Lục Tu tính mang người con riêng kia về nuôi nấng đào tạo để sau này thành người thừa kế, cẩn thận nghĩ lại, lời đồn đứa con riêng mới truyền ra nửa năm trước, càng nghĩ càng thấy, hình như lúc ấy Lục Tu và cậu mới chính thức hẹn hò…”
Truyện được edit/dịch bởi team Griselda
Nhìn gương mặt của Mễ Tửu như đang suy tư điều gì, Tần Tịnh không giống như nỡ làm bạn tốt thương tâm, mất bò mới lo làm chuồng, nói câu: “Đương nhiên, không phải ý tớ là Lục Tu tiếp cận vì gia cảnh nhà cậu, nói không chừng Lục Tu thật sự thích cậu.”
“Cậu nói đúng.” Mễ Tửu lấy ống hút cắm vào hộp sữa chua: “Tớ xinh đẹp như vậy, đương nhiên Lục Tu thích tớ rồi.”
Nói xong, cô cắn ống hút nhoẻn miệng cười tươi, ngây ngô giống như một đứa trẻ.
Tức khắc Tần Tịnh cảm thấy mình như đang đấm vào bịch bông không hề hấn gì sất, nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười: “Tửu Tửu, tớ nói nhiều như vậy cậu đừng hiểu lầm nhé, tớ với cậu là chị em thân thiết, tớ xin cam đoan chỉ mong cậu được hạnh phúc thôi.”
“Tớ biết mà.” Mễ Tửu cầm một tay của Tần Tịnh, cười rất ngọt ngào: “Chúng ta là chị em tốt, giống như cậu mong tớ được hạnh phúc thì tớ cũng như vậy, tớ cũng mong cậu sẽ tìm được một bạn trai tốt có thể hạnh phúc.”
Tần Tịnh vờ xúc động nắm lấy tay Mễ Tửu: “Tớ có cậu làm bạn thân là quá đủ, tớ không có hứng thú tìm bạn trai đâu, nhìn thấy cậu và Lục Tu thật hạnh phúc, tớ cũng thấy vui lắm.”
Thực ra vì đại tiểu thư nhà họ Tần có mắt nhìn quá cao, lại hay kén chọn, trước mắt còn chẳng tìm thấy một anh chàng nào có gia thế vừa ý cô.
Mễ Tửu cười tươi không có chút tâm cơ: “Thế cậu tính tặng gì cho lễ đính hôn của tớ thế?”
Tần Tịnh mỉm cười rút tay về, lấy điện thoại ra, mở album: “Cậu xem lúc tớ ở Paris chụp ảnh…”
Mễ Tửu coi như không biết Tần Tịnh lảng tránh sang chuyện khác, cô nhìn chằm chằm ảnh chụp trong điện thoại vui vẻ khen: “Đẹp thật đó, Tịnh Tịnh, cậu dùng ứng dụng gì chụp ảnh vậy? Có thể giới thiệu cho tớ được không, ứng dụng này làm mặt nhỏ không tồi.”
Lông mày Tần Tịnh nhướng lên, nhưng đôi môi đỏ mọng vẫn cong cong cười: “Tửu Tửu, không phải tớ chỉnh mặt nhỏ đâu.”
“Thế á?” Mễ Tửu hút ống hút, ngây thơ vô tội nhìn Tần Tịnh: “Vậy thì hai ngày nay cậu béo lên à?”
Suýt chút nữa Tần Tịnh bóp nát điện thoại trong lòng bàn tay mình.
Tuy rằng Mễ Tửu và Tần Tịnh không phải do bằng tuổi mà kết bạn với nhau, mà là vì gia thế hai nhà nên mới quen biết, nhưng cũng bởi vì gia thế ngang nhau, tuổi cũng không cách quá xa, hai người lại rất xinh đẹp cho nên không tránh khỏi bị so sánh, cũng giống như Mễ Tửu muốn đi học dương cầm, thì Tần Tịnh đi học đàn violin, hoặc ngày hôm qua Tần Tịnh đi học tiếng Latin, thì hôm nay Mễ Tửu sẽ đi học múa ba lê…
Hai người ngầm đấu tranh gay gắt bao nhiêu lần, nhưng bên ngoài thì lại là ‘chị em tình thâm sâu sắc’, đúng vậy, trên thế giới này không có gì tốt hơn ‘chị em plastic’ của họ.