Nghĩ tới đây, tâm tình Hàn Trạch Vũ đột nhiên tốt hơn, anh nhéo nhéo mũi Hàn Thơ Dư, “Được rồi, anh muốn làm việc, em tự mình đi về trước đi!”
“Anh Trạch Vũ, mỗi lần người ta đến được một lúc, anh liền đuổi em đi! Hôm nay anh nhất định không trở về, em cũng không cần trở về, em ở nhà anh là được rồi!”. Hàn Thơ Dư nói có dụng ý khác.
“Được rồi, tùy em! Phải đi về ăn cơm thì cho Hàn di gọi điện thoại”. Hàn Trạch Vũ gật đầu một cái, dù sao tối nay mình cũng không cần phải trở về, do cô đi!
“Được rồi, anh Trạch Vũ, vậy em đi đây!”. Hàn Thơ Dư bĩu môi, mặt miễn cưỡng rời đi.
- ---------------
Lãnh Tiếu Tiếu nói chuyện điện thoại với mẹ Tần xong, cô thật sâu thở dài một cái. Nhớ tới ước hẹn tối này ở Hải Hàng, trong lòng cô cảm thấy hết sức áp lực.
Bây giờ cách 8 giờ tối còn rất sớm, mà thời gian dài dằng dặc thế này đối với cô là hành hạ vô tận, khiến cô không có ý định làm bất cứ chuyện gì.
Cô chẳng có mục đích ở trên đường dạo chơi, không chút nào phát hiện ra, mặt một người đàn ông kinh ngạc chậm rãi tới gần cô.
“Tiếu Tiếu?” Âm thanh yếu ớt vang lên, mang theo một tia không xác định cùng vui mừng.
Nghe được có người gọi mình, Lãnh Tiếu Tiếu theo bản năng quay đầu lại, lại thấy khuôn mặt mình không tưởng được. Cô đờ đẫn một chốc lát, sau khi lấy lại tinh thần, cô đột nhiên xoay người nhanh chóng hướng phía trước đi tới.
“Tiếu Tiếu? Tiếu Tiếu!”. Tần Phi bước nhanh theo, kéo lại Lãnh Tiếu Tiếu, rõ ràng cảm xúc xao động.
“Bỏ tay ra!”. Lãnh Tiếu Tiếu hờ hững nhìn chằm chằm vào Tần Phi.
“Tiếu Tiếu, anh...”. Thấy Lãnh Tiếu Tiếu tỏ thái độ với chính mình, Tần Phi có vẻ khổ sở.
“Không buông tay ra tôi sẽ la lên!”. Trong lời nói Lãnh Tiếu Tiếu không ột tia dịu dàng.
“Tiếu Tiếu, em đừng như vậy, chúng ta trước hết tìm một nơi uống chút đồ được không? Anh có nhiều lời muốn nói với em”. Tần Phi chậm rãi buông lỏng tay ra, bộ dạng năn nỉ, thật cẩn thận nói qua.
Đáy mắt Lãnh Tiếu Tiếu thoáng qua một tia khổ sở, cô do dự chốc lát, lại quả quyết cự tuyệt.
“Không cần, giữa chúng ta đã không có gì để nói. Tôi còn có chuyện, tôi đi trước!”.
Khi anh trở thành chồng của người khác, cô cũng biết, anh với cô vĩnh viễn không còn quan hệ gì nữa. Từ cái đêm cô giao mình cho Hàn Trạch Vũ, cô liền hiểu rõ, cô vĩnh viễn không bao giờ thuộc về anh!
“Không! Tiếu Tiếu, em đừng đi! Anh nhớ em, anh thật sự rất nhớ em!”. Tần Phi bước dài xông lên phía trước, ôm Lãnh Tiếu Tiếu thật chặt vào trong ngực.
“Tần Phi, anh bỏ tay ra, đừng làm cho tôi khinh thường anh!”.
Lãnh Tiếu Tiếu không giãy giụa, chỉ là tỉnh táo nhìn anh, gương mặt bình tĩnh cùng lạnh nhạt, bởi vì, giờ phút này, lòng của cô đã chẳng xao xuyến nữa!
Mà đang có một người ở trong góc, ánh đèn sáng lóe ra.
Một người phụ nữ cầm điện thoại di động, nhanh chóng thấy một màn này, nụ cười trên mặt đều là kinh ngạc cùng hài lòng.