- Có lẽ không chứ....
- Bác quay xe lại giúp con tại khách sạn Mường Thanh..
Anh muốn xác định lại liệu có phải là Nhã Nhã hay không.Một chút tích tắc chiếc xe đậu ngay trước cổng khách sạn.Anh vội vàng bước xuống xe tìm ngay cô gái hồi nãy.Nhìn lui nhìn tời cái bóng dáng dáng đi nhanh như một cơn gió.Anh chợt nghĩ có khi nào cô là người khách thuê phòng của khách sạn này không.Anh vội chạy ngay vào lễ tân cô gái trước mặt hiện lên một nụ cười thật khả ái nói
- Anh cần gì ạ. Chap mới l𝙪ô𝗻 có tại { T r𝑼mtr𝙪𝘺ệ𝗻.𝖵𝗻 }
- Tôi cần tìm một cô gái vừa mới bước ra khỏi khách sạn này.Với vẽ ngoài khá xinh xắn?cao tầm 1 m 6 màu tóc vàng kim rất nổi bật.
- Dạ đúng rồi thưa anh cô gái đó là khách thuê phòng từ tối hôm qua.
- Vậy có thể cho tôi biết cô ấy đã trả phòng hay chưa
- Dạ chưa thưa anh
Một ánh mắt mừng lóe lên,một chút hy vọng đó sẻ là cô. Anh không biết sao hôm nay phải bằng mọi giá anh muốn được gặp cô gái ấy một lần,một chút tò mò đến kì lạ,anh lại tiếp tục hỏi.
- Vậy cho tôi hỏi cô ấy đang ở số phòng bao nhiêu ạ.
- Chúng tôi rất tiếc không thể trả lời câu hỏi này của anh.Đây là thông tin bí mật của khách hàng tôi không thể tiết lộ được ạ.Mong anh thông cảm.
Anh vội suy nghĩ một lát có lẽ hôm nay anh phải mặt dày hơn nữa.Lỡ may đó là cô thì sao!!!
- Cô dì ơi thật ra cô gái ấy là vợ của tôi.Chúng tôi cải nhau nên cô ấy mới bỏ đi.Hôm nay tôi tới làm lành với cô ấy mong cô cho tôi biết số phòng đi mà
Trời ơi một người lạnh lùng kiêu ngạo như thế lại có thể nhẹ nhàng van xin người ta như vậy.Chỉ có thể duy nhất cái lý do vì Nhã Nhã anh mới làm được như thế thôi à.
- Cô dì ơi xin cô đấy..
Cái vẽ mặt đẹp trai ấy cầu xin thì khỏi phải nói luôn ạ. Có chị em nào mà không siêu lòng được cơ chứ..
- Phòng cô ấy là 234 tầng 4 anh nhé.Chìa khóa phòng đây.Anh cô gắng làm lành vợ đi nhé.
- Cảm ơn cô rất nhiều nhé.
Haiz cái mặt đẹp trai này cuối cùng cũng có lúc cần dùng đến...Đẹp trai là một lợi thế đấy ạ.