"Thật không?"
Bách Niên Phong gật đầu để xác nhận, nhưng trong đôi mắt của anh lại loé lên một tia gian xảo. Hai người bắt đầu đi cùng nhau, bất cứ ai đến mời rượu Bách Niên Phong thì Mai Hà liền đứng ra đón lấy ly rượu rồi uống hết một hơi, cứ như thế Mai Hà bắt đầu say mèm đi đứng loạng choạng, Bách Niên Phong đỡ lấy vai của cô.
"Ổn chứ?"
Mai Hà gật đầu mà gương mặt đã đỏ ửng đôi mắt lờ đờ không còn nhìn rõ phía trước nữa, Bách Niên Phong nhìn thấy tình hình của Mai Hà không thể nào uống tiếp được, dù sao bây giờ cũng đã tối quan khách đến tham dự cũng đã ra về hết. Bách Niên Phong đưa Mai Hà về nhà, nhưng vấn đề nan giải ở đây là anh không biết nhà cô ở đâu, mà cô vừa leo lên xe đã nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, Bách Niên Phong bước vào xe ngồi bên cạnh Mai Hà, anh đưa tay lắc lắc người cô.
"Này nhà cô ở đâu?"
Mai Hà gạt tay Bách Niên Phong.
"Tránh ra tên sàm sỡ."
Bách Niên Phong giật giật khoé môi anh không trách những người say xỉn, dùng sao cô cũng đã tiếp rượu giúp anh nên mới thành ra cớ sự như thế này, tài xế quay xuống hỏi Bách Niên Phong.
"Vậy đưa cô ta đi đâu giám đốc?"
Bách Niên Phong do dự một lúc thì lên tiếng.
"Đưa về nhà tôi."
Mai Hà nằm được một lúc thì cựa quậy, cô đưa tay vén váy của mình lên, miệng lẩm bẩm.
"Nóng quá."
Bách Niên Phong liền đỏ mặt anh vội vàng túm bàn tay đang vén váy của Mai Hà.
"Này cô đang làm gì vậy?"
Mai Hà tỏ vẻ tức giận đẩy Bách Niên Phong ra.
"Mặc kệ tôi."
Bách Niên Phong sợ cô sẽ làm loạn khiến cho hai người trở nên khó xử, nên đã cởi bỏ áo khoác của mình ra đắp lên người của Mai Hà. Cô lại nằm im một lúc rồi đưa chân gác lên đùi của Bách Niên Phong, anh như bị đóng băng trước những hành động của Mai Hà, anh cẩn thận đẩy chân của Mai Hà xuống, đột nhiên cô động đậy khiến cho Bách Niên Phong giật mình, cứ như thế anh như người bị phong ấn ngồi im để Mai Hà gác lên người mình đến khi về nhà.
Bách Niên Phong đỡ Mai Hà ra khỏi xe nhưng cô như một sợi bún cứ đi đứng loạng choạng còn như thế nữa thì cô sẽ ngã mất, Bách Niên Phong thở dài bất lực anh đành phải bế Mai Hà đi vào nhà, cô tựa đầu vào ngực của Bách Niên Phong, hơi thở nóng ran của Mai Hà khiến cho Bách Niên Phong cảm thấy vô cùng khó chịu, đột nhiên cô vùng vẫy khiến cho Bách Niên Phong không thể khống chế được mà để cô đứng xuống, Mai Hà loạng choạng cô đưa tay ôm lấy cổ của Bách Niên Phong, hành động đột ngột của Mai Hà khiến cho trái tim của anh bất giác đập nhanh, cô từ từ áp sát mặt của mình vào mặt anh, Bách Niên Phong cũng đã tưởng tượng ra khung cảnh ngôn tình mà nhắm mắt lại tận hưởng.
Đột nhiên có một tiếng động nghe rất dơ bẩn.
"Ẹo ẹo."
Mai Hà nôn vào bộ vest đắt tiền của Bách Niên Phong, anh lại một lần nữa đông cứng người lại, một người ưa sạch sẽ như anh thì làm sao có thể chấp nhận được những chuyện này xảy ra, Bách Niên Phong ngửa đầu lên gương mặt tức giận đến đỏ bừng mà vô thức hét lớn.
"Mai Hà."
Hai người như oan chạm trán với nhau trong những hoàn cảnh oái oăm nhất, nhưng đây sẽ là một trong những kỉ niệm mà hai người sẽ. không bao giờ quên.
Sáng hôm sau Mai Hà tỉnh dậy, đầu cô đau như búa bổ, quần áo đã được thay mới là một chiếc áo sơ mi màu trắng của nam. Lúc này Mai Hà mới nhớ ra điều gì đó, cô nhìn xung quanh căn phòng lẩm bẩm trong miệng.
"Đây không phải là phòng ngủ của mình."
Mai Hà nhìn sang bàn có một khung ảnh, cô vội vàng lấy lên xem, nhìn người đàn ông trong khung cảnh Mai Hà chỉ biết mếu máo hét lớn.
"KHÔNG."
Bách Niên Phong từ bên ngoài đi vào khó chịu nói.
"Mới sáng mà đã ồn ào rồi."
Mai Hà nhìn thấy anh như nhìn thấy kẻ thù.
"Tên chết tiệt dám lợi dụng tôi."
Cô đứng lên ném gối về phía Bách Niên Phong, anh đưa tay che chắn rồi từ từ tiến về phía Mai Hà túm lấy cổ tay của Mai Hà.
"Cô bình tĩnh nghe tôi giải thích đã."
Mai Hà vô cùng kích động cô vùng vẫy hét lớn.
"Tôi không muốn nghe."
Bách Niên Phong bất lực trước hành động của Mai Hà, cô cứ đánh vào người anh như vũ bão.
"Đồ đáng ghét anh đã làm gì tôi rồi hả."
Bách Niên Phong đã hơi tức giận khi Mai Hà cứ kích động mãi không nghe anh giải thích.
"Cô có thôi đi không, nghe tôi nói đã."
Bị Bách Niên Phong hét lớn vào mặt Mai Hà liền mếu máo đôi mắt của cô rưng rưng khiến cho Bách Niên Phong phải thở dài, anh lại hạ giọng.
"Được rồi bình tĩnh lại nghe tôi giải thích có được không?"
Bách Niên Phong buông tay Mai Hà ra rồi bắt đầu kể cho cô nghe mọi chuyện xảy ra vào tối qua, Mai Hà vẫn còn đề phòng nhưng Bách Niên Phong đã bảo là không hề động vào cô còn quần áo trên người là do anh nhờ giúp việc thay cho cô.
"Tôi không có gu phụ nữ thấp như thế đâu."
Mai Hà đang rất ấm ức khi chính anh là người đã ép rượu mình, cũng vì anh mà cô phải ở trong những tình thế khốn đốn, Mai Hà như bùng nổ, đột nhiên cô nhào đến định trừng phạt Bách Niên Phong, nhưng hai người lại bị ngã xuống giường rồi lại tiếp tục chạm môi nhau, Mai Hà khóc không thành tiếng, cô đau khổ ngồi dậy đưa tay lên lau đôi môi vừa hôn Bách Niên Phong.
"Lại nữa sao."
Còn anh thì chỉ biết ngồi cười thầm, nhìn Mai Hà tự chất vấn bản thân anh không nhịn được cười, từ khi nào anh đã bị cô gái ngốc này thu hút, bắt đầu chú ý đến cô và quan tâm cô.