Nhưng nghĩ cũng biết không phải là lời hay là được,Thi Ngưng Vũ hung hăng lườm cậu một cái: "Hôm nay ta rốt cục có thể báo thù rửa hận, ta muốn hai tên nam nữ chó má các ngươi chết không có chỗ chôn!"
Thẩm Bân trợn trắng mắt: "Báo thù rửa hận? Nói giống như chúng ta làm gì ngươi vậy, ít dát vàng lên mặt mình đi, ngươi không xứng."
Thi Ngưng Vũ bị chọc tức trong lúc nhất thời chưa nói ra lời: "......" Sau đó từng bước một tiếp cận hai người: "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!" Nói xong liền ra tay với Thẩm Bân.
Diêm Hình lập tức che ở phía trước, còn chưa tới hai chiêu, Thi Ngưng Vũ nhìn Diêm Hình còn kinh ngạc hơn đối phương nhìn ả.
"Vì sao ngươi lại?" Thi Ngưng Vũ chỉ nói ra bốn chữ này để biểu đạt ý nghĩ của bản thân.
Thẩm Bân cách đó không xa xoa xoa eo đắc ý dào dạt nói: "Bằng không tướng công của ta sao có thể ở trên giường kéo dài lâu như vậy? Người ta là võ lâm cao thủ, các ngươi từ nhỏ thanh mai trúc mã, sao ngươi lại không biết?"
Người nào đó rất khoe khoang, Thi Ngưng Vũ chợt lóe thân, liền muốn tránh khỏi Diêm Hình xé nát miệng cậu.
Đáng tiếc không với tới, nhưng Diêm Hình có thể cảm giác được bản thân ngăn cản rất cố sức, tự bảo vệ mình thì được, lại thêm Thẩm Bân liền nguy, quái vật cũng không phải ăn chay, hắn vội vàng hô: "Người tới!"
Thủ vệ bên ngoài lúc này nghe thấy chạy vào, sau khi nhìn thấy Thi Ngưng Vũ vẻ mặt mỗi người kỳ quái không dời được ánh mắt.
Thời đại hiện giờ nữ tử ngày thường ăn mặc vô cùng bảo thủ, nếu không có vợ mình, tuyệt đối không thể nhìn thấy nữ nhân khác ăn mặc như thế.
Diêm Hình lạnh lùng nói: "Bắt lấy cô ta! Cô ta chính là hung thủ giết người hai ngày nay."
Đám gia đinh còn chưa phản ứng lại được, sau đó mới kinh ngạc không biết nên nói cái gì cho phải, "lỏa nữ" trước mắt là hung thủ? Có lầm không? Nhưng mọi người đều không dám phản bác, tiến lên muốn bắt Thi Ngưng Vũ.
Thậm chí gia đinh động thủ còn rất hưng phấn, có thể nhân cơ hội sờ nữ nhân.
Diêm Hình trầm giọng nói: "Cẩn thận, hung thủ hung tàn.
Gia đinh vẫn không quá để ý, tận đến ngay sau đó, ngực của hai người trong đó bỗng nhiên bị đào rỗng, từ lúc trước hấp thu dương khí của bốn gã gia đinh, hơn nữa ăn trái tim của hai nha hoàn, Thi Ngưng Vũ càng trở nên cường đại.
Ả nhanh chóng cắn nuốt trái tim vừa tới tay, có vết máu chảy xuôi theo khóe miệng xuống, Thi Ngưng Vũ cười lạnh: "Hương vị không tồi."
Đám gia đinh thấy một màn này mới hoàn toàn tin phục lời đại thiếu gia nhà mình nói, ả không chỉ là hung thủ, còn là một con quái vật ăn trái tim người!
Đám gia đinh này dù sao cũng đã từng được huấn luyện qua, lập tức đồng thời xuất động vây quanh Thi Ngưng Vũ, tính toán vài người đồng thời ra tay chế trụ quái vật.
"Cẩn thận, có thuốc nổ gì đó hay không? Nổ chết cô ta!" Cách đó không xa Thẩm Bân mở miệng nói, cậu nhớ tới phương pháp đối phó quái vật ở thế giới thứ nhất.
Về súng ống đạn được, Diêm gia đúng là có một chút, nhưng không ở trong phủ, hiện giờ thế đạo quá loạn, bọn họ cất ở một biệt viện, hiện tại đi lấy chắc chắn không kịp.
Gia đinh còn chưa có động tác gì, Thi Ngưng Vũ liền không chút lằng nhằng tấn công trước, tốc độ kia Diêm Hình có thể tránh được, nhưng đám gia đinh thì không, nhiều nhất chắn được một hai chiêu, trái tim liền không còn.
Thi Ngưng Vũ ăn rất nhanh, còn chưa được một lúc trên mặt đất liền có vài cỗ thi thể, sợ tới mức người khác cũng không dám tiếp cận ả, người nhanh trí đã sớm chạy ra ngoài gọi người.
Yến Trì trước đó không lâu vô luận như thế nào cũng không cùng ngủ với Diêm Thương, lo lắng xảy ra việc gì đó khiến người thấy thẹn, nhưng sau lại bị người đàn ông này lừa gạt hồi lâu, không nhịn được thỏa hiệp, nhưng bọn họ đúng là không làm gì, chỉ đắp chắn ngủ chung...tán gẫu một lát.
Lúc này cũng vừa ngủ không bao lâu, bên ngoài gã sai vặt liền giống như phát điên ra sức gõ cửa kêu: "Nhị thiếu gia không tốt, xảy ra việc lớn rồi."
Ánh mắt Diêm Thương tối tăm, hai ngày nay sáng sớm đã bị quấy rầy thì cũng thôi, hiện tại càng ngày càng quá mức, đêm hôm khuya khoắt nói ai xảy ra chuyện?
Tiếng động lớn như vậy, Yến Trì cũng ngồi dậy: "Làm sao vậy?" Xoa đôi mắt, rất ngoan ngoãn.
Diêm Thương vỗ vỗ sau lưng y, nhẹ nhàng chậm rãi nói: "Không có gì, có lẽ có việc cần tôi xử lý, em ngủ tiếp một lát."
Yến Trì nghe lời một lần nữa nằm xuống, Diêm Thương xuống giường sau đó đi ra ngoài nghe gã sai vặt nói chuyện.
Hạ nhân trần thuật quá mức ly kỳ, Diêm Thương vốn định cho người tới đây bảo vệ Yến Trì, nhưng không thể yên tâm, chẳng may quái vật kia thực sự có ba đầu sáu tay, cô dâu nhỏ tương lai của hắn xảy ra chuyện thì phải làm sao?
Diêm Thương đi quay về phòng: "Bảo bảo mặc quần áo, tiền viện có việc lớn xảy ra, chúng ta đi xem."
Yến Trì còn chưa phản ứng lại được hai chữ bảo bảo này gọi ai? Sau đó sắc mặt lập tức đỏ bừng, ấp úng cả buổi mới ừ một tiếng.
Khi hai người bọn họ chạy tới viện Diêm Hình, nửa đường lại gặp quản gia đang dẫn một đám người tới đây, lúc này, Diêm gia trên dưới một trăm người cơ hồ toàn bộ tề tựu.
Sau khi vào sân chưa đi tới phòng đã ngửi thấy mùi máu tươi, Diêm Thương bước vào cửa phòng liền thấy Diêm Hình cầm một khẩu súng trong tay, giơ tay pằng pằng pằng hướng về Thi Ngưng Vũ đang ăn mặc hở hang mà bắn.
Kinh khủng như vậy? Diêm Thương vội vàng cho Yến Trì lui về phía sau vài bước, cũng sai người bảo vệ tốt y.
Trong phòng Diêm Hình ít nhất có ba khẩu súng, chiều nay Thẩm Bân nhàn tới mức không có việc gì lấy ra một khẩu, lúc ấy vô cùng kinh ngạc, còn có chút không dám đụng vào, ngoạn ý này rất dễ ngộ thương bản thân.
Cái mà cậu nhìn thấy đặt trong tủ đầu giường, còn cái trong tay Diêm Hình không biết là từ nơi nào ra, khi hắn và Thi Ngưng Vũ quyết đấu né tránh vài bước, trong tay liền xuất hiện súng.
Sau đó không chút do dự bắn vào đầu.
Quái vật bị bắn tạm thời dừng một lát, tuy chỉ có chút máu tươi chảy ra, nhưng vết thương bị súng bắn vào cũng chưa khép lại.
Quái vật cười lạnh một tiếng, từ miệng vết thương xé một cái, hơn nửa da của khuôn mặt đều bị xé ra, ả như là cởi quần áo, đem da toàn thân trên dưới "lột" hết, chỉ còn lại tổ chức cơ bắp hỗn hợp máu tươi không ngừng chảy xuống mặt đất.
"Nếu tấm da này hỏng, vậy đổi cái khác đi." Thi Ngưng Vũ đem ánh mắt nhìn về phía Thẩm Bân: "Da của ngươi rất tốt." Bộ dáng thèm nhỏ dãi.
Đám hạ nhân hoảng sợ lui ra sau, Diêm Thương vội vàng ngăn trở tầm mắt Yến Trì, Diêm Hình vốn dĩ muốn bảo vệ Thẩm Bân, nhưng người nào đó nghiêng đầu kéo người đàn ông của mình hưng phấn nói: "Wao? Trầu bò nha, quái vật khoác da người, ngươi không phải là Thi Ngưng Vũ nhỉ? Thi Ngưng Vũ chân chính ở đâu?"
Diêm Hình: "...." Được rồi, cô dâu nhỏ không sợ, hắn cũng không cần lo lắng.
Cậu hỏi xong kỳ thực cũng không nghĩ đối phương sẽ trả lời mình, kết quả quái vật kia mở miệng nói: "Ta đương nhiên không phải Thi Ngưng Vũ, hai năm trước ta đã sớm đoạt da nàng." Ả nhìn Diêm Hình và Diêm Thương: "Nếu các ngươi ngoan ngoãn, nói không chừng ta sẽ giữ tính mạng của các ngươi lâu một chút, nhưng hiện tại, đều phải chết!"
Vai ác chết do nói nhiều, hơn nữa đối phương thích trang bức như vậy sao? Cư nhiên không lập tức động thủ, có tâm tình nhàn rỗi đem hết thảy giải thích rõ ràng....
"Ả đang kéo dài thời gian!" Trong đầu Thẩm Bân chợt nghĩ ra bỗng nhiên nói.
Diêm Hình nhíu mày, pằng lại cho ả một súng, sau đó liền hết đạn.
Vừa rồi là viên đạn cuối cùng trong năm viên, súng lúc này không còn đạn.
Thi Ngưng Vũ ánh mắt ngoan độc nhìn về phía Thẩm Bân, bỗng nhiên tấn công về phía cậu, muốn nhân cơ hội nghỉ ngơi một lát cư nhiên bị đối phương nhìn thấu, quả nhiên tai họa này không thể giữ.
Diêm Hình ném súng trong tay đi, tiếp tục che chắn ở phía trước, Diêm Thương ở cách đó không xa tuy rất muốn ở lại bên cạnh Yến Trì che chở y, nhưng phải giết quái vật, hơn nữa hắn mới không muốn làm cậu bé hồ lô cứu ông nội, từng bước từng bước tặng đầu người.
Muốn lên thì cùng nhau lên.
Cho nên Diêm Thương gia nhập trận chiến.
Lúc trước một trọi một, Diêm Hình ở vào thế yếu, hiện giờ hai đối một, áp được quái vật một bậc.
Thẩm Bân lấy ra súng ở đầu giường: "Tránh một chút, tôi bắt ả hai phát." Ba chữ đầu là nói với hai anh em.
Diêm Hình cùng Diêm Thương: "......"
"Đừng! Cô bắn ả một súng cũng không chết, vạn nhất bắn tới bọn tôi thì xong đời!" Diêm Thương mau chóng ngăn cản.
Diêm Hình không nói hai lời lui về phía sau hai bước, trước để Diêm Thương ngăn cản, mình đi tới trước mặt Thẩm Bân tiếp nhận súng trong tay cậu, pằng pằng pằng pằng pằng pằng liền sáu phát, đều bắn lên người quái vật.
Bộ dáng quái vật không có da vốn đã rất đáng sợ, động tác càng thêm chậm chạp, không phải ả sẽ không bị thương, chỉ là sau khi bị thương ả hấp thu dương khí sẽ rất nhanh khôi phục lại mà thôi, hiện tại đang đánh nhau cũng không thể lột quần người khác ra mà ngồi lên được phải không....
Hình ảnh kia nghĩ thôi đã thấy rất tiêu hồn~
Thẩm Bân âm thầm quan sát một lát: "Đầu, chỉ có đánh vào đầu ả mới bị thương nghiêm trọng nhất."
Quái vật nghe được lời này sững lại: "...." Không cẩn thận thất thần một chút bị đánh lui về phía sau vài bước.
"Ả muốn chạy, đánh vỡ đầu ả!" Thẩm Bân mạnh mẽ mười phần hô lên, giống như bộ dáng bủn rủn vô lực từ trên giường bò dậy cách đó không lâu không phải là của cậu vậy.
Quái vật chăm chú nhìn Thẩm Bân: "Ta nhất định sẽ trở lại tìm ngươi!" Ả xác thực muốn chạy, chẳng qua trong lòng vừa mới có suy nghĩ như vậy liền bị chỉ ra.
Kết quả Diêm Hình không biết lại lôi được từ đâu ra một khẩu súng, lần này bắn vào đầu!
Quái vật lập tức tuyệt vọng, rõ ràng ả có thể cường đại như vậy, vì sao Diêm Hình và Diêm Thương bỗng nhiên trở nên rất lợi hại, hết thảy là vì sao?!
Thi Ngưng Vũ chân chính của ngày xưa đã từng xứng đáng với danh hiệu mỹ nhân dịu dàng hào phóng, cho nên chiếm được ưu ái của hai anh em Diêm gia là bình thường, nhưng hai năm gần đây sau khi bị quái vật đoạt thân thể, chung quy không thể có được bản chất của đối phương.
Mỹ nhân đẹp ở cốt không ở da, họa bì nan họa cốt, Thi Ngưng Vũ bị quái vật giả dạng tuy thoạt nhìn rất xinh đẹp nhưng tính cách lại kém xa so với bản gốc, ả vốn đang muốn dựa vào lớp da này thu hoạch trên dưới Diêm gia, từ nay về sau tiêu dao tự tại.
Đáng tiếc hai anh em kia không chỉ không động vào ả, còn càng ngày càng chán ghét, thậm chí ngay cả mỹ nhân trong ký ức xa xăm cũng không muốn nhớ tới, đạo lý trái tim người dễ thay đổi ai mà chả hiểu, không ai biết Thi Ngưng Vũ bị quái vật giết chết, còn chiếm đi lớp da, chỉ nghĩ nàng thay đổi mà thôi.
Trở thành người cực kỳ khiến người phiền chán.
Còn thân là quái vật lúc này vì sao lại bị người chơi chế trụ....ừm, có thể nói là vì ả vô cùng xui xẻo.
Vốn dĩ quái vật tính toán chậm rãi hút dương khí, ả không định giết chết Diêm Thương, cùng lắm thì hút thêm mấy cái hạ nhân, hơn nữa là loại mỗi người chậm rãi hút một hai năm mới chết, không chỉ không gây ra chuyện, còn rất khoái hoạt.
Nhưng sau khi gả vào Diêm gia ngay cả động phòng cũng không chạm vào ả, nếu đổi thành người chơi khác, tốt xấu cũng là một mỹ nữ yểu điệu, có thể không làm chút chuyện này sao? Sau đó quái vật sẽ dùng thời gian rất lâu vây khốn người chơi ở thế giới này, hoặc là dứt khoát hút bọn họ cho đến chết.
Như vậy trò chơi sẽ thất bại, quái vật ung dung ngoài vòng pháp luật.
Nhưng hiện tại kế hoạch của ả hoàn toàn bị phá rối, còn đối đầu với Thẩm Bân, ban ngày năng lực ả bị suy yếu không thể phản kháng bị đánh 53 gậy, bất đắc dĩ mới bắt đầu trực tiếp hút người, làm sự tình nháo lớn, một cái liền không thể vãn hồi.
..............
Tiểu kịch trường:
Quái vật: Hai đôi cẩu nam nam này chính là kẻ thù không đội trời chung của ta!!!
Là quái vật đen đủi nhất trong lịch sử~