Ý Diêm Hình là phương diện kia của bản thân không được?
"Phốc......" Thẩm Bân không nhịn được, bật ra một tiếng, giương mắt lên liền nhìn thấy sắc mặt của Diêm Hình đã biến đen.
Diêm Hình bước nhanh tới chỗ người nào đó, cậu lại nhanh chóng xua tay: "Em không có ý chế giễu anh, chỉ là không ngờ tới lý lịch của anh lại trong sạch như vậy." Cậu cũng không muốn cười ra tiếng, nhưng không nhịn được, thì ra ở trong trí nhớ của Diêm Hình hắn lúc trước căn bản là không được!
A ha ha ha ha ha ~~~ trong lòng Thẩm Bân ngửa mặt lên trời cười dài, mặt ngoài nhịn vô cùng vất vả, nếu không sẽ khiến Diêm Hình quá mức mất mặt, sợ hắn tức giận.
Diêm Hình vươn tay kéo người nào đó vào trong ngực, nhéo cằm cậu ép Thẩm Bân nhìn mình: "Lúc ấy thân thể ta không tốt, đúng là không thể làm chuyện đó, nhưng hiện tại có thể bù đắp lại toàn bộ."
Khóe mắt Thẩm Bân vẫn là hình trăng non, vừa nhìn liền biết cậu vẫn đang muốn cười, nhưng sau khi nghe Diêm Hình nói, lập tức vươn tay chắn một chút: "Em biết anh hiện tại rất được rồi, không cần phải chứng minh, còn bù ấy à, em phải nghỉ ngơi một lát...."
Diêm Hình tựa hồ nắm bắt tình trạng thân thể cậu vô cùng tốt, việc giường chiếu sẽ không khiến người nào đó không thể thừa nhận, lại chờ cậu tốt hơn một chút liền đòi hỏi tiếp, khiến Thẩm Bân một bên nghĩ quá nhiều lại không nói ra.
Nói không thích? Nhưng rất thoải mái, nói thích? Đau quá....
Diêm Hình: "Cái miệng bên trên đều bắt đầu oán giận tướng công không thỏa mãn em, cái miệng bên dưới sao lại không tốt?"
Thẩm Bân: "....." Cậu sửng sốt một giây, định mệnh! Ai oán giận! Người này đang xuyên tạc ý tứ, hơn nữa người đàn ông của mình cư nhiên biết nói lời trêu ghẹo?
Phải biết rằng trước kia tuy phương diện nào đó của Diêm Hình rất mạnh, thậm chí trong lúc tình cảm mặn nồng sẽ nói vài lời dịu dàng không ngờ được, nhưng loại tình huống như hiện tại này cơ bản là không có khả năng.
"Anh nói linh tinh, em căn bản không phải có ý đó." Sắc mặt Thẩm Bân nhịn không được đỏ lên, cũng không phải vì thảo luận loại sự việc này mà thẹn thùng, mà là Diêm Hình hiện giờ, tựa hồ vô cùng quyến rũ.
Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp khí thế hừng hừng, đưa ra vài tổ còi 666 và pháo hoa 888.
Hương trà nhàn nhạt: Ta thường thường xem màn hình đen tới quá nửa đêm, cư nhiên có một ngày có thể nghe được điện hạ nói hắn không được?
Khúc Thủy: Là thân thể không được nhỉ? Hay là phương diện kia hoàn toàn không được thật? Vế đầu làm ta muốn cười, vế sau ừmmmm....kỳ thực có thể ngồi trên tự mình động.
Tiểu tiên nữ: Hhhhh tự mình động, lầu trên có độc, ta cảm thấy một chiếc mẫu hạm hàng không đang phi nước đại.
Lạc Nhã Khánh: Bánh xe lạnh lẽo lăn lung tung trên mặt đất, ta đoán lát nữa che chắn đại ca tuyệt đối sẽ xuất hiện!
Quên đi: Đây không phải tìm chết sao? Băng Băng khiêu chiến tôn nghiêm của người đàn ông, điện hạ! Là đàn ông thì làm cậu ấy luôn đi!
.........
Những lời này còn coi là tốt, có nhiều bạn nhỏ đáng yêu vây xem nói chuyện không lựa lời, mọi người thực sự sẽ tránh đi những từ ngữ mấu chốt, một cái so với một cái lẳng lơ.
Còn hai đương sự, đúng như mọi người tiên đoán, Diêm Hình dứt khoát khiêng Thẩm Bân tiến về phía giường.
Tuy không có người đàn ông nào thích bị khiêu chiến tôn nghiêm, nhưng Diêm Hình đã sớm triển lãm thực lực của mình cho Thẩm Bân xem, cho nên trong lòng hắn kỳ thực cũng không quá mức để ý, nhưng hiện giờ có một cơ hội bày ra trước mắt có thể đem người nào đó chiên xào nấu nướng một chút, cớ sao mà không làm.
"Anh làm gì?" Thẩm Bân ghé vào bả vai Diêm Hình vừa cất lời liền ngậm miệng lại, Diêm Hình muốn làm gì rất rõ ràng, chính là làm thịt cậu.
Chủ yếu là Thẩm Bân cảm thấy lời này quá thô tục, mỗi lần đến cao trào sẽ hét lên, sau đó không còn sức phản kháng....
Ngay sau đó, cậu bị ném lên trên giường, tuy Diêm Hình ném, nhưng chú ý lực độ, không làm người nào đó bị đau.
Sau đó Diêm Hình liền đè ép lên, Thẩm Bân lập tức nói ra lời nói hữu hiệu nhất khi muốn xuống xe: "Có phải anh quên mất trong phòng còn có thứ phải xử lý rồi không?"
Cách đó không xa một đống chị hai Diêm gia ngay cả đôi mắt cũng chưa nhắm lại.
Diêm Hình hạ thấp cánh tay trả lời: "Nàng đã chết rồi, căn bản không nhìn thấy, tất cả hành vi đều phải có người điều khiển mới có thể động được."
"Vậy cũng không được!" Thẩm Bân kiên quyết che lại quần áo nói: "Xử lý trước đi, hay là anh muốn em có bóng ma?" Như này có khác gì ở nghĩa trang? Thi thể người ta còn chưa chôn xuống đất đâu, chị hai Diêm gia mới bò ra khỏi mộ.
Diêm Hình: "....." Hắn thật sự hoàn toàn không muốn quản cái đống kia, dù sao lúc này mũi tên đã căng trên dây không thể không bắn, nhưng nhìn người nào đó giãy giụa hoàn toàn không thỏa hiệp, hắn đành phải đứng dậy.
Thẩm Bân nhẹ nhàng thở phào.
Diêm Hình hai ba bước đi về phía tủ quần áo, rút lấy một cái khăn trải giường dày bên trong, nhanh chóng đi tới cạnh chị hai Diêm gia, dùng khăn trải giường phủ lên, đóng gói nàng lại.
Lần này đúng là một mớ hỗn độn, nếu chỗ nào lòi ra, Diêm Hình sẽ bẻ gãy chỗ đó, toàn bộ khăn trải giường trở thành cái túi lớn.
Đàn ông dục cầu bất mãn chính là bạo lực như vậy.
Sau đó Diêm Hình mở cửa sổ, vươn tay ném cái bọc ra ngoài cửa sổ, sau đó đóng cửa sổ lại, một loạt động tác vô cùng đơn giản, dù sao lúc này cửa trước còn có nha hoàn, chỉ có thể ném cửa sổ sau.
Thẩm Bân: "...." Còn chưa kịp thở ra một hơi, cư nhiên phát hiện đối phương đã vứt xác xong rồi? Cậu vội vàng nói: "Ngày mai nha hoàn sẽ phát hiện!"
"Sẽ không" Diêm Hình nói: "Sân sau là đường nhỏ, chỉ có nha hoàn cắt tỉa hoa cỏ mỗi tháng một lần mới đi một chuyến, tháng này đã cắt tỉa rồi." Ngụ ý là ít nhất hơn tháng nữa mới có thể phát hiện, hắn hiểu biết về nơi này hơn Thẩm Bân nhiều.
Người nào đó vẫn không hài lòng: "Như vậy sẽ khiến em cảm giác nửa đêm có gì đó bò từ sau cửa nhìn chúng ta!"
Diêm Hình: "Nếu thực sự có người dám nhìn lén em, tôi tuyệt đối sẽ phát hiện đầu tiên, khoét mắt chúng."
Thẩm Bân: "......"
Bí: Lần này là H làm vườn ~~
Gần đây Thẩm Bân mê mẩn trồng hoa trồng cỏ, thế nào cũng phải ép Diêm Hình học kỹ thuật này, Diêm Hình rất vui lòng, chỉ cần người nào đó thích, hắn đều sẽ thích không phải sao?
Nhưng trồng cái gì lại là vấn đề lớn, Diêm Hình biết bảo bối tham ăn, ban đầu lựa chọn dâu tây.
Nhưng Thẩm Bân không có nhiều đất lắm, Diêm Hình lại cần mẫn, trồng từng cây dâu tây rất dày, kết quả vẫn không đủ ăn.
Diêm Hình lại cẩn thận nếm hai quả, quả dâu tây nhìn thì rất nhỏ, nhưng rất chi là ngọt, ăn vào trong miệng cảm giác khá to, người nào đó cũng muốn cướp quả mà đối phương trộm giấu riêng trên người, cũng là hai quả.
Thẩm Bân há miệng ngậm lấy, gắt gao ôm lấy Diêm Hình không buông tay, trộm dâu tây của mình! Không có cửa!
Đất đai quá mức cằn cỗi, ăn hết dâu tây nhưng Thẩm Bân vẫn còn thòm thèm, Diêm Hình đành phải nghĩ trồng loại cây khác, ví dụ như dưa chuột, cà rốt, cà tím v.v...
Thẩm Bân tỏ vẻ cũng không phải thỏ, ăn cà rốt làm gì, hơn nữa dưa chuột ăn sống khá ngon, cà tím có thể nấu cơm, không bằng trồng cà tím đi?
Diêm Hình không ý kiến, bọn họ chọn hai quả cà tím một lớn một nhỏ, liền bắt đầu chon vào trong đất.
Nếu bên cạnh có người nhất định sẽ thì thầm, cà tím phải trồng bằng cây con!
Đáng tiếc hai người đàn ông, đối với trồng trọt dốt đặc cán mai, chỉ dựa theo suy nghĩ của mình làm.
Thẩm Bân tay nhỏ, chọn cà tím nhỏ, Diêm Hình cầm lấy, nhiều lần khen ngợi khích lệ, chọn rất tốt, thẳng tắp, có vẻ ăn rất ngon, thậm chí vì trêu cậu, thật đúng là bị Diêm Hình bỏ vào trong miệng.
Thẩm Bân vội vội vàng vàng đoạt thực, tức giận chỉ trích cà tím đều sưng lên rồi! Đều là anh sai!
Diêm Hình tỏ vẻ vô tội, khi trồng dâu tây cà tím trong nhà đã lớn như vậy, hắn làm sao dám cắn đồ vật của bảo bối nhà mình? Thử mùi vị mà thôi.
Thẩm Bân không phục, há miệng cắn một miếng lên cà tím lớn của hắn, chỉ là không dùng quá nhiều sức, uy hiếp Diêm Hình mau "xin lỗi" cà tím nhỏ của cậu, nếu không không nhả miệng!
Diêm Hình yêu thương xoa đầu người nào đó, bộ dạng há miệng cắn cà tím của tên nhóc này thật đáng yêu, trong lúc nhất thời hắn không muốn cho cậu nhả ra, chỉ muốn nhìn ngắm kỹ một màn này.
Nghe nói thành đông có người nghiên cứu ra thứ có thể lưu lại hình ảnh, gọi là chụp ảnh, còn mở một cái tiệm, có rảnh hắn đi qua nghiên cứu một chút, chụp lại hình ảnh Thẩm Bân ăn cà tím, cất đi. Nhưng thích thì thích, Diêm Hình không nỡ để người nào đó không vui, vội vàng cầm lấy cà tím nhỏ của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve coi như xin lỗi, tận đến khi cà tím "hết sưng".
Đất đai cần phải khai khẩn mới có thể gieo trồng, Diêm Hình thừa dịp Thẩm Bân cắn cà tím, thử thăm dò đất đai.
Cà tím rất lớn, trước tiên hắn dùng tay đào hố trên mặt đất, kết quả cư nhiên có nước chảy ra, xem ra đất này không tồi nha, Diêm Hình rất vừa lòng, lập tức dỗ dành Thẩm Bân nhả ra, để trồng cây.
Người nào đó nước mắt chảy ròng, cà tím lớn tắc ở trong miệng, loại sự tình này thật tốn công vô ích.
Sau khi lấy ra cà tím, Diêm Hình một bên trồng trọt một bên an ủi người nào đó, không sao, đợi lát nữa trồng cà tím xong nhất định có niềm vui bất ngờ.
Thẩm Bân không quá tin, nhưng hai người đã quyết định gieo trồng, chỉ có thể thử xem.
Diêm Hình mới vừa động tay người nào đó liền kêu lên, sao có thể mạnh tay như vậy! Sẽ làm đứt cả tím! Hơn nữa không tốt cho đất, cẩn thận không trồng ra được.
Diêm Hình trong miệng nói được, nhưng động tác vẫn không nhẹ hơn chút nào, lực đạo của hắn vốn lớn, hiện giờ đã vô cùng dịu dàng, thật sự khó chịu, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng lựa chọn phát ra thô bạo.
Thẩm Bân quả thực muốn động thủ đánh người, trong miệng oán giận rất lâu, này quả thực càng khiến đất đai thêm khô cằn!
Nhưng không bao lâu, khô cằn là thứ gì? Một mảnh trước mắt rõ ràng giống như lũ lụt!
Thẩm Bân đành phải đỏ mặt phụ họa, thu lại hết oán giận trong miệng, chuyên tâm chờ Diêm Hình trồng xong cà tím.
Đất đai phì nhiêu quá mức cũng "không tốt", nước tràn ra khiến khắp nơi toàn là nước, Thẩm Bân nghĩ khối đất này là mình tìm được, lập tức càng thêm "xấu hổ", sao lại nhiều nước như vậy! Tuy năng mùa màng bội thu, nhưng vừa rồi còn lẩm bẩm đất cằn cỗi cũng quá vả mặt đi.
......
Không biết hai người bận việc bao lâu mới trồng xong đất, toàn thân nơi nơi đều là nước cùng các loại đồ vật khiến người không thoải mái, Thẩm Bân quá mệt mỏi, Diêm Hình dứt khoát bế cậu đi rửa sạch một lần, sau đó ngủ.
Trời đã tối muộn, tiếp theo là một đêm không mộng mị, khi người nào đó mở hai mắt cả người lười biếng, mặt trời bên ngoài chắc chắn đã treo cao, người đàn ông vô hình cũng ở bên cạnh, cậu vươn tay là có thể chạm vào.
Diêm Hình vẫn không nhúc nhích, là chưa tỉnh sao? Thẩm Bân không biết, tâm tư vừa động, chậm rãi rúc vào trong chăn "ăn vụng".
Diêm Hình: "....." Sao hắn có thể không tỉnh? Chỉ là chưa lên tiếng mà thôi, vốn dĩ ngay lúc đó liền muốn ôm lấy người nào đó, kết quả liền xảy ra loại sự tình này.
Cà tím vốn là để lại cho Thẩm Bân, ăn thì ăn đi, còn lén lút ăn vụng, sáng tinh mơ không trừng phạt cậu trong lòng cũng băn khoăn!