Mục lục
Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói không có gì sai, hơn nữa tự động tiến thêm một bước, Thẩm Bân cười: "Không cần đâu, đừng lo lắng, tôi không cần năng lượng của cậu, tôi rất vui mừng vì cậu có thể thoát khỏi thân phận NPC nỗ lực trở thành con người thực sự."

Mèo đen không tỏ thái độ, nói biết sẽ như vậy mà, đơn giản đối phương vừa mới thức tỉnh, năng lượng ít đến đáng thương, không đoạt cũng không có gì đáng tiếc.

Lớp trưởng im lặng một lát rồi nói: "Cảm ơn, về sau nếu có việc gì cần cứ việc nói."

Bình thường khi các ký chủ gặp nhau không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, đây là điều mèo trắng nói với hắn trước đó không lâu, dù sao năng lượng ở thế giới trò chơi có hạn, ai muốn chia một chén canh chứ? Thậm chí cướp đoạt của người khác sẽ có được càng nhiều, không thể không tranh.

Cho nên lớp trưởng biết đối phương buông tha mình là ân tình rất lớn.

"Khách khí, tôi cũng hi vọng vĩnh viễn không cần người khác hỗ trợ điều gì." Thẩm Bân giống như nói đùa: "Nhưng cậu biết những chuyện này là sao không?" Cậu định hỏi thăm một chút về trò chơi giúp Diêm Hình.

Lớp trưởng không có gì để giấu, hắn nghĩ nghĩ rồi lên tiếng: "Trong trí nhớ của tôi, thật lâu trước kia Phong Tư Tư và Tống Di đúng là đã chết, lúc ấy không rõ nguyên nhân, còn giáo viên toán và Úc An....khi Viên Tương Tân bắt nạt Úc An lấy trộm nhật ký của cậu ta công bố cho mọi người, tất cả mọi người biết y thích giáo viên toán, y nhảy lầu tự sát."

Thẩm Bân vẻ mặt khiếp sợ: "!"

Lớp trưởng tiếp tục nói: "Lúc ấy khi giáo viên toán biết chuyện này, đánh gãy ba cái xương sườn của Viên Tương Tân, thậm chí đánh hắn thành què không đứng dậy nổi, hai bên đều là người có gia thế bối cảnh, náo loạn hồi lâu, kết quả là động đất."

Thẩm Bân: "Hả?"

Lớp trưởng: "Động đất, mọi người đều chết, toàn bộ người trong lớp."

Thẩm Bân: "......"

......Hai người nói chuyện cứ như vậy kết thúc, sau đó trở lại lớp ngồi vào chỗ của mình, Diêm Hình trước khi vào lại lần nữa xuất hiện, thuận tiện còn mang về rất nhiều tin tức không thể tưởng tượng nổi.

Ví dụ như Hàn cảnh "nhập cư trái phép" tiếp tục chơi trò chơi đã bị hắn đã ra khỏi trò chơi, chờ đợi hắn chính là chế tài của Tinh Không giới, thuận tiện Diêm Hình còn thăm hỏi người xử lý việc này đem hình phạt gia tăng thêm một chút.

Còn có, đôi nam nữ người chơi trong lớp kia đã chết, nguyên nhân không rõ.

Ít nhất phía trường học nói nguyên nhân là không rõ, Diêm Hình nhanh chóng tra xét qua, biết được địa điểm hai người kia chết, sau đó lại kết hợp với sự tình xảy ra trong lớp hoc vừa rồi, Diêm Hình bỗng nhiên cảm thấy hung thủ có phải có quan hệ với Viên Tương Tân hay không?

Nhưng điều này tựa hồ cũng không quan trọng, Diêm Hình gõ gõ đầu ngón tay trên mặt bàn hết lần này đến lần khác, không ai biết hắn đang suy nghĩ điều gì.

Trước khi chuông tan học vang lên, không ngờ tới Dương Ký lại đây, vẻ mặt gã đầy thành khẩn nhìn Thẩm Bân: "Tôi là tới xin lỗi, thật sự rất xin lỗi."

Thẩm Bân: "?" Có phải người trước mặt này bị điên rồi không?

Dương Ký tiếp tục nói: "Lúc trước đều là do tôi, không thể bởi vì bản thân sung bái điện hạ liền nhằm vào cậu, xin hãy tha thứ cho tôi, lần sau nếu lớp trưởng lại bắt nạt cậu, tôi nhất định sẽ giúp cậu."

Thẩm Bân: "......"

Dương Ký kỳ thật là nhìn thấy Thẩm Bân và lớp trưởng trước đó không lâu cùng nhau ra ngoài mới nói vậy, lúc ấy hai người tựa hồ nói chuyện với nhau rất vui?

Cho nên gã cho rằng Thẩm Bân chắc chắn sẽ phản bác lời mình nói.

Thái độ của Dương Ký biểu hiện ngày càng thận trọng hơn, dự định nước ấm nấu ếch xanh từ từ tới, ý đồi khơi mào hiểu lầm và bất mãn của Diêm Hình đối với Thẩm Bân, chỉ cần khiến Diêm Hình có một chút xíu hoài nghi với Thẩm Bân là được, sẽ có thể hủy hoại.

Kết quả Thẩm Bân chỉ nhàn nhạt nhìn gã, cười.

"Tao ngày hôm qua đã nói đánh mày một trần thì sẽ đánh mày một trận, xin lỗi cũng vô dụng" Thẩm Bân xoay người nhìn về phía Diêm Hình: "Được chưa?"

Diêm Hình nghe thấy vậy, ánh mắt nhìn Dương Ký đột nhiên trở nên sắc bén, Thẩm Bân cầm lấy sách trên bàn bỗng nhiên ném lên đầu Dương Ký, trong miệng còn nói: "Đánh đầu chó của mày!"

Dương Ký bị Diêm Hình áp lập tức không thở nổi, cho nên bị đánh từ cái đầu tiên đã không trốn được, khi đánh cái thứ hai gã mới phản ứng lại, cũng không dám phản kháng, vẫn như cũ bị đánh trúng.

Những người khác trong lớp ngạc nhiên nhìn một màn này, nhưng cũng không thân với học sinh mới chuyển trường, cùng lắm chỉ coi như náo nhiệt để xem.

Chờ Thẩm Bân đánh đủ dừng tay, Dương Ký cũng không biết bày ra vẹ mặt gì thỏa đáng, ánh mắt hung tợn nhìn Thẩm Bân, như là có thể nuốt sống cậu.

Còn Thẩm Bân tâm tình tốt mở miệng nói: "Đánh cuộc tao thắng, về sau mày không bao giờ được xuất hiện ở trước mặt bọn tao, nếu không ông xã tao sẽ trực tiếp làm thịt mày, cút."

Thẩm Bân động động miệng đem người đuổi đi, lúc này không biết Diêm Hình bị làm sao lại lần nữa cảm thấy đầu choáng váng.....trong lòng bỗng nhiên nỗi lên một cỗ lửa giận không tên.

Lần thứ mấy? Bắt đầu từ thế giới trước hắn đã choáng váng đầu không rõ lý do, hơn nữa lần sau còn nghiêm trọng hơn lần trước, lần này thậm chí còn nghiêm trọng tới nỗi muốn bất tỉnh.

Diêm Hình vươn tay chống lên mặt bàn, lung tung bắt lấy một cái bút, không cần tốn nhiều sức bẻ gãy nó.

Thẩm Bân nhận thấy hắn khác thường, còn chưa mở miệng hỏi liền thấy Diêm Hình cầm đoạn bút gãy trong tay bỗng nhiên công kích về phía Dương Ký cách đó không xa.

Chờ tới khi Diêm Hình buông tay, đoạn bút gãy kia đã hoàn toàn đâm vào đầu Dương Ký, ở giứa trán.

Thẩm Bân: "......" Khiếp sợ tại chỗ.

Học sinh xung quanh và các bạn nhỏ đáng yêu vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều không biết chuyện gì xảy ra, vừa rồi còn tốt lành mà?

Dương Ký không thể tin nổi nhìn Diêm Hình, tận đến khi ngã xuống, gã cũng không nghĩ ra, lần này bản thân rõ ràng rất cẩn thận, cho nên vấn đề ở đâu?

Diêm Hình càng lúc càng đau đầu, hắn nỗ lực xoa huyệt thái dương cũng vô dụng, đành phải dùng hết sức lực cuối cùn mở miệng nói: "Chờ tôi...." Chỉ hai chữ, liền không chịu đựng nổi ngồi xuống, hai mắt nhắm nghiền ghé vào bàn.

Mọi việc xảy ra quá nhanh.

"Diêm Hình!" Thẩm Bân bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, lại thấy thân thể Diêm Hình chậm rãi biến mất tại chỗ, giống như chưa bao giờ xuất hiện vậy.

......

"Diêm...... Hình?" Thẩm Bân vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng mèo đen vẫn luôn không có cảm giác tồn tại ở bên cạnh mở miệng: "Hắn rời khỏi trò chơi, không phải rời khỏi do bị chết, mà là liên tục không ổn định? Sinh mệnh thể yếu dần dẫn tới hắn không đủ khả năng lại ở thế giới trò chơi, ta đoán vừa rồi hắn giết chết Dương Ký đại khái là vì biết tình huống của bản thân, lo lắng ngươi một mình ở lại nơi này sẽ bị gã ám toán."

Thẩm Bân tiêu hóa lời nói của mèo đen một chút, trong lòng lập tức có phỏng đoán không tốt: "Ý của ngươi là thân thể Diêm Hình có vấn đề? Nhưng rõ ràng hắn mạnh khỏe hơn ta mà!"

"Ta không quá chắc chắn, hoặc là do thiết bị trò chơi của hắn xảy ra vấn đề, không rõ lắm, dù sao người chơi ở thế giới này đều chết hết, trò chơi kết thúc, chúng ta đi thôi." Mèo đen nói.

Thẩm Bân chỉ vào bảng đen: "Trò chơi kết thúc? Đó là cái gì?"

Chỉ thấy một nữ sinh đi lên bảng đen, bắt đầu viết chữ giống như lúc trước: [Đại mạo hiểm: Mọi người chọn ra một người tiếp nhận cái chết nha, nếu không tất cả mọi người đều phải chết]

Mèo đen không chút bất ngờ nói: "Vạn vật trên thế giới đều có nhân quả, cho dù chúng ta đi rồi, thế giới trò chơi này vẫn còn tồn tại, trừ khi bị phá hủy giống như căn biệt thự ở thế giới đầu tiên kia, cho nên sự tình đương nhiên sẽ tiếp tục xảy ra."

Thẩm Bân: "......" Lần đầu tiên cậu biết điểm này.

Trên thực tế học sinh xung quanh nghe thấy mèo đen nói chuyện đều sợ ngây người, tam quan của bọn họ vẫn luôn bị điên đảo, từ khi xảy ra chuyện ma quỷ tới chết người, rồi tình yêu thầy trò đến động vật có thể nói, việc nào mà người bình thường có thể tiếp thu?

Chỉ có một mình lớp trưởng vuốt vẻ mèo trắng ánh mắt bình tĩnh: "Như vậy cũng tốt, mọi người đi theo tôi cùng nhau chọn Viên Tương Tân."

Viên Tương Tân trên đầu quấn băng gạc cả giận nói: "Có phải mày tìm chết hay không!"

"Uy hiếp như này tao nghe nhiều rồi, Phong Tư Tư và Tống Di là do mày giết, chẳng lẽ không phải mày nên chết sao? Người trưởng thành phải biết chịu trách nhiệm về hành động của mình." Lớp trưởng không nhanh không chậm nói.

Thẩm Bân tạm thời không muốn quản việc của thế giới trò chơi, chọc mèo đen nói: "Ta lo lắng Diêm Hình, không phải qua thế giới này ta có thể đi tới thế giới hiện thực nhìn xem sao?"

Mèo đen ừ một tiếng: "Đây cũng là lý do ta không lập tức mang ngươi tiếp tục tới trò chơi tiếp theo."

Thẩm Bân xoay người nhìn về phía lớp trưởng: "Nhiệm vụ của cậu hoàn thành chưa? Tôi phải đi." Tốt xấu cũng là ký chủ vì mạng sống mà nỗ lực, cậu trước khi đi lễ phép chào hỏi một cái.

Lớp trưởng gật gật đầu: "Hoàn thành, tôi chỉ cần biết tất cả chân tướng và kết cục của thế giới này, biết rồi sẽ liền rời đi."

Thẩm Bân: "Vậy...... Có duyên gặp lại?"

Lớp trưởng: "Có duyên gặp lại."

Thẩm Bân cúi đầu nhìn mèo đen của mình, mèo đen liền mang theo cậu rời khỏi thế giới này.

Lại lần nữa một người một mèo biến mất khỏi thế giới này, các học sinh muốn nói đã tê liệt, nhưng im lặng một lát, thật cmn không chịu được nha!

Cuộc đời đang êm đẹp sao tự nhiên lại giống như huyền huyễn vậy.....

Lớp trưởng đã biết tất cả sự thật, thuận tiện lại tạm biệt thế giới bản thân đã từng sống, sau này các bạn học và giáo viên quen thuộc trước mặt, không bao giờ gặp lại nữa.

......

Chờ tới khi tất cả học sinh đều chọn ra Viên Tương Tân, hắn liền xoay người muốn chạy khỏi lớp học, lại bị lực lượng vô hình đẩy từ trên tầng ngã xuống chết.

Sau đó trường học lại khôi phục bình thường như cũ, không còn học sinh phải chết nữa.

Người phải chịu trừng phạt đã giải quyết toàn bộ, lúc trước lừa gạt Phong Tư Tư chính là Viên Tương Tân, Đỗ Tử Minh cùng lắm là vừa bị đe dọa vừa dụ dỗ gánh tội thay mà thôi.

Hắn có thể bị chết cuối cùng, là vì Phong Tư Tư muốn khiến hắn chịu đựng cảm giác sợ hãi và tra tấn nhiều hơn chút mà thôi.

Còn Lý Mẫn ngày đầu tiên bị chết, cô đã từng giúp đỡ tác hợp Viên Tương Tân và Phong Tư Tư ở bên nhau, toám lại người chết đều có lý do.

Đương nhiên đây là thế giới trò chơi, còn trong thế giới hiện thực thật lâu ngày xưa Phong Tư Tư và Tống Di rốt cục chết như thế nào liền không biết được.

Lớp trưởng đại khái vui mừng nhất chính là hai người Túc Súng và Úc An, cũng không biết Túc Sùng của những lần trước có thích Úc An hay không, nhưng hiện tại sẽ ở bên nhau trong thế giới trò chơi.

Quan trọng là, sau khi trò chơi kết thúc, NPC sẽ dần dần khôi phục rất nhiều ý thức của bản thân, tuy không thể chân chính đi tới thế giới hiện thực, nhưng cũng có thể không chế thân thể của mình.

Điều này đối với Úc An mà nói giống như rơi vào thiên đường vậy, tất cả những việc trước mắt đều cầu mà không được.

......

Phong Tư Tư mang theo Viên Tương Tân đi tới cửa sổ phòng Lưu Nguyệt, yên lặng nhìn một nam một nữ phóng đãng không chịu nổi trong phòng.

"Đây là nữ thần hoàn mỹ trong cảm nhận của ngươi đấy, ta nhớ rõ ngày hôm qua cô ta còn ngủ với một người khác cơ, thật nực cười."

Phong Tư Tư nhẹ nhàng nói, trên mặt che kín ý cười đáng sợ.

Hai mắt Viên Tương Tân chảy ra một hàng huyết lệ, cái đêm mà Phong Tư Tư chết ngày đó, chính miệng hắn đã nói nữ thần trong lòng mình là Lưu Nguyệt, lấy cô ra để nhục nhã Phong Tư Tư.

Phong Tư Tư càng ngày càng vui vẻ: "Ngươi biết không? Tất cả nữ sinh trong lớp đều biết rõ Lưu Nguyệt là dạng người gì, kể cả Đỗ Tử Minh cũng đã từng ngủ với cô ta đấy, tình yêu của ngươi thật đúng là một cái chê cười."

Mặc kệ thật hay giả, đều vô cùng buồn cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK