Trần Thương theo thói quen lấy bút nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm được lúc này mới nhớ mình không có mặt áo blouse.
Tân Tường thấy thế liền đi nhanh tới đưa bút cho Trần Thương: "Đây."
Trần Thương nhìn thấy bút trung tính đưa tới, khế lắc đầu: "Cho tôi bút ký hiệu."
Tân Khải nhanh chóng đưa túi bút ký hiệu màu đen tới, nội tâm không nhịn được nghĩ thầm, đây là chuyên gia được mời tới hả? Vì sao chủ nhiệm lại tôn kính anh ta như vậy? Nhưng nhìn người này vẫn còn trẻ
Nghĩ đến đó, trong lòng Từ Hải Lâm có chút hiếu kỳ, cô muốn xem thử người trẻ tuổi này lợi hại bao nhiêu.
Trần Thương nhận lấy bút ký hiệu, rồi vẽ gì đó lên mặt và ngực.
Tân Thường lại gần xem, nhìn kỹ, nhíu mày, đây là mô da?
Mô da 0-Z?
Không đúng, căn bản không giống!
Bên trong tựa hồ có một chút bóng dáng của mô. da A-T, thế nhưng mô da A-T bởi vì có đủ kiểu biến hóa, tương đối thích hợp chữa trị mép tóc, lỗ mũi, khe môi, nhưng mà... Loại mô da A-T này cần ba điểm tụ, cho nên rất dễ lưu lại sẹo hình chữ"T" mà? Hơn nữa vị trí này không cần làm A-T.
Thế nhưng cấy ghép so với mô da truyền thống chênh lệch nhiều lắm?
Căn bản loại cấy ghép mô da này Tân Tường... chưa từng thấy trước đây.
Ngay lúc này, Tân Tường bừng tỉnh nhận ra, tiểu Trần là bác sĩ khoa da liễu từ khi nào vậy?!
Suy nghĩ nhiều!
Cái người ta chuyên là cấp cứu, chuyện qua làm bên chỉnh hình chỉ là ngẫu nhiên, giống như cấy phẫu thuật ghép mô da này phải yêu cầu kỹ thuật cực cao, Trần Thương sao có thể làm được nhỉ?
Nghĩ tới đây, Tân Tường nhịn không được lắc đầu, tự giễu cười một tiếng, tiểu Trần làm sao biết mô da là cái gì? Mình cả nghĩ quá rồi...
Có lẽ là hẳn đang nghĩ cách làm sao để vận dụng thiết kế chính hình làn da!
Trần Thương khoa tay đến nửa ngày, cuối cùng cũng chịu để cây bút trong tay xuống!
Rút điện thoại ra chụp ảnh so sánh, đây là một ý tưởng.
Lựa chọn của Trần Thương là ba bộ phận mô da, một cái là sau khu vực tai, chọn cái ở cổ, cộng thêm một cái ở bộ ngực.
Cứ như vậy, có thể sẽ đạt được hiệu quả thẩm mỹ tốt hơn, đồng thời cũng không ảnh hưởng gì tới vận chuyển máu trên khuôn mặt.
Cấy ghép mô da đơn thuần trên diện tích lớn, Trần Thương cảm thấy hiệu quả khôi phục không tốt lắm.
Sau khi làm xong, anh nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Tần Tường nhìn về phía Trần Thương như đang suy nghĩ gì đó, ông cũng muốn biết bỏ ra nhiều thời gian như thế rốt cục có được gì không, hiếu kì hỏi: "Thế nào? Tiểu Trần, cậu có ý tưởng gì không?”
Trần Thương gật đầu: “Tôi có một kiến nghị nhỏ”
Lúc này, Từ Khải Lâm nhìn thấy Trần Thương vế loạn xạ trên mặt Đậu Hinh không có kết cấu gì đã có chút không vui, còn tưởng rằng là ngưu nhân gì chứ?
Cậu ta cho rằng cấy ghép mô da là tùy ý lấy một khối da khác dán vào hả?
Nghĩ tới đây, Từ Khải Lâm nhịn không được thở dài, có lẽ là bản thân đã đánh giá quá cao người này rồi!
“Chủ nhiệm, bên phía Lục Viện thành phố Ma Đô nói ba giờ chiều có thể tiến hành hội chẩn từ xa”
Lúc Tân Tường đang muốn nói chuyện với Trần Thương, bỗng nhiên lại bị câu nói của Từ Khải Lâm chặn họng, nhưng sau khi nghe vậy, hai con mắt Tần Tường lại lập tức phát sáng
“Ồ? Tốt! Quá tốt rồi, bọn họ nói như thế nào?”
Từ Khải Lâm cười nói: “Chủ nhiệm Tiếu sẽ tự thân phục hồi, ông ấy nói buổi sáng sẽ mời viện trưởng Viên đến chỗ hẹn, hi vọng có thể giúp được cô bé này!”
Tần Tường nghe xong, lập tức hưng phấn lên!
“Tốt!
“Tốt!”
“Tốt!"