Vạn nhất Cảnh đai đen tới, giải thích không rõ, lại cho rằng mình trả thủ làm sao bây giờ?
Nói mình dụ dỗ cô không thành công, muốn dụ dỗ chồng của cô?
Dựa theo logic thắng nhãi này, tuyệt đối có thể nói tới thông.
Nghĩ tới đây, Trần Thương phủi mông một cái, đứng dậy:
- Bác sĩ Tỉnh, trong nhà của tôi có chút việc, đi trước, anh ở đây đợi Cảnh Nghiên đi.
Tỉnh Nhiên lập tức sững sờ, có chút thất lạc:
- Ôi... Bác sĩ Trăn, không ngồi chút nữa sao? Cậu là người bạn đầu tiên sau khi tôi trở về An Dương, cũng là đối tượng hợp tác phẫu thuật đầu tiên, chúng ta uống nhiều một chút, thuận tiện tôi giới thiệu vợ tôi cho cậu làm quen, cô ấy rất không tệ.
Trần Thương cười lạnh một tiếng, không tệ là không sai, nhưng mà... Là thân thủ không tệ?
Nghĩ tới đây, Trần Thương cười cười, nói với chủ quán ra:
- Chủ quán, cho năm que dê viên, trâu "vui vé”, đúng, còn có mắt trâu, châu chấu, nhộng trùng, ong kén, rươi, bọ cạp, bọ suýt đều đến hai xiên! Để tiến sĩ thủ đô chúng ta nếm thử đặc sản của Đông Dương chúng ta, đúng, mùi vị nồng một chút!
Sau khi gọi xong, Trần Thương nói với Tỉnh Nhiên:
- Bác sĩ Tỉnh, đây đều là đặc sản Đông Dương, anh khẳng định chưa ăn qua, thử một lần, hôm nay thẳng em trai của tôi ở nhà có chuyện, không thể giúp anh nhiều, anh cùng Cảnh Nghiên ăn nhiều một chút, hôm nay tôi mời khách!
Sau khi nói ong, Trần Thương móc ra 300 khối tiền nói với chủ quán
- Chú Dương, cho chú tiền, hãy cất đi.
Chú Dương cười ha ha:
- Được, tiểu Trần, hôm nay hào khí!
Quy đồ nướng cách bệnh viện không xa, Trần Thương cũng thường xuyên đến, nhưng mà là lão Trần mang theo, đều là lão Trần mời khách.
Trần Thương cười nói:
- Tôi đi trước!
....
Trần Thương vừa rời đi ba phút, một cô gái đã hấp tấp chạy tới.
Nhìn thấy Tỉnh Nhiên, lập tức giận mảng:
- Tỉnh Nhiên, anh giỏi thật, em ở cửa ra vào khoa cấp cứu chờ anh một ngày, anh ngược lại tốt! Ăn đồ nướng uống rượu, có còn chút lương tâm nào hay. không?
Nói đến đây, Cảnh Nghiên tức giận căm ổ bánh. mì cùng sữa bò trong tay ném thẳng đến Tỉnh Nhiên!
Tỉnh Nhiên lập tức vội vàng đứng lên an ủi:
- Xin lỗi bà xã, hôm nay anh thật sự quá mệt mỏi, phẫu thuật mười mấy tiếng, thực sự thấy kiệt sức, trong đầu chỉ muốn ăn một chút gì đó!
Cảnh Nghiên tức giận đứng ở đẳng kia hai tay ôm ngực, đầu nghiêng về một bên!
- Vậy anh... Không biết em đang chờ bên ngoài sao? Anh không thể gọi điện thoại cho em sao? Trong lòng anh có em hay không hả?
Tỉnh Nhiên vội vàng nói:
- Anh sai rồi! Anh thừa nhận sai lầm, về nhà anh nấu cơm cho em ăn!
Cảnh Nghiên nhìn Tỉnh Nhiên đầu tóc rối bời, thở dài giúp anh sửa sang lại
Tức giận là thật, đau lòng cũng là thật.
Làm bác sĩ, ai có thể không hiểu chuyện nhà mình?
“Tỉnh Nhiên liên tục cấp cứu mười mấy tiếng, cường độ phẫu thuật cao, sao cô lại không hiểu?
Nhưng là con gái ai cũng có tiểu tính tình!
Minh ở bên ngoài phòng phẫu thuật mua đồ ăn sẵn chờ anh ấy một ngày, thế nhưng anh ấy đi ra cùng một nam nhân chạy tới đây ăn đỏ nướng uống rượu?
Không quản mình, không để ý tới mình, không gọi điện thoại cho mình!
Sao Cảnh đai đen mình có thể chịu được?
Vì lẽ đó, lúc này Cảnh Nghiên vừa đau lòng, vừa tức giận!
Nhìn mặt Tính Nhiên có chút tiều tụy, liếc một cái:
- Em cũng đói bụng! Hôm nay cũng chưa ăn cơm, em sợ anh không ăn gì đi ra đói bụng, chờ anh một ngày.
Tỉnh Nhiên đau lòng nhìn cô gái hiểu chuyện này!
Vi mình, không có tiếp tục học chuyên sâu.
Thầy dạy của cô có thể cho cô bảo lưu.
Thế nhưng trong nhà Tỉnh Nhiên giục cưới, số tuổi cũng không nhỏ, sau khi cân nhắc rất nhiều, Cảnh Nghiên từ bỏ tiếp tục đào tạo sâu, trở về công tác, chuẩn bị kết hôn sinh con, bắt đầu sinh hoạt bình thường không thể bình thường hơn
Kỳ thật, Cảnh Nghiên cũng muốn rất nhiều!
Chuyện của Trần Thương để nàng đối với sinh hoạt cùng tình yêu phát sinh rất nhiều cải biến, nếu như không có Trần Thương, Cảnh Nghiên sẽ còn tiếp. tục học chuyên sâu.
Nhưng người là như vậy, anh gặp phải mỗi người, anh trải qua kinh lịch mỗi một sự kiện, đều sẽ đối sinh hoạt, đối tương lai anh mang đến các loại ảnh hưởng.
Liền nói Trần Thương cũng là như thế, là người thì đều sẽ thay đổi.
Ngồi xuống xong, mở túi trong tay ra, đưa cho Tỉnh Nhiên, trừng mắt liếc anh một cái
- Uống rượu làm gì? Uống chút sữa đi.