Nghĩ tới đây, Tiền Lâm vội vàng nói:
- Lão sư... Ngài đây là?
Đào Mật khoát tay áo:
- Không có việc gì!
Bỗng nhiên Đào Mật nhớ tới Tiền Lâm và Trần Thương cũng là một khoá, hai mắt lập tức sáng lên:
- Tiểu Tiền, cậu qua đây, tôi hỏi cậu chút chuyện.
- Tiền Lâm lập tức hưng phấn, chắng lẽ lão sư muốn thổ lộ tâm tình với mình à?
Nghĩ tới đây, hai mắt Tiền Lâm sáng lên:
- Lão sư, ngài nói đị!
Đào Mật đột nhiên hỏi:
- Tôi hỏi cậu một vấn đề, cậu biết Trần Thương không? Hình như cũng giống như cậu, là nghiên cứu sinh của năm nay.
Tiền Lâm nghe vậy, lập tức hận không thể biết gì nói nấy:
- Dạ, biết rõ, cùng một lớp với em, quan hệ đặc biệt tốt!
Đào Mật cũng lập tức hào hứng:
- Nha... Vậy cậu hiểu rõ Trăn Thương nhiều không? Đạo sư của cậu ta là ai
Tiền Lâm nghe thấy lão sư hỏi vấn đề này, lập tức cao hứng, đây là điều mình am hiểu nhất!
Phải biết rằng, quá trình Trần Thương tìm Mạnh Hi là cậu thấy tận mất, thế là Tiền Lâm mỉm cười:
- Biết rõ biết rõ! Lão sư hỏi đúng người rồi, phải biết rằng lúc ấy khi Trần Thương bái sư, em còn đang ở đó, em nói cho cô một chứu
- Lão sư của Trần Thương là Mạnh Hi Mạnh chủ nhiệm, năm nay 30 tuổi, tốt nghiệp ở học viện Karolinska Thụy Điển, tiến sĩ y học..
Đào Mật đương nhiên biết rõ Mạnh Hi là ai, nghe thấy Tiền Lâm giới thiệu thêm mảm thêm muối như thế, vội vàng nói:
- Dừng lại dừng lại, lão sư của Trần Thương không phải Hạ Cao Phong?
Tiền Lâm sững sờ:
- Dĩ nhiên không phải!
- Trần Thương đều một lòng hướng tới chủ nhiệm Mạnh! Chủ nhiệm em nói cho cô nghe, lúc ấy, chuyện là như thế này...
Thế là, chuyện ngày đó đang được Tiền Lâm êm tai kể lại, rất có một loại cảm giác như đang nghe tiểu thuyết, cái gì mà phiên dịch tiếng Anh giao ban, cái gì mà có kỹ thuật khâu mạch máu cấp độ siêu thần, cái gì mà kỹ xảo chẩn đoán bệnh sắc bén.
Đào Mật nghe được đều là như lọt vào trong sương mù, một mặt không thể tưởng tượng hỏi:
- Em nói là sự thật?
Tiền Lâm lập tức gật đầu:
- Đương nhiên là thật, em còn không biết lúc ấy
chủ nhiệm Hạ đang ở đâu nữa!
Nói đến đây, Tiền Lâm nói:
- Lúc ấy, kỹ thuật khâu mạch máu của Trần Thương tốt hơn so với Cát Hoài - học sinh đã tốt nghiệp của chủ nhiệm Hạ, trình độ thật là lợi hại, thế nhưng thật sự là học sinh của Mạnh Hi Mạnh lão sư!
- Lúc ấy em nhìn ánh mắt của chủ nhiệm Hạ Cao Phong, trong đó chỉ có hâm mộ cực kỳ, kém chút nữa thì động thủ cướp người! Chính là....
Nói đến đây, Tiền Lâm bỗng nhiên dừng lại!
Bởi vì anh phát hiện, lúc này, ánh mắt lão sư Đào Mật của mình vào giờ phút này quen thuộc cực kỳ!
Giống như là đã gặp qua ở đâu đó!
Hình như... Cực kì tương tự với ánh mắt của chủ nhiệm Hạ Cao Phong khi đó! Nghĩ tới đây, trong lòng Tiền Lâm không khỏi sợ hãi!
- Lão sư của mình muốn vứt bỏ mình, mình nên làm cái gì? Online chờ, rất cấp bách...
...
...
Qua nửa ngày suy nghĩ, Đào Mật bỗng nhiên thả lỏng rất nhiều, dù sao... Trăn Thương không phải học trò của Hạ Cao Phong!
Cái này không quan hệ rồi!
Đến mức tiểu Mạnh kia, ừm... Nghe nói Mạnh Hi còn chưa có kết hôn, dáng dấp rất xinh đẹp.
Nghĩ tới nghĩ lui, Đào Mật bỗng nhiên bình thường trở lại.
Nguyên nhân hắn là phát sinh ở chỗ này.
Dù sao tiểu Trần ưu tú như thế, lợi hại như vậy, còn cần bái sư à?
Nếu như không phải là vì nguyên nhân khác, đến mức bái Mạnh làm lão sư sao?
Đào Mật nghĩ tới đây, bỗng nhiên tâm tình tốt rất nhiều, tâm thần thanh thản thở dài.
Ánh mắt nhìn Tiền Lâm cũng nhu hòa hơn rất nhiều:
- Người này, tiểu Tiền, không tệ không tệ, nhanh như vậy nắm giữ kỹ thuật châm cứu khoang màng tim, không tệ! Ngày mai theo tôi đi phẫu thuật.
Tiền Lâm nghe xong, có chút lo lầng bất an, ánh mắt nhìn Đào Mật bán tín bán nghi: Lão sư, ngài nhất định phải mượn cớ đem em đá hả?