Vì trường có hai cổng vào khác nhau, vậy nên khi đi học bác tài xế thả hai anh em nhà họ Lý ở hai nơi.
Còn ra về thì lúc nào Lý Tuệ Nhiên cũng ngồi ở ghế đá trước lớp đợi anh hai qua rồi hai anh em cùng nhau về.
Lý gia hôm nay có việc bận vì vậy Lý Thế Bảo đến cty phụ ba, anh hai rất giỏi nên hè và những kỳ nghỉ ba Lý thường đưa anh đến cty học việc.
Hôm nay cũng thế nên Lý Tuệ Nhiên đi học một mình.
Cô bé học ở trường mới cũng được một năm rồi, ở trường đã quen nước quen cái nên Lý Thế Bảo cũng không lo lắng nhiều quá cho em gái như lúc đầu.
Mà Lý Tuệ Nhiên vẫn như vậy ở trường ngoài Phạm Mai Ái Linh ra thì cô bé không có thêm người bạn nào khác.
Phạm Mai Ái Linh lúc này cũng mở lòng ra với Lý Tuệ Nhiên hơn, bởi cô bé thích tính cách của Tuệ Nhiên.
Lý do cô bé lạnh lùng là vì lúc nhỏ thân với một người bạn, nhưng trong một lần bị kẻ thù của ba bắt cóc cô bạn kia cũng bị liên lụy, nên từ đó cô bé không chơi với ai nữa.
Nhưng giờ với Lý Tuệ Nhiên thì khác, thứ nhất là tính tình hoạt bát và dễ thương của Tuệ Nhiên và thứ hai cô bé là con gái của Lý gia không phải ai cũng có thể động vào.
Hôm nay vì không có anh hai, nên khi ra về Lý Tuệ Nhiên tự đi ra cổng trường không đợi anh hai như mọi khi.
Đi ngang qua sân vận động để đến cổng trường nhanh hơn, mà ở đây có ít người qua lại vì thường học sinh hay đi đường chính thôi, mà đường này cô và anh hai đi qua mỗi ngày.
Lo đi nên không để ý lúc này có một người bắt lấy tay Lý Tuệ Nhiên, kéo đi qua bên dãy phòng học đang được sửa chữa.
Ở đây có khoảng ba bốn đứa con gái lớp trên đang đứng đợi, thấy người đã đến thì một đứa con gái ăn mặt sành điệu nhất nhóm nói:
- Mày biết bọn tao là ai không?
Lý Tuệ Nhiên không hề sợ hãi hỏi ngược lại:
- Các người là ai?
- Mày giỏi lắm, bộ mày tưởng mày chơi thân với con gái của Phạm gia thì mày cũng là thiên nga à? Đã vậy còn chạy theo anh Thế Bảo và mấy thiếu gia bạn thân của anh ấy nữa, mày nghĩ mày là ai hả?
Cô gái đang nói chuyện là Ngô Tuyết Hà một fangirl của nhóm mấy anh nổi tiếng như Lý Thế Bảo cùng những người bạn thân.
Nhưng hình như cô gái đó không điều tra rõ hay sao ý, Lý Tuệ Nhiên là ai chứ cô bé là nhị tiểu thư của Lý gia đó.
Lý Tuệ Nhiên không có vẻ gì là sợ hãy nói:
- Thế thì sao?
- Thì sao à? Haha tụi bây đánh nó.
Cô gái nói chuyện nãy giờ vừa dứt câu thì cả đám nhào vô đánh hội đồng Lý Tuệ Nhiên.
Ban đầu cô bé cũng đánh trả nhưng bọn chúng quá đông, cô bé không làm lại vừa bị đánh ngã xuống thì có một giọng nói lạnh lẽo hét lên:
- Đang làm gì đó.
Là Trần Quang Đạt đang đi đến, mấy đứa con gái từ nãy đến giờ đánh Lý Tuệ Nhiên sợ quá co rúm lại.
Đi đến đỡ Lý Tuệ Nhiên lên thì cô bé ngất xỉu rồi, Trần Quang Đạt bế cô bé lên và để lại một câu:
- Các người đợi đó.
Nói rồi cậu ấy bế Lý Tuệ Nhiên rời đi, còn những cô gái từ nãy đến giờ mạnh miệng và cả mạnh tay thì lo lắng, bởi không ai không biết Trần Quang Đạt là người lạnh lùng đến mức nào.
Trần Quang Đạt bế Lý Tuệ Nhiên ra ngoài, bác tài xế lái xe của Lý gia thấy tiểu thư của mình bị thương thì chạy đến hỏi:
- Tiểu thư...tiểu...
- Đến bệnh viện.
Không đợi được Trần Quang Đạt hét lên, nghe thấy vậy bác tài xế lên xe chạy nhanh đến bệnh viện.
Trên xe Lý Tuệ Nhiên bị ngất và nằm trong lòng của Trần Quang Đạt, lo lắng và tức giận anh mở điện thoại gọi cho Lý Thế Bảo:
- Cậu cho người đến trường xử lý cái đám con gái đánh em gái cậu đi.
Lý Thế Bảo bên kia đang làm việc với ba ở phòng làm việc nghe thấy em gái bị đánh thì hét lên:
- Cậu nói cái gì?
Trần Quang Đạt nói lại lần nữa:
- Tuệ Nhiên bị một đám con gái chặn đường đánh, tớ gặp được và đang đưa em ấy đến bệnh viện.
- Cậu nói cái gì? Em gái tớ bị đánh? Chết tiệt.
- Cậu giải quyết đi tớ đang đi đến bệnh viện, cúp máy đây.
Không đợi bên kia trả lời Trần Quang Đạt trực tiếp cúp máy, nhìn xuống khuôn mặt đầy vết thương nằm trong lòng, Trần Quang Đạt tự nhiên cảm thấy nhói lòng.
Nhìn cô bé mình đầy vết thương đang ở trong lòng mà Trần Quang Đạt thật sự rất tức giận.
Thật may mắn là hôm nay Trần Thành Đạt về trước để đi rước em gái đi học ở trường, nên anh mới tự về.
Định đi qua sân bóng tập một chút mới về nhà, nghe thấp thoáng ở xa xa hình như có tiếng cãi nhau, nên anh đi đến xem thử ai ngờ cô gái bé nhỏ đang bị cả một đám bao vây.
Nếu hôm nay anh không vô tình đi đến sân bóng và không nghe thấy tiếng cãi nhau đó, thì lúc này cô bé này sẽ thế nào đây.