• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thành Đạt gọi điện cho em trai, Trần Quang Đạt bắt máy:

“Alo, em nghe.”

- Trương Kiến Văn đã tìm được người và giao cho anh rồi.

“Hắn ta có khai gì không?”

- Hắn nói được một tiểu thư họ Bùi thuê làm hại Tuệ Nhiên, hắn chỉ chụp hình chứ không đụng chạm vào em ấy.

Trần Quang Đạt vui vẻ nói:

“Vậy em dự đoán là đúng rồi, đứa bé đó thật sự là con của em.”

- Ừm, hổm nay bên đó tin tức thế nào rồi?

“Người của Thiên Bảo nói với em thấy cô ấy ở thành phố Houston, nhưng khi em đến đây thì không tìm được người, hiện em cũng đang tìm kiếm.”

- Ừm, anh tin là em sẽ tìm được em ấy thôi, mà em có biết Tuệ Nhiên có thù với ai họ Bùi không? Nếu không thì anh hỏi Thế Bảo xem cậu ấy làm ăn có đụng chạm đến ai không?

“Họ Bùi không lẽ là Bùi Hạ Cúc con gái của Trung Tướng Bùi.”

Trần Quang Đạt vừa nói hết câu thì anh hai đã biết, bởi vì cô gái đó đeo em trai của anh như đỉa làm sao mà anh không nghĩ đến ta, Trần Thành Đạt hỏi:

- Ý của em nói đến con nhỏ mà đeo bám em từ lúc học đại học đến bây giờ à?

“Đúng rồi, anh cho người điều tra cô ta thử xem?”

Trần Quang Đạt nói như vậy thôi chứ không cần điều tra anh cũng biết, lần trước cô ta đến công ty của Tuệ Nhiên quậy hết một lần rồi.

Trần Thành Đạt hỏi em trai xử lý thế nào? Vì dù sao đây cũng là chuyện của em ấy:

- Nếu đúng là cô ta em muốn xử lý thế nào? Bởi vì chuyện này của em nên anh để cho em quyết định.

“Nếu thật sự là cô ta anh hãy nói với em, em sẽ trả lại cho cô ta những gì đã gây ra với Tuệ Nhiên.”

- Còn cái tên kia?

“Anh hãy cho hắn ngồi tù vài năm và cho người “giáo dục” hắn thêm, để hắn bỏ cái tật đi đánh bài rồi làm hại đến người khác.”

- Được rồi anh sẽ xử lý giúp em.

“À, anh nếu thật sự là do Bùi Hạ Cúc làm thì anh lấy sắp tài liệu ở trong phòng làm việc của em ở Trần gia đưa cho ba, nhờ ba tặng cho ba cô ta một món quà giúp em.”

- Ừm được rồi, vậy thôi anh cúp máy đây ở bên đó cũng khuya rồi đi ngủ đi ngày mai tìm kiếm tiếp.

“Ừm, em cám ơn anh tất cả nhờ anh.”

- Cái thằng nhóc này bữa nay tình cảm giữ, người nhà của mình để anh làm cho không có gì đâu.

Sau khi cúp máy của Trần Quang Đạt xong, Trần Thành Đạt kêu người tìm một bức ảnh của Bùi Hạ Cúc để anh đi hỏi tên kia.

Cầm tấm ảnh của Bùi Hạ Cúc cái tên gây ra chuyện với Tuệ Nhiên nói:

- Thưa…thưa ngài đúng rồi, đúng là cô gái này đây, cô ấy là người đã thuê tôi.

- Được rồi tất cả mọi việc vừa rồi của mày ông đây đã cho người ghi hình lại để làm bằng chứng buộc tội, nên khi ra toà mày có lật lọng cũng không được.

Đi đến vỗ vỗ lên mặt tên đó Trần Thành Đạt nói:

- Mày mà lật lọng thì cả nhà mày sẽ vào tù chung cho vui và mày cũng đừng mong thấy được ánh sáng mặt trời.

Nói rồi Trần Thành Đạt bỏ đi, vừa đi anh vừa nhắn tin cho Trần Quang Đạt biết và làm chuyện còn lại của em trai nhờ.

Xong việc anh còn phải đi tìm tiểu Băng của anh nữa chứ.



Trần Quang Đạt sáng hôm sau thức dậy thấy tin nhắn của anh hai nên gọi cho Trương Kiến Văn:

“Alo, Quang Đạt cậu gọi cho tớ có gì không?”

Trần Quang Đạt nghe thấy tiếng khóc của em bé nên hỏi:

- Cậu đang bận à?

“À, Thế Luyện đòi ti sữa tớ đang cho thằng bé bú, cậu cứ nói đi.”

- À, tớ muốn cậu giải quyết Bùi Hạ Cúc giúp tớ, cô ta là người đã làm cho Tuệ Nhiên rời đi, sau đó phần còn lại anh tớ sẽ làm bởi vì tớ đang tìm Tuệ Nhiên nên không thể về giải quyết được.

“À, chuyện nhỏ để cho tớ, Tuệ Nhi hôm qua nay cũng tức giận và kêu tớ tìm cách trị tội cô ta, vì cô ta mà Tuệ Nhiên bỏ đi như vậy.”

- Ừm, vậy tớ nhờ hết vào cậu.

“Không có gì đâu.”

Sau khi nói chuyện với Trương Kiến Văn xong anh nằm xuống giường suy nghĩ đến Tuệ Nhiên anh rất nhớ cô.

Buồn quá vì không còn chút tin tức nào của Tuệ Nhiên, anh bật TV lên để xem vô tình ống kính phóng viên quay được một bóng người mà anh tìm kiếm bấy lâu.

Anh bật dậy và nhìn thật kỹ, đúng là Tuệ Nhiên rồi người con gái anh yêu với cái bụng đã đội áo rồi, anh xem chương trình đang phát cái gì.

Thì TV đang nói về một suối nước nóng Mammoth thuộc bang Montana, không lẽ Tuệ Nhiên đang ở đó, hay cô ấy sống ở đây và đến đó du lịch.

Không sao dù thế nào cũng được anh lập tức thu dọn hành lý và đến đó sớm nhất, anh không thể để mất dấu cô như lần trước nữa.

Về phía Tuệ Nhiên cô đúng là ở bang Montana thật sự, nhưng cô không sống ở thành phố này.

Hôm nay cô đến đây cùng Albert Lý, bởi vì anh đến thăm cô rồi nói ở đây có một suối nước nóng rất nổi tiếng, nên đưa cô đến thư giãn và nghỉ ngơi cho khỏe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK