Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một câu con riêng, kích động cả làn sóng

Mọi người đều không ngờ rằng, chủ tịch thành phố trước này công tư phân minh mà bên ngoài lại có con riêng! Tin xấu này mà truyền ra ngoài, sẽ trực tiếp hủy hoại tiên đô của chủ tịch thành phố. Vũ Phi Phi cũng phát hiện mình đã lỡ lời, bình thường ở trường măng Vũ Tiểu Kiều đã đành, ở nơi công cộng như thế này, chẳng khác gì tự ném đá vào chân mình.

Nhưng lời đã nói ra không thể thu hồi lại.

Vũ Tiểu Kiều mim cười: “Vũ Phi Phi, cô có bằng chứng gì chứng minh tôi là con riêng? Chúng ta rốt cuộc ai mới là con riêng, trong lòng cô biết rất rõ.

Lời của Vũ Tiểu Kiều lại châm lên một làn sóng.

Mọi người đều biết, con gái của chủ tịch thành phố là Vũ Phi Phi, sao bây giờ Vũ Phi Phi lại thành con riêng? “Cô im mồm đi!” Sắc mặt của Vũ Phi Phi đã đỏ gay gắt, liếc mắt nhìn mọi người xung quanh đang xem sự náo nhiệt của hai người.

Vũ Tiểu khẽ cong môi: “Cô nói xem, rốt cuộc ai mới là con riêng!”

Vũ Tiểu Kiều đương nhiên biết rằng, Vũ Kiến Trung luôn cần thận che giấu mối quan hệ bố con của cô và ông ta, lo sợ rằng thân phận của cô bị truyền ra ngoài, bị người khác chê cười, hủy hoại tiền đồ.

Hôm nay Vũ Phi Phi đã lỡ lời trước mặt mọi người, Vũ Tiểu Kiều cô cũng không phải là người dễ bắt nạt “Vũ Phi Phi, cô nhỏ hơn tôi 4 tháng, theo độ tuổi, là tôi sinh ra trước, sau đó mới có cô, cô nói xem ai mới là con riêng?”

Mọi người lại bàn tán.

Con gái của chủ tịch thành phố lại là con riêng, màn kịch này thật là ngày càng hay. “Kêu cô im mồm rồi cơ mà!” Vũ Phi Phi mất kiểm soát, giơ tay định tật.

Tịch Thần Hạn trên tầng nhìn thấy vậy vội vàng đứng dậy chuẩn bị đi xuống. Nhưng nhìn thấy Vũ Tiểu Kiều năm lấy bàn tay của Vũ Phi Phi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vũ Phi Phi, một dáng vẻ không dễ dàng bị ức hiếp

Tịch Thần Hạn lại ngồi xuống, ánh mắt trở lại bình tĩnh như trước, dường như còn ẩn chứa một chút kiêu ngạo. Người phụ nữ của Tịch Thần Hạn, không phải là loại phụ nữ yếu đuôi mà ai cũng có thể bắt nạt được.

Đường Khải Hiên lại than thở: “Thật không ngờ chủ tịch thành phố Vũ này là một kẻ đạo đức giả, đời sống riêng tư lại phong phú như vậy! “Nhưng mà Vũ Tiểu Kiều, thật biết tính kế, biết nắm bắt nhược điểm của Vũ Phi Phi, dễ dàng đảo ngược tình thế. Lúc này, chỉ cần Vũ Phi Phi tiếp tục tranh luận với Vũ Tiểu Kiều ai là con riêng vậy thì cuộc sống riêng tư của chủ tịch thành phố sẽ bị vấy bẩn. “Đối với giới quan chức cấp cao, đây được coi là một con dao chí mạng.

Tịch Thần Hạn khẽ mím môi, người phụ nữ Tịch Thần Hạn thích, không phải là một con thỏ trắng mà ai cũng có thể bắt nạt Cho dù Vũ Phi Phi có ngu ngốc đến mức nào, cô ấy cũng biết không nên tiếp tục tranh luận vấn đề này nữa, đành phải im lặng.

Vũ Phi Phi không thể thoát khỏi được tay của Vũ Tiểu Kiều, mất kiểm soát hét lên: “Vũ Tiểu Kiều, rốt cuộc cô có cút đi không! Đây là chỗ ngồi của chị Lạc Băng!”

“Hai người có hẹn trước không?” An Tử Dụ hỏi với giọng lạnh lùng: “Vũ Phi Phi, đến học sinh tiểu học cũng đều biết thứ tự trước sau!” Vũ Phi Phi và Bạch Lạc Băng đương nhiên không có hẹn trước, nếu không chỗ ngồi này cũng không để cho Vũ Tiểu Kiều và An Tử Dụ ngồi vào dùng bữa. “Chỗ ngồi này, là của chị Lạc Băng!” Vũ Phi Phi vẫn không nhượng bộ

Các khách hàng trong nhà hàng hôm nay cũng coi như biết được con gái của chủ tịch thành phố lại không có văn hóa như vậy, còn tiếp tục làm mất mặt mình, mọi người đều tỏ ra khinh bỉ. Ảnh mặt của Vũ Tiểu Kiều khẽ nhìn xung quanh, mọi chuyện trở nên thể này mà người quản lý nhà hàng cũng không đến để ngăn cản, rõ ràng Bạch Lạc Băng đã nói chuyện trước người quản lý. Nhưng cơn tức này không thể dễ dàng nuốt xuống được, chỗ ngồi này, tuyệt đối không thể nhường. “Tôi phải ăn rồi nhé, cô còn muốn tiếp tục đứng đây nhìn chúng tôi ăn sao? Có thể hiện rằng cô là một người thô lỗ không?” Vũ Tiểu Kiều mỉm cười với Vũ Phi Phi, vô hại và vô tội.

Vũ Phi Phi nghiến răng: “Cô!”

Bạch Lạc Băng nhìn thấy Vũ Phi Phi không đối phó được với Vũ Tiểu Kiều, sải bước trên đôi giày cao gót, bước đi duyên dáng tiến lại gần.

Bạch Lạc Băng đầu tiên mỉm cười dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng: “Xin lỗi Tiểu Kiều, tính cách của Phi Phi quá thẳng thắn rồi!”

Sau đó, Bạch Lạc Băng lại nói. “Tiểu Kiều, là thế này, con người tôi có một thói quen, quen với vị trí dùng bữa, càng không thể dễ dàng thay đổi, nếu không cả người sẽ không được thoải mái! Chúng ta là bạn học, cô lại là bạn có “quan hệ rất tốt” với bạn trai Tô Nhất Hàng của tôi, cô sẽ nhường vị trí này, không để tâm trạng tôi không tốt phải không?”

Giọng nói của Bạch Lạc Băng nhẹ nhàng êm ái như có thể vật được ra nước, nhưng cũng lại có chút thể hiện ngang ngược của người vợ chính trước mặt kẻ thứ ba.

Và câu nói “quan hệ rất tốt” làm cho mọi người suy nghĩ tới nhiều điều.

Vũ Tiểu Kiều vẫn mỉm cười: “Được thôi, đợi tôi ăn xong tôi sẽ nhường chỗ ngồi này cho cô. Thật xin lỗi, cô phải đợi một chút rồi.” Không ngờ lại có thể lôi Tô Nhất Hàng ra để nói, không nhắc tới vẫn còn tốt, nhưng nhắc đến Tô Nhất Hàng là lại bực mình.

Từ khi Bạch Lạc Băng và Tô Nhất Hàng quyết định đính hôn, Bạch Lạc Băng đề phòng cô như một tên trộm, còn ra lệnh cho Tô Nhất Hàng giữ khoảng cách với cô.

Làm như mối quan hệ của hai người có gì đáng xấu hổ không thể nhìn người vậy!

Rõ ràng giữa hai người rất trong sạch, lại bị đề phòng nghi ngờ như vậy, trong lòng Vũ Tiểu Kiều đã không vui từ lâu Nếu bởi vì câu “quan hệ rất tốt” mà cô lại đứng dậy rời đi thì chẳng phải hiện rõ là cô chột dạ, thật sự có mối quan hệ không rõ ràng với Tô Nhất Hàng sao!

Đường Khải Hiên ở trên tầng nói: “Vũ Tiểu Kiều này, cũng thật khó đối phỏ! Bạch Lạc Băng đã nói nước đến này rồi, còn không chịu nhường. “Nhưng mà Thần Hạn, Vũ Tiểu Kiều có quan hệ gì với Tô Nhất Hàng thế? Cô ấy chắc không phải còn đi cướp bạn trai của người khác chứ? Chuyện nhà họ Bạch và nhà họ Tô đính hôn, cả thành phố đều biết rồi, chỉ đợi hai người họ tốt nghiệp rồi sẽ kết hồn.

Sắc mặt Tịch Thần Hạn tối như đáy nồi, dọa Đường Khải Hiền nhanh chóng im lặng.

Bạch Lạc Băng thấy Vũ Tiểu Kiều vẫn không chịu nhường chỗ ngồi, sắc mặt có chút không hài lòng. Nhưng như khi nghe thấy mọi người xung quanh đang bàn luận những điều không hay về Vũ Tiểu Kiều, Bạch Lạc Băng cong môi mỉm cười.

Cô chính là muốn Vũ Tiểu Kiều mất mặt trước mọi người, không còn thể diện nào xuất hiện trước mặt cô nữa.

Cũng có thể giải quyết được cơn tức giận khi ở tòa nhà Uy Long! “Tiểu Kiều, gần đây cô với Tào Xuyên vẫn tốt chứ?” Nhắc đến Tào Xuyên, là như đã chạm đến đáy tim của Vũ Tiểu Kiều.

Bạch Lạc Băng lại cười: “Tôi nghe nói, hai người gần đây có chút hiểu lầm, đang cãi nhau phải không”

Giọng nói của Bạch Lạc Bằng chân thành vang lên: “Tiểu Kiêu, tôi và Tào Xuyên là bạn học tiểu học, quen biết đã nhiều năm. Tào Xuyên có chút nhỏ mọn, thích ghen tuông, nhưng mà rất chung thủy. Anh ấy có thể nhịn được mọi thứ, nhưng không thể nhịn được bạn gái mình có quan hệ không rõ ràng với người đàn ông khác

Lời nói này, thật là mưu một

Vũ Tiểu Kiều đã cảm nhận được rõ những ánh mắt kỳ lạ xung quanh mình. “Tiểu Kiều, cô không thể có quan hệ không rõ ràng với người đàn ông khác nữa, nếu không Tào Xuyên sẽ thực sự chia tay với cô đó. Gia thể cô lại không tốt, có thể tìm được một người bạn trai xuất sắc như Tào Xuyên thật không dễ dàng gì.

Lời của Bạch Lạc Băng nói rất thật tâm, như thể thật sự đối tốt với Vũ Tiểu Kiều, nhưng sức công kích lại rất lớn, từng từ gai góc, khiến người nghe ngay lập tức nhận định nhân cách của Vũ Tiểu Kiều. Trước đây mọi người còn cảm thấy rằng Bạch Lạc Băng và Vũ Phi Phi cãi nhau vì chỗ ngồi ở nơi công cộng thật mất tư cách, cậy thế bắt nạt người khác, ảnh hưởng đến tâm trạng dùng bữa của mọi người.

Nhưng bây giờ, mọi người lại dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Vũ Tiểu Kiều, không ngờ cô gái xinh đẹp trồng trong sáng và thuần khiết như vậy, lại không hề đứng đằn

Vũ Tiểu Kiều rất tức giận, nhưng vẫn mỉm cười. “Lạc Băng, cô dường như rất quan tâm tới bạn trai tôi. Nghe nói trước kia cô còn tỏ tình với anh ấy, nhưng bị anh ấy từ chối! Nếu cô đã không thể buông tay được, hay là tôi nhường anh ấy cho cô!”

Vũ Tiểu Kiều vừa dứt lời, mọi người lại lập tức quay lại, thì thầm bàn luận. “Cô Bạch rõ ràng đã có chồng sắp cưới rồi mà lại còn tỏ tình với người đàn ông khác! “Thế này mặt mũi nhà họ Tô biết để đi đâu!”

Nét đoạn trang trên mặt của Bạch Lạc Băng cuối cùng cũng không thể giữ nổi, sự sắc bén hiện lên trong đội mặt xinh đẹp của cô. “Vũ Tiểu Kiều, cô đang nói linh tinh cái gì thế!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK