" Cậu không nói sau tớ biết mà bảo là không hiểu ".
Gia Kì bất lực với cô bạn đành kể hết mọi chuyện cho Tiểu Minh nghe.
Sao khi nghe xong Tiểu Minh vô cùng phẫn nộ
" Thật là quá đáng sao anh ta lại làm như vậy, đúng là tức thật mà, rồi cậu định giải quyết mọi chuyện như thế nào vậy?".
Gia Kì trầm tư suy nghĩ thở dài nói.
" Hiện tại tớ vẫn chưa suy nghĩ ra nên làm gì, thôi thì đến đâu thì giải quyết đến đó ".
Tiểu Minh tiếp tục phẫn nộ.
" Sao có cậu bình tĩnh quá vậy mất chồng đến nơi còn ở đó mà hờ hững ".
Gia Kì mệt mỏi không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa cô lãng sang chủ đề khác.
" Này dạo này cậu với tình yêu của mình sao rồi?"
Tiểu Minh thấy Gia Kì lảng sang chuyện khác nên cũng không muốn gặn hỏi nữa mắc công lại khiến cô lại đau lòng nên chỉ an ủi cô.
" Được rồi sau này có chuyện gì cần đến tớ, cậu có thể gọi tớ bất cứ lúc nào, tớ luôn đứng về phía cậu ".
Gia Kì cười nhẹ nhìn rồi nắm lấy tay cô bạn đầy cảm khích nói.
" Cám ơn cậu rất nhiều "
Trời đã tối sầm lúc này là 9 giờ tối Gia Kì mới tạm biệt ba mẹ mà ra về, trên đường về lòng cô thật sự nặng nề không muốn quay lại đó chút nào căn nhà không còn như xưa thay vào đó là bầu không khí ngạt thở đến khó chịu.
Vào nhà cô thấy Vu Quân và những thuộc hạ của hắn đang bàn công việc trong phòng, Gia Kì không quan tâm đến đi thẳng lên lầu, Lệ Mỹ dường như cũng ở trong phòng nên không đến kiếm chuyện với Gia Kì dù gì trời cũng đã tối.
Cô đi đến tủ lấy đồ để tắm rửa cho thoải mái, vào nhà phòng tắm Gia Kì thả mình vào bồn tắm, cô nằm tận hưởng làn nước ấm nóng dễ chịu khiến cô vô cùng thoải mái.
Một bóng người đẩy cửa đi vào đó là Vu Quân, tấm danh thiếp lúc nảy Gia Kì lấy ra để trên bàn làm cho hắn chú ý đến, Vu Quân đi đến cầm lên xem, gương mặt tự nhiên tối sầm lại, trên người toả ra luồng khí lạnh.
Gia Kì tắm xong bước ra ngoài, thất Vu Quân đang đứng đó cô giật mình một cái rồi nói.
" Anh vào đây làm gì?"
Hắn hung hăng tiến về phía Gia Kì đưa tay bóp chặt lấy cổ tay cô gặn giọng nói.
" Tôi là chồng em không lẽ không được vào sao? ".
Gia Kì bị hắn bóp mạnh cánh tay bắt đầu nhăn nhó nói.
" Đau quá, anh đang làm tôi đau đó mau buông tay tôi ra ".
Nghe cô nói hắn càng bóp chặt hơn đưa tấm danh thiếp lên hỏi "
" Cái này ở đâu em có được?".
Gia Kì tức giận khi bị Vu Quân làm đau một cách vô cớ.
" Ở đâu có được thì kệ tôi ".
Vu Quân đưa tay luồng sau gáy của Gia Kì bóp chặt để cô phải đối diện với hắn.
gặn giọng hỏi một lần nữa.
" Tôi hỏi ở đâu mà em có được? ".
Gia Kì vừa đau đớn vừa tức giận nói lớn
" Chỉ là gặp gỡ tình cờ trên đường, tôi và anh ta va chạm nhau, đồ tôi mua đến cho ba mẹ bị rơi xuống bị vỡ rồi anh ta mua lại đền cho tôi rồi đưa cho tôi cái danh thiếp để làm quen xã giao thôi, anh bị điên rồi hả làm gì mà phản ứng thoái hóa đến như vậy "
Vu Quân càng tức giận khi nghe Gia Kì nói.
" Có phải tôi đã quá dễ dãi để em có thể đi tìm người đàn ông khác có phải không? "
Gia Kì không ngờ Vu Quân lại nói ra những lời như vậy cô tức giận nhìn hắn ta nói.
" Đúng tôi đã gặp gỡ đàn ông, nhưng tôi không làm gì quá đáng hết, không trơ trẽn như hai người ".
Vu Quân tức giận lạnh lùng nói.
" Được nếu em đã nói như vậy thì từ nay về sau không được bước chân ra khỏi nhà, nếu làm trái lệnh tôi thì đừng trách tôi tàn nhẫn ".
Rồi đưa môi hôn ngấu nghiến hôn Gia Kì, cô bị hắn hôn đầy bạo lực môi bắt đầu sưng mọng đau rát, Gia Kì đưa tay đẩy hắn ra nhưng sức lực của cô sau sánh bằng hắn, Gia Kì tức tối c4n chặt răng để hắn không luồng được vào trong, Vu Quân đưa tay xé rách áo ngủ cô những hạt cúc áo rơi xuống sàn.
Gia Kì bị hắn bóp chặt lấy eo đau đớn bất giác rên lên một tiếng, liền bị Vu Quân xâm nhập vào bên trong khoang miệng quấn lấy đầu lưỡi của cô điên cuồng c4n mut lấy môi cô.
- -----oOo------