" Đồ con nít ranh, định lừa tôi lần nữa sao?
Em chờ kiếp sau đi! " hắn cúi xuống, cắn nhẹ vào trái tai phải của cô, tiếng kêu xấu hổ cô phát ra theo nhát cắn ấy, hắn nghe được càng dây dưa, khiến cổ họng cô không kiềm chế được, dù là cô ngậm chặt miệng, tiếng kêu day dứt vẫn âm lên, còn âm rất rõ.
Cô cố vùng tay thoát ra, bịt lại miệng mình, bịt lại những âm thanh dơ bẩn, hắn không cho cô thực hiện ý đồ, cố tình kéo tay cô ra.
" Tôi muốn nghe giọng của em, đừng che nó lại...
Nó ngọt lắm... " cái giọng đê hèn của hắn văng vẳng bên tai Tranh Nhi, còn kèm theo hơi thở xấu xa của hắn, làm từng tế bào trong người cô sôi sục, chạy rần rần.
Hắn giữ chặt tay cô lên nệm, đưa cái lưỡi bỏng rát của hắn lướt từ xương quai xuống rốn của cô, miết thật chặt, làm dấu in hằng.
" Ưm... " Tranh Nhi ứa nước mắt, bị hắn làm nhục, cô lại không phản kháng được, tim cô đau đến nghẹt thở.
" Hứa Mộ Nhiên, bảo tôi là con nít...
Anh cưỡng đoạt con nít có hợp tình hợp lý không!!! " cô hét lên, dùng hết sức bình sinh rút tay về, một đạp vào người hắn.
Bàn chân nhỏ của cô bị hắn giữ lại ngay, hắn dùng lực bóp lấy cổ chân cô đau điếng.
" Đau!!! " cô quát tháo vào mặt hắn, muốn rút chân về, bàn tay kia càng giữ chặt hơn, bóp mạnh như muốn bẻ gãy chân cô.
Hắn mạnh tay, kéo cô ngã ngửa ra giường, cô còn chưa kịp phản ứng hắn lại đè lên người cô, gương mặt hắn bất thình lình áp sát vào mặt cô, khí tuất lạnh lẽo của hắn làm cô giật mình, mắt không chớp nổi, thở cũng chẳng dám.
" Hồ ly nhỏ...tôi bảo em là con nít...
Chứ đâu có nói ăn con nít là không hợp tình hợp lý...
Em 19 rồi, đủ tuổi để ăn rồi... "
" Hèn hạ! " cô nổi đóa, mắng hắn, hắn mặt dầy vô liêm sỉ đến độ có thể nói ra những lời lẽ vô lí ấy, khiến cô tức điên, bất chấp chồm lên cắn vào vai hắn.
Răng cô bén, nhưng lớp da của hắn rất săn chắc, so với một người tập luyện cơ bắp hằng ngày như hắn, hành động của cô chỉ tổ làm hắn thêm điên tiết.
Hắn nóng lòng muốn ăn cô ngay, ấn giữ cô ở bên dưới, tự mình lột sạch quần áo, nhào tới hôn vào bờ môi mọng, hai tay nhỏ của cô bị hắn kéo ra, đan chặt không cho cô có đường lui.
Nước mắt nhạt nhòa chảy thấm đẫm xuống chân tóc, chiếc lưỡi của hắn tách hai bên cánh môi mềm, luồng vào gặm nhấm từ ngoài vào trong, kĩ năng thuần thục khiến Tranh Nhi từ chối trong vô lực, chiếc lưỡi thơm tho của cô bị hắn điều khiển, gục ngã hoàn toàn với hắn.
Được vài phút, Tranh Nhi quá giới hạn chịu đựng, muốn tách ra khỏi miệng hắn, đôi môi kia lại thô bạo giữ chặt, tiếp tục bá đạo ngấu nghiến đôi môi cô, không cho cô có cơ hội tách ra đến khi cả hai thấm mệt, môi rời khỏi mang theo vài sợi chỉ bạc.
Đôi mắt phượng long lanh màu nước mắt, đẹp tựa hồ như cánh đồng hoa ly trắng, nhìn cô tả tơi, trong mắt hắn lại hóa thành mĩ nhân bậc nhất, mị hoặc câu dẫn hắn hôn lên vành mắt, liếm láp những giọt lệ đáng thương, từ từ trượt xuống chiếc cổ bé xinh, miết chặt làm thành dấu hôn chủ quyền.
" Tranh Nhi...hồ ly nhỏ...gọi tên tôi...
A Nhiên của em đây! " hắn thều thào, chất giọng đầy sự chiếm hữu, hắn liếm nhẹ lên vành tai mềm, thổi cả hơi thở nóng ấm vào trong, kích thích thần kinh của cô.
" Đồ xấu xa...anh ức hiếp tôi...hức... " cô khóc nấc, uất nghẹn mắng hắn, cái giọng cô khe khẽ, ngọt như mía lùi.
Hắn không nghe ra tiếng chửi mắng, trông cô cứ như đang làm nũng, hắn càng thêm phấn khích, được nước lấn tới.
" Ức hiếp em thì sao chứ?
Đêm nay tôi sẽ dùng hết sức ức hiếp em! " hắn cố tình trêu ghẹo cô, làm tiếng khóc kia to hơn, bao nhiêu nước mắt tủi nhục của cô đều hóa thành thú vui của hắn.
Bàn tay ngỗ nghịch đặt lên bầu ngực no đủ, biểu cảm ghét bỏ pha chút e thẹn của cô khiến hắn điên đảo, mỡ đã dâng tới miệng mèo hắn nào nỡ từ chối. Thoắt cái chiếc quần lót duy nhất trên người cô bị hắn cởi ra tức thì, đôi môi hư hỏng lại miết qua làn da thơm tho.
Phần đùi của Tranh Nhi cảm nhận được vật ấm nóng kia dần cọ sát vào trong vùng k.ín sâu nhất của cơ thể, bất giác cô không kềm được sợ hãi run từng cơn ớn lạnh.
Hứa Mộ Nhiên ve vãn, cưng nựng hai viên hồng ngọc giữa bầu ngực, hết cái tay ngỗ nghịch trêu ghẹo tư mật lại đến chiếc lưỡi hư đốn hút sạch dịch vị, cơ thể Tranh Nhi bị công kích đến nổi há miệng bật lên những tiếng kêu yêu kiều khổ sở.
Hơn 5 phút dạo màn, hắn mất hết kiên nhẫn lập tức tách rộng hai chân Tranh Nhi ra, ghì chặt vào hông, vật nam tính càng thêm buộc chặt căng c.ứng, đi thẳng vào trong tư mật, Tranh Nhi buộc ưỡn người tiếp nhận cơn đau, bắt đầu màn luận động liên hồi.
" Ah...Đồ ác ma...nhẹ một chút...mạnh quá " cô mắng hắn, của hắn quá to, đẩy nhịp nào đều như muốn lấy mạng của cô.
" Ngoan...tôi sẽ nhẹ nhàng...nằm yên nào, đừng khóc! " hắn thỏ thẻ, dỗ ngọt cô, điều tiết cơn hưng phấn, từng nhịp ở dưới cũng nhẹ dần theo tiếng nói của hắn.
Trôi qua một giờ đồng hồ hì hục, cả người Hứa Mộ Nhiên nhễ nhại mồ hôi, gân xanh nổi đầy hai huyệt thái dương, mặc dù suốt quá trình ân ái hắn rất nhẹ nhàng nhưng vẫn hành cho Tranh Nhi kiệt quệ, nằm ngửa trơ mặt nhìn hắn thỏa mãn ăn sạch sẽ mật ngọt trên người cô.
" Hứa Mộ Nhiên mau ra đi...tôi mệt lắm rồi " cô lí nhí cầu xin, lưng cô sắp gãy rời, đôi môi cũng bị hắn dày vò đến mức khô ráp, cô không còn đủ sức chịu đựng hắn nữa đành dơ tay đầu hàng.
Khóe miệng hắn khẽ cong, biểu cảm mà hắn muốn đã đạt được, hắn bắt đầu thi hành chạy nước rút, tiếng kêu yêu kiều phát ra kịch liệt, Tranh Nhi bất giác choàng hai tay lên, ôm chặt lấy tấm lưng rộng lớn, cào cấu những vết mèo yêu, hốc mắt cô ửng lên những giọt lệ chua chát.
" Ưmmmmm..." hắn gầm lên một tiếng kèm theo hơi thở nặng trịch, toàn bộ tinh hoa đều phóng thích vào bên trong Tranh Nhi, cơ thể mảnh mai run run, hàng mi nặng trĩu giọt nước mắt.
Hứa Mộ Nhiên cúi đầu liếm sạch chúng, Tranh Nhi co người, ôm lấy hai chân, thân xác của cô bị hắn chiếm đoạt đến hoang tàn, nhục nhã và ê chề.
Hắn không thấy đủ, tiếng * thút thít * của cô phát ra, hắn lại nghe thành những tiếng kêu dụ hoặc, hắn đưa tay lật úp cô, tiếp tục thâm nhập.
" Á... " Tranh Nhi hét lên, đau đớn giày xéo tấm ga giường, cô chưa kịp nghỉ ngơi hắn lại phát tiết lên người cô, không kịp trở tay.
" Hứa Mộ Nhiên...dừng lại đi...hức... " cô khóc lóc, cầu xin hắn, càng nói hắn càng làm tới, đẩy mạnh hơn, như muốn giết chết cô.
" Hồ ly nhỏ, em thích không? " hắn cúi đầu, hỏi một câu kinh tởm, còn cắn vào gáy cổ cô, dịu dàng liếm láp da thịt mơn mởn, tay không quên ve vãn, cưng n.ựng bầu ngực sữa.
Tranh Nhi bị hắn vắt kiệt sức lực, không thiết phản kháng, cả câu nói của hắn cũng mơ hồ, nghe không rõ, hai mắt cô lim dim, ngất đi.
" Tranh Nhi, hồ ly nhỏ, kiếp này em là của tôi...
Không ai...không ai được phép có em...
Kể cả tên Hoắc Tuấn đó... " hắn thều thào, nhấn mạnh những từ cuối, trút cơn ghen vô lí lên người Tranh Nhi, luận động kịch liệt bên dưới.
Người phụ nữ đáng thương ngất rồi, nghe cũng chẳng nghe được nữa, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, dù mơ màng nhưng trong tiềm thức nhận biết rõ nổi ám ảnh.
" Tôi thích em...
Rất thích... " hắn cố tình mạnh bạo hơn, còn nắm cả tóc cô giật lên.
" Hứa Mộ Nhiên...đừng...đừng...ah..." cơn đau khiến cô tỉnh lại, mơ hồ nhìn qua đầu giường, hình ảnh của Hoắc Tuấn lại xuất hiện, đang nhìn cô bị vấy bẩn, anh cũng đang khóc rồi, tim cô đau, tim anh có lẽ cũng đang đau.
" Ưm... " cái giọng rưng rức, ngọt như mía lùi làm Hứa Mộ Nhiên đê mê, hắn giữ lấy hông Tranh Nhi đẩy lên cao, khẩn trương tiến vào từ phía sau, hai mắt nhắm hờ, gầm nhẹ trong cuốn họng.
" Ưmmm...hồ ly nhỏ, em là của tôi...
Kẻ nào dám động vào em, tôi giết sạch! "
Cả mặt Tranh Nhi đều chúi xuống đệm, sau mông liên tục chịu những đón tấn công trực diện từ hắn, cuốn họng phát ra tiếng kêu to càng làm gia tăng khoái cảm trong cơ thể hắn, tham lam bế xốc cô lên cao, ngấu nghiến toàn bộ cơ thể cô, mỗi một nơi môi hắn chu du đều để lại dấu vết hoan ái.
Tranh Nhi khổ sở kêu gào, xương cốt như muốn vụn vỡ, vùng dưới hứng chịu sự luận động kịch liệt từ hắn, những giọt nước mắt lăng dài trên má, hắn hút sạch toàn bộ mật ngọt trên người cô một cách thô bạo.
Nhất là phần ngực, bị hắn dày vò hai viên hồng ngọc sưng vù, đỏ hoe, cả mông cũng bị hắn cắn đến rỉ máu.
" Ah...hồ ly nhỏ, tôi ra đây...ưmm... "
Hắn dùng lực bóp chặt bờ mông Tranh Nhi, đ.âm xuyên cực mạnh lần cuối, gầm lên một tiếng, toàn bộ tinh hoa đều đổ hết vào bên trong cơ thể nhỏ lần thứ hai.
Tranh Nhi ưỡn ngực, cơn đau lạnh buốt chảy dài từ đỉnh đầu xuống từng ngón chân, cơ thể không ngừng run rẩy, phía dưới co thắt mạnh mẽ.
Hứa Mộ Nhiên vô cùng thỏa mãn, cơn sung sướng tăng lên theo từng giây phút, hắn đặt lên gò má mềm mại một nụ hôn trìu mến, nhẹ nhàng kéo Tranh Nhi nằm gọn trên giường, cẩn thận lau người cho cô, ôm chặt cô không buông.
" Hồ ly nhỏ, chúc em ngủ ngon! " hắn thỏ thẻ lời cuối.
Người phụ nữ nhỏ dần mơ màng, dù thêm thếp nhưng cứ hể 5 10 phút cô lại giật mình tỉnh dậy trong cơn ác mộng.