Định là người duy nhất oan uổng bị cuốn vào mối tình tay tư tréo ngoe này, cậu chàng ngơ ngác nhìn Xuyên hỏi:
- Có chuyện gì vậy Xuyên? Tui biết là mình đẹp trai nhưng cũng đâu cần tụ họp ra đây tiếp đón nồng hậu dữ vậy? – Trong câu hỏi vẫn mang sự hài hước châm biếm vốn có.
- Không có gì đâu, tại họ sợ người lạ nào đó nên ra dòm vậy mà, mình đi thôi!
Xuyên nắm tay Định lôi đi nhanh ra, quên cả đóng cửa cổng. Chứng kiến cảnh tượng đó, Hiệp hiển nhiên chẳng mấy vui vẻ gì. Đã thế cô nàng mỹ miều kia còn sợ máu Hiệp chưa đủ độ sôi, quyết tâm đun thêm củi lửa vào:
- Bây giờ thì anh thấy những lời em nói là đúng rồi chứ? Ngay trước mặt anh mà nó dám nắm tay thằng bạn hơn cả mức thân kia tình tứ như thế, có thèm coi anh ra gì đâu! Rồi sẽ có ngày anh bị…
- Cô nín đi dùm tôi được không?! Rãnh rỗi quá thì về nhà phụ mẹ bán vàng đi, giá đang tụt thê thảm đây kìa. Đừng có ở đây bán xăng nữa!!!
- Anh nỡ đối xử với em như vậy sao? Trời nắng chan chát như vậy mà bắt em về ngay thì còn đâu làn da trắng hồng rạng rỡ của em nữa chứ? - Chẳng hiểu sao cô nàng này lại luôn thích bày ra bộ mặt đáng thương với một người đã rành đến từng chân tơ kẽ tóc như Hiệp.
- Vậy sao lúc đi cũng nắng mà vẫn ráng gượng được?!
- Thì vì muốn gặp anh, muốn được thăm hai bác!
- Vậy thì vào trong phòng khách mà đợi, tui lên phòng xem phim đây!
- Cho em coi chung với, ngồi một mình chán lắm!
- Tui xem phim kinh dị với 21+ đấy, cô dám xem không?
- Lúc nào tới cảnh giết chóc, cắn xé thì anh báo em trước để em bịt mắt lại. Còn khi nào tới “cảnh nóng” thì bảo em mở to mắt ra thưởng thức cùng anh, nhoa?!
- Tôi bắt đầu thấy sợ cô rồi đấy!
Tất nhiên, Hiệp chẳng dại dột gì mà để Châu bước vào phòng mình, bỏ cô nàng ngồi la liệt ở phòng khách xem tivi cho tới khi ba mẹ về luôn. Châu hiển nhiên lúc này hóa thân trở lại thành cô gái nhu mì, thục đức, xông xáo cùng vào bếp phụ bác gái làm đồ ăn.
Trong lúc đó, Xuyên cũng đang trên đường trở về nhà sau buổi học nhóm với Định. Quãng đường quen thuộc nhưng sao hôm nay lại thấy xa vô chừng. Xuyên được Định cho biết một tin rất đỗi bất ngờ…
- Sao ông không đợi khi học xong cấp 3 rồi hãy đi du học?
- Ba tui đột nhiên có chuyến công tác ở Mĩ, tìm hiểu thì biết có trường trung học dạy khóa đào tạo rất tốt cho chuyên ngành của tui sau này. Nên thay vì học xong chương trình ở Việt Nam, tui vẫn có thể qua đó tiếp nối chương trình học và được xét duyệt thẳng vào trường đại học luôn. Vì trước sau gì tui cũng sẽ qua Mĩ du học, nên đi càng sớm thì mọi thứ sẽ thuận lợi hơn!
- Vậy là sau khi hết học kỳ này là Định đi ngay hả?
- Ừm, hồ sơ cũng đã gần hoàn tất rồi!
- Dù có hơi hụt hẫng một chút, nhưng dù sao cũng mừng cho ông. Qua đó cố gắng học tốt nha, nhớ liên lạc với tui thường xuyên bằng FB và Skype, post ảnh lên page cho tui xem nữa đó!
- Xuyên chỉ muốn nói những lời này với tui thôi sao? – Ánh mắt Định nhìn Xuyên mang theo niềm thương cảm sâu sắc dịu vợi.
- Chứ Định còn muốn thế nào nữa?
Bóng chiều tà ngả xuống hình dáng hai người đổ dài trên mặt đường nhựa phẳng lặng, không gian im lìm mang theo làn gió hanh nhẹ khi hoàng hôn dần buông. Chàng trai cao lớn đứng đối diện với chàng trai vóc người mảnh dẻ, tay nắm lấy tay, thể hiện sự mong mỏi xa xăm nào đó…
- Xuyên có muốn cùng tui đi du học không?
Một câu hỏi quá đỗi bất ngờ, nó làm Xuyên vô cùng lúng túng khó xử…
- Tui chưa có ý định đi du học sớm như vậy, với lại ba tui cũng chưa sắp xếp gì hết! Đâu phải muốn đi là đi ngay được!
- Hì, chỉ cần Xuyên thật sự muốn đi cùng tui. Tui sẽ có cách để nói với ba lo hồ sơ thủ tục cho Xuyên thật nhanh, đi nước ngoài du học không quá khó như đi định cư. - Bất chợt Định khựng lại, thay đổi nét mặt từ tươi cười sang u buồn - Nhưng tui biết, lý do quan trọng là Xuyên không muốn xa người đó, đúng không?
ch�[v��uz @� ày làm con dâu đâu!
- Tại sao lại không? Chẳng phải em là người tình đầu tiên của anh sao? Và chẳng phải em cũng là người anh có ý định gắn bó lâu dài là gì?!
Trong lúc đó, Xuyên bước xuống trở lại, trên vai có quải theo chiếc ba lô. Dù nhìn thấy khung cảnh “ôm ấp dính khấu” có phần nhạy cảm nhưng nét mặt cậu vẫn không biến sắc, bình thản lướt qua rồi nhìn Hiệp nói một câu:
- Em sang nhà bạn học nhóm, 5 giờ em về ạ!
Hiệp chưa kịp lên tiếng nói gì thì Châu đã chen vào:
- Chắc là qua nhà người bạn trai vô cùng thân thiết, hơn cả mức tình cảm bình thường luôn chứ gì?! Trông cậu ta cũng đẹp trai, cao lớn chẳng kém gì anh trai của cưng mà đúng không? Ây da, hơi khó lựa chọn đây!!!
- Chị đừng có nói nhảm nhí, không biết gì thì đừng có thêm mắm dặm muối vào! – Xuyên cảm thấy hết chịu nổi cái loại con gái rãnh rỗi sinh nông nổi này.
- Tôi nói là chỉ có từ đúng tới chính xác hoàn toàn thôi. Tôi biết cậu cũng đang do dự dữ lắm, chàng nào cũng tươi nguyên hết mà, nhưng tôi nghĩ cậu nên “bát-sê” sang cậu bạn thân kia thì hơn, vì anh trai hào hoa phong nhã này đã có tôi “hốt” rồi!!! – Châu vừa nói vừa tiếp tục lợi dụng ve vuốt ngực Hiệp.
Xuyên chẳng muốn mất thời gian đôi co thêm nữa, cộng thêm chướng mắt với khung cảnh kia nên quay mặt bỏ đi. Nhưng được một đoạn đến giữa sân thì đồng thời chuông cổng reo lên liên hồi, Xuyên bước ra mở thì biết ra người mình đoán trong đầu ngay, chỉ có thể là Định:
- Tui nói để tui tới nhà Định mà, sao lại đây làm gì nữa?
- Tại trễ hơn giờ hẹn nửa tiếng rồi, không biết Xuyên có chuyện gì nên tui tới…
Xuyên định nhanh chóng bước ra đóng cổng đi ngay nhưng bà tám kia như oan hồn vất vưởng quyết chống phá cho banh chành mới chịu siêu sinh, tiếng cười lãnh lót chói tai từ phía sau vọng tới, tiếp nối theo giọng nói lanh lảnh:
- Ây da, cảm động thiệt nha. Chàng đến chờ nàng ở tận cổng luôn cơ! Điệu này thì anh Hiệp sắp sửa mất người yêu là cái chắc rùi, người ta nhiệt tình đến thế mà! Chúc cho đôi trẻ trăm năm hạnh phúc nha, hai cặp đều thành được với nhau, kết thúc phim quá có hậu luôn rồi!!! Hí hí hí…
Bốn đôi mắt cùng hướng về đối diện nhau, mỗi người một biểu hiện, lo lắng có, bực bội có, ngạc nhiên có và đắc thắng có. Ngày trưa hè nóng bức càng thêm rát bỏng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan…
Danh Sách Chương: