Khoảng thời gian này Hiệp cũng đã vào năm cuối cấp, thời gian ôn luyện tăng lên nhiều nên cũng ít thời gian rãnh rỗi, vì thế ngoại trừ việc vẫn đi cùng đến trường thì hai đứa rất ít gặp mặt nhau. Buổi chiều Hiệp cũng tất bật đi học nhóm, không thì một số hoạt động ngoại khóa khác. Xuyên cảm thấy hơi buồn vì không có nhiều thời gian được nói chuyện với anh trai, dù chỉ là vài câu hỏi nhỏ, những câu nói bâng quơ, hay lại bị anh chàng trêu chọc đến đỏ cả mặt.
Buổi chiều cuối tuần, Hiệp phải về sớm để đến trường đại học tham gia buổi giao lưu và tìm hiểu nguyện vọng thi tuyển. Hiệp có dặn khi nào tan trường thì đứng đợi ở cổng rồi anh sẽ tranh thủ tới đón, nhưng cậu nhất quyết bảo không cần, có thể tự về được. Vùng vằn mãi Hiệp mới miễn cưỡng đồng ý, vì nghĩ rằng thời gian cũng qua lâu rồi nên chắc cũng không có chuyện gì xảy ra nữa. Nhưng cả suy nghĩ của Hiệp và Xuyên đều chỉ đúng một nửa, cậu bé bớt yếu ớt ngày nào không còn bị tụi mê gái hiểu lầm là tình địch chuyên cướp người tình trong mộng của tụi nó nữa, mà trở thành đích ngắm của tụi hám… trai đẹp thư sinh.
Vì đường từ trường về nhà bọc qua một khúc quanh, nên để tiết kiệm thời gian và khoảng cách, Xuyên theo lời Hiệp chỉ từ trước là bọc đường tắt trong hẽm nhỏ để về nhà, đường buổi về chiều vốn đã vắng lại thêm tối tăm, nhà cửa thưa thớt có một số còn đóng cửa vì đi làm chưa về. Xuyên cố gắng bước nhanh hơn nhưng rốt cục vẫn gặp mối nguy hiểm mà cậu lo sợ. Dường như, sự mặc định về nhan sắc của tạo hóa dành cho đám già dê háo sắc luôn là xấu xí và gớm ghiếc hay sao ấy, tụi chặn đường chỉ có ba thằng nhưng thằng nào cũng to con – miêu tả chính xác thì là mập như heo nọc, gương mặt được “tân trang” ít nhiều nhưng sự thèm thuồng đến mức nhễu nhão nước miếng của tụi nó thì làm Xuyên buồn nôn không chịu nổi. Dường như đã quá quen với tình cảnh này, Xuyên tập cách dũng cảm đối mặt với tụi nó bằng việc đi thẳng vào vấn đề:
- Các anh muốn gì?
Tên be bự nhất phun nước miếng xuống đất, nở nụ cười nửa miệng đểu dã ra chiều thích thú:
- Ây da, em trai rất cá tính. Anh thích!!!
- Nếu mấy anh hiểu lầm tôi có tình ý với cô bạn gái nào mà các anh để ý thì xin thôi đi, chỉ là hiểu lầm thôi. Còn tiền thì tôi chỉ có mười mấy ngàn trong người, không đủ để mấy anh nhậu nhẹt đâu! – Xuyên tự mình đưa ra hai câu trả lời thích đáng nhất mà cậu nghĩ tụi này muốn biết.
- Hahaha… Yên tâm đi, tụi anh không có hiểu lầm cưng, vì đám này rất ghét tụi bánh bèo chuyên làm nũng đua đòi vụ lợi. Tiền thì tụi anh không thiếu, chỉ cần TÌNH của cưng thôi. Nếu cưng chịu ngoan ngoãn, chiều chuộng anh, anh đảm bảo chuyện tiêu pha cưng không phải lo nghĩ gì cả!
- Mấy anh nói năng gì kỳ cục vậy?! Tôi là con trai mà… sao lại… - Xuyên cảm thấy khó hiểu vì đám âm binh hột vịt lộn này.
- Chính vì cưng là con trai, mà lại xinh đẹp hấp dẫn như vậy nên đám Top tụi anh mới lại càng mê đắm bấng loạn. Nhưng vì trước nay cưng cứ đi cùng với thằng anh trai to cao nghe đồn rất giỏi võ nên tụi anh mới ớn ăn chưa dám động vào. Trời thương thế nào hôm nay cưng lại độc đạo, tụi anh nào dám bỏ phí thời cơ!!! Kekeke…
Xuyên chợt thấy rợn gai óc vì giọng cười dâm dục của tụi này, cậu chàng cũng chưa từng gặp phải tình huống như thế nên không biết phải xử sự ra sao, chỉ còn cách xuống nước năn nỉ như cũ:
- Các anh à… các anh tìm nhầm đối tượng rồi. Tôi không phải…
- Thôi đi cưng, anh đã để ý kỹ lắm rồi. Tụi anh học trên cưng 2 lớp, ngay dãy lớp đối diện, nhất cử nhất động của cưng đều bị anh giám sát. Cưng luôn là tâm điểm chú ý của tụi con gái vì vừa đẹp trai, dễ thương, hòa đồng lại học giỏi nữa. Nhưng tụi bánh bèo đó chỉ có thể làm bạn, chưa đứa nào lọt được vào tầm mắt của một kute-boy như cưng dù cố gắng thể hiện thế nào. Cũng có một số đứa nghi ngờ “giới tính” của cưng rồi nhưng chưa dám chắc để khẳng định thôi!
Xuyên bất chợt cảm thấy kinh ngạc, những lời đám này nói không phải là không có cơ sỡ, đúng là cậu có rất nhiều vệ tinh vây quanh, mỗi ngày nhận không ít quà tặng cũng như thư bày tỏ. Nhưng Xuyên chưa từng rung động với bất kì cô bạn nào, có chăng chỉ là cảm giác thích mến chút chút rồi coi nhau là bạn thân thế thôi. Tên đầu đàn lập luận đến khô cả cổ nên không còn nước miếng để chảy lòng thòng nữa, bắt đầu ngừng một thoáng dò xét thái độ của Xuyên, quả nhiên có chút biến chuyển, được thế lấn tới:
- Thôi, cưng là người thông minh nên chắc nói ít cũng hiểu kha khá rồi. Anh cũng biết cưng có cảm giác với con trai hơn. Tụi anh tuy body không được chuẩn nhưng mặt cũng hơn khối thằng rồi. Dâng hiến cho ai cũng vậy, cho anh đi – anh cám ơn lắm lắm luôn! Yên tâm, anh có kinh nghiệm rất nhiều, đảm bảo sẽ đưa cưng lên tận thiên đường của sự sung sướng… kakaka
- Tôi… tôi không muốn!!!
Xuyên vừa nói dứt câu liền toan bỏ chạy nhưng đường hẹp khó thoát vì ba thằng đã dàn hàng ngang. Thằng đầu đàn bắt đầu thay đổi thái độ từ dụ dỗ sang đe dọa:
- Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt à? Biết nghe lời thì tụi anh sẽ “luộc” cưng thật nhẹ nhàng êm ái, không thì sẽ đau lắm đấy nhá!!!
Xuyên cảm thấy sợ hãi vì lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, trong lòng chợt dâng lên nỗi bất an, cầu mong Hiệp xuất hiện kịp thời để giải cứu. Nhưng lúc này chỉ mới gần 5 giờ, Xuyên đã nói tự về nên Hiệp chắc chắn không xin về sớm vì buổi giao lưu khảo sát phải đến 5h30 mới kết thúc. Trong lúc giằng co chống cự, Xuyên liều mạng dùng sức đẩy ngã thằng đầu đàn hám trai tơ. Sức lực tuy không lớn, nhưng do đã tập thể lực khá hơn nên cậu cũng có thể khiến tên đó ngã chổng vó lên trời vì bất ngờ bị phản công.
Gã đầu sỏ bắt đầu nổi nóng, thay đổi thái độ ôn nhu ban đầu bằng nét mặt dâm dê biến thái. Ngay khi nó chuẩn bị nhào tới xé rách quần áo Xuyên để hãm hiếp tại chỗ thì một thân ảnh cao lớn vù tới chắn trước mặt. Xuyên mừng rỡ vì nghĩ đó là Hiệp xuất hiện kịp thời nhưng không phải, là một cậu trai khác, trẻ tuổi hơn nhưng thân hình cũng rắn rỏi và khỏe mạnh xấp xỉ./.
*Một nhân vật mới chuẩn bị xuất hiện...
Danh Sách Chương: