“Để anh Thịnh đi thì không hay lắm”
“Không sao, cậu ta có việc bận nếu chúng ta giữ cậu ta lại chẳng phải đang làm phiền cậu ta sao?”
“Vâng”
Lục Vĩ Thành gấp cho cô một miếng thịt, Thẩm Nhã Tịnh vui vẻ nhận lấy. Ăn được một lúc thì Lục Vĩ Thành lên tiếng
“Ngày mai chúng mình về nhà thăm bà và ba mẹ, anh có chuyện quan trọng cần bàn với mọi người”
“Hả? Chuyện gì cơ?”
“Chuyện công khai em là vợ anh”
Kể từ sau khi Thẩm Nhã Tịnh gặp chút rắc rối không đáng có ở trường, Lục Vĩ Thành đã cho người giải quyết tất cả mọi việc. Đường Lạc bị chỉ trích đến nỗi không dám đến trường, cô ta bị kỷ luật nặng nề. Nhưng tất cả những điều đó vẫn chưa đủ, Lục Vĩ Thành nhận thấy cần phải công khai cô là vợ anh để không ai dám có ý coi thường cô nữa. Mặc dù anh biết đằng sau cô có nhà họ Thẩm làm chỗ dựa nhưng anh vẫn không yên tâm. Hơn nữa, Lục Vĩ Thành muốn cho cả thế giới biết cô là người của mình, càng sớm càng tốt.
“À ra là chuyện đó”
“Sao thế? Em không muốn ư?”
“Không ạ, cứ làm theo ý anh”
Ngày hôm sau, họ đến nhà họ Thẩm. Khi đã bàn bạc xong việc, cả nhà đều rất hài lòng. Mọi khâu tổ chức buổi tiệc đều do Lục Vĩ Thành chuẩn bị, thiệp cũng đã được phát đi.
Thời gian trôi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày quan trọng này, ngày mà anh công bố cho cả thế giới biết cô là của anh.
Thẩm Nhã Tịnh hôm nay mặc một bộ váy trắng xòe nhìn rất xinh đẹp. Tóc được búi lên cao, gương mặt xinh không tì vết, mặt mộc của cô vốn đã đẹp nên chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng. Lục Vĩ Thành ở bên cạnh ngắm cô không chớp mắt
“Sao anh nhìn em suốt thế? Bộ này không đẹp sao?” Cô thắc mắc hỏi
“Đẹp lắm” Lục Vĩ Thành không nhìn bộ váy, ánh mắt rơi trên gương mặt cô nói
Lục Vĩ Thành chợt hôn lên đôi môi đỏ mọng kia:”Làm sao bây giờ, em đẹp thế này anh chỉ muốn giấu đi mà thôi”
Lục Vĩ Thành rất hận không thể giấu cô đi, ở một nơi chỉ có mình anh mới có thể ngắm nhìn dáng vẻ xinh đẹp, kiều diễm động lòng người của cô. Nhưng anh lại không thể làm thế, không phải là anh không có khả năng mà anh không muốn ép buộc cô vì Thẩm Nhã Tịnh là người ưa sự tự do, anh không thể bẻ gãy đôi cánh của cô.
“Em chỉ có thể thuộc về anh, cần gì phải giấu”
Dứt lời, Lục Vĩ Thành hôn cô mạnh mẽ hơn. Thẩm Nhã Tịnh chợt đẩy anh ra:”Sắp đến giờ rồi, anh phải ra tiếp khách đã”. Lục Vĩ Thành làm như không nghe thấy, anh vẫn tiếp tục hôn cô, anh ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô ép cô sát gần mình.
“Em mới trang điểm, trôi son mất”
“Kệ, lát trang điểm lại. Để anh hôn một chút”
Lục Vĩ Thành tách môi cô ra, anh tận hưởng sự ngọt ngào bên trong. Lục Vĩ Thành cứ thế mà hôn cô, anh rời đôi môi xinh đẹp kia hôn lấy vài cái nhẹ nhàng nơi cổ cô. Sợ cô đau, Lục Vĩ Thành không dám để lại dấu chỉ nhẹ nhàng hôn cô nhưng có lẽ anh đã phải dồn hết tất cả sự kiềm chế của mình cho nụ hôn nhẹ nhàng ấy.
“Mình ra thôi”
“Vâng”
Khi cả hai bước ra, tất cả mọi người đều phải trố mắt lên mà nhìn. Người đến đây toàn là những nhân vật có máu mặt, phóng viên đến đưa tin cũng rất nhiều. Quy mô hoành tráng hơn tất cả các bữa tiệc trong giới thượng lưu. Đó là thứ mà Lục Vĩ Thành đã cất công chuẩn bị, Lục Vĩ Thành đã không phô trương thì thôi nhưng một khi anh phô bày độ giàu có và chịu chơi của mình thì không ai có thể qua nổi.
“Xin chào, tôi là Lục Vĩ Thành. Như các vị đã biết mục đích tôi tổ chức bữa tiệc này là gì rồi. Tôi xin giới thiệu, đây là Thẩm Nhã Tịnh đại tiểu thư nhà họ Thẩm đồng thời cũng là bà Lục, vợ của tôi”
Phía dưới bắt đầu có tiếng xì xào
“Ôi không ngờ Lục tổng đã kết hôn”
“Vợ Lục tổng là đại tiểu thư nhà họ Thẩm, thật xứng đôi”
“Đúng vậy, tôi chưa gặp Thẩm tiểu thư bao giờ chỉ nghe nói cô ấy rất đẹp. Giờ mới có dịp tận mắt thấy đúng là còn đẹp hơn lời đồn”
Một nam phóng viên đứng ra đặt một câu hỏi
“Cho hỏi hai vị đã kết hôn từ khi nào?”
“Chúng tôi kết hôn gần 4 tháng rồi, vì một số lý do mà chưa tổ chức hôn lễ. Sau buổi công bố này, qua Tết là tháng sau chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ”
“Cho hỏi Lục tổng, trước đây anh từng lên hot search với Lăng tiểu thư ở một resort, theo như thời gian anh nói thì anh đã kết hôn với cô Thẩm vậy mà vào thời điểm đó anh lại cùng cô Lăng ở cùng một nơi. Xin hỏi anh và cô ấy có mối quan hệ gì?”
Nói đến đây, sắc mặt Lục Vĩ Thành trở nên tối sầm, anh lạnh lùng liếc phóng viên đặt câu hỏi đó. Ánh mắt anh như thể ăn tươi nuốt sống kẻ đó, Thẩm Nhã Tịnh cũng thấy không thoải mái gì, cả bữa tiệc bỗng chốc rơi vào không khí ngột ngạt, nặng nề.