• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 58

Không đợi hiệu trưởng Tôn mở lời, người đàn ông trung niên mặt vuông đã chủ động nói với Dương Vĩ Nam:

“Chào thầy, tôi là Hà Quốc Phong, hiện là hiệu phó trường đại học Giang Nam, đồng thời là hiệu trưởng khoa Toán học của trường Đại học Giang Nam! Đương nhiên, tôi cũng là giáo viên dạy toán giống cậu! Hôm nay tình cờ đến thăm trường trung học Tô Hành để thị sát công việc, tôi tình cờ nghe thấy những gì cậu nói, vì vậy tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình với cậu!”

Nghe thấy những lời này, Dưỡng Vĩ Nam cảm thấy chóng mặt, suýt nữa ngất lịm.

Gã không ngờ người đàn ông trung niên trước mặt mình lại là hiệu phó của đại học Giang Nam!

Phải biết rằng, đại học Giang nam là ngôi trường danh tiếng số một ở Giang Nam, thậm chí nếu nhìn khắp Hoa Hạ, đó là trường trường đại học hàng đầu trực thuộc Bộ Giáo dục, thậm chí còn được mệnh danh là “Cambridge Phương Đông”!

Hiệu phó đại học Giang Nam xét về cấp bậc hành chính là lãnh đạo cấp cao, ngang hàng với người lãnh đạo đứng đầu thành phố Tô Hành, chẳng trách hiệu trưởng Tôn lại nịnh nọt ông ta tới vậy.

Tên tuổi của Hà Quốc Phong ở giới toán học trên toàn Giang Nam, vang danh như sấm!

Ông ta là nhà lãnh đạo học thuật quốc gia trong lĩnh vực giải tích, đã giành được nhiều giải thưởng quốc tế trong những năm qua, được hưởng các khoản phụ cấp đặc biệt của quốc gia, thậm chí còn là ứng cử viên sáng giá cho vị trí viện sĩ tiếp theo của Viện Khoa học Hoa Hạ.

Nghĩ tới vừa rồi suýt chút nữa mắng chửi ông ta, Dương Vĩ Nam hối hận đến xanh ruột!

Tuy nhiên, Dương Vĩ Nam lại tính khoản nợ này lên đầu Diệp Phong.

Theo gã, nếu không phải vì Diệp Phong thì gã sẽ không rơi vào tình thế bị động này.

Sau khi biết thân phận của đối phương, Dương Vĩ Nam lập tức gật đầu với Hà Quốc Phong nói: “Chào hiệu phó Hà, tôi là Dương Vĩ Nam, là giáo viên dạy toán của trường trung học Tô Hành!”

“Thầy Dương, vừa rồi hình như cậu và học sinh có xảy ra tranh cãi, cậu có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?”, Hà Quốc Phong hỏi.

“À…”

Dương Vĩ Nam do dự một lúc, đang cố gắng tìm cớ để che đậy chuyện vừa rồi, nhưng thấy hiệu trưởng Tôn và thầy chủ nhiệm cũng là chú Dương Phong của gã đồng thời nháy mắt với gã.

Trong cơn tuyệt vọng, Dương Vĩ Nam không còn cách nào khác đành phải nói: “Hiệu phó Hạ, vừa rồi có một đề kiểm tra, một học sinh khăng khăng cho rằng mình làm đúng, nhưng so sánh với đáp án tiêu chuẩn lại sai! Thái độ của cậu ta cực kỳ tệ, vì vậy tôi nhất thời nóng nảy mới kích động nói ra những lời như vậy!”

“Ồ? Cậu có thể cho tôi xem bài kiểm tra và đề không?”, Hà Quốc Phong có vẻ hứng thú nói.

Dương Vĩ Nam nghe vậy, lập tức đưa bài kiểm tra và đáp án chuẩn cho ông ta, đồng thời nói: “Hiệu phó Hà, đây là câu hỏi cuối cùng!”

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Hà Quốc Phong.

Trong vòng vài phút, lông mày của ông ta nhíu chặt, giống như đang suy nghĩ vấn đề khó nào đó.

Thấy vẻ mặt này, Dương Vĩ Nam cười thầm, nhất định là câu trả lời của Diệp Phong không đúng, nên ngay cả Hà Quốc Phong cũng không nhìn nổi.

“Bốp!”

Hà Quốc Phong hoàn toàn không để ý tới thân phận của mình, đột nhiên vỗ đùi, cả người run rẩy đứng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK