Lần này còn dữ dội hơn.
Từ khóa hot search lúc trước chỉ là suy đoán của cư dân mạng, còn hot search lần này đến từ một tài khoản lớn mang dấu V.
Người đưa tin là một blog tin tức có tiếng trong giới. Trang này chuyên vạch trần đời tư của người nổi tiếng để thu hút sự chú ý. Vì hầu hết các tin tức tiết lộ ở đây đều được xác minh là sự thật nên cư dân mạng rất tin tưởng.
Đầu tiên là vào buổi chiều, blog đưa tin thông báo lúc chín giờ tối sẽ hé lộ một câu chuyện hấp dẫn về đỉnh lưu rất nổi tiếng gần đây. Quần chúng ăn dưa đã tụ tập sẵn sàng chờ tin tức.
Do đó, lúc chín giờ mười bảy phút tối, sự kiện này đã được lên hot search.
Câu chuyện nói về Thẩm Lật và Cố Dịch chưa chắc đã không phải là mối quan hệ giữa blogger nhỏ và đại ảnh đế. Họ đã quen nhau từ lâu và vô cùng thân. Theo như người biên tập cho biết, mỗi năm Cố Dịch đều bay đến thành phố W nhiều lần, trong khi hầu hết người thân của hắn đều ở thủ đô. Người này cho biết thêm blogger nhỏ Thẩm Lật cũng ở thành phố W.
[Ảnh] [Ảnh] [Ảnh] [Ảnh] [Ảnh]
Tổng cộng có năm bức ảnh.
Hình ảnh hơi mờ nhưng vẫn có thể nhận ra ảnh được chụp từ lâu lắm rồi.
Ảnh đầu tiên là một tấm ảnh chụp tập thể lớp. Trong ảnh có hai người được đánh dấu đỏ, tuy ảnh hơi mờ nhưng vẫn nhận ra được đó là Cố Dịch và Thẩm Lật lúc nhỏ.
Dù tuổi còn nhỏ nhưng đã sớm nhìn ra được phóng thái hiện tại trên người họ lúc đó. Vẻ non nớt, ngây ngô càng khiến cho họ tăng thêm cảm giác thiếu niên trẻ trung tươi mới.
Đây là hai thiếu niên vô cùng rạng rỡ. Vẻ mặt Cố Dịch kiêu ngạo nhưng thần sắc thoải mái. Đứng bên cạnh hắn chính là thiếu niên Thẩm Lật đang cười nhẹ nhàng rất vui vẻ.
Cho dù không cố ý khoanh tròn hai người thì người xem cũng không thể chú ý tới ai khác, bởi hai thiếu niên này quá rạng rỡ. Phong thái của họ dường như đem lại sự sống động cho toàn bức ảnh.
Bức ảnh thứ hai chỉ có hai người là Cố Dịch cùng Thẩm Lật. Bối cảnh hẳn là thư viện. Đó là một ngày nắng đẹp, cả hai mặc đồng phục học sinh kiểu Tây với sơ mi trắng và cà vạt. Thẩm Lật đang ngồi trước bàn đọc sách, trong khi đó Cố Dịch nằm nhoài ra bàn ngắm nhìn khuôn mặt Thẩm Lật.
Bức ảnh thứ ba là trong vườn hoa anh đào. Dưới tán cây đang nở rộ hoa, hai thiếu niên một nằm một ngồi trên băng ghế. Đồng phục trên người họ vẫn là đồng phục học sinh kiểu Tây cầu kỳ tao nhã. Thẩm Lật ngồi đọc sách, Cố Dịch nằm gối lên đùi Thẩm Lật nhìn cành hoa anh đào phía trên. Vài cánh hoa rơi xuống vương trên người họ.
Bức ảnh thứ tư là Cố Dịch đã trưởng thành đang đeo khẩu trang, sau lưng là dòng chữ sân bay thành phố W.
Bức ảnh thứ nằm dường như là Cố Dịch và Thẩm Lật ở Phuket.
Năm bức ảnh như đi từ thời niên thiếu của Cố Dịch và Thẩm Lật cho tới hiện tại.
Tuy blog đưa tin không nói mối quan hệ của hai người là yêu đương, nhưng việc hai người có quen nhau thì không thể nghi ngờ.
Thế nhưng liên hệ với bài viết trước, quần chúng ăn dưa khó tránh được suy đoán “bàn tay kia chính là bàn tay của Cố Dịch”.
Có thể tưởng tượng được blog đưa tin này đã khuấy lên sóng gió lớn nhường nào.
Bài đăng lần trước đã khiến máy chủ của Weibo suýt rơi vào hiểm cảnh, nhưng lần này tin tức vừa tung lên đã trực tiếp làm sập máy chủ.
Blogger nhỏ Thẩm Lật là đối tượng chính trong scandal của Cố Dịch đã chính thức ra mắt ở vị trí trung tâm(1).
(1) Chú thích
Người hâm mộ, người qua đường, anti-fan và fan couple đều không bình tĩnh nổi.
: Ahhhhhhh! Đờ mờ, rõ ràng chỉ là năm bức ảnh mà sao tôi có cảm giác như vừa xem một bộ phim tình cảm đẹp đẽ! Chết tiệt! Bà đây rõ ràng không phải là hủ nữ a a a a!
: Đúng là một tình yêu đẹp! Chúc mừng!
<Tả Thiên>: Oh ~ hơi thở thanh xuân vừa ngọt ngào vừa chua chua! Nói đi! Tại sao khi còn trẻ cả hai đều đẹp trai như vậy!! Ah ah ah!
<Thanh Linh Điển>: Oh. Thật đáng thương cho Cố Dịch của tụi tui kết bạn không cẩn thận. Đầu tiên là đăng bài, sau đó là blog đưa tin, đúng là tóm chặt người ta để tăng độ nhận diện. Đến cả mấy bức ảnh lâu như vậy cũng có thể tìm ra, giờ bảo không phải anh blogger nhỏ cố tình cọ nhiệt tạo chiêu trò để nổi tiếng thì ai dám tin!
<Dịch Bối Tử>: Xin từ chối gán ghép, đưa Cố Dịch của chúng tôi về, gay lọ cọ nhiệt chết bà mày đi.
<Thiên Lý Yên Chi Tuyết>: Ahhhhh! Đệt mợ! Nhan sắc của Lật Tử nhà chúng ta trông quá ngon! Trời ạ! Đẹp từ nhỏ đến lớn a a a a! Trời ơi, có ai có thể nói cho tôi biết vì sao Lật Tử từ nhỏ đã đẹp như vậy không!
<Ngọc Chí Ấn>: Oh, có khi nào là blogger nhỏ được ảnh đế bao nuôi không? Hử~
<Dịch Cá Nhĩ>: Đệt! Gay lọ cút! Blogger nhỏ ở nông thôn vì nổi tiếng mà không chừa thủ đoạn nào, còn vừa xấu vừa bẩn, cơ bản không xứng với Dịch Thần nhà bọn tao! Đồng tính cút đi! Buồn nôn!
<Dịch Sanh>: Blogger gà cay(2) ở nông thôn cút đi!
(2) Gà cay
<Galaxy White>: Có phải chỉ có mình tui để ý đến quần áo của họ không? Đây hình như là ảnh của mười năm trước. Các đồng chí, hãy nhớ lại xem mười năm trước các đồng chí mặc đồng phục học sinh như thế nào, rồi lại nhìn đồng phục của người ta ra sao! Ai đó có thể nói cho tui biết đây là trường nào không?
<Y Nhĩ>: Ahhhhhhh! Tui chỉ cảm thấy hai người họ mặc bộ đồng phục học sinh này rất có cảm giác của quý công tử tự phụ, aaaaa! Nhìn ngon vãi!
<Yên Chi Hồng>: Phổ cập khoa học đến đây. Đây là trường trung học tư thục Hoắc Bác. Trường này chia làm trung học cơ sở và trung học phổ thông. Đây là trường trung học tư thục nổi tiếng trong nước có học phí 50,000 tệ một năm. (P/s: đây là giá của mười năm trước, bây giờ thì khoảng 170,000 tệ một năm), bởi vì từ cấp hai thi vào cấp ba trường này rất khó. Có thể nói đây là trường quý tộc. Tóm lại, blogger nhỏ ở nông thôn này không hề đơn giản.
<Xích Yên Câu>: Không đươc, nói vậy thì Cố Dịch chính là bạn trai của Thẩm Lật à? Hay nói cách khác Cố Dịch cũng là gay! Khiếp sợ! 0.0
…
Thời điểm nhìn thấy hot search này, Trần Phát Thải bị khả năng gây rắc rối của vị tổ tông Cố Dịch làm cho tức giận đến tối sầm mặt mũi, suýt nữa thì ngất xỉu. Một bên anh ta giao nhiệm vụ cho ê – kíp, một bên gọi điện thoại cho Cố Giản.
Với mớ hỗn độn lớn nhường này, anh ta cần phải gọi cho Cố Giản để người anh cuồng em trai kia ra tay xử lý.
Sau khi biết sự việc cụ thể, Cố Giản im lặng một lát. Lúc này, anh đang ở trong văn phòng, vô thức xoay cây bút ký trên tay. Một lúc sau anh nói: “Tôi hiểu rồi, anh gọi điện nói cho Cố Dịch. Nó sẽ nói cho anh biết phải làm thế nào.”
Trần Phát Thải gật đầu. Ban đầu anh ta có chút khó hiểu, vì sao lần này lại để cho Cố Dịch sắp xếp. Phải mất một lúc anh ta mới nghĩ rõ ràng, phải chăng Cố Giản đang muốn rèn luyện năng lực của em trai?
Nhưng mà cuộc gọi vẫn luôn không kết nối được, thể hiện đối phương đang tắt máy.
Trần Phát Thải suy nghĩ một chút, chẳng lẽ họ còn đang ở trên máy bay? Nhưng như thế cũng muộn quá rồi.
Nếu đã không thể gọi điện được, Trần Phát Thải tiếp tục xử lý theo kế hoạch ban đầu.
Thật ra hai người không ở trên máy bay, họ chỉ ở lại thành phố S trong một ngày rồi trở về nhà vào hôm sau.
Mà buổi tối đó, cả hai chắc hẳn đang đùa giỡn với nhau ở… trên giường.
Mãi đến tận sáng hôm sau, điện thoại của Cố Dịch mới được mở máy.
Nhật ký cuộc gọi cho thấy Trần Phát Thải đã gọi cho hắn mấy cú liền. Cố Dịch nhướng mày, thầm nghĩ đã xảy ra chuyện nên gọi lại.
Trần Phát Thải nói sơ lược tình huống và ý tứ của Cố Giản.
Cố Dịch trầm ngâm chốc lát nói: “Tôi biết rồi. Trước tiên không cần lo lắng về chuyện đó, chỉ cần khống chế phương hướng là được. Còn nhớ lần trước tôi đã nói gì không?”
Trần Phát Thải suy nghĩ một chút, “Ý cậu là Mạc Lương Tuấn?”
Cố Dịch nói: “Đúng, hãy liên lạc với người đàn ông trẻ tuổi kia, thời cơ đến thì dùng anh ta để chuyển dời sự chú ý.”
Trần Phát Thải đáp, “Được.”
Cúp điện thoại, Trần Phát Thải sờ sờ tóc mình, hai lần lên hot search đã giày vò anh ta rụng không ít tóc, thậm chí khuôn mặt bầu bĩnh cũng gầy đi một chút.
Theo tốc độ leo thang của sự việc, ngày càng có nhiều nghi ngờ và chỉ trích với Cố Dịch, anti fan của Cố Dịch càng hoạt động tích cực hơn.
Khác với bài đăng phỏng đoán của người hâm mộ lúc trước, lần này blog đưa tin không thể ngoảnh mặt làm ngơ. Trang Weibo của blog đưa tin lên tiếng tiết lộ: Hai người đúng là bạn bè nhiều năm.
Cứ như vậy, người hâm mộ của Cố Dịch nhận được ủng hộ và khẳng định, lưng cũng đứng thẳng hơn, mạnh mẽ xử lý anti fan ra bã.
Dù sao blog đưa tin cũng không xác nhận Cố Dịch là bạn trai của Thẩm Lật, loại chuyện nửa thật nửa giả này không uy hiếp được Cố Dịch. Nguy cơ của Cố Dịch dần được loại bỏ nhưng Thẩm Lật lại một lần nữa trở thành đối tượng bị cộng đồng mạng gạch đá.
Trong một khoảng thời gian, trên thanh công cụ tìm kiếm, đi sau hai chữ Thẩm Lật là các từ khóa Cố Dịch, gay, bao nuôi, cọ lưu lượng.
Mà đúng lúc này, Lỗ Nghị đang suy sụp tìm đến thầy hướng dẫn của mình. Cậu ta khóc lóc kể lể trải nghiệm bi thảm của mình với thầy hướng dẫn già.
Thầy hướng dẫn đang đeo kính đọc sách thì dừng lại nheo mắt nhìn kỹ, trong miệng lẩm bẩm: “Hình dáng đúng quy tắc, thai đất nhẵn nhụi, nước men có vân ngọc, chữ khắc không nhìn rõ…”
Lỗ Nghị bĩu môi, “Thầy ơi, có đúng không?”
Thầy hướng dẫn từ trên cao liếc nhìn cậu ta một cái, “Tôi đã dạy trò rồi, nếu tôi có thể cầm một bức ảnh mà giám định được thì tôi việc gì phải chạy khắp trời nam biển bắc?”
Lỗ Nghị bị rầy la cũng không thèm để ý, “Vậy thầy cảm thấy bộ ấm trà này là thật hay giả?”
Thầy hướng dẫn nói: “Giả.”
Lỗ Nghị thầm nghĩ quả nhiên là cậu ta học nghệ không tinh chứ không phải là Thẩm Lật điên rồi đúng không…
Cậu ta vội hỏi: “Thưa thầy, vấn đề là ở đâu ạ?”
Thầy hướng dẫn hừ nhẹ một tiếng, dáng vẻ ông cụ có chút ngạo mạn: “Một bộ ấm chén có thể bảo quản hoàn chỉnh như vậy cũng không nhiều. Tuy rằng nhìn qua ảnh thì không thấy vấn đề, nhưng tôi đã từng thấy bộ ấm chén thật rồi. Trong hình nhất định là giả.”
Lỗ Nghị hiểu ra, “Nói cách khác thầy cũng không nhìn ra có vấn đề gì đúng không? Vậy nói không chừng đây chính là bộ ấm chén thầy đã xem. Bộ ấm chén thật chưa chắc vẫn luôn ở trong nhà người đó đúng không?”
Thầy hướng dẫn nói: “Không thể nào, ông già kia coi nó như bảo bối, chắc chắn sẽ không bán. Chẳng qua phung phí của trời mà mang ra tự mình dùng, có điều hiện tại ông ấy… ầy…”
Lỗ Nghị vừa nghe, “Thầy đang nói ai ạ?”
Thầy hướng dẫn có chút hoài niệm, nói: “Trò không biết ông ấy, đó là một trong những tiền bối của tôi, hơn tôi hai mươi tuổi, dù vậy chúng tôi có quan hệ cũng không tệ. Có khả năng trò cũng từng nghe qua về ông ấy, tên ông ấy là Thẩm Tôn Nhất.”
Lỗ Nghị mở to hai mắt, “Chính là thạc sĩ Hán học Thẩm Tôn Nhất, người đã kết hôn với đệ nhất phu nhân Dung Anh tài hoa ở thành phố S?”
Thầy hướng dẫn gật đầu.
Lỗ Nghị gật đầu, “Gia tộc ông ấy hiển hách như vậy cũng đủ tiền để uống trà bằng bộ ấm chén cổ này. Ầy, có điều ông ấy cũng là họ Thẩm này, thầy ơi, chủ nhân của bức ảnh này cũng mang họ Thẩm, tên là Thẩm Lật.”
Thầy hướng dẫn cảm thấy có chút quen, “Tên là gì?”
Lỗ Nghị: “Anh ta tên là Thẩm Lật. Tây mộc lật.”
Thầy hướng dẫn nghe vậy, run rẩy cầm chén nước lên uống một hớp.
Nửa ngày sau mới gian nan mở miệng, “Tiểu Lỗ à, vậy thì kia có thể là đồ thật.”
Lỗ Nghị: “Cái gì ạ?!!!”
Thầy hướng dẫn thở dài, “Cháu trai của Thẩm Tôn Nhất tên là Thẩm Lật, năm nay chắc chưa đến ba mươi.”
Lỗ Nghị: “!!!”
Thầy hướng dẫn run rẩy thở dài, nhỏ giọng nói: “Thằng nhóc này hoang đàng chẳng kém gì ông nội.”
Dùng đồ tốt như thế để uống trà! Phung phí của trời!
Lỗ Nghị không biết mình làm cách nào mà ra khỏi văn phòng thầy hướng dẫn. Cậu ta có chút choáng váng, mở điện thoại lên xem Weibo của Thẩm Lật, vừa mở ra liền nhìn thấy trên mạng ngợp trời toàn là tiếng mắng chửi Thẩm Lật.
Cái gì mà blogger nhỏ bé ở nông thôn, cái gì mà thân toàn mùi bùn, cái gì mà ham tiền đến phát điên rồi, cái gì mà bao nuôi…
Đầu Lỗ Nghĩ có chút phình lên, người dùng đồ cổ để uống trà thì làm sao có thể nghèo đến phát điên rồi bị bao nuôi…
Là ai điên rồi?
Chính mình sao? Hay là Thẩm Lật hay là cư dân mạng?
Ai mau tới cứu đầu óc cậu ta với?
Hết chương 59