• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 59: Báo đáp anh


Ánh trăng dịu dàng, tròn vành vạnh trên màn trời đêm.


Trong phòng tổng thống xa hoa đẹp đẽ.


Lâm Linh khóc tới mức giọng cũng khàn, liên tục xin tha: “Em không mặc, không mặc đâu, anh đừng bắt em mặc có được không…” Ga giường sạch sẽ trắng tinh bên dưới bị ngón tay thon dài nhỏ bé của cô nắm chặt lấy, vo thành một nhúm.


Tóc dài tán loạn trên giường, Lâm Linh chịu không nổi nữa quay mặt sang hướng khác, hốc mắt ửng đỏ lấp lánh ánh nước, trông đáng thương cực kỳ.


Giang Ngộ nắm lấy tay cô, hai bàn tay đan xen, trước ánh nhìn nhuộm nước mắt của cô nhẹ nhàng hôn lên đôi môi sưng đỏ, lại dời xuống viên anh đào trước ngực, âm thanh khàn khàn không rõ: “Không còn kịp rồi…”


……///yeungontinh.vn///


Cái giá phải trả cho việc dày vò Lâm Linh là, buổi sáng hôm sau Giang Ngộ đừng hòng yên ổn.


Vốn dĩ, Giang Ngộ không nghĩ tới, ngày thường Lâm Linh vừa mạnh mẽ lại kiên trì, trời chưa sáng đã rời giường, dậy cái là đến đoàn làm phim ngay. Nghiêm túc đóng phim không kêu mệt cũng chẳng kêu khổ, kết thúc công việc thì lại trở về khách sạn, là một thanh niên tích cực phấn đấu, ngày ngày tiến về phía trước… Nhưng phải dựa trên điều kiện tiên quyết, Giang Ngộ không đến.


Giang Ngộ đến cái, Lâm Linh đã bắt đầu quậy.


Thường thường chỉ cần sau một hồi chuông báo thức, cô chỉ ngủ thêm tầm năm phút thôi đã có thể dễ dàng tỉnh dậy.


Mà hôm nay lúc chuông báo thức vang lên, cô không chỉ không muốn dậy, còn làm ra vẻ vùi người vào trong lòng anh, hai chân tự nhiên vòng qua eo anh, trông rất vô lại, tỏ ý nếu anh không ôm thì em không thèm dậy đâu. Cô còn tủi hờn chôn mặt vào ngực anh, yếu ớt trách móc anh: “Em mệt quá đi à… Còn đau nữa hu hu hu.”


Cánh tay Giang Ngộ bị cô gối đầu lên, tay còn lại ôm lấy eo cô, anh cúi đầu nhìn khuôn mặt nhăn lại thoạt nhìn có vẻ đau khổ của cô, hoài nghi có phải đêm qua bản thân dùng hơi quá sức hay không.


Giang Ngộ trầm mặc trong chớp mắt, cầm lấy điện thoại trên đầu giường, định gọi điện thoại.


Tiếng chuông mới vang lên một tiếng, Lâm Linh từ trong lòng anh ngẩng đầu lên: “Anh làm gì thế?”


“Gọi cho trợ lý Triệu mang thuốc đến.”


Lâm Linh mở lớn mắt, giãy giụa muốn đứng lên, nhanh như chớp cướp lấy điện thoại trong tay anh, tắt cái rụp, sau đó hổn hển ném điện thoại lên giường: “Anh làm em tức chết á!”


Dù Giang Ngộ bận vẫn tỏ ra ung dung tựa vào đầu giường nhìn cô diễn trò: “Hửm, không đau?”


“Hừ!” Lâm Linh hừ một tiếng nặng nề, hất đầu, đối với thẳng nam sắt thép như anh vô cùng bất mãn.


Giây tiếp theo thân thể cô bị bế lên, Giang Ngộ khom lưng đặt cô xuống mép giường, ngồi xổm xuống đi dép cho cô, sau đó lại ôm ngang cô lên, Lâm Linh theo bản năng ôm cổ anh: “Hoá ra anh hiểu ý em đấy!”


Rõ ràng hiểu ý cô, lại còn muốn gọi điện thoại cho trợ lý Triệu, có phải thấy cô dễ bị bắt nạt không hả?!!!


Giang Ngộ ôm cô đến phòng vệ sinh thì thả xuống, lại cầm dây buộc tóc buộc lại cho cô, anh nhéo mặt Lâm Linh, nói: “Không phải, anh nghĩ rằng em thật sự rất đau, chẳng qua không ngờ được em chưa đánh đã khai.”


Trong âm thanh mang theo ý cười, Giang Ngộ lại đưa bàn chải đánh răng cho cô, xoa đầu cô: “Được rồi, đánh răng đi em.”


Trong khoảnh khắc Lâm Linh không kiếm được lời nào phản bác, không tình nguyện đánh răng.


Tiếng chuông ngoài cửa vang lên, Giang Ngộ rời khỏi phòng vệ sinh ra ngoài mở cửa. Cửa vừa mở, anh đã thấy trợ lý Triệu ăn mặc chỉnh tề, trên tay cầm một xấp tài liệu, đứng ở ngoài cửa, gấp gáp thở, hỏi: “Giám đốc, anh gọi tôi có vấn đề gì sao?”


Trong phòng vệ sinh vang lên tiếng ho khan, nhắc anh đừng có mà nói bậy.


Giang Ngộ: “Không có việc gì.”


Trợ lý Triệu đến cũng đến rồi, trộm ngẩng đầu, lại thấy giám đốc mặc áo ngủ màu lam, trên áo ngủ còn có ảnh chụp của Lâm Linh, thoạt nhìn… ấu trĩ quá thể.


Áo ngủ này… Trông khác với khí chất của tổng giám đốc quá đi ha ha ha.


Trợ lý Triệu nhịn cười đến khổ, đưa tài liệu trong tay qua cho anh: “Giám đốc, đây là tài liệu cần anh ký tên.”


Giang Ngộ cầm lấy tài liệu, ký tên vào phía sau, lạnh nhạt nhìn anh ấy một cái: “Cậu rất muốn cười?”


“Không phải, không phải ạ!” Trợ lý Triệu nhận lấy lại giấy tờ, vẻ mặt nghiêm túc không ngừng lắc đầu: “Anh cứ bận đi ạ, giờ tôi mang tài liệu qua trước.”


Chuồn thôi, chuồn thôi.


Nếu không chạy tiền thưởng tháng sau của anh ấy sẽ bay theo gió mất!


Trợ lý Triệu đi rồi, Lâm Linh ghé đầu nhìn không thấy ai, mới bước ra ngoài, thấy áo ngủ được thiết kế tỉ mỉ trên người Giang Ngộ, cực kỳ khó hiểu: “Áo ngủ này đẹp thế mà, mắt trợ lý Triệu sao thế? Sao anh ấy lại không biết xấu hổ muốn cười chứ?”


Giang Ngộ không phản bác, chỉ gật đầu: “Ừm, đêm nay tiếp tục.”


Thân thể Lâm Linh cứng đờ, lại nghĩ đến bản thân tối qua khóc khàn cả giọng… Một lát sau cô cười gượng một tiếng: “Thật ra cũng không đẹp lắm… Anh mau cởi ra đi, bộ này trông xấu ghê hồn.”


……///yeungontinh.vn///


Xe hơi sang trọng màu đen chạy như bay trên đường.


Bây giờ Lâm Linh chẳng mệt chút nào, tinh thần tăng gấp trăm lần, tung tăng nhảy nhót, dựa vào vai Giang Ngộ, tươi cười hớn hở cầm điện thoại anh lướt Weibo.


Không biết nhìn thấy bài Weibo nào, tươi cười trên mặt càng thêm xán lạn, một vừa vui mừng vừa hì hục gõ chữ, một lát sau lại giơ điện thoại đến trước mặt Giang Ngộ bảo anh xem: “Anh nhìn nè, anh nhìn nè, có người trên mạng gato với em nè, còn bảo giám đốc bá đạo với vớ yêu bé nhỏ có gì ghê, hắn ta còn là tổng giám đốc giàu có cơ.”


Giang Ngộ rũ mắt nhìn, thấy bình luận dưới Weibo vô cùng náo nhiệt.


“Chủ topic xác định mua nhà của Giang thị khai phá à?”


“Vợ yêu của tổng giám đốc xuất chiến.”


“Mị nói thật, mị ghen vl ghen á.”


Kéo xuống bên dưới còn có ảnh chân dung quen thuộc của Giang Ngộ:


Bé cưng Linh Linh của anh: “Vẻ mặt ghen tỵ của chủ top trông buồn cười nhỉ.”


Giang Ngộ đưa tay mở trang cá nhân của Weibo lên, phát hiện acc có nickname “Bé cưng Linh Linh của anh” là tài khoản của mình.


Giang Ngộ: “…”


Tay chân Lâm Linh nhanh nhẹn thật.


Lâm Linh còn ra vẻ vô tội nhìn anh: “Có chuyện gì không, em đổi thế không được à? Chả nhẽ em không phải bé cưng của anh sao?”


“…” Giang Ngộ thu tay về, không nói tiếng nào.


Lâm Linh không nghe muốn quậy: “Phải không?”


Âm thanh Giang Ngộ chần chờ: “… Ừm.”


Còn không phải à!


Nhận được đáp án mong muốn, Lâm Linh lại tiếp tục vui vẻ quên trời lướt Weibo.


Đột nhiên như nhìn thấy cái gì, cô lắc cánh tay Giang Ngộ: “Anh giai tốt với em quá trời, em phải báo đáp anh thế nào đây? Nếu không thì thế này nha, ông nội của em bảo, nếu yêu ai thì phải sinh cho người ta mấy đứa nhỏ, anh nói đi, anh muốn mấy đứa, em sẽ thoả mãn anh!”


“Cũng không cần.” Giang Ngộ nhìn thoáng qua nội dung trên điện thoại, phát hiện chả hiểu sao cô lại đọc tin xã hội: Heo mẹ sinh một lúc ba mươi đứa, cả nhà vui vẻ.


Giang Ngộ: “…”


Anh biết ngay không đơn giản thế mà.


“Không phải, anh đừng khách khí với em, em nghiêm túc mà… ưm ưm…”


Giang Ngộ che miệng cô: “Anh cũng nghiêm túc, một đứa như em anh đã bận lắm rồi.”


Lâm Linh bị anh che miệng, nói không được, nên trong lòng không phục chút nào. ///yeungontinh.vn///


Anh nói gì vậy chứ, trên đời này còn có cô bạn gái nào thấu hiểu tâm tình, tri kỷ đáng yêu như cô không? Cái gì mà một mình cô cũng đã bận?!





Lúc Lâm Linh đến trường quay thì vẫn còn sớm lắm, có mấy nhân viên công tác đang xôm tụ chém gió.


“Đù má, trên Weibo là thật đấy hả.”


“Có chiếc siêu xe trước cửa, tôi tận mắt thấy chị Lâm từ trên xe bước xuống đấy.”


“Bạn trai chị Lâm đẹp quá, tôi thấy được sườn mặt!”


Thấy Lâm Linh tới, một số người chào ‘chị Lâm’ xong rồi cũng giải tán, khiến cho Lâm Linh định nói ‘chào buổi sáng nha mọi người’ cũng phải nghẹn lại.


Lâm Linh: “…” Trông cô doạ người lắm à?


Đột nhiên, sau lưng xuất hiện một cơn gió, Lâm Linh xoay người, thấy trên tay Chu Tiểu Vân là một cây gậy gỗ, cô mang vẻ mặt ‘cậu mau nạp mạng’ nhìn Lâm Linh.


Bả vai Lâm Linh co rụt lại, rất nhanh đã nhớ ra vì sao Chu Tiểu Vân lại như vậy.


Giờ này khắc này. Lâm Linh giống như thằng cha cặn bã, biểu cảm đau khổ: “Không phải đâu Tiểu Vân à, cậu nghe tớ giải thích!”


Chu Tiểu Vân che tai: “Tớ không nghe, tớ không nghe, tớ không muốn nghe.”


“Cậu nghe tớ giải thích đi!”


“Tớ không muốn nghe, tớ không cần nghe.”


Lâm Linh mệt mỏi: “…” Sáng sớm, cứ muốn diễn kịch Quỳnh Dao à…


Chu Tiểu Vân cũng diễn mệt, nói: “Cho cậu một cơ hội ngụy biện.”


Lâm Linh thở phào nhẹ nhõm, buồn bã nói: “Ầy… Cậu không biết đâu, thật ra lúc ấy tình cảm của tớ và anh ấy không ổn cho lắm, tớ sợ nói cho cậu xong, lỡ đâu mà chia tay, tớ nào còn mặt mũi nào nữa? Không phải cậu cũng biết rồi à, lúc trước tớ kể, mỗi lần bạn trai tớ giận là lại không quan tâm đến tớ, đúng không?”


“…” Chu Tiểu Vân cạn lời, hình như cô từng kể… Cô còn khuyên Lâm Linh chia tay kia kìa.


“Vậy sau đó sao cậu không kể cho tớ?”


“Sau lại vì…”


“Sau đó xảy ra chuyện gì?”


“Sau thì tớ quên mất…”


Chu Tiểu Vân: “…” Tớ mà không đánh chết cậu tớ làm con cậu luôn!





Sau hơn ba tháng, bộ phim《 Khóa nghìn thu 》 cuối cùng cũng đóng máy.


Cảnh cuối cùng, là nữ chính đã mất vị trí Hoàng Hậu, lại dùng hết mưu kế muốn tiến lên, cuối cùng bị Hoàng đế nhìn rõ quỷ kế, biếm nữ chính vào lãnh cung, nữ chính chịu nhục không nổi, thắt cổ tự sát.


“Được…”


Lâm Linh leo xuống khỏi dải lụa, trên mặt còn trang điểm bẩn thỉu, khoé miệng còn lưu vệt máu. Sau khi bước xuống chuyên viên trang điểm nhanh chân chạy đến lau giúp Lâm Linh, sau đó Vương Kỳ lại gọi cô đến chụp ảnh đóng máy.


Lâm Linh cầm hoa trong tay tươi cười chụp ảnh cùng các diễn viên khác và nhân viên đoàn làm phim. Cùng nhau làm việc đã ba tháng, từ xa lạ đến quen thuộc, tình cảm của mọi người ngày càng tốt. Lúc mới đầu cô chỉ quen với đạo diễn Vương và Chu Tiểu Vân, sau cùng lại trở thành bạn bè tốt với mọi người, lần đầu tiên Lâm Linh cảm nhận được cảm giác tạm biệt, đột nhiên còn hơi nuối tiếc.


Cô tin rằng, bộ phim điện ảnh này nhất định sẽ nổi! Sớm biết vậy cô đã không từ chối lúc đạo diễn Vương bảo cô đầu tư, Lâm Linh thấy tiếc vô cùng, nếu không cô sẽ kiếm được rất nhiều tiền từ bộ này đấy! ///yeungontinh.vn///


Vương Kỳ thấy mặt Lâm Linh biểu hiện chút đau khổ, cho rằng cô quá nhạy cảm, ông ta định tiến lên an ủi cô.


Lúc này, hai anh giai bảo tiêu quen thuộc bước đến: “Xe ông chủ đang dừng bên ngoài, mời cô theo chúng tôi một chuyến.”


Sắc mặt Lâm Linh lập tức thay đổi, như mở cờ trong bụng: “Sao cơ, sao anh ấy đến sớm thế, vậy nhanh thôi!”


Vương Kỳ: “…”


Sau khi Lâm Linh rời đi mà không thèm quay đầu lại, Chu Tiểu Vân lấy một nắm hạt dưa từ túi quần ra, lại vỗ bờ vai ông, an ủi: “Chú còn không hiểu cậu ấy à, trọng sắc khinh bạn thuộc hàng top rồi, chồng cậu ấy mà tới, cậu ấy chạy nhanh hơn cả thỏ!”





Chương 60: Hoàn chính văn


Sau khi về thành phố C, chuyện đầu tiên Lâm Linh làm không phải là ngủ ba ngày ba đêm, mà là đi đến công ty quản lý để huỷ hợp đồng.


Sự kiện lần trước bùng nổ trên Weibo công ty không hề trợ giúp, nếu không phải có Giang Ngộ, chắc chắn cô sẽ bị bôi nhọ đến mức không ngóc đầu dậy được. ///yeungontinh.vn///


Công ty chưa từng để một minh tinh tuyến mười tám như cô vào mắt, lúc cô bị dính scandal thì giả vờ câm điếc, mãi đến khi trên mạng tuồn ra quan hệ giữa cô và Giang Ngộ, thì bọn họ mới vội vã đăng bài thanh minh.


Sau rồi người đại diện và giám đốc công ty gọi điện xin lỗi cô, giọng điệu cực kỳ thành khẩn, chỉ là Lâm Linh đã cảm thấy thất vọng cùng cực, vừa về thành phố C đã đến để huỷ hợp đồng. Giám đốc công ty cũng không dám nói hai lời, chỉ hơi níu kéo nhưng Lâm Linh kiên quyết như vậy cũng không khăng khăng giữ lại. Thậm chí phí vi phạm hợp đồng cũng không dám khai khống, chỉ sợ Lâm Linh không vui một cái thôi, công ty sẽ lâm vào tình trạng ‘trời lạnh rồi, cho Vương thị phá sản đi’!


Lâm Linh hơi cạn lời, cô cũng chẳng phải xã hội đen, ông chủ này, trông cũng tai to mặt lớn, sao lá gan nhỏ như con gà vậy?


Sau khi huỷ hợp đồng Lâm Linh thuận lý thành chương gia nhập công ty giải trí Kỳ Hạ mà Giang Ngộ mở, dù sao thì bây giờ cô cũng đang hot, kiếm tiền thay người khác không bằng kiếm tiền cho Giang Ngộ.


Làm ảnh hậu tương lai, cô tự tin bản thân nhất định sẽ khiến cho anh có thêm danh tiếng, tiền tài!


Cô kể lý tưởng của mình cho Giang Ngộ, Giang Ngộ lại nói: “Nếu em có thời gian khoác lác, thì xem thêm hai ba cái kịch bản nữa đi.”


Lâm Linh: “…”


Miệng anh có độc đấy hả?


……///yeungontinh.vn///


Diễn xuất mấy năm nay của Lâm Linh căn bản là khá ổn, lễ trao giải Kim Tước nằm trong top ba trong nước công bố danh sách diễn viên đạt giải. Nhờ bộ phim 《Gặp gỡ cầu vồng 》, Lâm Linh đóng vai ‘gái trà xanh’ vô cùng được lòng người, cho nên trong những cái tên được đề cử giải thưởng ‘vai phụ xuất sắc nhất’, Lâm Linh cũng có mặt.


Lý do đề cử: Diễn xuất tự nhiên tinh tế, khắc hoạ nhân vật vô cùng chân thật.


Lúc danh sách được công bố, Lâm Linh đang ngồi nhà để đọc kịch bản, lúc nhận được tin cô vui vẻ đến nhảy cẫng lên! Sau đó không nói hai lời đã đi thẳng đến gara, lái xe đến trụ sở chính Giang thị, cô muốn chia sẻ niềm vui với Giang Ngộ.


Giờ đây trong Giang thị nào còn ai không có mắt không nhận ra Lâm Linh, cho nên cô đi cả đường không bị ai cản trở, cực kỳ ngang ngược đẩy cửa phòng Giang Ngộ, trợ lý đứng bên cạnh cũng không dám ho he, tất cả đều làm như không thấy.


Giang Ngộ còn đang công tác, lúc nghe tiếng thì ngẩng đầu lên, thấy là cô, lại cúi đầu đọc văn kiện.


Lâm Linh vô cùng không hài lòng với thái độ nhìn như không thấy của anh, nhạt rồi, đúng là tình cảm đã nhạt mà!


Hai ba bước tới bàn làm việc của Giang Ngộ, cô vươn ngón tay, chọc mũi anh: “Thấy em tới mà anh còn không thèm đứng dậy đón, bản công chúa cực kỳ không vui.” Lâm Linh càng chọc càng cảm thấy ghét, giận, sao mũi anh lại cao thế hả?


Giang Ngộ buông bút trong tay, kéo ngón tay không an phận của cô xuống, thở dài, bất đắc dĩ nói: “Vậy thì, công chúa nhỏ có gì muốn nói?”


Lâm Linh kiêu kỳ ngẩng cao đầu, ngồi lên đùi anh: “Ừm… Cũng không có gì, chỉ là em được đề cử trong danh sách trao thưởng của giải Kim Tước, tới báo cho anh một tiếng thôi.”


Sau khi Lâm Linh ngồi trong lòng anh cũng không yên ổn, lúc thì sờ cái này lúc này nắm cái kia, nghịch ngợm chẳng có mục tiêu.


Giang Ngộ ôm cô, khen: “Ừm, em giỏi quá.”


Lâm Linh lập tức ôm lại, vui vẻ hôn hai bên má anh, mỗi bên một cái.


Rốt cuộc lần này thẳng nam sắt thép cũng biết nói tiếng người rồi!


Danh sách đề cử tung ra, không chỉ riêng Lâm Linh vui vẻ, ‘fans trà xanh’ cũng vui vẻ vô cùng, khắp nơi truyền bá tin vui.


Chỉ là lẫn trong lời khen cũng có vài câu khác biệt:


“Không phải chồng cô ta mua chứ? Phổ cập khoa học cho các thím, 《 Gặp gỡ cầu vồng 》 vốn là bộ phim do Giang thị đầu tư đấy.”


Sau đó lập tức bị fans trà xanh đáp trả:


“Cứ há mồm là diss? Chị của tui nỗ lực bằng chính đôi chân của mình, thím vì gì mà đòi phủ nhận hả?”


“Chị tui lăn lộn trong đoàn làm phim hai năm, chưa từng dùng tài nguyên của chồng chị đâu, tuy phim《 Gặp gỡ cầu vồng 》do Giang thị đầu tư, nhưng chị tui cũng dựa vào sức mình đi thử vai được đấy, không hề giả trân chút nào đâu nhá! Nếu mà chị dựa chồng đã lấy được luôn vai nữ chính rồi, còn thèm diễn nữ số bốn à?”


“Nói thật, bộ phim đầu của Linh Linh mị cũng xem, có ấn tượng sâu lắm, lúc ấy thấy chị ấy khóc mị còn thấy quá. Mị còn nhận xét chị ấy dùng đạo cụ các thứ, nhưng lúc diễn vai ‘gái trà xanh’ này chị ấy làm tốt lắm, diễn xuất tiến bộ vượt bậc. Chị của mị hẳn là đã phấn đấu bao năm rồi!”


Cùng lúc đó, Weibo chính thức của《 Khóa nghìn thu 》 cũng đăng tạo hình của Lâm Linh. ///yeungontinh.vn///


Sau khi Lâm Linh nổi lên, có thể nói Vương Kỳ đã sử dụng hình ảnh bạch liên bông của Lâm Linh một cách nhuần nhuyễn. Lúc đầu ông ta không muốn thông báo nữ chính bởi Lâm Linh thực sự chưa có sức ảnh hưởng trong giới điện ảnh, tuyên truyền chỉ vây quanh nam chính mà thôi. Sau rồi mới phát thông báo có tên Lâm Linh, giới giải trí bị ông ta xoay vòng vô cùng thú vị.


Thừa dịp Lâm Linh đang được đề cử giải thưởng Kim Tước, Vương Kỳ cọ fame đăng lên ảnh chụp tạo hình chính thức của Lâm Linh trong bộ phim mới. Bức ảnh này không phải chụp trước khi quay, mà là chụp được trong quá trình quay chụp.


Ánh nắng xuyên qua rừng trúc chiếu lên khuôn mặt cô, Lâm Linh mặc trang phục Hoàng Hậu quý phái uy nghi, trên đầu đầy kim hoa ngọc bội, tôn quý vô cùng. Chỉ là biểu tình trên khuôn mặt cô có chút cô đơn, ánh mắt ảm đạm, giao hòa cùng rừng trúc, càng thêm vẻ trống vắng. Có lẽ làm Hoàng Hậu, ở trên cao cho nên mới cô đơn như vậy.


Phía dưới có fans bình luận:


“Trời má, chị của em xinh quá trời.”


“Nhìn mặt chị tui coi, tim tui đau quá man! Khác hẳn phong cách bình thường của chị luôn á, diễn xuất giỏi quá đi!”


“Mị bắt đầu hóng bộ điện ảnh này rồi đây! 《 Khóa nghìn thu 》 đợi mị nhớ!”


“Bộ phim này chắc chắn sẽ hot!”


……///yeungontinh.vn///


Ảnh tuyên truyền vừa tung ra, nhiệt độ thảo luận lên cao, không bao lâu, Lâm Linh đã nằm trên hot search.


Có rất nhiều quần chúng ăn dưa đến hóng, bắt đầu rầm rộ tỏ ra hâm mộ Lâm Linh.


“Má ơi, sao trên đời này lại có một người con gái mệnh tốt như vậy? Vừa xinh vừa có diễn xuất, sự nghiệp đang bắt đầu đi lên, chồng lại còn là giám đốc nữa chứ. Má nó tui ghen cũng không biết nên ghen từ đâu luôn á!”


“Thật ó, so sánh một góc đó nào đó được thì tốt quá, nhưng chị gái này 360 độ không góc chết, hỏi xem sao mà thím không ghen chết? Mấy tài khoản marketing cũng không tìm được cái gì để bôi luôn?”


“Hay ghê, mị trằn trọc cả đêm không ngủ, cũng không nghĩ được, vì sao, vì sao mị không phải Lâm Linh?”


“Ha ha ha ha ha cười chết mị.”


Khi các cư dân mạng đang thảo luận sôi nổi, đột nhiên lại lòi ra một thanh niên tự nhận là trong đoàn làm phim nói: “Để tui trộm nói cho các thím nghe, nghe xong ghen tiếp ha, các thím nhớ tháng trước có tài khoản bôi Lâm Linh không? Thật ra hôm đó đoàn phim nhận được tin tức trước, thu luôn điện thoại của chị Lâm, trên Weibo náo nhiệt thế nào chị Lâm cũng không biết gì cả, không cần phải nói cũng biết là yêu cầu của tổng giám đốc Giang. Các antifan phí tâm đi nói xấu còn không truyền đến tai, nói thật tui có hơi đau lòng cho anti ha ha ha.”


Giang cư mận:…


Trách không được lúc mọi người đến Weibo của cô an ủi, Lâm Linh còn đăng một bài: Cảm ơn mọi người đã quan tâm, thật ra tôi không để ở trong lòng, mọi người không cần lo lắng cho tôi.


Vớ vẩn, nhìn còn chưa nhìn, để trong lòng thế nào được?


“Đù má, giám đốc bá đạo với vợ yêu, tui thèm.”


“Các antifan có tức hay không tôi không biết, nhưng mà tôi tức rồi, tui phắc, đá bát cơm chó này bay xuống giếng.”


“Anti: Đây là lúc chúng tui dồn công dồn sức nhất, vì sao cô không chịu tôn trọng thành quả lao động của bọn tui?”


“Mị mệt mỏi quá, chị ơi chị đăng bài đi?”


“Đăng bài + chứng nhận thân phận.”


Lúc này, lại có mấy thánh Conan xuất hiện.


“Chẳng lẽ mấy thím còn không biết, gia cảnh của Lâm Linh vô cùng… bình thường sao? Tui chỉ là người qua đường.”


Bạn mạng này nói quả thật khách khí quá, gia cảnh Lâm Linh không phải bình thường thôi đâu, phải nói là kém! Các giang cư mận ăn dưa cũng nghĩ tương tự, kém đến mức, còn không đáng để mẹ của tổng giám đốc ném năm mươi triệu vào mặt yêu cầu rời khỏi con bà!


“Nói thế nào thì nói, real love đó cả nhà yêu.”


“Chị tôi cũng ưu tú lắm mà, gia cảnh là của cha mẹ, tổng giám đốc Giang cũng không thèm để ý, mấy thím xét nét cái gì?”


“Tôi hơi tò mò chút, chị gái có thể gả vào ư? Theo định luật gia đình hào môn, có phải Giang Ngộ muốn cưới ai cũng được đâu?”


“Lầu trên ơi, người có biết hạng mục đất ở thành Nam không? Nghe nói là do một tay Giang Ngộ đó, lợi nhuận Giang thị thu vào trong năm nay người không dám tưởng đâu, ảnh chẳng sợ mấy bàn tay của mấy người già đâu.”


“Tui chỉ muốn ở hiệu sách nhìn thấy tác phẩm của chị tôi, những chuyện còn lại không liên quan đến tui.”


“Loại phụ nữ bình dân này có thể gả vào hào môn á, mấy thím nghĩ cổ ngây thơ đơn thuần thật hả? Tôi tin chắc cô ta phải có thủ đoạn hơn người!”


……///yeungontinh.vn///


Lâm Linh nhìn thấy bình luận này thì hai mắt sáng ngời, anh em tốt, giữa hàng ngàn bạn mạng, chỉ có bạn này nhìn vấn đề ở góc độ khác, thấy được bản chất, là một nhân tài.


Cô đột nhiên nhớ đến ba năm trước, cái ngày mà bọn họ gặp lại nhau.


Lúc này cô thấy mình thật may mắn, nếu lúc ấy cô không mặt dày mất liêm sỉ xán lại uy hiếp Giang Ngộ, dựa theo sắp xếp của vận mệnh, có lẽ, quả thật bọn họ sẽ bỏ lỡ nhau cả đời.


Nói đi nói lại, đúng là cô đã dùng thủ đoạn nho nhỏ, vì đoạn cảm tình này, ngăn cơn sóng dữ.


Lâm Linh tung ta tung tăng chạy tới thư phòng, ngồi lên đùi anh đưa đoạn bình luận này cho anh đọc: “Anh xem này, thế mà có bạn phát hiện ra sự thật, em cũng sắp quên mất luôn, lúc trước em còn rất không biết xấu hổ đấy há há.” Lâm Linh cúi đầu hôn lên môi anh: “Oan cho anh quá, cục cưng lớn của em, anh yên tâm, em sẽ bồi thường cho anh, nói đi, anh thích mấy đứa con nào…”


Giang Ngộ thuận thế ôm lấy eo cô, nhìn vẻ đắc chí của cô, có chút buồn cười nói: “Vậy em cho rằng, vì sao anh lại xuất hiện ở nơi đó trùng hợp như vậy?”


Lâm Linh trợn mắt há mồm: “Hoá ra ba năm trước em tình cờ thấy anh, không phải là ngẫu nhiên, mà là do anh lập mưu hả?”


Giang Ngộ cong khoé môi, hôn lên đôi môi cô: “Đúng vậy.”


Bọn họ gặp lại, chưa bao giờ là cái gặp sau ly biệt.


Trong thư phòng trở nên an tĩnh.


Lâm Linh hơi há miệng thở dốc: “Sau đó anh bèn nhân lúc em không tỉnh táo mà làm em?”


Mặt Giang Ngộ tối sầm, nhéo má cô: “Hiện tại em vẫn là cô gái chưa trải hả? Anh có chạm vào em hay không, lúc ấy em có thể không biết, hiện tại còn không biết sao?”


Lâm Linh đương nhiên biết, cô chỉ quá vui vẻ mà thôi, hoá ra năm đó, không chỉ có mình cô luôn nghĩ đến anh, mà anh cũng đã sớm tính cách được ở bên cô. ///yeungontinh.vn///


Lâm Linh ngẩng đầu nhìn anh, cười híp cả mắt, trong lòng vui sướng không chịu nổi.


Mà một khi vui vẻ, cô sẽ trở nên mất bình tĩnh.


“Anh ơi, chúng ta kết hôn đi.”


Cô nghĩ, may mắn cả đời này của cô, có lẽ là có được anh.


Cho nên, cô muốn sinh con cho anh càng sớm càng tốt.


—— Hoàn chính văn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK