• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các học sinh rối loạn lên.


Lâm Bất Phàm đứng lên, thoải mái đi tới bên người Tô Tình ôm eo thon nhỏ của cô rời khỏi phòng học.


Xuống dưới lầu dạy học, Tô Tình hất tay Lâm Bất Phàm ra, chạy về phía cổng trường học.



ra, Tô Tình thở dài một hơi.


“Phù, mẹ mình thật SỤ’ không có tới, thật tốt quá.”


Trước đây mẹ cô tới, đều đậu chiếc Mercedes ở vị trí dễ thấy nhất ờ cổng, dù sao năm ấy Mercedes tượng trưng cho thân phận, không giống hiện tại lối đi bộ đều có thể nhìn thấy Lamborghini, Maserati, thậm chí là xe hơn cả triệu.


“Chờ một chút.” Lâm Bất Phàm nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ là buổi chiều 4 giờ 20 phút.


Chuyện mẹ Tô Tình bị tai nạn xe, toàn trường đều biết, thời gian





cũng rất chính xác, buổi chiều 4 giờ 45 phút.


Vì lý do an toàn Tô Tinh cũng đồng ý chờ.


Đến lúc 4 giờ 26 phút, một chiếc Mercedes màu đen chậm rãi dừng ờ lối đi bộ bên phải cổng trường.


Tô Tình kinh ngạc: “Mẹ tôi tới thật?”


“Vận mệnh thực sự là đúng giờ.” Lâm Bất Phàm nhịn không được cảm thán một tiếng, nói: “Mau bảo mẹ cậu đổi chỗ.”


Tô Tình vọt tới, mẹ cô mới vừa dừng xe xong, thấy cô chạy như bay tới trợn tròn mắt.


Cô nhóc này sao lại ở cổng trường?


“Mẹ, sao mẹ lại tới đây, không phải nói mẹ ở Yến Kinh sao?”


“Hì hì, mẹ muốn cho con một bất ngờ.”


“Đây không phải là bất ngờ, đây là kinh hách nha, mẹ, không nói nhiều nữa, mẹ lái xe đi nhanh một chút.” Tô Tình cuồng loạn hô lên.


Mẹ Tô khó hiểu, vội vàng xuống xe, hỏi: “Tình Tình con làm sao vậy?”


“ở chỗ này mẹ sẽ chết, mẹ lái xe đi nhanh lên một chút, không phải không phải không phải, xe không quan trọng, ngươi theo con đến nơi an toàn đi.” Tô Tinh lôi kéo mẹ cô đi tới trước cổng trường.


Đến trước cổng trường, mẹ Tô vội vàng hỏi rốt cuộc có chuyện gi xảy ra.


Tô Tình liền đem chân tướng nói một lần.


Mẹ Tô vừa nghe nhíu mày trừng mắt nhìn Lâm Bất Phàm: “Vị bạn học này, tuổi cậu còn nhỏ không lo học thật tốt, vậy mà đi lừa con gái của tôi. 50 vạn, khẩu khí của cậu thật là lớn. Cậu có tin tôi bắt cậu ngồi tù hay không, đi, bây giờ đi gặp hiệu trưởng với tôi, tôi không làm cho cậu bị đuổi học thì không thôi.”


“Mẹ, Lâm Bất Phàm biết trước tương lai, cậu ấy nói đều ứng nghiệm.” Tô Tình vội vàng bênh vực.


“Tình Tình, cậu ta chính là một tên lừa gạt, lừa gạt được con,


nhưng không lừa được mẹ, chuyện này giao cho mẹ xử lý.”


“Tới…” Lâm Bất Phàm nhìn tay, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía mặt đường nói.


Chì thấy một cái Hadoorley


đột nhiên chạy ngang qua đường cái, chủ của chó lòng nóng như lửa đốt cũng vội vàng đi theo, phía bên phải có chiếc xe xi măng gấp gáp chạy đến, bác tài thấy thế, cuống cuồng quẹo gấp, xe xi-măng nhất thời mất


khống chế…


là một giống chó nhỏ nhắn, năng động


“Ằm ầm” một tiếng vang thật lớn, càng xe xi-măng dừng ở chiếc xe Mercedes ở lối đi bộ bên phải.


Nhất thời mẹ Tô sợ đến thần hồn run rẩy dữ dội, trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.


Mặt cười của Tô Tình cũng trắng bệch, môi run lẩy bẩy: “Mẹ… nếu như mẹ còn ờ trong xe, vậy mẹ


đã là một cái bánh thịt rồi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK