Mục lục
Phong Lưu Võ Trạng Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tốt, lập tức.

Tần Tiêu mỉm cười. Biết rõ Lý Long Cơ tỉnh táo và hùng tài đại lược đã trở về, vì vậy cầm qua một bộ giấy bút. Ghi vào trong đó:

- Đây là cả thành Trường An, cửu môn, chín tướng thủ thành, có sáu là người của Thái Bình công chúa, ta hôm nay đã xem xét qua. Một khi có chuyện đột nhiên xảy ra, bọn họ có thể mở cửa thành và phủ binh đóng bên ngoài sẽ tiến vào thành. Đông, tây, nam ba hướng của thành Trường An có tới chín vạn phủ binh, trong đó có chừng năm vạn là thân tín đáng tin của Thái Bình công chúa. Cả nam nha đều nằm trong tay của Thái Bình công chúa cả rồi.

Lý Long Cơ nhíu mày gật đầu nói:

- Cho nên nàng lần này từ Thái Nguyên trở về mới không có sợ hãi như vậy, thì ra đã sớm an bài và bố trí, điều chỉnh phân phối quyền lực Trường An. Nếu nói như vậy Quách Nguyên Chấn cũng khó làm được gì.

- Không, không liên quan Quách Nguyên Chấn, thậm chí không kéo quan hệ tới nam nha Tiết Sùng Giản!

Tần Tiêu nói ra:

- Thái tử khả năng không quá hiểu an bài quân vụ trong triều đình rồi. Những phủ binh này là từ địa phương đều tới, đều có quy định luân phiên tới Trường An. Thái Bình công chúa rất khôn khéo, nàng chỉ xếp thân tín của mình làm chủ tướng của các địa phương, sau đó nàng cho những người này tới phiên lên Trường An.

- Quách Nguyên Chấn cùng Tiết Sùng Giản cũng không phải thần tiên, những người này còn chưa tới thì làm sao có thể biết rõ bọn họ là thân tín của Thái Bình công chúa? Vì vậy Thái Bình công chúa chọn thời cơ thật tốt vạch tội thái tử. Lúc này đã tới rồi. Hiện vào tới phiên phủ binh điều chỉnh, người nàng chiếm đoạt tỉ lệ lớn nhất.

- Có thể nhìn ra được ở trong đó không thiếu Đậu Hoài Trinh đang giúp nàng ra chiêu. Đậu Hoài Trinh tham gia hạch tâm đại sự này, điều phủ binh là chuyện nhỏ, hắn tất nhiên rõ như lòng bàn tay. Sau đó Thái Bình công chúa nhìn đúng thời cơ, lợi dụng các loại thủ đoạn thu nạp những người này vào dưới trướng.

- Thủ đoạn âm hiểm thật!

Lý Long Cơ oán hận mắng, bắt đầu sợ hãi:

- Ngươi làm sao biết nguyên nhân trong đó?

Tần Tiêu khẽ cười cười:

- Đừng nóng lòng, nghe ta nói hết đã, điện hạ dĩ nhiên là hiểu rõ mà. Mới vừa nói nam nha, cả Trường An cửu môn đều rõ trong lòng bàn tay của Thái Bình công chúa, muốn giải quyết tình huống này chỉ có một biện pháp.

- Biện pháp gì?

Lý Long Cơ cùng Trương Cửu Linh trăm miệng một lời hỏi tới.

Tần Tiêu nói ra:

- Mời được ngoại viện vào kinh!

Lý Long Cơ lập tức buồn nản không thôi:

- Ta không có thân tín lãnh binh nha!

- Có!

Tần Tiêu chém đinh chặt sắt.

- Ai?

Lý Long Cơ cùng Trương Cửu Linh nghi hoặc khó hiểu.

- Trương Nhân Nguyện!

Tần Tiêu quyết đoán nói ra:

- Thái Bình công chúa đối với Đại Nguyên Soái quân công hiển hách này kiêng kỵ thật sâu, lần trước ở trong triều hết lời phỉ báng hắn, tin tưởng những lời này đã vào tai của Trương Nhân Nguyện rồi. Trương Nhân Nguyện tuy quan hệ bình thường với điện hạ, nhưng khi hắn nghe vậy thì lập trường chắc chắn có chuyển biến rồi.

- Đúng rồi!

Lý Long Cơ lập tức vỗ tay:

- Đúng là có chính nghĩa thì được ủng hộ, mất đạo thì không làm gì được! Không cần ta đi lung lạc, tự nhiên sẽ có người giúp ta!

Trương Cửu Linh cũng có chút hưng phấn lên:

- Chiếu theo lời Đại Đô Đốc nói vậy, Trương Nhân Nguyện thật đúng là có khả năng cần vương đấy! Hắn vừa mới từ Bắc Đình đô hộ phủ trở về, đảm nhiệm tả uy vệ Đại tướng quân, suất lĩnh tả uy vệ đóng ở Lạc Dương.

- Lạc Dương cách Trường An không gần cũng không xa, hành quân gấp hai ngày một đêm là đủ!

Tần Tiêu vừa nói.

Vẽ lên giấy.

- Dùng quân uy của Trương Nhân Nguyện trong quân, nhất định vung tay lên sẽ có người tụ tập, toàn bộ điều động tả uy vệ là không có vấn đề. Mặt khác Thái Nguyên Vương Dịch Tòng chính là tướng quân thủ hạ của Trương Nhân Nguyện, lần trước cùng khởi binh cần vương với ta.

- Người này can đảm hơn người, nếu như có một tờ mật lệnh của hoàng đế và Trương Nhân Nguyện triệu hoán, nhất định vui vẻ vào kinh cần vương! Tả uy vệ cùng hữu uy vệ. Cộng lại cũng là mười vạn đại quân, trấn trụ Trường An tuyệt không là vấn đề! Hơn nữa dùng uy tín của Trương Nhân Nguyện thì chỉ cần hắn tới Trường An, thủ hạ của Thái Bình công chúa khó bảo toàn không lo âu thấp thỏm.

- Tốt, tốt! Tốt lắm!

Lý Long Cơ lập tức kích động nói năng lộn xộn:

- Đại ca... Ah đô đốc, những chuyện này toàn bộ ủy thác ngươi làm! Trương Nhân Nguyện, Vương Dịch Tòng là người có giao tình sinh tử với ngươi nha!

Trương Cửu Linh nghe được rõ ràng, Lý Long Cơ lỡ lời đã gọi Tần Tiêu một tiếng ‘đại ca’, hắn cũng lơ đễnh, giả như cái gì cũng không biết. Tiếp tục nghe Tần Tiêu giảng giải.

Tần Tiêu cũng giả bộ như không có nghe được, tiếp tục nói:

- Có thể chúng ta không thể trực tiếp ra lệnh cho Trương Nhân Nguyện vào kinh đóng giữ. Bởi vì phủ binh có quy củ luân phiên. Khả năng bộ binh cùng Đậu Hoài Trinh sẽ không thông qua; thứ hai, cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ, có thể sẽ làm cho Thái Bình công chúa sớm động thủ, đến lúc đó lại không kịp chuẩn bị. Đúng rồi, thái tử điện hạ. Hoàng đế nói lúc nào ngươi đăng cơ.

- Hai mươi mốt tháng chạp!

Lý Long Cơ nói ra:

- Còn có có nửa tháng đấy.

- Thời gian đã đủ.

Tần Tiêu nói ra:

- Nhưng mà. Đối với Thái Bình công chúa mà nói cũng là thời gian đủ dài. Điện hạ, ngươi nhất định phải trước khi đăng cơ tìm được hoàng đế, hoàn thành một chuyện mới được. Chính là điều Trương Nhân Nguyện trở lại Lũng Hữu tọa trấn, suất lĩnh tả uy vệ cùng hữu uy vệ, gây dựng lại Sóc Phương quân, mang Đường Hưu Cảnh đổi về đây. Bởi như vậy Trương Nhân Nguyện mới có cớ mang binh về Trường An. Lấy ví dụ không thỏa đáng, cái này gọi là ‘giả đồ diệt quắc’. Tên là đi Lũng Hữu, kỳ thực là tới đây trấn thủ Trường An.

- Diệu kế!

Trương Cửu Linh liên tục nói:

- Bởi như vậy, Thái Bình công chúa cũng không có sinh nghi. Mang Trương Nhân Nguyện điều ra xa, nàng cao hứng còn không kịp!

- Đúng vậy!

Lý Long Cơ hưng phấn nói ra:

- Hơn nữa chuyện này dùng ý chỉ của phụ hoàng phát ra, Thái Bình công chúa còn tưởng rằng phụ hoàng cố ý chiếu cố cảm xúc của nàng, giúp nàng gạt bỏ họa lớn trong lòng! Rất tốt, chuyện này ta sẽ xử lý ngay lập tức. Đại Đô Đốc, Trương Nhân Nguyện bên kia thế nào là nhờ ngươi đấy.

- Giao cho ta đi!

Tần Tiêu nói tiếp, hắn lại cười khổ: Phong thủy luân chuyển, lúc này ta lại phải làm binh khí trong tay của người khác rồi. Trương Nhân Nguyện lão huynh, xin lỗi.

- Nam nha bên kia tận lực không nên gây động tĩnh lớn

Tần Tiêu tiếp tục nói:

- Điện hạ đăng cơ vào hai mươi mốt tháng chạp, chúng ta ước định trước hai mươi tháng chạp toàn bộ giải quyết vấn đề. Trương Nhân Nguyện cũng trước ngày hai mươi quay về trấn thủ Trường An. Cùng lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp bắt lấy tâm phúc của Thái Bình công chúa thủ cửu môn. Rắn không đầu không được, không có hiệu lệnh của tướng quân, sĩ tốt không dám tùy ý làm bậy.

- Ta lại phái Hoàng Thành Ngự Suất Ti Thân Dực Phủ tiếp quản cửu môn, Tiết Sùng Giản nhất định phải đứng ra rồi. Thân phận của hắn rất đặc thù, nếu có hắn đứng ra phản đối Thái Bình công chúa, cho dù là tư lệnh nam nha không quân cũng đưa tới hiệu quả không tưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK