Thời gian cứ vậy chôi nhoáng cái đã gần đến tết, cả bọn thì cứ vô tư như vậy.
@#₩¥£€()@₩&¥@[email protected]¥£#♡●¤♧♢¤⊙♡♧♧¡《⊙♢♧○《《
Tại quán nước
- mình chia tay anh nhé? - My nói với Bảo.
- tại sao? - Bảo giận mình hỏi lại.
- đơn giản em chán anh rồi - My khoanh tay khinh khỉnh đáp lại.
- hơ sao tự dưng em lại nói vậy? Em...... - Bảo cố lấy bình tĩnh để nói nhưng lại bị chặn họng.
- chả có gì là tự nhiên đâu anh à. Em chán anh rồi. Anh nghĩ mai sau anh có thể nuôi được em? Cho em cuộc sống giầu sang? Hay cho em hạnh phúc không? Em hết yêu anh và em yêu người khác rồi - My khinh khỉnh ngắt lời.
- em.... em.... sao em làm vậy với anh? Anh yêu em mà? - Bảo như muốn khóc.
- yêu thì sao chứ? Như trước anh cũng bỏ nhỏ Thủy gì gì đó để theo em đó thôi. Nhỏ ta cũng yêu anh lắm mà. Nhỏ ta nói đúng anh đá nhỏ rồi sẽ có ngày anh bị em đá thôi. Do anh ngu mà. Mình chấm dứt tại đây nhá? Em về đây. Bái bai anh yêu - My không thương tiếc mà đả thương Bảo.
Bảo thất thần ngồi đó, phải là Bảo ngu, ngu lên mới đem lòng yêu 1 người như My...... nhưng...... tình yêu Bảo dành cho my là Thật không phải bỡn như với Thủy. Giờ Bảo mới cảm nhận được nỗi đau mà hồi đó nhỏ phải mang, giờ Bảo thấy hối hận vô cùng. Gục đầu, 2 tay vò rối tung mái tóc, Bảo giờ như muốn điên lên, cậu quá ngu khi yêu My, 1 con người ăn chơi và chạy theo cái đẹp ( tạm gọi cậu na mấy thím), cậu đã nhiều lần thấy My đánh mắt với nhiều thằng đẹp trai trong những vũ trường quán bas nhưng cậu lại nhắm mắt cho qua, nhiều khi thậm chí trong đám đông My còn sẵn sàng nói cậu là anh trai rồi liếc mắt đưa tình với 1 thằng khác.... nhưng...... cậu vẫn cho qua, cậu nghĩ cậu yêu My nhiều hơn thì My cũng sẽ yêu cậu và bỏ qua mấy anh chàng đó, cậu chưa bao giờ nghĩ đến 1 ngày My nói chia tay cậu như hôm nay, à không phải chưa bao giờ mà là không giám nghĩ tới. Cậu cứ ngu ngốc đâm đầu vào yêu My cho đến khi cậu nghe My nói chia tay thì quả thật cậu chết gục thật, My nhắc đến Thủy làm cậu thấy thật hối hận, người con gái yêu mình như vậy mà cậu đành lòng vứt bỏ mà đi theo cái con người lăng nhăng lẳng lơ như My, cậu thật là ngu...... lầm lũi bước ra khỏi quán cậu lê thân về nhà.
@⊙¤●♡○¤●♢●♢《●♡●♧♧♧《○¤⊙《♢○♢《⊙♢○♧○》
Tại 1 nơi khác, chính sác là trước cổng nhà bọn hắn.
- anh à! Em đã nghe theo anh mà chia tay với Bảo rồi. Anh thưởng gì cho em đi - My lũng nịu trong vòng tay Hữu.
Nhếch mép ý như khinh bỉ nhưng rất nhanh thanh vào nụ cười mê người và có ý tán thưởng.
- cưng giỏi lắm. Yêu cưng nhiều - nói rồi Hữu đẩy My vào bờ tường ngay sau đó và khóa My ở giữa vòng tay mình khiến My vui sướng tê người.
Tay My ôm lấy eo Hữu, tay kia đặt lên ngực anh giọng nhão nhoẹt.
- thật không?
- ừ thật? - nói rồi Hữu lấy môi chạm hờ hững trên mỗi My nhưng rất nhanh buông ra, như kiểu vờn chuột.
- hi hi em cũng yêu anh - My sung sướng cuòi híp mắt, cười ngoác miệng.
Anh không nói chỉ nhếch mét rồi ghé sát miệng mình lên mặt ả rồi phả hơi thở nóng ấm lên mặt ả khiến ả bủn nhủn hết người, khuôn mặt ham muốn dục vọng thây dõ
...........
2 người cứ như vậy mà không hề biết có người con gái đứng lấp ở góc tường đang đưa tay ôm chặt miệng để không phát ra tiếng khóc. Nhỏ hôm nay muốm đến rủ Hữu đi chơi vì dạo này thấy anh nói bận suốt, nhỏ muốn đi chơi cùng anh để cho 2 đứa gắn thêm tình cảm nhưng không ngờ vừa đến đã thấy cảnh ân ái đó của 2 người. Tim nhỏ như không còn đập, nó đau thắt cả vào, mắt nhèo đi vì 2 hàng lệ. nhỏ đã không tin dạo gần đây anh thay đổi, nhỏ tin anh yêu nhỏ chứ không bao giờ phản bội mình, nhỏ yêu anh vô cùng, yêu còn hơn cả yêu Bảo khi xưa nữa. Những câu nói yêu thương chính anh đã hứa chỉ nói với môi nhỏ vậy mà giờ anh nói yêu nhưng không phải với nhỏ mà là 1 người con gái khác. Nhỏ đã phủ định tất cả nhưng giờ trước mắt nhỏ là gì đây? Đau, đau lắm nhưng chả biết phải làm sao và cũng không muốm tin vào sự thật đầy đau đớn này, nhỏ chạy đi như bỏ trỗn sự thật