Hai ngày sau chính là ngày hội nghị cộng sự.
Cho dù Giang Yến Từ có tỏ ra không quan tâm đến đi chăng nữa, chuyện của hội nghị cộng sự đã chôn sâu trong lòng Diệp Tri Chi, trở thành nỗi lo lắng thầm kín.
Từ lúc tan làm đến khi về tới chung cư, cô vẫn luôn nghĩ tới chuyện này, cũng quên đi việc hỏi anh về tình hình vụ án.
Cô từ đầu đến cuối nghĩ không ra Giang Yến Từ còn có cách “giải quyết” gì.
Mang theo tâm trạng như vậy, cô ôm lấy Trì Trì trở về phòng, tiếp tục xử lý email công việc.
Đột nhiên, trong hộp thư có một cái email mới.
Diệp Tri Chi hơi ngẩn người, nhìn thấy tên người gửi mail, cô không thể chờ được mà mở email ra ngay.
Là bên phía nước M, đối phương đã trả lời email rồi!
Nhìn thấy email này, cô lập tức đứng dậy, nhanh chóng rời đi.
“Meo?” Trì Trì đang nằm trên giường, giật mình nhìn ra ngoài cửa với vẻ mặt hoang mang.
Diệp Tri Chi chạy như bay xuống lầu: “Giang Yến Từ!”
Giang Yến Từ nhìn về phía cô.
Không đợi anh lên tiếng, cô đã không đợi được mà nói: “Bên phía nước M nhắn lại rồi! Nguyên nhân CEO của WLJS – Đỗ Tử Hoành bị ông chủ cũ đuổi việc là bởi vì…”
Biểu cảm trên mặt của Giang Yến Từ không chút thay đổi, có vẻ như không hề bất ngờ về việc này. Diệp Tri Chi ngây người, chợt một ý nghĩ vụt qua trong đầu cô.
“Chẳng lẽ anh…” Cô ngập ngừng hỏi: “Đã biết rồi sao?”
“Ừ, anh biết rồi.” Giang Yến Từ dứt khoát thừa nhận.
Hưng phấn vô ích rồi.
Diệp Tri Chi suy đoán: “Đối sách mà anh nói, chính là cái này sao? Vậy anh đã có đối sách rồi cũng không nói cho em biết, hại em uổng công lo lắng một trận.”
Giang Yến Từ cười nhẹ một cái: “Bị tiết lộ trước sao có thể thú vị hơn đến hiện trường được chứ?”
“Nè, anh đây là ý gì vậy?” Trên mặt Diệp Tri Chi rõ ràng viết lên ba chữ “em không vui”.
Giang Yến Từ nói: “Vậy lần sau lại có tình hình như thế này thì tiết lộ trước cho em nhé?”
“…”
“Miễn cưỡng thật, không nói với anh nữa, em đi trả lời email trước đây.”
Diệp Tri Chi hừ nhẹ một tiếng rồi quay người rời đi.
Khóe môi của Giang Yến Từ cong lên, một lúc sau mới thu hồi ánh mắt từ phía chân cầu thang về, đồng thời thu lại cảm xúc phức tạp trong đó.
***
Hai ngày trôi qua trong chớp mắt, ngày sở sự vụ của công ty luật Quân Hòa tổ chức hội nghị cộng sự.
Buổi sáng.
“Chị Tri Chi, hôm nay là ngày tổ chức hội nghị cộng sự đúng không?” Lúc đi qua chỗ làm việc của Diệp Tri Chi, Thịnh Dĩ Minh dừng lại: “Tình hình bây giờ là như thế nào? Giang par đã nghĩ ra được đối sách chưa, có nói với chị không?”
Diệp Tri Chi ngẩng đầu, nhìn về hướng phòng hội nghị theo phản xạ một cái rồi lắc đầu: “Không biết nữa.”
“Chẳng lẽ Giang par thật sự sẽ bị đá ra khỏi đội ngũ cộng sự?” Thịnh Dĩ Minh cố gắng để giọng điệu của mình nghe không giống như đang cười trên nỗi đau của người khác: “Nói mới nhớ, công ty luật này tổng cộng có bao nhiêu cộng sự vậy?”
Diệp Tri Chi lần nữa nhìn vào màn hình máy tính, tùy tiện trả lời: “Trước mắt là mười sáu người.”
“Mười sáu người? Nhiều đến vậy sao?” Thịnh Dĩ Minh kinh ngạc.
Diệp Tri Chi nói: “Cũng không tính là nhiều.”
Thịnh Dĩ Minh đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ: “Mười sáu người, vậy nếu kết quả bỏ phiếu bằng nhau thì sao?”
“Bằng nhau thì tốt nhất là không nên có rồi, kết quả như vậy sẽ tồn tại tranh luận, thường thì đều là xử lý vô hiệu.” Diệp Tri Chi dừng một lúc: “Nhưng mà, không phải Từ Hải Yến muốn đưa luật sư Thẩm lên làm cộng sự sao? Cộng thêm anh ta thì là mười bảy phiếu, con số này sẽ không bằng được đâu.”
“Chẳng trách Từ Hải Yên muốn đưa luật sư Thẩm lên làm người cộng sự, hóa ra là có chủ ý này.” Thịnh Dĩ Minh suy xét: “Nhưng mà, hai người Thẩm Đình Chi và Giang par này, em có thể nhìn ra hình như bọn họ từ trước tới giờ đều không hợp nhau.”
“Tôi không hiểu rõ hai người bọn họ.” Diệp Tri Chi tùy tiện trả lời.
Thật ra hôm qua cô đã có dự cảm, mấu chốt là một phiếu đó, chắc sẽ ở bên phía Thẩm Đình Chi.
“Chị Tri Chi, chẳng lẽ chị không lo lắng sao?” Thịnh Dĩ Minh có chút bối rối.
Diệp Tri Chi thu hồi lại suy nghĩ, kiên định nói: “Chị tin anh ấy.”
***
Trong phòng hội nghị.
Mười sáu người cộng sự ngồi vây quanh cái bàn hội nghị tròn.
Bầu không khí nặng nề.
Thẩm Đình Chi cũng ở trong đó, anh ta là người thứ mười bảy ở đây. Khác với bầu không khí ở hiện trường, biểu hiện của anh ta vô cùng ung dung.
Anh ta vuốt vuốt cây bút máy trong tay, ngẩng đầu nhìn Giang Yến Từ đang ngồi ở phía đối diện, khóe môi cong lên thành một nụ cười.
Giang Yến Từ không để ý đến anh ta.
Với tư cách là người phụ trách của công ty luật, Từ Hải Yến phụ trách chủ trì cuộc họp hôm nay.
“Nếu mọi người đã đến đủ rồi, vậy sẽ bắt đầu tiến hành hội nghị hôm nay.”
Cô ta chậm rãi đứng dậy, cười nói vài câu mở đầu rồi chuyển vào chủ đề chính: “Đề tài thảo luận đầu tiên của hôm nay là, tôi muốn thêm luật sư Thẩm Đình Chi thành cộng sự của công ty luật.”
“Trước khi gia nhập vào công ty luật, luật sư Thẩm đã là một vị luật sư rất ưu tú.” Từ Hải Yến dừng một lúc: “Sau đây mời các vị cộng sự làm một cuộc biểu quyết, quyết định đồng ý thì mời giơ tay.”
Vừa dứt lời, cô ta dẫn đầu giơ tay lên.
Các cộng sự có mặt ở đó do dự vài giây, cũng lần lượt giơ tay lên.
Ánh mắt Từ Hải Yến di chuyển, nhìn trúng cánh tay đang giơ lên của Giang Yến Từ, lại nhìn về phía Thẩm Đình Chi, khẽ nở nụ cười: “Vậy chính là nhất trí thông qua, chúc mừng anh, luật sư Thẩm.”
Trong phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.
Thẩm Đình Chi sửa lại áo vest, đứng dậy, cười rồi gật đầu: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.”
Anh ta nhìn về phía Giang Yến Từ.
Vẻ mặt Giang Yến Từ lạnh lùng, biểu cảm vốn không có thay đổi gì.
Đợi sau khi hết tiếng vỗ tay, Từ Hải Yến lại chầm chậm lên tiếng: “Vậy tiếp sau đây là đề tài thảo luận thứ hai.”
“Tôi tin rằng khoảng thời gian này mọi người đều đã chú ý đến tin tức tiêu cực liên quan đến luật sư Giang ở trên mạng xã hội.”
“Tôi rất tiếc khi nhìn thấy chuyện này, nhưng chuyện riêng của luật sư Giang đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của công ty luật, tôi cho rằng luật sư Giang không thích hợp để đảm nhận vị trí người cộng sự của công ty luật nữa. Cho nên, hôm nay cần mọi người tiến hành biểu quyết một lần, có nên tiến hành việc…”
Cô ta dừng lại, nhìn về phía Giang Yến Từ rồi cong khóe môi lên, nói ra hai từ còn lại.
“…Gạch tên.”
Vừa dứt lời, tiếng thảo luận vụn vặn đều biến mất. Khoảnh khắc này, cả phòng hội nghị yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi xuống đất.
Thẩm Đình Chi không chút bất ngờ nhướng lông mày lên.
Từ Hải Yến khẽ nâng cằm: “Người đồng ý, mời giơ tay.”
Vài giây sau, trước bàn hội nghị giơ lên tám cánh tay.
Từ Hải Yến nhếch mày, không thay đổi sắc mặt nói: “Người không đồng ý, mời giơ tay.”
Rất nhanh, lại có tám cánh tay đưa lên.
Thẩm Đình Chi đếm số cánh tay, nhướng mày nói: “Tám với tám, vậy là bằng nhau rồi.”
Từ Hải Yến lại nhìn về phía anh ta: “Luật sư Thẩm, lúc nãy tôi có chú ý đến, hai lần biểu quyết, hình như anh đều không có giơ tay. Vậy quyết định của anh là gì?”
Thẩm Đình Chi như bất ngờ: “Ơ? Tôi vừa trở thành người cộng sự, cũng có quyền biểu quyết hả?”
“Đương nhiên.” Từ Hải Yến khẽ cười nói.
“Vậy được.” Thẩm Đình Chi nói rồi, đứng lên: “Vậy quyết định của tôi là…”
Anh ta đón lấy ánh mắt của Giang Yến Từ, cứ như là đang thừa nước đục thả câu, dừng lại vài giây mới nói ra đáp án của mình.
“Không đồng ý.”
Từ Hải Yến ngây người: “Anh…”
Cô ta nhanh chóng phản ứng trở lại, nắm chặt lấy cạnh bàn, miễn cưỡng nở nụ cười rồi hỏi: “Anh là không đồng ý việc luật sư Giang tiếp tục đảm nhiệm vị trí người cộng sự sao?”
Thẩm Đình Chi nhìn về phía cô ta, giọng điệu nghiêm túc: “Không, luật sư Từ, tôi là không đồng ý việc gạch tên luật sư Giang.” Anh ta lại bổ sung: “Tôi hy vọng anh ấy tiếp tục đảm nhiệm vị trí người cộng sự này, câu trả lời này đủ rõ ràng chưa?”
“Anh… tại sao…” Từ Hải Yến sững sờ.
Thẩm Đình Chi lại cười nói: “Luật sư Từ có phải rất bất ngờ về kết quả này không?”
Từ Hải Yến cố gắng duy trì nụ cười trên mặt: “Xem ra, mọi người đều rất trân trọng mối tình đồng nghiệp này…”
“Thật đáng tiếc, luật sư Từ.”
Giang Yến Từ nhìn về phía cô ta: “Cô có thể tiếp tục đề tài thảo luận tiếp theo rồi.”
“Đề tài thảo luận lần này chỉ có hai cái, vậy nên tiếp sau đây…”
“Nếu luật sư Từ đã nói hết rồi.”
Giang Yến Từ chầm chậm đứng dậy, ngắt lời nói: “Tiếp theo đây, tôi cũng có một việc quan trọng muốn báo cáo với những người cộng sự đang ngồi ở đây.”
“Anh muốn nói gì?” Từ Hải Yến cau mày.
Giang Yến Từ không để ý đến cô ta, lấy ra một bản văn kiện sớm đã chuẩn bị trước: “Mấy hôm nay, trong vụ án mà tôi và luật sư Thẩm cùng điều tra đã phát hiện ra được một chuyện vô cùng thú vị.”
“Người sáng lập và hiện đang giữ chức CEO của công ty khoa học kỹ thuật WLJS – Đỗ Tử Hoành, từng đảm nhiệm chức vụ kỹ sư cho một công ty khoa học kỹ thuật lớn nào đó của nước M, nhưng sau đó ông ta đã bị công ty đó đuổi việc.”
“Nguyên nhân lại là do lúc ông ta giữ chức đã lén lút bán thông tin kỹ thuật của công ty cho một công ty bên thứ ba.”
Từ Hải Yến ngừng lại, hít một hơi thật sâu: “Vậy thì thế nào? Công ty kỹ thuật khoa học WLJS vốn không phải khách hàng của chúng ta, cái này thì có liên quan gì đến chúng ta sao?”
Giang Yến Từ đón lấy ánh mắt của cô ta, không nhanh không chậm đáp lại: “Nhưng bọn họ là bên hợp tác của khách hàng chúng ta, tránh để quyền lợi hợp pháp của khách hàng chịu phải xâm phạm, chúng ta có nghĩa vụ phải tìm hiểu tất cả thông tin của đối phương.”
“Tôi và luật sư Thẩm đều cho rằng, vị CEO của công ty này có tiền án như vậy, cho dù bản thân đã thành lập công ty thì cũng khó tránh khỏi sau này sẽ không giẫm lên vết xe đỗ.”
Từ Hải Yến nhướng mày, giọng điệu khá bình tĩnh: “Nhưng đó là công ty của chính ông ta, người bình thường cũng sẽ không làm ra chuyện bán thông tin của chính công ty mình đúng không?”
“Công ty của chính mình thì sẽ không xảy ra việc bán thông tin, nhưng nếu như lấy cắp của người khác thì sao?”
Thẩm Đình Chi tiếp lời.
Anh ta cũng đứng lên, còn tiện tay truyền bản văn kiện cho một người cộng sự gần đó: “Văn kiện này, mọi người có thể chuyền tay nhau đọc, đây chính là kết quả điều tra của tôi và luật sư Giang.”
Thẩm Đình Chi tiếp tục nói: “Ngoài chuyện này, chúng tôi còn điều tra được, gần đây công ty khoa học kỹ thuật WLJS sắp tiến hành hợp tác với một công ty khoa học kỹ thuật nổi tiếng khác ở nước M.”
“Nhưng mà, trong quá trình điều tra, chúng tôi phát hiện, hạng mục phát minh ra kỹ thuật không người lái độc quyền gần như chấn động toàn cầu của công ty khoa học kỹ thuật WLJS lại sử dụng một kỹ thuật của công ty khoa học kỹ thuật ở nước M đang sắp trở thành bạn hợp tác với bọn họ.”
Anh ta vừa nói dứt lời, tất cả mọi người có mặt ở đó đều nhìn về phía anh ta.
Thẩm Đình Chi nhướng mày, như vừa nhớ được gì đó, lại bổ sung thêm: “Ồ, tôi quên nói, việc này là trong tình huống không nhận được sự ủy quyền.”
Anh ta tiếp tục nhìn về phía Từ Hải Yến, cười hỏi: “Luật sư Từ, cô nói xem, chuyện này có phải rất thú vị không?”
Từ Hải Yến nhướng mày, như nghi hoặc: “Câu hỏi này của luật sư Thẩm hỏi kỳ lạ thật, đây là kết quả mà các anh điều tra được, tại sao lại hỏi tôi? Cái này có liên quan gì tới tôi sao?”
Chương 66
Giang Yến Từ hờ hững hỏi: “Xin hỏi luật sư Từ có ý tưởng gì mà lại nói như vậy?”
“Bên mua độc quyền là tập đoàn ô tô Việt Siêu là khách hàng lớn của công ty luật chúng ta. Nếu đây là sự thật thì chẳng phải đã tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích khách hàng hay sao?”
Từ Hải Yến không chịu nhường nhịn phủ nhận, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ: “Luật sư Giang, theo như lời cậu và luật sư Thẩm, những việc đó chỉ là suy đoán của các cậu nhỉ? Các cậu có chứng cứ xác thực không?”
“Nếu kết quả điều tra thật sự có vấn đề, hai người đã biết rõ chuyện này, vậy tại sao hai ngày trước vẫn để cho khách hàng ký hợp đồng?” Cô ta nhìn về phía Thẩm Đình Chi, bình tĩnh chỉ ra vấn đề: “Luật sư Thẩm, đây không phải là trách nhiệm của cậu sao?”
“Hả? Luật sư Từ đang nói đến bản hợp đồng kia sao?” Thẩm Đình Chi bỗng nhiên nói tiếp: “Hôm nay tôi cũng mang nó đến đây.”
Anh ta nói rồi rút một bản hợp đồng từ túi công văn ra, ném lên bàn.
Mặt trên của hợp đồng, vừa khéo đã được lật đến tờ có đóng dấu ký tên.
Thẩm Đình Chi cười nhạt: “Bên trên là con dấu đồ chơi tôi mới mua, đóng dấu có đẹp không?”
Trên mục điều khoản hợp đồng, vừa nhìn cũng không thấy manh mối gì.
Nhưng tập trung nhìn kỹ lại, chỗ đóng dấu, nào phải con dấu công ty gì đâu? Hoa văn trên con dấu là một con thỏ đang làm mặt quỷ, bên dưới viết “Phòng làm việc trò chơi khăm quái đản vô tận”.
Mà trên chỗ ký tên cho hai bên A, B…
[Đừng nhìn.]
[Là giả đó.]
Chỉ là chữ ký được viết theo lối chữ thảo, không nhìn cẩn thận thì cũng không nhận ra.
Nhưng chữ viết lại giống nhau như đúc.
Sắc mặt Từ Hải Yến cứng đờ, đột ngột ngẩng đầu: “Luật sư Thẩm! Sao anh có thể làm như vậy, dùng hợp đồng giả trêu đùa tôi, đây là…”
Thẩm Đình Chi buông tay: “Hợp tác đã thất bại, hợp đồng đã mất hiệu lực. Tôi có thể tùy ý xử lý như thế nào cũng được mà nhỉ. Tôi đóng mấy con dấu đồ chơi lên cũng đâu có trái pháp luật đúng không?”
“Anh…”
Từ Hải Yến hít một hơi thật sâu, lạnh lùng sắc bén mà chỉ trích: “Anh như vậy là lừa gạt! Anh không hoàn thành vụ án kia, căn bản không có tư cách lên chức thành cộng sự! Lúc trước đã nói rồi, anh phải thúc đẩy hai bên ký hợp đồng mới có thể trở thành cộng sự…”
“Ôi chao?” Thẩm Đình Chi làm ra vẻ như nghi hoặc: “Thật kỳ lạ. Lúc trước lời luật sư Từ nói với tôi, tôi vẫn còn nhớ rõ đấy. Cô cho rằng lý lịch của tôi đã đủ ưu tú, đã sớm đạt được tiêu chuẩn của cộng sự, cho nên muốn thăng chức cho tôi thành cộng sự, cũng không đưa ra điều kiện gì.”
Anh ta nhướng một bên mày: “Hơn nữa vụ án này, luật sư Từ đã nói là cô không hiểu rõ hết những thứ liên quan đến phương diện độc quyền nên mới tìm tôi hỗ trợ.”
Từ Hải Yến bị nghẹn lại: “Anh …”
Giang Yến Từ không cho cô ta cơ hội nói chuyện nữa, nhàn nhạt lên tiếng: “Luật sư Từ không cảm thấy kỳ lạ sao? Hai ngày này, tại sao Vu tổng không liên lạc cho cô?”
Ấn đường Từ Hải Yến nhíu lại xuất hiện sự tàn nhẫn hung ác.
Anh đón nhận ánh mắt sắc bén của cô ta, cười nhạt: “Hay là nói, cô đã bị sự ‘thắng lợi’ làm cho đầu óc không còn tỉnh táo rồi?”
Thẩm Đình Chi rời khỏi chỗ ngồi, anh ta đi đến trước màn hình chiếu, tiếp tục nói đề tài lúc nãy: “Buổi tối hai ngày trước, tôi đột nhiên nhận được điện thoại từ Vu tổng của tập đoàn ô tô Việt Siêu. Trong điện thoại, hình như ông ta rất sốt ruột, bảo tôi nhất định phải định cho xong việc này vào ngày hôm sau.”
Thẩm Đình Chi lại lấy ra một cây bút ghi âm, nhấn xuống nút phát ra âm thanh, từ bên trong truyền ra một giọng nam… “Bất kể giá cả như thế nào, trong ngày mai phải lấy được độc quyền! Bên này tôi sẽ bàn bạc với hội đồng quản trị.”
“Nhưng một ngày trước, ông ta lại khăng khăng chỉ có thể tiếp thu giá cả 6 trăm triệu, tôi thấy lạ trong lòng nên đã thông qua mấy quan hệ cá nhân điều tra tình trạng tài chính của vị Vu tổng này, phát hiện ông ta đã thiếu một khoản nợ ngàn vạn.”
Anh ta cố tình tạm dừng vài giây: “Trong lòng tôi xuất hiện nghi ngờ nên đã thông qua manh mối này để tiếp tục điều tra. Cuối cùng đã đi đến được một kết luận vô cùng thú vị. “
“Luật sư Từ.”
Thẩm Đình Chi lại nhìn về phía Từ Hải Yến, tiếp tục nói: “Dựa theo manh mối điều tra của chúng tôi, tôi cả gan đoán rằng.”
“Công ty khoa học kỹ thuật WLJS sắp hợp tác cùng công ty nước M, nhưng lại sợ bị phát hiện sự thật về việc xâm phạm quyền đứng tên độc quyền của công nghệ không người điều khiển, cho nên mới nóng lòng muốn qua tay quyền đứng tên độc quyền.”
“Mà quả trứng xui xẻo bị công ty khoa học kỹ thuật WLJS coi trọng kia chính là tập đoàn ô tô Việt Siêu. Bọn họ đã phát hiện ra cô là luật sư đại diện, đúng lúc Vu tổng của tập đoàn ô tô Việt Siêu cần gấp một khoản tiền, vì thế các người đã phối hợp với nhau, cùng diễn một vở kịch.”
“Nói tóm lại việc cắn chặt cái giá thấp là 6 trăm triệu ban đầu không chịu nhả ra, chỉ vì khiến tôi đặt lực chú ý lên giá cả. Mà công ty khoa học kỹ thuật WLJS cũng diễn một vở kịch cho tôi và luật sư Diệp xem, ý đồ thể hiện với chúng tôi cho rằng có nhiều bên cạnh tranh. Trên thực tế, không hề có cái gọi là ‘đối thủ cạnh tranh’.”
Từ Hải Yến lạnh giọng: “Thẩm Đình Chi, anh như thế này là…”
Giang Yến Từ cắt ngang lời cô ta: “Luật sư Từ, cô đã biết rõ độc quyền có vấn đề nhưng lại âm thầm cấu kết với Vu tổng, có ý định bán hạng mục độc quyền kia cho công ty ô tô Việt Siêu, ném củ khoai lang nóng phỏng tay này cho khách hàng của công ty luật.”
“Để thoát khỏi hiềm nghi, cô đã tìm tới luật sư Thẩm. Cô thăng chức cho luật sư Thẩm thành cộng sự, không chỉ để lợi dụng anh ta đá tôi ra khỏi đội ngũ cộng sự.” Anh dừng một chút: “Còn cả chuyện chuyển nhượng độc quyền.”
“Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, cô hoàn toàn có thể đẩy hết lên người luật sư Thẩm.”
“Thật sự là một màn một mũi tên trúng hai đích xuất sắc đó, luật sư Từ.”
Anh khẽ cười một tiếng, mang theo tràn đầy ý tứ châm chọc.
Thần sắc trên mặt Từ Hải Yến rốt cuộc cũng thay đổi, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Yến Từ, tức giận nói: “Giang Yến Từ!”
“Cậu nói thế là phỉ báng!”
“Cậu hoàn toàn không có chứng cứ…”
Thẩm Đình Chi lại ấn bút ghi âm lần nữa, bên trong truyền ra giọng nói của Vu tổng…
“Là luật sư Từ Hải Yến của công ty luật Quân Hoà tìm được tôi…”
Đến chỗ này, anh ta lại tắt bút ghi âm.
Sắc mặt Từ Hải Yến đột ngột thay đổi.
Thẩm Đình Chi nhìn cô ta, nhướng mày: “Luật sư Từ, dù sao cũng từng là đồng nghiệp một khoảng thời gian, tôi cũng giữ lại thể diện cho cô, nhưng nếu vẫn tiếp tục, tôi sẽ không bỏ qua.”
“Với cả Vu tổng không liên lạc với cô là bởi vì ông đã bị cảnh sát mang đi. Còn về phần cô…”
Anh ta không tiếng động mà cười một cái, không nói thêm gì nữa.
Giang Yến Từ lạnh lùng nói: “Từ Hải Yến, cô luôn miệng nói chuyện của tôi sẽ ảnh hưởng đến danh dự của công ty luật nên muốn xoá tên tôi. Nhưng mà, cấu kết với bên còn lại của đương sự, âm thầm nhận hối lộ, tổn hại ích lợi của khách hàng và công ty luật. Hành động của cô mới thật sự là ảnh hưởng đến danh dự của công ty luật.”
Anh nói từng chữ: “Nên người phải bị xoá tên ra khỏi đội ngũ cộng sự, phải là cô mới đúng.”
Từ Hải Yến lạnh giọng nói: “Cậu có tư cách gì mà làm như vậy…”
Giang Yến Từ cắt ngang: “Đúng vậy, một mình tôi, đúng là không đủ tư cách.”
Anh nói xong thì nhìn về phía những người ở đây: “Vậy mời mọi người làm một cuộc biểu quyết đi, ai đồng ý xoá tên Từ Hải Yến, mời giơ tay.”
Vừa dứt lời, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Mọi người không hề nhúc nhích.
Từ Hải Yến ổn định tinh thần, cười lạnh một tiếng: “Nhìn đi, Giang Yến Từ…”
Nhưng giây tiếp theo, Thẩm Đình Chi lại giơ tay lên.
Có người đi đầu, từng người cộng sự giơ tay lên.
Cuối cùng, chỉ còn thừa một người, một nữ luật sư có quan hệ thân thiết với Từ Hải Yến.
Từ Hải Yến nhìn chằm chằm nữ luật sư.
Nữ luật sư chạm phải ánh mắt sắc bén của cô ta, run rẩy giơ tay lên.
“Các người…”
“Các người…”
Từ Hải Yến nắm chặt nắm tay, lảo đảo lùi về sau một bước, trong mắt tràn ngập cảm xúc không thể tin nổi.
…
Tại khu làm việc, tuy rằng thân xác Diệp Tri Chi đang ngồi ở vị trí làm việc, nhưng tâm trí đã không còn đặt trên công việc.
Cô vẫn luôn chú ý tình hình bên phía phòng họp.
Không biết qua bao lâu, cửa mở ra.
Vài giây sau, Từ Hải Yến nổi giận đùng đùng đi ra ngoài. Khi đi qua khu làm việc, cô ta dùng ánh mắt sắc bén quét về phía cô.
Cả người Diệp Tri Chi căng thẳng lên, nhanh chóng thu tầm mắt về, đối mặt với bàn phím đánh chữ điên cuồng, ra vẻ đang bận rộn.
Cũng may Từ Hải Yến chỉ dừng tại chỗ vài giây, đã đi về phía văn phòng của cô ta.
Chờ cô ta rời đi, Diệp Tri Chi lại dời tầm mắt về phía phòng họp.
Cộng sự từng người nối đuôi nhau ra ngoài.
Người ra cuối cùng, là Giang Yến Từ và Thẩm Đình Chi.
Giang Yến Từ đi trước, Thẩm Đình Chi theo sau, có vẻ như muốn nói gì đó. Nhưng Giang Yến Từ không quay đầu lại, cũng không để ý tới anh ta.
Diệp Tri Chi gấp không chờ nổi mà đứng lên, tiến lên đón.
“Giang par!”
Cô dừng trước mặt Giang Yến Từ, nín thở hỏi: “Có phải là đã… thành công không?”
Giang Yến Từ cong khóe môi, gật đầu với cô.
Thẩm Đình Chi đứng một bên nói: “Đương nhiên là thành công, có tôi xuất ngựa, làm gì có chuyện không thành.”
Anh ta lại vỗ bả vai Giang Yến Từ, nói: “Luật sư Giang, anh đừng quên, hiện tại anh thiếu tôi một bữa cơm.”
Giang Yến Từ nhướng mày: “Tôi thiếu anh một bữa cơm khi nào?”
“Ở thời khắc mấu chốt cho anh một phiếu, còn thay anh giải quyết một mối hoạ trong lòng lớn đến vậy, chẳng lẽ không đáng giá một bữa cơm hả?” Thẩm Đình Chi nói, nhìn về phía Diệp Tri Chi: “Luật sư Diệp, cô đến phân xử đi, đã giúp anh ta một việc lớn như vậy, mà ngay cả một bữa cơm cũng không chịu mời, có phải quá keo kiệt hay không?”
Diệp Tri Chi có hơi không rõ tình huống: “Hả? Chuyện này…”
“Ừm, nói vậy, quả thật cũng đáng.”
Giang Yến Từ nói, mở ví tiền lấy ra năm tờ tiền giá trị lớn mệnh giá trăm vạn, nhét vào trong tay Thẩm Đình Chi: “Muốn ăn cái gì, tự đi mua đi.”
Thẩm Đình Chi nhìn tiền mặt trong tay, hiếm thấy mà ngây ngốc cả người.
Vài giây sau, anh ta lấy lại tinh thần, có phần không hài lòng mà nói: “Nè nè, Giang Yến Từ, có ai làm như anh…”
Ba người vừa nói, vừa quay lại khu làm việc của tổ không tranh tụng.
Đột nhiên, âm thanh giày cao gót gõ xuống đất truyền đến, cắt ngang cuộc trò chuyện.
Đường đi bị Từ Hải Yến cản lại.
“Giang Yến Từ, là tôi xem thường cậu.” Cô ta ôm cánh tay, sắc mặt khó coi mà nhìn chằm chằm Giang Yến Từ, thanh âm cực kỳ lạnh lùng: “Lúc này, là tôi thua.”
Giang Yến Từ chậm rãi nói: “Vậy luật sư Từ có thể nhường đường một chút không?”
Từ Hải Yến không để ý tới anh, ánh mắt dời về phía Thẩm Đình Chi: “Luật sư Thẩm, tôi chỉ muốn biết, vì sao anh lại phải phản bội tôi như vậy?”
Thẩm Đình Chi hỏi lại: “Luật sư Từ, tôi có đồng ý chuyện gì với cô không?”
“Thân là luật sư, tôi cực kỳ không ủng hộ loại hành vi tổn hại lợi ích đương sự này của cô.”
“Được, tôi đã hiểu.” Từ Hải Yến hít sâu một hơi, bỗng nhiên lại châm chọc mà cười một tiếng: “Thôi vậy, tiếp tục ở lại công ty luật này cũng không có gì thú vị.”
“Giang Yến Từ, tuy rằng lần này là cậu thắng, nhưng cậu đã đắc tội tập đoàn C.Z., cái công ty luật này không chừng cũng sắp xong rồi, sau này không chừng cậu cũng không có kết quả tốt đẹp gì đâu.” Cô ta dùng giọng nói trào phúng.
Lượng thông tin trong lời này quá lớn.
Diệp Tri Chi theo bản năng nhìn về phía Giang Yến Từ, âm thanh căng thẳng từ tận đáy lòng: “Sao lại như vậy? Đắc tội gì cơ…”
Từ Hải Yến không hề để ý nhìn về phía cô: “Cô không biết hả? Bản lĩnh của luật sư Giang quả thật rất lớn, vậy mà đắc tội cả người nắm quyền của tập đoàn C.Z. đấy.”
Diệp Tri Chi phản xạ có điều kiện mà bác bỏ: “Không thể nào, không phải lần trước vị Trịnh tổng kia đã nói…”
Từ Hải Yến cười châm chọc: “Cô nói cái tên Trịnh tổng kia hả? Ông ta đã bị điều khỏi tổng bộ. Lúc trước người chống lưng cho luật sư Giang, có lẽ là ông ta nhỉ? Chỉ là, cô cũng thấy rồi đấy, đây là kết cục của việc đắc tội với người cầm quyền. Luật sư Giang, tôi chờ xem kết cục của anh, dù sao tập đoàn C.Z. cũng sẽ rút đầu tư.”