Cơ thể nóng rực của cô bị Âu Minh Triết đùa giỡn khiến Tiểu Ân không biết làm gì hơn ngoài việc cắn răng khẽ khóc. Vừa bị Âu Minh Triết đùa bỡn, vừa do kích thích của thuốc. Đàm Tiểu Ân khẽ rướn người lên, muốn cơ thể đang càng ngày càng nóng của mình có thể chạm tới từng thớ thịt mát lạnh của ông xã. Lại không biết rằng, hành động này của cô chính thức phá tan tuyến phòng ngự cuối cùng của nam nhân đang đè lên người của mình.
"Minh Triết, lại sờ sờ một chút... Hức... Mát quá..."
Âu Minh Triết khẽ cười, hướng đến tai thiếu nữ, thổi một luồng khí.
"Đàm Tiểu Ân, có một cách còn khiến em hết nóng hiệu quả hơn rất nhiều, em muốn thử không?"
Đàm Tiểu Ân lúc này làm gì có nghe hiểu những cái mà hắn đang nói chứ. Chẳng qua với sự tín nhiệm tuyệt đối của mình dành cho ông xã, cô liền gật đầu không lưỡng lự. Để lại phía sau là tiếng cười trầm thấp của nam nhân.
"Đó là do em đồng ý rồi đấy... Đàm Tiểu Ân, đừng có hối hận"
Đàm Tiểu Ân vì hắn nói bên tại rất nhột, liền quay đầu sang, hướng tới đôi môi mát lạnh của hắn "chụt" một cái. Ý định của cô rất đơn giản, chỉ là không muốn bản thân bị ngứa cùng lúc nhiều nơi mà thôi.
Lại không ngờ được rằng, lồng ngực rắn chắc của Minh Triết vì hành động này của cô mà đập rộn ràng. Cảm thấy phía dưới đã đủ ướt. Hắn vươn một tay nắm lấy một bên đùi non mềm của cô tách ra, sau đó nhanh chóng chen "gà con" của mình vào ở giữa nơi tư mật của cô, từ từ đẩy vào trong thân thể của cô.
Nhưng cô lại quá chặt, anh lại quá lớn. Nhịn đến mức trán nổi gân xanh, trên khuôn mặt yêu nghiệt của nam nhân đã lấm tấm vài giọt mồ hôi.
"Tiểu Ân, thả lỏng, em thả lỏng thì tôi mới có thể dập lửa cho em được..."
Đàm Tiểu Ân phía dưới lần đầu bị dị vật cọ tới, chính là mơ hồ đến nín thở. Loáng thoáng nghe được tiếng Âu Minh Triết nói, nhưng cô lại bất lực trả lời.
"Không biết, em thật không biết thả lỏng như thế nào..."
Âu Minh Triết nghe thấy tiếng trả lời thủ thỉ của cô, không còn cách nào khác đành phải tự lực cánh sinh. Sau vài phút ra vào nơi cửa tự mật, Âu Minh Triết đỉnh nhẹ, toàn bộ đi vào phía trong của Tiểu Ân. Cơn đau bị xé rách lập tức lấn át toàn bộ đại não của cô, khiến Đàm Tiểu Ân khóc như mưa.
"Hức... Đau... Đau quá... Hức." - Không có một từ ngữ nào có thể diễn tả được cơn đau lúc này mà Đàm Tiểu Ân phải trải qua, nó còn đau gấp trăm vạn lần lúc mà lần đầu tiên Đàm Tiểu Ân có ngày đèn đỏ vậy.
Bàn tay đang giữ chặt người hắn cũng vì thế mà cấu chặt, có lẽ đã để lại trên lưng hắn một vết cấu dài. Phía dưới một đường máu đỏ trào ra từ nơi tư mật, đó là bằng chứng rõ ràng nhất để nói rằng cô đã trở thành người phụ nữ của hắn.
Âu Minh Triết thật ra cũng sắp bị bên trong của cô nhóc này bức đến thần hồn điên đảo rồi, dù đã cố gắng giảm thiểu sự đau đớn cho cô, nhưng vẫn là không đủ. Phía trong của cô ấm áp, lại thật chặt, hắn thật muốn động, nhưng lại không muốn cô bị đau. Lúc này chỉ đành dùng môi hôn tới cánh môi đỏ hồng của cô. Trong miệng còn không ngừng thủ thỉ.
"Tiểu Ân ngoan, đừng khóc, một chút liền hết đau. Em bây giờ thả lỏng một chút, không sẽ bức tôi điên mất..."
Sau một thời gian chờ đợi cô thích ứng được "gà con" của mình, Âu Minh Triết mới bắt đầu động thân dưới, trên người hắn giờ đây phủ lên một lớp mồ hôi mỏng do nhẫn nhịn thật lâu.
Đàm Tiểu Ân ban đầu vẫn còn nức nở, nhưng không hiểu vì sao, càng về sau cơ thể lại càng cảm thấy kì lạ. Cảm giác đau đớn như bị xé đối cơ thể dường như biến mất, thay vào đó là cảm giác tê dại khiến cô không có cách nào diễn tả được.
Trong vô thức, tiếng nức nở dường như biến mất, thay vào đó là tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ của thiếu nữ.
Âu Minh Triết nhanh chóng nhận ra điểm khác biệt của cô, vì thế mà không nhẫn nhịn chậm rãi nữa. Tốc độ của hắn tăng nhanh, dữ dội đâm đến nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể của cô.