• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đến gần nhìn thấy ánh mắt ngưng trọng của tôi đều ngẩn ngơ, đáy mắt rõ ràng cũng kinh ngạc không thua kém gì tôi.
Dù là ai cũng không thể ngờ trên đời lại có chuyện trùng hợp khó tin đến thế. Một trai một gái của chú Lưu, một người là bác sĩ Lưu Chi Dương từng giúp tôi kiểm tra cái chân bị thương, còn người còn lại là cô gái suốt ngày dính lấy Lục Bách Nghiêu -Lưu Chi Dao.
“Làm sao vậy? Nha đầu?” Lão Phật Gia nhìn thấy tôi có chút không thích hợp, mở miệng hỏi.
Tôi bị kinh ngạc thật lớn này làm cho ngây ngốc tới nửa ngày cũng chưa hồi phục lại tinh thần trong khi đó Lưu Chi Dương là người đầu tiên bình tĩnh nhanh nhất, mở miệng giải thích với mọi người: “Cháu cùng Hạ Cận đã từng gặp mặt nhưng không nghĩ tới sẽ gặp lại ở chỗ này.”
“Đúng vậy, thật sự là không nghĩ tới.” Lưu Chi Dao tiếp lời Lưu Chi Dương, phụ họa theo.
“Chi Dao, em cũng quen biết với Hạ Cận?” Chuyện này, ngay cả Lưu Chi Dương cũng ngây ngẩn cả người, vốn anh ta tưởng rằng trong bữa tiệc này chỉ có tôi với anh ta là người quen cũ lại không ngời tôi với Lưu Chi Dao cũng có “giao tình không cạn”.
Đúng vậy, có thể không biết sao? Ở trong mắt cô ta, địa vị của tôi là tình địch không hơn không kém!
Vừa nghĩ tới sau này hai nhà ở chung lại có một tầng quan hệ cực kì vi diệu kia, thật sự là so với xấu hổ còn muốn xấu hổ hơn, muốn bao nhiêu lúng túng thì có bấy nhiêu lúng túng. Giữa tôi cùng với Lưu Chi Dương thì không có gì nhưng về sau Lưu Chi Dao kia sẽ không sai biệt lắm trở thành em gái của tôi, mặc dù là em gái cực kỳ xa nhưng quan hệ này vẫn được pháp luật thừa nhận. Nếu như truyền ra, nói khó nghe hơn một chút thì tôi chính là chị gái chiếm đoạt người yêu của cô ta.
Còn có chuyện phiền toái nhất chính là lúc trước Lục Bách Nghiêu đã ở trước mặt mẹ anh ta cùng Lưu Chi Dao thừa nhận tôi là bạn gái của mình nhưng hôm nay Trương Húc lại lấy thân phận là vị hôn thê của tôi xuất hiện tại đây. Tuy rằng tiểu nha đầu này còn đắm chìm trong suy nghĩ tôi sẽ là chị gái của cô ta nhưng chờ đến khi cô ta bình tĩnh trở lại thì phát hiện ra chuyện này chỉ là sớm muộn mà thôi.
Ai, tại sao những chuyện rắc rối cứ liên tiếp kéo tới vậy, tôi thật sự muốn ông trời đánh tôi một tia sét để quên hết những chuyện này đi.
Buổi tối hưng trí dạt dào tới đây ăn cơm nhưng không nghĩ tới lại ăn trúng một bữa xấu hổ, trừ bỏ chỗ ngồi của Lão Phật Gia cùng chú Lưu không khí cực kì tốt đẹp thì bốn người chúng tôi hoàn toàn bị vây trong trạng thái “Không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ một lòng ăn cơm trước mắt”, cuối cùng cũng đã xong, tôi liền kéo theo Trương Húc chuồn đi mất.
Trương Húc lái xe đưa tôi và Lão Phật Gia về nhà, nhìn bộ dáng thâm tình chân thành tiễn đưa của chú Lưu tức thì cảm giác Lão Phật Gia đúng là hoa đào nở rộ, đã già mà còn nối tiếng như vậy.
Lão Phật Gia hoàn toàn ngâm nga bài hát từ trên đường về tới nhà, vừa đến nhà không bao lâu đã cùng chú Lưu nấu cháo điện thoại.
Đúng như tôi dự đoán sau lần gặp mặt đó không bao lâu Lưu Chi Dao liền gọi điện cho tôi.
“Trương Húc là vị hôn phu của cô vậy cô cùng Lục ca ca là loại quan hệ gì?”
Tôi trực tiếp trả lời nói của Lưu Chi Dao trở về, sớm biết cô ta sẽ đến hỏi tôi, trong lòng tất nhiên cũng đã nghĩ đến câu trả lời tốt nhất: “Quan hệ cái gì? Cô không biết rằng lời này hỏi Lục ca ca của cô không phải sẽ thích hợp hơn sao?”
Cùng Lưu Chi Dao nói chưa được vài câu tôi liền cúp điện thoại. Hai chúng tôi bởi vì Lục Bách Nghiêu nên mới dây dưa không dứt như thế này, bất quá nghĩ đến chuyện Lão Phật Gia sẽ tái hôn cùng chú Lưu nên tôi cũng không muốn quan hệ của hai người trở nên khó xử.
Lão Phật Gia cùng chú Lưu tái hôn chỉ đặt vài bàn tiệc đơn giản ở khách sạn, chiêu đãi một ít bạn bè thân thích thường xuyên lui tới. Bên này chúng tôi chủ yếu là mời mấy người bạn già của Lão Phật Gia và gia đình Trương Húc còn bên chú Lưu ngoại trừ hai đứa con vợ trước cũng chỉ có một ít bạn bè thân thiết mà thôi nhưng điều tôi không nghĩ tới là mẹ Lục Bách Nghiêu cũng nằm trong số đó. Lục Bách Nghiêu được công ty cử đi công tác, nên không có mặt, Lưu Chi Dao ngồi bên cạnh Lục phu nhân, quan hệ của hai người rất thân mật. Lần trước từng nghe Lục phu nhân nói Lưu Chi Dao là thanh mai trúc mã của Lục Bách Nghiêu, không thể tưởng tượng được hai người còn có một mối quan hệ sâu xa như vậy.
Trước đó Lục Bách Nghiêu đều học ở trường trên tỉnh, đến trung học mới đến nhà bà ngoại học ở trường của tôi, hai năm sau lại bị đưa ra nước ngoài. Thanh mai trúc mã…………….Tôi tinh tế nhấm nuốt bốn chữ này, trước trung học là một thời gian ngắn sao?
Tôi thu hồi ánh mắt đặt trên người Lưu Chi Dao, chuyển đến nhìn Lão Phật Gia đang rúc đầu vào chú Lưu cười đến ngọt ngào, tôi rất khó có thể hình dung người trước mặt này cùng với người tối hôm qua khóc trong lòng tôi như bị bệnh tâm thần là một. Lão Phật Gia nửa đời trước vì ba và tôi mà sống, tới già rốt cuộc cũng vì mình mà sống một lần.
Tối hôm qua bà ngã vào lòng tôi, kể cho tôi nghe một chút chuyện nhỏ mà bà cùng với baba đã từng trải qua, tuy rằng baba đã đi nhiều năm như vậy nhưng vết sẹo trong lòng của tôi và Lão Phật Gia cũng rất khó để lành.
Lúc người nhà phát biểu, tôi cầm micro nhìn về phía Lão Phật Gia, cuối cùng chỉ nói một câu: “Chỉ cần mẹ cảm thấy vui vẻ hạnh phúc là tốt rồi, thật sự….”
Một câu ngắn ngủn cũng đủ để làm bà đỏ hốc mắt rúc vào trong lòng chú Lưu. Người đàn ông từng bảo vệ mẹ là cha tôi, hiện tại người chăm sóc mẹ là chú Lưu, thấy một màn như vậy chắc baba ở trên trời cũng sẽ an tâm thôi.
Sau khi tôi nói xong Trương Húc liền tiến lên nắm chặt lấy tay tôi, độ ấm trong lòng bàn tay anh truyền đến làm tôi xúc động vô cùng.
Bình thường không cần phải nói, chỉ cần một ánh mắt tôi cũng đã biết trên thế giới này Trương Húc là người của tôi. Mỗi khi tôi nhìn mắt của anh không hiểu sao lại cảm thấy an tâm.
Là anh, người nắm tay tôi, là người đàn ông cùng tôi đi suốt cuộc đời này.
Chỉ là tôi không nghĩ tới giờ khắc này ôn tồn ngọt ngào bao nhiêu thì đến cuối cùng khi chân tướng được bóc trần ra thì lại làm tôi đau đớn bấy nhiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK