Vũ Thiên đi rồi Mục Vũ Phi liền chuyển về khu nhà trọ ở gần trường học.
Căn biệt thự ở ngoại ô quá lớn, Mục Vũ Phi sống một mình ở đó luôn cảm thấy thật quá mức trống trải.
Cô có cảm giác, cảm thấy Vũ Thiên như vẫn còn chưa đi, Tự bản thân cô không biết sao cứ nghĩ rằng, thời điểm cô mở một cánh cửa ra, Vũ Thiên liền lẳng lặng đứng yên ở đó, nhìn cô.
Đều nói bệnh tới như núi sập, bệnh đi như kéo tơ! Hơn nữa không có Vũ Thiên ở bên cạnh, Mục Vũ Phi liên tiếp bị mất ngủ, thực sự là càng thêm gầy yếu hơn.
Vì để cho bản thân không thể
.
Danh Sách Chương: