Mắt Thiên Khánh rưng rưng như sắp khóc, khuôn mặt phụng phịu.
" Thiên Khánh ngoan, ăn đi mẹ thương nhiều!"
" Dạ mẹ yêu!"
Trên môi nhóc nở một nụ cười tươi roi rói. Đúng thật là " Vừa khóc vừa cười ", con cô phải cho đi nhận giải ỐT CA về diễn xuất.
" À, mà mẹ này, chim to hay bé liên quan gì đến tương lai vậy? Con xem Full HD chả hiểu gì!" Nhóc thắc mắc hỏi cô.
" Tương lai rồi con sẽ biết, bây giờ giữ tâm hồn trong sáng giùm mẹ, suốt ngày chim to chim bé con không chán à?"
" Không ạ, vui mà, hồi bên Mĩ ý con toàn trêu mấy bạn nữ đến đỏ cả mặt" Thiên Khánh ung dung kể
Thằng này chắc chắn cô nhặt ngoài bãi rác rồi, không sai đâu được! Ăn nói không giống cô chút nào hết! Cô đâu có biến thái đến mức này!
" Ăn nhanh đi, còn về!"
" Ăn xong đi chơi công viên đồ chơi đi mẹ, lâu lắm rồi con chưa đến đó! Nhá nhá!"
" Ừm, ăn đi!"
Hai mẹ con ăn xong, thanh toán rồi ra về. Trước khi về Thiên Khánh lại nháy mắt với chị thu hóa.
" Đợi anh lớn, anh sẽ đến tìm em!"
Độp. Một cái đập trời giáng xuống cái đầu nhỏ của nhóc.
" Con không trêu người ta thì không chịu được à? "
" Con đang kiếm cho mẹ một người con dâu đấy mẹ ạ! "
" Con bao nhiêu tuổi rồi Khánh?"
" Năm tuổi. " Nhóc vừa đi vừa rep
" À quên năm tuổi rưỡi, sắp được sáu tuổi!" Nhóc nhanh chóng sửa
" Mẹ không biết đã cho con ăn phải cái gì mà bây giờ con biến chất quá!"
" Ăn mẹ!"
Ở công viên Nguyệt Dao.
" Chơi đi, mẹ đi có việc chút!"
" Ok má mì đại nhân!"
Một lúc sau, cô quay lại, xung quanh con trai cô mấy đứa con trai và con gái đang khóc thét.
" Thiên Khánh, con chọc gì các bạn vậy?"
Một bé gái nhanh nhảu trả lời, đôi mắt vương lại chút nước mắt.
" Cô xinh đẹp ơi, bạn ấy cứ đòi vạch chim mấy bạn kia kìa, con bảo bạn ấy đừng làm vậy, bạn ấy không nghe!"
Cô vỗ nhẹ lưng cô bé, đôi mắt hình viên đạn hướng thẳng vào mục tiêu phía trước. Thằng con cô mất dạy quá rồi, chắc uống lộn nước thánh của Chúa.
" Thiên Khánhhhhhhhhh.... "
Thiên Khánh giật mình, quay sang nhìn mẹ. Lần này nhóc toi chắc rồi!
" Dạ ~ " Giọng ngọt sớt
" Sao con lại tụt quần bạn trước mặt mấy bạn nữ? "