• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Nhạc không có ý định cho bà Lan Uẩn biết tin cô đã an toàn trở về và sắp kết hôn.

Nhưng về phía ba của Sở Nguyên, sau khi biết tin con trai lớn sắp kết hôn, ông ấy trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng mở lời mời họ về nhà ăn tối.

Tần Nhạc luôn lén nhìn Sở Nguyên, rất tò mò anh đang nghĩ gì.

Dường như Sở Nguyên chưa bao giờ nói với cô về gia đình mình. Khi họ mới quen nhau, anh mới chỉ mười mấy tuổi và sống một mình.

"Nhìn gì thế?"

"Quan hệ giữa anh và ba thế nào?" Cô có hơi tò mò.

Lần đầu tiên Tần Nhạc gặp người nhà họ Sở, cô đã nghe người khác kể một số chuyện đồn thổi về gia đình này, không còn nghi ngờ gì nữa, Sở Nguyên là người bị đẩy ra rìa.

Sau khi hiểu về Sở Nguyên, cô cảm thấy có lẽ sự thật không đến mức như vậy, dù sao có một đứa con nguy hiểm cấp độ cao như thế, chắc ba anh cũng không dám làm gì quá đáng.

"Không tệ lắm."

"Thế... gia đình ông ấy thì sao?"

"Không quen lắm."

Quả nhiên là câu trả lời như cô dự đoán.

"Sao, tò mò về họ à?" Sở Nguyên hỏi.

"Cũng không phải quá tò mò, chỉ là nghe nói sau khi kết hôn, người ta thường phải duy trì quan hệ tốt với ba mẹ chồng, xem ra em không cần nhỉ?"

"Đúng vậy." Sở Nguyên khẳng định: "Em chỉ cần duy trì quan hệ tốt với ông ngoại là đủ."

Tần Nhạc lập tức cứng đờ mặt, điều này quá khó, cô không làm được.

Cô không biết gia đình Sở sẽ nghĩ gì về chuyến thăm này, nhưng khi đến nơi, cha, mẹ kế và em trai của Sở Nguyên đều đứng ở cửa đón họ.

Khi thấy Tần Nhạc bên cạnh anh trai, Sở Hướng Dương có biểu cảm sững sờ.

Tần Nhạc mỉm cười với cậu ta, hai người cũng coi như biết nhau, dù gì hơn một năm trước họ vẫn là đối thủ cạnh tranh.

"Mau vào ngồi đi." Bà Sở nhiệt tình mời hai người, với tư thế chủ nhà dẫn họ vào trong.

Nhà họ Sở rất lớn, bên trong trang trí xa hoa, nhưng cũng toát lên sự ấm áp, thẩm mỹ của bà Sở không tệ, bầu không khí gia đình họ cũng có vẻ rất tốt.

Cả nhà ngồi trong phòng khách, bà Sở và chồng Sở Trung Hành ngồi đối diện họ, Sở Hướng Dương giữ vẻ mặt căng thẳng ngồi trên ghế đơn bên cạnh.

Thấy chồng không lên tiếng, bà Sở là người phá vỡ sự ngại ngùng: "Chuyện lớn như kết hôn, sao không báo trước cho gia đình một tiếng?"

"Quyết định đột ngột thôi."

"Thế định khi nào tổ chức hôn lễ? Con rời nhà nhiều năm như vậy, hôn lễ nhất định phải tổ chức ở nhà chứ."

Đối mặt với sự tự ý của bà Sở, Sở Nguyên vẫn giữ giọng điềm đạm: "Chúng tôi không định tổ chức hôn lễ."

Bà Sở còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng lại thở dài, quay sang Tần Nhạc: "Cháu là Tần Nhạc phải không, trước đây Hướng Dương có nhắc đến cháu."

Tần Nhạc nhướng mày, cô nghi ngờ Sở Hướng Dương chẳng nói điều gì tốt đẹp.

Cô mỉm cười với bà Sở: "Vâng, chào dì ạ."

"Sở Nguyên một mình ở bên ngoài nhiều năm cũng không dễ dàng gì, sau khi kết hôn hai đứa phải sống tốt với nhau nhé."

"Chắc chắn rồi ạ."

Bà Sở hài lòng gật đầu, sau đó quay đầu nói với chồng: "Dù gì kết hôn cũng là chuyện lớn, nếu Sở Nguyên không định tổ chức hôn lễ, chúng ta là bậc cha mẹ cũng không thể không bày tỏ gì. Tôi nhớ ông từng mua một căn nhà ở thủ phủ, để lại cho hai đứa làm nhà tân hôn nhé?"

Sở Trung Hành gật đầu một cách hờ hững. 

"Còn có một công ty giải trí, trong nhà không ai quản lý. Tần Nhạc, con cũng đang trong ngành giải trí, có thể tiếp nhận công ty này. Ông nghĩ sao, Trung Hành?" Sau khi bà Sở nói xong, lại hướng ánh mắt tìm sự đồng tình từ chồng.

Tần Nhạc dựa sát vào Sở Nguyên, cảm thấy càng nghe càng không thoải mái. Mặc dù bà Sở tỏ ra như đang nghĩ cho Sở Nguyên, vừa tặng nhà vừa tặng công ty, trông rất hào phóng, nhưng đây chẳng phải là cách để tách Sở Nguyên khỏi tài sản của nhà họ Sở hay sao?

Sở Trung Hành liếc nhìn vợ: "Không cần tặng công ty."

Nụ cười của bà Sở còn chưa kịp nở hết đã nghe ông ấy nói với Sở Nguyên: "Những thứ ba để lại cho con đều đã được sắp xếp và được trong ngân hàng

Liên Bang. Chắc con cũng không có sức quản lý công ty, nên tài sản của gia đình sẽ không để lại cho con, con chỉ cần nhận cổ phần thôi."

"Phần còn lại là một số đồ cổ và trang sức đá quý, con có thể lấy ra cho Tần Nhạc chơi, coi như tấm lòng của một người cha."

Nói xong, ông ấy lấy ra một chiếc chìa khóa đặc chế hình ngôi sao từ túi.

Dưới ánh mắt cứng đờ của bà Sở, Sở Nguyên đưa tay nhận lấy chìa khóa: "Cảm ơn ba."

Rồi nhanh chóng đưa cho Tần Nhạc.

Wow~ Tần Nhạc cảm thán trong lòng, cuộc sống hào môn đúng là đầy màu sắc. Tưởng rằng chỉ đến ăn bữa cơm nhận người thân, không ngờ lại là đến để phân chia tài sản.

"Được rồi, ăn cơm thôi."

Bữa tối của nhà họ Sở rất ngon, nhưng vừa mới phân chia tài sản, nên có người ăn không thấy ngon miệng. Có lẽ sau khi họ rời đi, nhà họ Sở sẽ có một trận chiến gia đình.

Tần Nhạc rất muốn ở lại xem kịch vui, nhưng tiếc là nhà họ Sở không giữ họ lại ở qua đêm.

Trên đường về, trong chiếc xe bay rộng rãi yên tĩnh, ánh đèn neon bên ngoài các tòa nhà cao tầng kéo dài thành những dải sáng đầy màu sắc. Hình chiếu của nữ minh tinh nào đó đang khoe món trang sức trên tay chiếm trọn một mặt tòa nhà, khiến các phương tiện đi qua đều không khỏi giảm tốc để nhìn ngắm.

Thủ đô Tinh về đêm vô cùng phồn hoa và nhộn nhịp. Tần Nhạc thu hồi ánh nhìn từ bên ngoài, quay đầu nhìn người đàn ông yên lặng ngồi bên cạnh.

Từ khi rời khỏi nhà họ Sở, dường như Sở Nguyên trở nên trầm mặc hơn.

Tần Nhạc chăm chú nhìn anh, nhưng lại nghĩ đến cảnh trên bàn ăn hôm nay, Sở Trung Hành vô thức gắp thức ăn cho con trai út, trách mắng cậu ta gần đây hay ra ngoài chơi khiến người gầy đi.

Sở Hướng Dương tỏ vẻ không hài lòng với sự quản lý của ba, thì thầm oán trách vài câu.

Chỉ là cách cư xử bình thường giữa cha con, nhưng lại không liên quan gì đến Sở Nguyên.

Tần Nhạc đưa tay chạm vào mặt anh: "Không vui à?"

Ánh mắt Sở Nguyên trầm lặng, ôm cô vào lòng, đầu vùi vào hõm cổ cô, không nói lời nào.

Biểu hiện của anh khiến Tần Nhạc chắc chắn rằng suy đoán của mình là đúng.

Cô muốn an ủi anh, nhưng cô thực sự không có kinh nghiệm trong chuyện này.

Từ lúc trở về nhà, Sở Nguyên vẫn không chịu buông cô ra.

"Em muốn đi tắm." Tần Nhạc đặt ngón tay lên ngực anh.

"Anh sẽ tắm cùng em." Sở Nguyên nắm lấy cổ tay cô, áp cả lòng bàn tay cô lên ngực mình.

Dưới lòng bàn tay là hơi ấm tỏa ra từ cơ thể anh, cùng với nhịp đập mạnh mẽ của trái tim.

Ngón tay Tần Nhạc khẽ run lên, những lời từ chối đang nhen nhóm nơi đầu lưỡi chỉ chần chừ trong chốc lát, đã bị anh nuốt hết vào trong.

Từ cánh cửa phòng tắm mở hờ, âm thanh vọng ra từng đợt ngắt quãng: "Em... em không biết..."

"Không sao, anh cũng không biết, chúng ta có thể từ từ tìm hiểu." Giọng anh trầm thấp khàn khàn, cuối cùng bị tiếng nước che lấp.

Tiếng nước trong phòng tắm vang lên rất lâu, cho đến khi cửa được mở ra, Tần Nhạc quấn khăn tắm quanh người, co ro trong vòng tay anh, được bế vào phòng ngủ chính.

Trong phòng ngủ không bật đèn, bên ngoài là đêm tối sâu thẳm, ánh trăng dịu dàng dừng lại nơi mép giường.

Chỉ lờ mờ thấy một bàn tay thon dài trắng ngần nắm chặt ga giường màu sẫm, kéo thành những nếp gấp.

Giữa nhịp điệu khiến người ta choáng ngợp, trong đầu Tần Nhạc bỗng xuất hiện một ý nghĩ, liệu có phải cô đã bị lừa rồi không? Sở Nguyên thật sự yếu đuối đến vậy ư?

"Trên, trên xe, anh, anh tại sao không nói gì?" Cô khàn giọng, tiếng nói ngắt quãng hỏi.

Người đàn ông với cơ thể rắn chắc, dài miên man phủ lên người cô, động tác chậm lại, bàn tay khẽ vu.ốt ve bên hông cô, khẽ cười, ghé sát tai cô nói: "Lúc đó anh đang suy nghĩ xem phải ôm ấp thế nào để không trông có vẻ như đang cố ý."

"Sở Nguyên, anh là đồ khốn, anh có nói thật câu nào không thế?"

"Có." Anh thở gấp gáp: "Anh thực sự không có kinh nghiệm, vì vậy... cho anh nghiên cứu sâu thêm chút nữa được không?"

Sáng hôm sau, khi Tần Nhạc tỉnh dậy, cô cảm giác như hôm qua đã ôm một túi cát nặng chạy ba ngàn mét.

Bài học đau đớn này dạy cho cô một điều, đừng bao giờ tự suy diễn!

Và, khi một người đàn ông trông có vẻ rất cần sự an ủi của bạn, có thể anh ta chỉ đang đào hố để chờ bạn nhảy vào!

..............

Ngày Vưu Điềm Điềm đính hôn, Kiều Dư Vi mời Tần Nhạc đi ăn tại một khách sạn mới mở, nghe nói ông chủ là người từ Phong Dương Tinh, hải sản ở đây đều được vận chuyển trong ngày từ Phong Dương Tinh.

Trước khi ra ngoài, chính xác là một tiếng rưỡi trước khi ra ngoài, Tần Nhạc đã bắt đầu trang điểm, vì Kiều Dư Vi yêu cầu cô phải trang điểm đẹp trước khi gặp người ta.

Trong lúc trang điểm suốt một tiếng đồng hồ, Tần Nhạc bực mình lên mạng đặt hàng một người máy quản gia phiên bản mới nhất, có thể nhập vào kỹ thuật trang điểm, sau đó mua thêm một gói kỹ năng trang điểm với một trăm kiểu trang điểm khác nhau, tốn thêm mười ngàn tinh tệ.

Vấn đề trang điểm sau này đã được giải quyết, nhưng còn bây giờ thì sao?

Cô nhìn gương mặt mình trong gương, quyết định dứt khoát sử dụng chiêu triệu hồi.

"Sở Nguyên ——"

Giọng nói vang vọng khắp căn nhà, ba giây sau, tiếng mở cửa vang lên, triệu hồi thành công.

"Có chuyện gì thế?" Sở Nguyên vừa cài cúc áo sơ mi vừa bước vào phòng khách.

Khác với Tần Nhạc quá nhàn rỗi, anh còn phải đến Quân đoàn số một để họp, công vụ rất bận rộn.

Tần Nhạc vẫy cây cọ trang điểm trong tay, ánh mắt nhìn anh đầy mong chờ: "Trang điểm giúp em đi."

Sở Nguyên chậm rãi bước đến bên cô, nửa cười nửa không: "Lúc này mới nghĩ đến anh, tối qua em đuổi anh ra khỏi phòng ngủ không phải thái độ như thế này đâu."

Tần Nhạc dùng cọ trang điểm quét nhẹ cằm anh: "Chú ý ngữ điệu của anh đi, bạn nhỏ Sở à, em đang thực hiện quyền của mình."

"Quyền gì? Quyền không chịu trách nhiệm sau khi ngủ cùng à?" Sở Nguyên cầm cây cọ trang điểm giữa hai ngón tay, liếc nhìn những lọ mỹ phẩm trên bàn.

Thời đại phát triển, các loại mỹ phẩm của phụ nữ không những không giảm bớt mà ngày càng đa dạng, thật là khó hiểu.

"Nhắm mắt lại đi."

Tần Nhạc ngoan ngoãn nhắm mắt, để mặc anh tô vẽ trên mặt mình, miệng vẫn không ngừng luyên thuyên.

"Bác sĩ nói quá thường xuyên sẽ không tốt cho sức khỏe, em cũng vì nghĩ cho anh thôi." Cô đặt tay lên eo anh, đường nét cơ bắp rắn chắc trơn tru, còn thon nữa. Rõ ràng anh là người vận động nhiều hơn, sao lại không thấy mệt nhỉ?

"... Bác sĩ nào nói vậy?" Sở Nguyên phớt lờ bàn tay không yên phận của cô, bình thản bắt đầu kẻ mắt cho cô.

"Bác sĩ gia đình thông minh trên mạng nói thế, nó còn khuyên em không nên vượt quá ba lần vào mỗi tuần."

"Đề xuất không tệ, sau này lướt Tinh Võng ít thôi, hạ thấp chỉ số thông minh."

"Anh không thể chỉ nghe những điều anh thích nghe được."

Sở Nguyên cúi xuống chạm nhẹ vào môi cô: "Anh có thể."

Chỉ mất hai mươi phút, lớp trang điểm của Tần Nhạc đã hoàn thành, Sở Nguyên còn tiện tay làm một kiểu tóc giúp cô, đúng là khéo léo một cách bất ngờ.

Tần Nhạc tỏ ra rất hài lòng, không tiếc lời khen ngợi: "Kỹ thuật thật tốt."

"Vậy sao? Tối nay em có thể khen tiếp."

"Đừng có mơ." Buổi tối dùng từ phải hết sức thận trọng, không thì lại hại thân.

Sau khi thay đồ, Tần Nhạc ra ngoài cùng Sở Nguyên, còn tiện đường đi nhờ xe.

Kiều Dư Vi đứng chờ mòn mỏi trước cổng khách sạn, cuối cùng cũng thấy Tần Nhạc bước xuống từ một chiếc xe bay quân dụng, vội vàng vẫy tay.

Tần Nhạc chạy tới, hai người ôm chầm lấy nhau như đã lâu không gặp.

Kiều Dư Vi kéo cô đứng trò chuyện vài câu trước cổng khách sạn, sau đó cả hai mới cùng vào phòng đã đặt trước.

"Cậu thuê người chụp ảnh à?" Vào trong phòng, Tần Nhạc mới hỏi.

"Ừ, hôm nay là ngày Vưu Điềm Điềm đính hôn, đang livestream trên toàn Tinh Võng, độ hot rất cao, muốn cạnh tranh với họ, dĩ nhiên phải chuẩn bị đầy đủ rồi."

Không chỉ vì độ hot của nhà họ Vưu, mà còn vì cậu ba của công ty Lĩnh Vực. Vưu Điềm Điềm coi như đã gả vào hào môn ở trên đỉnh nên có không ít cư dân mạng muốn hóng.

"Tí nữa có cần tôi quay video lại không?"

"Quay video thì quá lộ liễu, cậu chỉ cần đăng lên tài khoản cá nhân thông báo mình đã an toàn trở về là được, sau đó để tôi lo. Họ muốn độ hot thì tôi nhất định sẽ làm họ thỏa mãn."

Kiều Dư Vi đã kìm nén bức xúc này suốt hai tháng, bây giờ Tần Nhạc cuối cùng cũng không sao, đến lượt cô ấy ra tay rồi.

Buổi tiệc đính hôn của Vưu Điềm Điềm được tổ chức tại trang viên nhà họ Tạ, vì chỉ là lễ đính hôn, hơn nữa đây đã là lần đính hôn thứ ba của Tạ Chỉ, nên nhà họ Tạ không mời khách quý nào, mà ngược lại, mời rất nhiều bên truyền thông.

Nhưng trong mắt các cư dân mạng đang xem livestream, những vị khách đó đã đủ lẫy lừng rồi.

Các ông chủ công ty giải trí, đạo diễn nổi tiếng, ảnh đế ảnh hậu, còn có các ngôi sao lưu lượng đang hot.

Trên Tinh Võng, buổi livestream này hot hừng hực, lúc này Vưu Điềm Điềm đã thay xong lễ phục, Lan Uẩn và Vưu Chính Phong đang ở trong phòng cùng cô ta để chờ lễ đính hôn bắt đầu.

Nhìn những bình luận chúc mừng và ngưỡng mộ trên màn hình trực tiếp, tâm trạng của Vưu Điềm Điềm cuối cùng cũng khá hơn.

Hôm qua cô ta vừa cãi nhau với Tạ Chỉ, Tạ Chỉ không thích việc cô ta đề xuất việc livestream toàn bộ lễ đính hôn, cô ta càng ghét cách nhà họ Tạ phân biệt đối xử hơn.

So với hai người vợ trước của Tạ Chỉ, lễ đính hôn lần này chỉ có thể gọi là sơ sài, nhưng Vưu Điềm Điềm không thể để lộ bất cứ điều gì.

Vưu Điềm Điềm hiểu rõ trong lòng, nhà họ Tạ đồng ý cho cô ta và Tạ Chỉ đính hôn không phải vì đột nhiên có ấn tượng tốt hơn về cô ta, mà là vì Tần Nhạc đột nhiên gặp chuyện, nhà họ Vưu đã nhận được lợi ích không nhỏ, hơn nữa dự án mà ba cô ta đang làm rất được nhà họ Tạ quan tâm nên mới có buổi lễ đính hôn này.

Đính hôn chưa phải kết hôn, nếu hợp tác giữa hai nhà thành công, cô ta mới có thể thực sự kết hôn với Tạ Chỉ.

Hiện tại, Vưu Điềm Điềm không còn ngây thơ như trước nữa. Để có cuộc sống tốt hơn, cô ta buộc phải học cách lợi dụng tất cả mọi người, mở đường cho bản thân.

Tạ Chỉ không thích cô ta sử dụng Tinh Võng để gây sự chú ý, nhưng những người khác trong gia đình Tạ không thấy phiền, và đối với Vưu Điềm Điềm, lượng truy cập càng lớn, giá trị của cô ta càng cao thì nhà họ Tạ sẽ không dám coi thường cô ta nữa.

Bây giờ, thậm chí cô ta có thể thản nhiên kể về quá khứ đen tối của mình trên Tinh Võng, rồi bày tỏ sự ăn năn và bù đắp. Càng như vậy, cô ta càng thu hút được nhiều người hâm mộ hơn.

Chỉ trong một thời gian ngắn, tài khoản Tinh Võng của cô ta đã có hàng triệu người theo dõi.

Vưu Điềm Điềm lướt qua các bình luận dưới tài khoản của mình. Họ đều nói cô ta là người thẳng thắn, nói rằng sự đối đầu của cô ta với Tần Nhạc chỉ là do cô ta còn nhỏ tuổi, có tính sở hữu mạnh mẽ với ba mình mà thôi.

Nói thật hay.

Vưu Điềm Điềm nở nụ cười, nhưng khi lướt đến một bình luận mới nhất, cô ta bất ngờ cau mày.

[Tần Nhạc đã trở về rồi sao?]

Vưu Điềm Điềm khựng lại, định xem tin tức trên Tinh Võng thì cửa phòng bị gõ, có người đến thông báo lễ đính hôn sắp bắt đầu, mời cả nhà họ đến phòng tiệc.

Vưu Chính Phong lấy chiếc Tinh Não trong tay Vưu Điềm Điềm ra, bỏ vào túi áo mình: "Được rồi, đừng mãi nhìn Tinh Võng, ngày đính hôn phải vui vẻ lên chứ."

"Con biết rồi thưa ba." Vưu Điềm Điềm khoác tay Du Chính Phong, trên mặt nở nụ cười đúng mực.

Cả gia đình ba người rời khỏi phòng, vui vẻ hòa hợp tiến về phía phòng tiệc.

Lễ đính hôn đang diễn ra, lẽ ra đây phải là thời điểm có lượng người xem cao nhất, nhưng lại có rất nhiều cư dân mạng rời khỏi phòng livestream, chuyển sang tài khoản của Tần Nhạc, người đã không có bất kỳ động tĩnh nào trong suốt hai tháng qua.

Tần Nhạc V: [Cảm ơn mọi người đã quan tâm và chúc phúc, tôi đã bình an trở về Thủ đô Tinh.]

Lượng bình luận phía dưới nhanh chóng vượt qua mười vạn, đẩy chủ đề lên vị trí đầu bảng.

Một số cư dân mạng hỏi cô đã đi đâu trong thời gian mất tích và có gặp nguy hiểm không.

Có người cho rằng cô cố tình thông báo trở về vào đúng ngày phát trực tiếp lễ đính hôn của Vưu Điềm Điềm để gây chú ý.

Phần bình luận của cô nhanh chóng trở thành một chiến trường mới.

Lần này, dường như đối thủ cũng không yếu thế.

[Không phải chứ, lúc Tần Nhạc gặp chuyện, cha dượng của cô ấy đã lo lắng đến vậy cơ mà, giờ cô ấy trở về lại cố tình phá hỏng ngày đính hôn của con gái người ta à?]

[Tần Nhạc có nhân phẩm tệ chẳng phải chuyện ngày một ngày hai.]

[Còn ai không biết chuyện Tần Nhạc cướp suất làm phim tài liệu của nhà họ Vưu, cuối cùng không hoàn thành, lại để nhà họ Vưu phải dọn dẹp tàn cuộc không?]

[Người trên có vấn đề gì à, nạn nhân cũng có tội à?]

[Cười chết mất, còn có người chịu làm cháu cho nhà họ Vưu luôn rồi.]

[Không phải chứ, thật sự có người tin vào màn marketing của nhà họ Vưu à? Trước khi Tần Nhạc mất tích, họ có dám dính dáng gì đến cô ấy không?]

Chỉ trong hơn một giờ, toàn bộ sự chú ý trên Tinh Võng đều dồn vào Tần Nhạc.

Chuyện Tần Nhạc và nhà họ Vưu tranh giành suất làm phim tài liệu của quân đội cũng bị đào lại, đủ các loại ý kiến.

Có người biết chút nội tình, nói rằng Tần Nhạc cố tình cướp suất của nhà họ Vưu, tiếc rằng không may, cuối cùng lại để nhà họ Vưu lấy lại được.

Có người nói phim tài liệu của nhà họ Vưu rất hay, ủng hộ họ.

Cũng có người đưa ra thuyết âm mưu, cho rằng việc Tần Nhạc mất tích có thể là do Vưu Chính Phong thuê người ám sát.

Tóm lại, khi lễ đính hôn của Vưu Điềm Điềm kết thúc, hầu hết các phương tiện truyền thông tại hiện trường đều đã nhận được tin Tần Nhạc an toàn trở về.

Vưu Chính Phong vừa nghe trợ lý báo tin, trong lòng có hơi bất an. Cô con gái kế đó không phải là người dễ đối phó, nhưng Vưu Điềm Điềm đang thể hiện tình cảm với vị hôn phu trên sân khấu, vẫn chưa hay biết gì.

Sau lễ đính hôn là tiệc chiêu đãi, trong đó có một phần phỏng vấn, do nhà họ Tạ sắp xếp để phù hợp với buổi livestream hôm nay, cũng như để kết thúc một cách hoàn hảo.

Tuy nhiên, bây giờ buổi phỏng vấn không còn suôn sẻ như dự kiến.

Một phóng viên chen lên phía trước, hỏi Vưu Điềm Điềm: "Xin hỏi cô Vưu, gia đình cô có nhận được tin đạo diễn Tần Nhạc đã an toàn trở về từ trước không?"

Biểu cảm thay đổi của Vưu Điềm Điềm bị các máy quay trên trời ghi lại rõ ràng. Rõ ràng, tin tức Tần Nhạc vẫn còn sống không khiến cô ta vui vẻ.

Lúc này, người của nhà họ Tạ mới kịp phản ứng, nhanh chóng tiến lên ngăn cản các phóng viên.

"Xin lỗi, hôm nay là ngày đính hôn của anh Tạ và cô Vưu, họ sẽ không trả lời những câu hỏi không liên quan."

Phóng viên vừa hỏi vẫn không từ bỏ, lớn tiếng hỏi: "Khi Tần Nhạc mất tích, không phải các vị đã nói sẽ luôn coi cô ấy là người trong gia đình sao? Sao hôm nay cô ấy lại trở thành người không liên quan rồi?"

Các phóng viên khác nể mặt nhà họ Tạ, không dám làm quá, nhưng không biết vì lý do gì mà người này cứ nhảy lên nhảy xuống, nhất quyết muốn Vưu Điềm Điềm lên tiếng.

Nhìn thấy bảo vệ nhà họ Tạ đã tiến tới, phóng viên đó vẫn hỏi: "Là không muốn nói hay không dám nói? Có phải sợ nói ra rồi bị Tần Nhạc phản bác lại không? Có phải sợ những lời nói dối của mình bị lật tẩy không?"

Cuối cùng, Vưu Điềm Điềm giữ khuôn mặt lạnh lùng và không nói một lời nào, còn phóng viên kia thì bị mời ra khỏi trang viên.

Hai gia đình không biết rằng, trong số các phóng viên, có người từ đầu đến cuối không nói một lời, mà chỉ dùng máy quay ghi lại rõ ràng biểu cảm thay đổi của gia đình họ Vưu khi phóng viên đặt câu hỏi.

Tần Nhạc và Kiều Dư Vi vừa dùng bữa xong, Kiều Dư Vi đã nhận được video từ hai kênh truyền thông khác nhau.

Nhìn riêng lẻ thì không có gì đặc biệt, nhưng nếu ghép lại, hiệu quả giải trí chắc chắn đủ để thu hút sự chú ý, cô ấy cũng đã đặt trước hot search ngày mai trên Tinh Võng rồi.

Kiều Dư Vi không cho Tần Nhạc xem video, mà bảo ngày mai cô hãy lên xem Tinh Võng khi về nhà, đây là món quà chào mừng cô trở về.

Do sự cố bất ngờ, buổi phỏng vấn của truyền thông cũng kết thúc qua loa.

Ngay cả trong buổi tiệc sau đó, Vưu Điềm Điềm cũng không tập trung, cô ta luôn cảm thấy những khách mời tại hiện trường đều đang cười nhạo cô ta.

Cho đến khi buổi tiệc kết thúc, Vưu Điềm Điềm tiễn ba mình ra về, Lan Uẩn bế con trai đi phía trước, sau khi xác nhận rằng bà ta không nghe thấy gì, cha con mới bắt đầu nói về chuyện của Tần Nhạc.

"Sao cái con Tần Nhạc đó không chết ở bên ngoài đi chứ." Việc Tần Nhạc trở về ảnh hưởng lớn nhất đến Vưu Chính Phong, ai không mong Tần Nhạc chết nhất định là ông ta.

Giờ Vưu Điềm Điềm đã học cách kiểm soát cảm xúc, tuy khuôn mặt khó coi nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh: "Chuyện này phải nghĩ đến từ sớm rồi, quân đội vốn không tìm thấy thi thể của cô ta, chỉ là mất tích, bây giờ trở về cũng là chuyện bình thường."

Hôm nay chỉ vì cô ta bất ngờ nghe thấy tin tức nên không kiểm soát được cảm xúc, nhưng họ đã sớm dự đoán khả năng này.

Vưu Chính Phong nghe cô ta nói vậy cũng bình tĩnh lại, nhìn cô con gái ngày càng trưởng thành, miễn cưỡng hài lòng đôi chút.

Vưu Điềm Điềm hỏi tiếp: "Tiến độ bộ phim mới thế nào rồi?"

"Đã sắp hoàn thành, đánh giá của phim rất cao, con không cần lo."

Bộ phim mới là kế hoạch mà cha con họ đã bàn bạc từ lâu.

"Vậy thì tốt, chỉ cần bộ phim này thành công, Tạ Chỉ nói chú Tạ có ý định hợp tác với nhà mình phát triển bản quyền, thậm chí còn sẵn sàng khai thác một hành tinh du lịch mới."

"Yên tâm." Vưu Chính Phong rất tự tin.

Tần Nhạc mất tích hai tháng thì đã mất đi cơ hội rồi. Chỉ là một mảng mới, tuy cô là người quay đầu tiên, nhưng không có nghĩa là sẽ chiếm được phần lớn lợi nhuận.

Nhà họ Vưu mới chính là người hưởng lợi thực sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK