• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối hôm đó, toàn bộ vé tàu vũ trụ đi thẳng đến Song Hồ Tinh đều được bán sạch.

Một số hành tinh đã xin phép mở thêm tuyến đường, nhưng tất cả đều bị Quan chấp chính của Song Hồ Tinh từ chối.

Vé đặt trước cho Thượng Cổ Tinh đã được đặt kín trong vài tháng tới.

Cả Song Hồ Tinh, từ Quan chấp chính đến nhân viên các bộ phận, đều trong trạng thái cảnh giác cao độ. Đây là cơ hội và thách thức lớn nhất mà hành tinh của họ phải đối mặt, liệu có thể trở thành hành tinh du lịch số một của Liên bang hay không, tất cả phụ thuộc vào lần này.

Khi Quan chấp chính trở về văn phòng một mình, ông ấy chợt mỉm cười.

Ông ấy cảm thấy mình không làm gì đặc biệt, chỉ phê duyệt một dự án vào nửa năm trước, giờ đây lại sắp trở thành Quan chấp chính thành công nhất trong lịch sử Song Hồ Tinh. Đây có phải là điều người ta gọi là "thắng mà không cần chiến" không?

Người có suy nghĩ giống ông ấy chính là Cục trưởng Vu. Ông ấy từng nghĩ đỉnh cao cuộc đời mình là khi quen biết Tần Nhạc, nhờ cô hướng dẫn mà phát triển được thôn Quý Môn, thu hút du khách đến Song Hồ Tinh. Nhưng hóa ra điều đó chẳng là gì cả.

Thượng Cổ Tinh mới là món quà lớn mà Tần Nhạc dành tặng cho ông ấy và toàn bộ Song Hồ Tinh.

Ông ấy cưỡi trên tiên thú, nhìn xuống toàn cảnh Thượng Cổ Tinh, nơi đã có rất nhiều cửa hàng mà ông ấy đã cẩn thận chọn lọc để vào hoạt động. Một khu chợ trực thuộc Thái Ất tiên tông, trong đó tòa lầu năm tầng sang trọng nhất treo biển hiệu của Thực Quán Kinh Đô.

Các làng, khu chợ hoặc trong tông môn đều có chỗ nghỉ ngơi và ăn uống. Nếu may mắn, du khách còn có thể tìm thấy động phủ của các tiên nhân ở ngoài trời mà không tốn chi phí.

Toàn bộ hành tinh chủ yếu là người máy sinh học, chúng mặc các loại trang phục cổ trang, bày bán kẹo đường trên phố, ăn bát mì bên đường, cãi nhau ở góc phố trông giống như những cư dân thực sự sống ở đây.

Chẳng mấy chốc, nơi này sẽ trở nên nhộn nhịp hơn, tràn đầy sức sống và sẽ trở thành một phần không thể tách rời của Song Hồ Tinh.

Dù bận rộn, Cục trưởng Vu vẫn không quên liên lạc với Tần Nhạc.

Ông ấy rất mong muốn Tần Nhạc có thể có mặt tại buổi khai trương hành tinh, nhưng việc di chuyển của cô khá phiền phức, nên đành để Kiều Dư Vi đại diện cho công ty Hồng Hoang đến tham dự.

Cục trưởng Vu còn hứa với cô rằng, lần này, vì những đóng góp lớn của Tần Nhạc cho toàn bộ Song Hồ Tinh, ông ấy sẽ đề nghị Quan chấp chính trao thưởng.

Phần thưởng cao nhất của Song Hồ Tinh là Giấy chứng nhận công dân danh dự, nhưng Tần Nhạc đã có rồi. Không sao, họ vẫn có thể trao phần thưởng khác.

Lần trước, cô rất thích viên đá năng lượng bạc sao mà họ tặng, nên lần này ông ấy sẽ đề nghị xin một viên lớn hơn cho cô.

Cục trưởng Vu thực sự hiểu rõ sở thích của Tần Nhạc. Cô rất thích các viên đá năng lượng bạc sao có tính ứng dụng cao đó nên đồng ý rất vui vẻ.

Khi Tần Nhạc còn đang ở nhà tưởng tượng về viên đá năng lượng bạc sao mà Song Hồ Tinh sẽ tặng, thì Vưu Chính Phong đang điên cuồng đập phá đồ đạc tại nhà như một con thú mất trí.

Ông ta vốn là người rất lý trí, bất kể gặp phải chuyện gì cũng có thể nghĩ ra cách giải quyết.

Ông ta chưa từng nghĩ rằng có bất kỳ khó khăn nào có thể đánh bại mình, cho đến hôm nay.

Tần Nhạc, đứa con gái riêng của ông ta đã mang đến cho ông ta một "bất ngờ" lớn.

Công viên giải trí Hoang Dã mà ông ta đã đầu tư gần như toàn bộ tài sản vào phát triển còn chưa kịp khai trương, thì sự chú ý đã bị cuốn trôi.

Những du khách dự kiến sẽ đổ xô đến đây đều đã chuyển hướng sang Song Hồ Tinh và hơn một nửa số vé đặt trước đã bị hủy.

Điều này như một trò cười nhắm vào ông ta. Ngay cả khi những người đó không thể vào được Song Hồ Tinh, thì họ cũng không thèm đến công viên giải trí Hoang Dã.

Vưu Chính Phong biết rất rõ thời điểm mở cửa của Thượng Cổ Tinh không phải là ngẫu nhiên.

Đây là một cú đòn nhắm thẳng vào công viên giải trí Hoang Dã và cả ông ta.

Ông ta từng nghĩ việc gây thù với Tần Nhạc không đáng lo ngại, nhưng không ngờ rằng, cô lại có thể lôi kéo cả Song Hồ Tinh điên cuồng cùng với cô.

Sao cô dám, và làm thế nào mà cô có thể làm được?

Nghe tiếng đồ vật bị đập phá lộp bộp dưới lầu, Lan Uẩn ôm đứa con trai nhỏ đang sợ hãi, ngồi bên cửa sổ.

Hôm nay, ba ta cũng đã thấy tin tức. Dù Vưu Chính Phong chưa từng để bà ta can dự vào công việc kinh doanh của ông ta, nhưng Lan Uẩn cũng biết rất rõ, nhà họ Vưu đã đầu tư bao nhiêu vào công viên giải trí Hoang Dã và sau ngày hôm nay việc thu hồi vốn sẽ trở nên vô cùng xa vời.

Trước đây chỉ là tạm thời căng thẳng về vốn, thời gian đó, thậm chí bà ta không dám mua quần áo mà mình thích, tự nhủ rằng đó chỉ là tạm thời, rồi nhà họ Vưu sẽ tốt hơn. Nhưng giờ đây, điều đó đã trở thành đứt gãy chuỗi vốn.

Trừ khi có ai đó sẵn sàng giúp đỡ, nếu không.......

Lan Uẩn không dám nghĩ tiếp.

Người đã khiến nhà họ Vưu rơi vào tình cảnh này chính là con gái của bà ta.

Dù trước đây, bà ta đã tách mình ra khỏi Tần Nhạc thành công, những lần Tần Nhạc gây chuyện, Vưu Chính Phong cũng không trách bà ta, nhưng lần này thì khác.

Lan Uẩn nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt thất thần, bà ta luôn nghĩ rằng Tần Nhạc quá cứng rắn, người như vậy sẽ sớm bị vùi dập đến nát tan khi bước vào xã hội.

Cô sống trong nhà họ Vưu có thua kém Vưu Điềm Điềm tí thì đã sao?

Chỉ cần biết cúi đầu đúng lúc thì sẽ có một cuộc sống hoàn toàn khác, có gì không tốt chứ? Tự tôn có thể ăn được không?

Nhưng Tần Nhạc lại không chịu.

Cả hai đều khinh thường sự lựa chọn của nhau và bây giờ sự thật đã chứng minh, người sai là bà ta.

Bà ta đã đánh giá thấp khả năng của Tần Nhạc, cũng như sự tàn nhẫn của cô.

Lan Uẩn bấm số của Tần Nhạc trên Tinh Não, chờ rất lâu mới kết nối được.

"Con đang ở đâu, mẹ muốn gặp con." Lan Uẩn đi vào thẳng vấn đề. Tần Nhạc mặc bộ đồ ở nhà thoải mái ngồi trong một phòng khách, trông không giống khách sạn cũng không phải căn hộ cho thuê.

"Ở nhà, có gì mẹ có thể nói thẳng, con không có ý định mời mẹ đến nhà con làm khách."

Lan Uẩn nhìn hình ảnh ảo của con gái với vẻ bình thản, những lời trách cứ như nghẹn lại trong cổ họng.

Trách móc cô, cãi nhau với cô thì có ích gì? Tần Nhạc có bao giờ nghe lời bà ta chưa? Cô có sẵn lòng giúp đỡ nhà họ Vưu không?

Nếu cô quan tâm đến bà ta, thì chuyện hôm nay đã không xảy ra.

Thấy Lan Uẩn nhìn mình ngơ ngác, Tần Nhạc thiếu kiên nhẫn hỏi lại: "Nếu mẹ không có việc gì quan trọng, chúng ta có thể nói chuyện sau. Bây giờ con rất bận."

"Vì sao con cứ nhất quyết phải làm như vậy? Công viên giải trí Hoang Dã là tâm huyết của cha dượng con."

Cuối cùng Lan Uẩn cũng lên tiếng hỏi.

"Thật trùng hợp, Thượng Cổ Tinh cũng là tâm huyết của con. Mỗi cây cỏ nơi đó đều được xây dựng theo ý thích của con."

"Tần Nhạc, con hiểu ý mẹ mà."

"Con hiểu chứ, và con đang trả lời mẹ đây." Tần Nhạc hơi nghiêng người lại gần: "Con đã làm gì? Con chỉ quay một bộ phim, tạo ra một hành tinh. Người khác chọn đi xem phim, đi du lịch đến hành tinh đâu phải con. Con đâu thể quyết định thay người khác cách họ tiêu tiền được."

Lan Uẩn biết rõ Tần Nhạc đang phớt lờ mình, nhưng bà ta không thể phản bác lại.

"Con hoàn toàn có thể tránh công viên giải trí Hoang Dã, nhưng con lại cố tình nhắm vào nó."

"Điều này thì con thừa nhận. Nhưng thì sao?" Tần Nhạc thản nhiên đáp.

"Nhà họ Vưu phá sản rồi, cuộc sống của mẹ sẽ khốn khổ. Điều này mang lại lợi ích gì cho con?" Giọng Lan Uẩn ngày càng gay gắt.

Tần Nhạc bật cười, câu nói sau mới chính là điều Lan Uẩn thật sự lo lắng. Điều bà ta quan tâm là cuộc sống tương lai của mình.

"Mẹ yên tâm, công ty của Vưu Chính Phong phá sản không có nghĩa là ông ta sẽ phá sản. Nhà họ Vưu vẫn rất giàu, chỉ là không giàu như trước thôi. Cuộc sống của mẹ sẽ không giảm sút nhiều, dù sao cũng tốt hơn nhiều so với lúc ở Biên Tinh, đúng không?"

"Tần Nhạc, có phải con làm tất cả những điều này là để trả thù mẹ không? Vì khi con mất tích, mẹ không đi tìm con? Con nghĩ rằng mẹ không lo lắng ư? Mẹ đã đến quân đội nhiều lần, là họ..."

Tần Nhạc cắt ngang: "Mẹ nghĩ nhiều rồi. Con không rảnh đến mức đó."

Lan Uẩn nhìn cô chăm chú: "Mẹ là người thân duy nhất của con, con nhất quyết phải khiến cuộc sống của mẹ rối tung lên mới thỏa mãn à?"

"Mẹ sai rồi." Tần Nhạc bỗng nói.

"Sao cơ?" Lan Uẩn lập tức nghĩ đến đứa con trai nhỏ, nhưng Tần Nhạc chưa bao giờ thừa nhận.

"Quên nói với mẹ, con kết hôn rồi. Vì vậy, mẹ không phải là người thân duy nhất của con nữa."

Lan Duẫn há hốc miệng, nhất thời không biết nói gì, cuối cùng hỏi: "Con kết hôn với ai?"

"Cái này mẹ không cần biết. Khi công khai với công chúng, mẹ có thể xem trên mạng."

Thấy ánh mắt Lan Uẩn thoáng dao động, Tần Nhạc nhắc nhở: "Tất nhiên, hy vọng sau khi biết tin này mẹ đừng làm điều gì thừa thãi, nếu không sẽ tự gây rắc rối không cần thiết đấy."

"Mẹ sẽ không nói... nhưng con có thể giúp Vưu Chính Phong một lần được không?"

Tần Nhạc: "Mẹ đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa."

Trông cô có vẻ giống người tốt lắm à?

Có lẽ Lan Uẩn không chịu nổi thái độ của Tần Nhạc nữa, bèn chủ động cúp máy.

Sau khi Lan Uẩn liên lạc với cô, Tần Nhạc bắt đầu chú ý đến tình hình kinh doanh của công viên giải trí Hoang Dã.

Không phải hoàn toàn không có ai đến, những ngôi sao trước đó vẫn thu hút được một số du khách. Nhưng tiếc là không giống với dự đoán đầy chật kín người.

Khi không có gì để so sánh, công viên giải trí Hoang Dã là lựa chọn duy nhất. Nhưng giờ đây khi có Thượng Cổ Tinh hấp dẫn hơn, ai còn muốn đến nơi thay thế nữa?

Chỉ với lượng khách hiện tại, công viên giải trí Hoang Dã muốn hoàn vốn trong vài năm là điều không thể. Hơn nữa, việc duy trì hành tinh này mỗi năm đều cần một khoản đầu tư lớn. Có thể một ngày nào đó, hành tinh này sẽ sinh lời, nhưng có lẽ họ không chờ nổi đến ngày đó.

Đây có lẽ là lần đầu tiên công ty Lĩnh Vực thất bại trong việc đầu tư và lại còn thất bại một cách đầy bất ngờ. Từ trước đến nay, họ chỉ có tính toán người khác, đây là lần đầu tiên bị người khác tính toán.

Công ty Lĩnh Vực là một công ty lớn mạnh, một lần đầu tư thất bại chỉ mang lại chút áp lực, nhưng không đủ để làm lung lay công ty. Tuy nhiên, lại có ảnh hưởng quá lớn với Vưu Chính Phong.

Cuối cùng, khi không còn cách nào khác, người có thể giúp ông ta vượt qua khó khăn chỉ còn lại nhà họ Tạ.

Đáng tiếc, Tạ Tân Hoa hoàn toàn không gặp ông ra.

Mỗi lần ông ta đến nhà họ Tạ, Tạ Tân Hoa đều không có nhà. Liên tục bốn ngày liền, cuối cùng Vưu Chính Phong chỉ gặp được Tạ Ngôn.

Vưu Chính Phong hiểu rõ Tạ Ngôn là người như thế nào, ông ta hoàn toàn không kỳ vọng Tạ Ngôn có thể giúp đỡ.

Tạ Ngôn thoải mái ngồi trên ghế sofa, vắt chân, nhịp nhàng động đậy ngón chân, nói với Vưu Chính Phong: "Phim [Khu Vui Chơi Hoang Dã] khá hay, [Hoang Dã 2] chắc cũng sắp quay xong rồi nhỉ? Nếu không thể phát hành thì đáng tiếc thật. Phim thiếu bao nhiêu tiền, tôi có thể bù vào."

"Điều kiện là gì?"

"Lợi nhuận tôi lấy một nửa, thêm nữa là thêm một nữ chính vào phim."

"Không thể nào." Vưu Chính Phong lập tức từ chối. Bộ phim đã quay được ba phần tư, số tiền thiếu còn lại không đáng giá với yêu cầu đó.

Tạ Ngôn cười khẩy: "Nếu chú Vưu không đồng ý thì tự lo phần tiền thiếu đi. Đừng quên, hiện giờ chú đâu còn nhiều kinh phí quảng bá nữa. Chú nghĩ thật sự [Hoang Dã 2] sẽ có doanh thu vượt qua phần 1 à?"

Sắc mặt Vưu Chính Phong thay đổi liên tục: "Tôi cần suy nghĩ thêm."

"Được, cho chú hai ngày. À, và việc thêm nữ chính cũng phải làm ngay."

"Sao lại thêm nữ chính? Chẳng phải đã có Viên Nguyên rồi à?" Vưu Chính Phong nhíu mày. Thực ra, lúc này ông đã dần nghiêng về việc chấp nhận đầu tư của Tạ Ngôn.

"Chia tay rồi, giờ có bạn gái mới."

Đúng là chỉ có Tạ Ngôn mới làm được việc đưa cả bạn gái cũ và bạn gái mới vào cùng một đoàn phim.

Tiễn Vưu Chính Phong đi, Tạ Ngôn lên tầng bốn, nơi Tạ Tân Hoa đang ở trong thư phòng bàn công việc với cô con gái thứ hai, Tạ Hân.

Tạ Ngôn gõ cửa hai cái rồi bước vào, ngồi xuống bên cạnh Tạ Hân. Thấy sắc mặt của ba và Tạ Hân đều không tốt, anh ta không nhịn được hỏi: "Sao vậy, trông hai người có vẻ không vui?"

Tạ Tân Hoa không buồn nói chuyện với anh, nhưng Tạ Hân lên tiếng giải thích: "Sau khi Thượng Cổ Tinh ở Song Hồ Tinh mở cửa, đã tác động rất lớn đến Thành phố Điện ảnh, số lượng du khách giảm mạnh."

Thành phố Điện ảnh, đại bản doanh của công ty Lĩnh Vực, từng là một trong những điểm đến không thể bỏ qua khi du lịch. Giờ đây, chỉ trong vài ngày, lượng khách đã giảm mạnh.

Sự hợp tác lần này giữa Công ty Hồng Hoang và Song Hồ Tinh không chỉ ảnh hưởng đến một công viên giải trí Hoang Dã nhỏ bé.

Thậm chí nó còn thay đổi cả cục diện ngành du lịch của Liên bang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK