Lâm Nhã Hiên nhìn trái nhìn phải, vẫn không thấy có gì thay đổi.
Chỉ còn bức ảnh với hàng chữ của cô.
Gần một nghìn ba trăm lượt bình luận không còn thấy đâu nữa.
Thậm chí ngay cả bình luận của Phương Viên cũng không còn.
“Cái quái gì vậy?”, Lâm Nhã Hiên cảm thấy rất kì lạ.
Cô lập tức gọi điện cho Phương Viên: “Phương Viên, cậu xem lại bài đăng của mình chưa, tại sao hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ biến mất rồi?”
“À, còn bình luận nữa!”
“Đúng vậy!”, Phương Viên cũng hoảng sợ nói: “Ngay cả bình luận của mình cũng không thấy đâu!”
“Chuyện gì vậy chứ?”, Lâm Nhã Hiên hỏi.
“Chắc hệ thống bị đơ rồi!”
Phương Viên ngẫm nghĩ rồi nói: “Có lẽ trong vòng năm phút ngắn ngủi, hơn mười triệu lượt thích và hơn năm triệu lượt chia sẻ khiến hệ thống bị quá tải!”
“Cũng đúng!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu nói: “Mình nhớ năm ngoái có một ngôi sao nổi tiếng đăng một trạng thái yêu đương lên mạng khiến cả facebook đều như bùng nổ”.
“Vậy mà mình lại có lượt truy cập tương đương với một ngôi sao nổi tiếng, thật đáng sợ!”
“Có thể hệ thống gặp sự cố gì rồi”, Phương Viên không hiểu tại sao một dòng trạng thái của Lâm Nhã Hiên lại có nhiều lượt thích đến như vậy.
Mặc dù Mục Hàn đã nói rõ anh là ông chủ của tập đoàn Phi Long.
Nhưng thân phận này ở tỉnh còn được.
Chứ ở nước ngoài thì ai biết anh là ai chứ?
Khả năng duy nhất là hệ thống gặp sự cố.
Đã gây ra sai sót về dữ liệu.
“Tinh!”, lúc này, tài khoản mạng xã hội của Lâm Nhã Hiên gửi tới một tin nhắn.
Tin nhắn của hệ thống: Chào bạn, vì sự cố của hệ thống đã dẫn tới sai sót về dữ liệu, gây rắc rối cho bạn, chúng tôi chân thành xin lỗi bạn!
“Hóa ra là sự cố của hệ thống thật!”, Lâm Nhã Hiên hoàn toàn tin tưởng.
Cô lại không hề biết rằng, việc xóa bỏ hết vết tích chính là hành động của Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ.
Sau khi dòng trạng thái của Lâm Nhã Hiên gây sự chú ý tới nước ngoài, Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ đã ra tay để xóa sạch tất cả những gì liên quan tới dòng trạng thái này.
Xâm nhập vào tài khoản mạng xã hội của nước ngoài không gây khó khăn cho đội hacker đẳng cấp của Hoa Hạ.
Cho nên, mặc dù bức ảnh trên dòng thời gian của Lâm Nhã Hiên vẫn còn, nhưng ngoài Lâm Nhã Hiên và Phương Viên ra thì không còn tài khoản nào có thể xem được.
Ở một diễn biến khác.
Cục bảo mật quốc gia Hoa Hạ gửi thông báo cho Mục Hàn.
“Cái gì?”, sau khi biết việc này, Mục Hàn rất ngạc nhiên.
Ngay lập tức anh đi tìm Lâm Nhã Hiên.
Lúc này, Lâm Nhã Hiên cũng tới tìm Mục Hàn.
“Nhã Hiên, có phải em đăng ảnh chúng ta lên tài khoản mạng xã hội nước ngoài không?”, Mục Hàn hỏi.
“Đúng vậy!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu, nói: “Mục Hàn, em nói cho anh biết, chuyện vừa nãy thật sự làm em sợ chết khiếp, em đăng ảnh chúng ta lên, chỉ mới mấy phút thôi mà có tận hơn mười triệu lượt thích và năm triệu lượt chia sẻ đó!”
“Đúng rồi, còn có hơn một nghìn bình luận nữa!”
Mục Hàn không khỏi hít sâu một hơi.
Hơn mười triệu lượt thích, năm triệu lượt chia sẻ, có nghĩa là ít nhất mười mấy triệu người nước ngoài đã nhìn thấy bức ảnh chụp chung này, đã biết được mối quan hệ trong gia đình của anh.
Đây là tín hiệu cực kì nguy hiểm.
Trước đây, Mục Hàn có thể xông pha khắp chiến trường, là vì trong lòng anh không bận tâm điều gì.
Một khi có mối bận tâm thì đó sẽ trở thành đối tượng để quân địch lợi dụng.
“Có điều cũng may là sự cố hệ thống thôi”, Lâm Nhã Hiên nói tiếp: “Hệ thống đã thông báo giải thích rõ ràng cho em rồi”.
“Em đã nói mà, em không phải là nhân vật có tầm ảnh hưởng ở nước ngoài, sao có thể vừa đăng bài là có nhiều người vào thích và chia sẽ chứ?”
Chỉ có Mục Hàn biết, đây tuyệt đối không phải sự cố hệ thống.
Mà thật sự có tồn tại.
Bây giờ, thông tin của Lâm Nhã Hiên đã bị lộ ra ngoài rồi.
Có lẽ ở nước ngoài lúc này đang có vô số ánh mắt đang nhìn chòng chọc vào đây.
Với tư cách là đại thống soái của Hoa Hạ, anh đã một mình đánh bại liên quân bốn mươi nước từ sáu năm trước, nên có quá nhiều thế lực thù địch muốn ám sát anh.
Cộng thêm việc hình ảnh của Lâm Nhã Hiên và Sở Vân Lệ bị lộ ra ngoài, họ sẽ trở thành mục tiêu của kẻ địch.
“À, Nhã Hiên, em có xem bình luận viết gì không?”, Mục Hàn đột nhiên nhớ tới vấn đề quan trọng.
Nếu Lâm Nhã Hiên thấy bình luận, rất có khả năng sẽ biết thân phận thật sự của anh.
“Anh còn hỏi nữa sao?”, Lâm Nhã Hiên tiếc nuối lắc đầu: “Em vừa đọc một hàng chữ nói đại thống soái của Hoa Hạ gì đó, kết quả hệ thống liền bị đơ, hại em chẳng đọc được gì nữa”.
“Ồ vậy à”, Mục Hàn gật đầu, yên tâm hơn nói.
Nhưng đồng thời, anh không khỏi nhíu mày.
Với tâm trạng Lâm Nhã Hiên hiện giờ, chắc chắn sẽ còn tiếp tục đăng tải lên dòng thời gian.
Nhất là sau khi sinh con xong, vì để lưu lại quá trình lớn lên của đứa bé, chắc chắn cô ấy sẽ còn đăng nhiều hơn nữa.
Mục Hàn không thể ngăn cản Lâm Nhã Hiên làm như vậy.
Vì suy cho cùng nếu ngăn cản, anh cũng không biết giải thích thế nào.
Mục Hàn ngẫm nghĩ rồi quyết định lên kế hoạch sớm.
Anh nhanh chóng tập hợp tứ đại chiến thần.
“Lại có chuyện như vậy nữa sao?”, nghe Mục Hàn nói xong, tứ đại chiến thần đều kinh ngạc không thôi.
“Đại ca, là tôi sơ ý”, Hoàng Điểu làm nhiệm vụ tình báo cảm thấy rất tự trách.
Mục Hàn phất tay lắc đầu nói: “Không liên quan tới cô”.
Lâm Nhã Hiên chỉ là một cô gái bình thường.
Người bình thường đăng trạng thái thường ngày lên, ai mà ngờ sẽ gây ra dây chuyền phản ứng lớn như vậy chứ?
“Tình hình hiện giờ của chúng ta cực kì nguy hiểm, liên minh bốn mươi nước bên ngoài, thậm chí là hơn mười nghìn thế lực đối địch đang âm thầm theo dõi từng nhất cử nhất động của chúng ta”.
Mục Hàn nhếch mép, nói: “Vụ cá cược với nhà họ Mục ở thủ đô chỉ là chuyện nhỏ nhặt so với chuyện này, nực cười là nhà họ Mục ở thủ đô vẫn còn đắc ý về cái danh tiếng thế gia hàng đầu của Hoa Hạ!”
Không chỉ đối với Mục Hàn, mà cả tứ đại chiến thần thì nhà họ Mục ở thủ đô chẳng là gì cả.
Ở nước ngoài, còn có rất nhiều thế lực lớn mạnh khác.
Mỗi thế lực đều mạnh hơn nhà họ Mục ở thủ đô.
“Nhưng từ nay về sau, tôi sẽ bị cả thế giới nhắm vào”, gương mặt Mục Hàn lập tức trở nên nghiêm trọng: “Nhất là người nhà tôi sẽ trở thành đối tượng mà thế lực đối địch muốn lợi dụng”.
“Từ lúc này
Danh Sách Chương: