Hứa hoàng hậu ngồi ngay ngắn ở trên ghế, bên trái là vài vị lão vương phi đức cao vọng trọng, trong đó bao gồm cả tổ mẫu của Bình Ninh quận chúa - lão Vinh Thân Vương phi.
Phía bên phải nàng là vài vị cao phi tần ở trong cung, bao gồm cả Chu quý phi, Phùng Đức phi ở đó.
Cơ Thường Nhạc cùng Bảo Lạc ngồi ở vị trí phía sau chúng phi tần không chớp mắt.
Lúc này, Ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm bị người ép quỳ sát đất xuống đất, đầu tóc rối loạn, thoạt nhìn chật vật vô cùng.
Hứa hoàng hậu chán ghét liếc mắt nhìn Cơ Thanh Hàm một cái.
Nếu là có thể thì nàng là thật không nghĩ tới sẽ quản loại sự tình này của Cơ Thanh Hàm.
Thật vất vả lắm khi Chiêu Đức Đế không có ở trong cung, Hứa hoàng hậu còn nghĩ có thể cùng Bảo Lạc có thể có mấy ngày sống yên ổn, ai biết, Cơ Thanh Hàm thật là một khắc cũng không yên.
Cơ Thanh Hàm từ nhỏ liền thích gây sự, đãi trải qua quá trình chịu phạt ở chùa miếu, tính tình lại càng thêm quái đản.
Hiện giờ, ngay cả Chu quý phi là mẹ đẻ cũng quản không được nàng.
Nếu là Chiêu Đức Đế còn ở trong cung, việc này liền để cho Chiêu Đức Đế tới tự mình xử trí là tốt nhất.
Bất quá, dựa vào thân phận cùng tính cách của Chiêu Đức Đế có thể sẽ lệnh cho Hình Bộ, Đại Lý Tự cùng Tông Nhân Phủ cùng thẩm tra xử lí án này.
Đó là nếu như Chiêu Đức Đế muốn bao che cho nữ nhi này, không muốn lệnh tam tư hội thẩm, chỉ cần hắn có thể nói Vinh Thân Vương phủ không cần truy cứu, việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không.
Đáng tiếc Chiêu Đức Đế cố tình không có ở trong cung, mà Vinh Thân Vương phủ lại cố tình vội vã vì cô nương nhà mình mà giải oan.
Hứa hoàng hậu làm trung cung hoàng hậu, là mẹ cả Cơ Thanh Hàm cho dù không nghĩ muốn phải ra mặt thì cũng phải ra mặt xử lý.
Nên thẩm tra xử lí này án này cùng xử trí Cơ Thanh Hàm như thế nào đều là vấn đề.
Thế nhân đều biết Chu quý phi cùng Hứa hoàng hậu mâu thuẫn.
Bởi vậy, ngày thường nếu là gặp phải chuyện gì cùng Chu quý phi có quan hệ, Hứa hoàng hậu đều là có thể không dính dáng tới liền không dính dáng, e sợ bị người ta nói là báo oán, tư thù cá nhân, bị Chiêu Đức Đế mang lòng nghi ngờ cố ý hãm hại Chu quý phi.
Sở Vương phi nhìn ra Hứa hoàng hậu khó xử, phe phẩy cây quạt nói:
- "Hoàng hậu rốt cuộc cũng không phải mẹ ruột của ngũ nha đầu, vô luận là phán nhẹ tội đều sẽ có kẻ lắm mồm nói sau lưng.
Sao không thỉnh Hoàng Thượng ra mặt xử lý việc này? Tuy nói ngũ nha đầu là hòn ngọc quý trên tay Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đối với ngũ nha đầu xưa nay đều yêu thương có thừa, nhưng Bình Ninh nha đầu nếu thật sự là bị ngũ nha đầu hãm hại, nghĩ đến Hoàng Thượng sẽ không bao che cho ngũ nha đầu đâu."
- "Rất đúng rất đúng, lúc trước ngũ nha đầu phạm tội, Hoàng Thượng nói liền phạt ngũ nha đầu chịu hình phạt ở Hoàng Gia Tự Miếu để hối lỗi.
Có thể thấy được Hoàng Thượng xử trí công chính nghiêm minh như thế nào.
Nếu là Hoàng Hậu nương nương cảm thấy khó xử, không bằng thỉnh Hoàng Thượng tự mình ra mặt thẩm tra xử lí án này a."
Đường tỷ An tuệ quận chúa của Chiêu Đức Đế quan sát kỹ lưỡng biểu tình trên mặt của Hứa hoàng hậu, trong lời nói rất có ý vị thăm dò.
Bảo Lạc ngồi một bên trong lòng âm thầm thở dài.
Chiêu Đức Đế hiện giờ không có ở trong cung, chuyện này tuy rằng trước mắt vẫn là một cái bí mật, nhưng theo tin tức chiến sự phía nam không thuận, Chiêu Đức Đế lại chậm chạp không lộ mặt, chỉ sợ càng ngày càng có nhiều người bụng dạ khó lường sẽ đem lòng nghi ngờ sự việc này.
Sở Vương phi cùng An tuệ quận chúa, một người cùng Huệ tần quan hệ gần, một người lại cùng Trang tần quan hệ gần gũi, cùng Hứa hoàng hậu lại không có giao tình gì.
Giờ này khắc này, các nàng thật sự là đang lo lắng cho Hứa hoàng hậu sao?
Không, các nàng sợ là đang thử lòng xem Chiêu Đức Đế đến tột cùng là còn ở trong cung hay không.
Nếu là chứng thực được Chiêu Đức Đế không ở trong cung, các nàng muốn làm cái gì, sẽ làm cái gì đây?
Trong khoảng thời gian ngắn, Bảo Lạc tâm niệm thay đổi thật nhanh.
Hứa hoàng hậu tốt xấu gì cũng chưởng quản lục cung ngần ấy năm, cũng bồi dưỡng ra được một ít tâm cơ, tự nhiên sẽ không dễ dàng mà bị Sở Vương phi cùng An tuệ quận chúa dò ra cái gì.
- "Hoàng Thượng những ngày gần đây lo lo việc quốc sự mà làm lụng vất vả, chúng ta cũng không thể vì chuyện này mà làm phiền đến Hoàng Thượng, khiến Hoàng thượng nhọc lòng hơn nữa.
Bất quá, chỉ thẩm vấn một cái hoàng nữ thôi, quyền lực bực này bổn cung vẫn phải có.
Nếu là vụ án này đúng là Ngũ công chúa làm, bổn cung tuyệt không bao che, còn nếu không phải Ngũ công chúa làm, bổn cung cũng sẽ không trơ mắt mà nhìn người khác vu oan hãm hại nàng.
Bổn cung không có gì không dám nói với người khác, mặc dù là truyền ra bên ngoài thì có ai có thể nói bổn cung cái gì đây?"
- "Vậy thỉnh Hoàng Hậu nương nương mau mau thẩm tra xử lí án này đi.
Đáng thương đại cháu gái kia của ta hiện giờ vẫn còn đang nằm ở trên giường dưỡng bệnh kia."
Lão Vinh Vương phi ánh mắt cừu hận mà nhìn Ngũ công chúa:
- "Ngũ công chúa ra tay đến cùng cũng thật đủ tàn nhẫn.
Thái y nói Bình Ninh thương thế quá sâu, trên mặt tất sẽ lưu sẹo..
Nàng là một nữ hài nhi chưa được gả ra ngoài, lại bị người khác hủy dung.
Ngày sau nàng làm thế nào để sống a? Ngày ấy sau khi thái y đi rồi, Bình Ninh lập tức liền tìm tới cái chết.
Nếu không phải trong phủ có người phát hiện kịp thời, thì nàng hiện tại cũng không sống ở trên đời này nữa a.
Lão Vinh Vương phi càng nói, cảm xúc liền càng kích động:
-" Là do thân phận của Bình Ninh không bằng công chúa tôn quý! Nhưng nàng cũng là được Hoàng Thượng khâm điểm phong hào tông thất quận chúa.
Chẳng lẽ công chúa liền có thể có tư cách chà đạp người khác như vậy sao? Thỉnh Hoàng Hậu nương nương trả lại cho Bình Ninh một cái công đạo a! "
Hứa hoàng hậu lẳng lặng mà nghe xong lời này, mới hỏi Ngũ công chúa phía dưới không biết đã quỳ bao lâu:
-" Hoàng thẩm nói ngươi đã nghe rõ chứ? Ngươi có nhận tội hay không? "
Hứa hoàng hậu lời nói tuy rằng bình thản, nhưng bởi vì giờ phút này nàng ngồi ở thượng vị cao cao tại thượng, Ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm lại bị người ép quỳ gối xuống phía dưới, khó tránh khỏi làm cho người ta một loại cảm giác từ trên cao mà nhìn xuống.
Ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm cắn răng nói:
-" Ta không nhận tội! Nếu không phải Bình Ninh động thủ trước đối với ta, ta sẽ như thế nào lại ra tay tự vệ, cũng vì trong quá trình cùng nàng tranh đoạt trâm ngọc nên mới làm mặt nàng bị thương như vậy? Hết thảy đều là do nàng ta gieo gió gặt bão đi! "
-" Ở trước mặt Hoàng Hậu nương nương ngươi lại vẫn dám lật ngược phải trái trắng đen đem bát nước bẩn hắt về hướng Bình Ninh.
Đúng là quá buồn cười! "
Lão Vinh Vương phi trợn tròn mắt, một bộ dáng hận không thể đem Ngũ công chúa ra ăn tươi nuốt sống.
Ngồi ở bên cạnh Hứa hoàng hậu, Chu quý phi nhăn nhăn mày:
-" Sự tình chân tướng đến tột cùng là như thế nào còn khó mà nói, Vinh Vương phi liền tưởng ỷ vào thân phận trưởng bối, bức bách Hoàng Hậu nương nương cấp Hàm Nhi định tội, chỉ sợ không thỏa đáng đi? Hàm Nhi cùng Bình Ninh quận chúa tuy nói là tính tình không hợp, nhưng ngày thường cũng hiếm khi có liên quan, vì sao sẽ cố ý ra cung hại Bình Ninh quận chúa chứ? "
Chu quý phi đối Hứa hoàng hậu nói:
-" Theo thần thiếp thấy án này còn có rất nhiều điểm đáng ngờ, thỉnh Hoàng Hậu nương nương tra xét kỹ.
"
-" Nhi, nhi thần cũng cho rằng như vậy, mẫu hậu không ngại phải tra ra thật kỹ a.
"
Ngoài dự đoán của mọi người, từ trước đến nay Lục công chúa Cơ Thường Nhạc vẫn luôn yên tĩnh thế nhưng lúc này cũng lên tiếng, nàng buông xuống lông mi nói:
-" Trong cung Kỳ thái y am hiểu nhất là xử lý những miệng vết thương như vậy.
Nếu ngũ hoàng tỷ ở cùng Bình Ninh đường tỷ phát sinh tranh chấp, vô ý làm Bình Ninh đường tỷ bị thương vì sao lại khiến vết thương nghiêm trọng như vậy? Chẳng lẽ, ngũ hoàng tỷ sức lực thực sự lớn đến như vậy? "
Nghe Cơ Thường Nhạc nói như vậy, Bảo Lạc trong lòng tức khắc đề cao cảnh giác.
Cơ Thường Nhạc hôm nay vì sao sẽ giúp Ngũ công chúa nói chuyện? Không, phải nói là vì sao nàng sẽ vì Ngũ công chúa mà suy nghĩ? Nàng cùng Ngũ công chúa quan hệ thật sự có tốt đến loại tình trạng này sao?
Bảo Lạc tuy không có tham dự đến chuyện của Ngũ công chúa, Lục công chúa cùng Bình Ninh quận chúa.
Nhưng những ân oán trong đó nàng cũng biết, ba người này nhìn nhau không thuận mắt.
Lục công chúa bị Ngũ công chúa cùng Bình ninh quận chúa hãm hại, tính kế mà mất khả năng được gả vào Lam gia.
Giờ phút này tất nhiên đối với Ngũ công chúa cùng Bình Ninh quận chúa chính là hận thấu xương.
Ngũ công chúa và Bình Ninh quận chúa gặp xui xẻo, Lục công chúa hẳn là người cao hứng nhất mới đúng.
Hiện giờ, Lục công chúa lại ra tay giúp đỡ..
Sự tình có chút khác thường.
Ngũ công chúa cùng Bình Ninh quận chúa mâu thuẫn mới gây ra tranh chấp đến nông nỗi này, chỉ sợ không thể thiếu Lục công chúa quạt gió thêm củi bên tai.
Lục công chúa hiện giờ..
Chẳng lẽ là nghĩ muốn dời đi tầm mắt của mọi người, kéo càng nhiều người xuống nước càng che giấu tốt hành vi của nàng?
Mặc kệ Lục công chúa đánh chủ ý gì, nếu lý do của nàng đối với Chu quý phi có lợi, Chu quý phi tự nhiên sẽ không bỏ qua.
-" Lục công chúa nói không sai, sự tình phát sinh giữa Hàm Nhi cùng Bình Ninh quận chúa tiếp xúc không rõ ràng, vẫn là nên tra kỹ một chút.
Cùng với đó, thần thiếp vẫn là không tin Hàm Nhi sẽ vô duyên vô cớ làm cho Bình Ninh quận chúa gây phiền toái, Hoàng Hậu nương nương không ngại tra một lần, có hay không có người ở sau lưng Hàm Nhi cùng Bình Ninh quận chúa xúi giục hai người trở mặt lẫn nhau.
"
Hứa hoàng hậu liếc mắt nhìn Chu quý phi một cái:
-" Dựa theo lời Chu quý phi cùng Lục công chúa nói mà làm đi.
"
Nàng muốn nhìn xem hai người này kẻ xướng người họa, trong hồ lô rốt cuộc muốn làm cái gì.
Qua một lúc sau có cung nhân cầm một cây trâm nhiễm máu đi lên:
-" Hồi bẩm Hoàng Hậu nương nương, trên cây trâm này dường như bị người ta bôi thêm một ít thuốc bột.
Thuốc bột này một khi dính vào trên miệng vết thương liền sẽ khiến miệng vết thương khó có thể khép lại, cực kỳ dễ lưu lại sẹo.
"
Ngũ công chúa giống như bắt lấy một cây rơm cứu mạng cuối cùng, đem ánh mắt hướng về phía cây trâm kia.
Nàng híp mắt nhìn cây trâm kia chỉ cảm thấy cây trâm này nhìn quen mắt vô cùng, tựa hồ dường như đã gặp qua ở đâu.
Nhớ tới, mau nhớ tới! Nàng rốt cuộc là đã gặp qua cây trâm này ở đâu?
Một lát sau, Ngũ công chúa trong đầu linh quang chợt lóe, kích động nói:
-" Ta nhớ tới ta đã gặp qua cây trâm này ở đâu! Này không phải là thất hoàng muội ở sinh nhật của Bình Ninh tặng cho nàng cây trâm này sao? "
Tức khắc, mọi ánh mắt của mọi người trong cung điện đều tập trung ở trên người Bảo Lạc.
Lục công chúa âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Nghĩ tới Trương ma ma truyền lời lại cho nàng, trong lòng yên lặng nói, đừng trách nàng, nàng cũng là vì bất đắc dĩ nên nàng mới làm như vậy, chỉ là vì tự bảo vệ mình mà thôi.
Trương ma ma nói không sai, nếu việc này chính là do Bảo Lạc làm, hoàng thất nhất định sẽ không làm gì Bảo Lạc.
Ai bảo Bảo Lạc là phúc tinh của Chiêu Đức Đế đây? Nếu đổi lại là nàng làm, nàng nhất định xong rồi! Vô luận là Chiêu Đức Đế hay vẫn là Vinh Thân Vương phủ hoặc là Chu quý phi đều tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng!
Lục công chúa nghĩ như vậy, bất an trong lòng làm người khác chịu tội thay liền phai nhạt đi không ít.
Lão Vinh Vương phi nhìn Ngũ công chúa liếc mắt một cái, ánh mắt lại dừng lại trên người Lục công chúa giây lát, cuối cùng là rơi xuống trên người Bảo Lạc:
-" Thất nha đầu, cây trâm này chính là ngươi tặng cho Bình Ninh của ta? Ngươi có dám thề khi ngươi đem cây trâm này tặng cho Bình Ninh của ta không có bôi thêm bất cứ thứ gì ở trên đó chứ?"
Bảo Lạc trong lòng biết có người là chuẩn bị thừa dịp Chiêu Đức Đế cùng Thái Tử không có ở đây đối với chính mình động thủ.
Người này sẽ là Chu quý phi sao?
Không, Chu quý phi từ sau khi bị biếm xuống làm Quý Phi, đối với lực ảnh hưởng ở lục cung không bằng trước.
Ở trong cung tính kế thì tạm được, tay nàng không dễ dàng duỗi được ra khỏi cung đi, càng đừng nói là có thể duỗi đến trong phủ Vinh Thân Vương.
Huống hồ, nếu như là Chu quý phi động tay thì không cần thiết phải đem khuê nữ là Ngũ công chúa của nàng cũng kéo vào trò chơi này.
Như vậy, người có thể đem hậu cung cùng với tông thất chơi xoay quanh sợ cũng chỉ có vị Hoàng tổ mẫu kia của nàng mà thôi.
Lúc này, Hoàng tổ mẫu thật là tặng cho nàng một phần lễ vật thật là lớn a!
Nguyên tưởng rằng Thái Hậu ở trong cung yên lặng lâu như vậy, gần nhất hẳn là sẽ không có động tác gì lớn.
Không nghĩ tới, thật là một khắc cũng không thể lơi lỏng!
Châm ngòi Ngũ công chúa cùng Bình Ninh quận chúa, cùng với ở trên cây trâm hạ dược, tự nhiên không phải là Bảo Lạc làm.
Nhưng Bảo Lạc cũng không muốn liền như vậy phải thề độc cùng Vinh Thân Vương phủ.
Còn không có chứng cứ liền dám như vậy hùng hổ dọa người.
Nàng nếu là thật sự dựa theo lời Vinh Thân Vương phi nói, ngày sau, có phải hay không tùy tiện người nào tới bôi nhọ nàng, nàng đều phải thề độc để chứng minh trong sạch hay không? Nếu đúng là như này, công chúa là nàng đây cũng không tránh khỏi quá thấp cố bé họng đi!.
Danh Sách Chương: